Tam Thái Tử

Chương 399: Điều kiện




Đám người Đế Huy như gà mắc cổ, sắc mặt đỏ gay lên.

Mẹ nó, không nghĩ tới lại ăn bẫy, Thần Ma học viện các người không phải không để tâm tới chuyện tranh đấu sao? Những lời này của ngươi vừa nói thì ai dám khinh thường Hán vương phủ đây? Làm loạn như vậy thực sự là quá sơ suất, Hán vương phủ muốn thành phụ thuộc của Thần Ma học viện hay sao? Nghĩ tới đây, đám người cảm thấy lạnh sống lưng, ánh mắt nhìn hai người Lý Lân và Doãn Thiên Tà có chút biến đổi.

- Đa tạ Phó viện trưởng.

Lý Lân cười tủm tỉm nói, bầu không khí hòa hợp giữa hai người khiến cho nhiều người nghi kỵ hơn.

- Doãn viện trường, ngươi nói xem thế cục hiện tại của Hắc Thủy vương thành nên giải quyết ra sao?

Lão giả mù lên tiếng hỏi.

- Bản tọa chẳng qua chỉ là một ngoại nhân, ta thấy bố cục hiện tại cũng được, có lệnh của Hán vương phủ thì mọi chuyện cũng bình ổn trở lại. Mục đích của mấy vị cũng không phải nơi này, sao phải cố sức chiếm lấy, không bằng hãy cùng Thần Ma tiểu đội chúng ta giám sát Hán vương phủ trông coi Hắc Thủy vương thành đi.

Doãn Thiên Tà chẳng khách khí gì hết, một câu nói liền chém nát mộng tưởng của đám người về Hắc Thủy vương thành.

Đám người Đế Huy không nói được một lời, lão giả mù cũng không lên tiếng. Doãn Thiên Tà đánh mắt cho Lý Lân, hắn hiểu ý, bèn nói:

- Chư vị, Lý Lân biết chư vị lần này tới Hắc Thủy vương thành chính là vì Thượng cổ Diễn Thiên Tông. Nhưng hiện tại không gian này đã bị đóng cửa, Hoàng cấp cao thủ không thể nào tiến vào, người ở bên trong cũng không ra được. Bản vương bất tài, nhưng lúc trước cũng từng đi vào nơi đó. Nếu chư vị nguyện ý không động tay vào việc thống trị Hắc Thủy vương thành của Hán vương phủ, Lý Lân ta nguyện ý một lần nữa đi vào không gian Diễn Thiên tông, đem mọi chuyện thông báo cho các vị.

Đấm cho một đấm, sau đó cho một quả táo ngọt, không có ích lợi thì ai lại đi làm, Lý Lân không nghĩ bản thân sẽ được lợi ích gì, cho nên chỉ có thể giúp đỡ ở mặt khác. Lý Lân tin rằng điều kiện này của bản thân rất mê người, không chỉ là tứ thế lực lớn, mà đối với Thần Ma học viện cũng vậy.

Chuyện tình Lý Lân đi vào thượng cổ không gian Diễn Thiên tông cũng không phải là chuyện bí mật gì, nhưng chỉ là đồn đại, cũng không ai xác nhận được. Hiện giờ Lý Lân lại muốn đi vào Diễn Thiên tông một lần nữa, mọi người thực là động tâm. Khác với Hắc Thủy vương thành đã tan hoang, trong Diễn Thiên tông đầy bí bào, chỉ nói tới tới máu huyết của Hoàng cấp man thú cũng đủ để mọi người nhào tới cướp rồi. Đáng tiếc, đều do cái tên Long mạch thiên sư chó chết đó phong ấn cửa vào. Hoàng cấp cao thủ đi vào không nổi, Vương cấp đi vào thì đối mặt với Hoàng cấp man thú chỉ có một chữ chết.

Mọi người phát sầu vì chuyện này không ít, Vương tọa phái đi một đám, đến giờ vẫn chưa có ai sống sót mà đi ra. Lý Lân thì chiến lực mạnh mẽ, mà cảnh giới vẫn ở dưới Hoàng cấp, quả thực là lựa chọn tốt nhất.

- Hán vương, ngươi thực sự muốn đi vào? Tình huống của Diễn Thiên tông hiện tại khác với trước rất nhiều, tất cả đám man thú đều cuồng bạo hết rồi, đi vào chỉ có cửu tử nhất sinh mà thôi.

Doãn Thiên Tà lên tiếng, ý của hắn chính là muốn Lý Lân buông bỏ một số lợi ích cho tứ thế lực, như thế đàm phán của song phương có thể tiếp tục. Ai biết được tên tiểu tử Lý Lân này lại tham lam như thế, không nghĩ ra hắn lại đưa ra đề nghị tiến vào Diễn Thiên tông, khiến cho Doãn Thiên Tà cũng phải động tâm. Dù sao đám người Doãn Thiên Tà từ vạn dặm xa xôi tới đây cũng là vì không gian Diễn Thiên tông này.

- Ý của chư vị ra sao?

Lý Lân nhìn tứ thế lực lớn, trên mặt lộ nụ cười tự tin.

- Nếu như thật sự có thể tiến vào xác minh mọi chuyện thì Hắc Thủy vương thành này coi như cho ngươi!

Đế Huy lên tiếng, hiện tại đã không phải bàn về Hắc Thủy vương thành, từ khi thượng cổ tông môn mởi ra, càng có thêm nhiều thế lực hội tụ lại đây, cho dù hiện tại Hán vương phủ nắm được Hắc Thủy vương thành trong tay thì tương lai người nào ngồi ở vị trí này cũng khó nói được. So với lợi ích từ Hắc Thủy vương thành thì tình huống trong không gian Diễn Thiên tông càng thêm trọng yếu.

- Bản tọa cũng đồng ý, nhưng ngươi phải mang theo lục tượng thủy tinh, chúng ta muốn nhìn thấy tình huống chân thật, không chỉ qua lời nói của ngươi được.

Trung niên nhân của La Tư hoàng triều lên tiếng.

- Không thành vấn đề!

Lý Lân gật đầu.

- Bản tọa tiện cũng có một cặp lục tượng thủy tinh, ngươi có thể mang theo bên mình!

Doãn Thiên Tà lấy từ không gian giới chỉ ra một cặp thủy tinh cầu to bằng nắm tay, màu trắng ngà, sau đó đưa cho Lý Lân, Lý Lân gật đầu, không chần chờ mà thu vào.

- Nếu chư vị không còn ý kiến nữa, ta đây sẽ ký kết một phần minh ước. Mong chư vj có thể thề trên minh ước, tuân thủ lệnh của Hán vương phủ.

Lý Lân tựa như đã có chuẩn bị, trực tiếp lấy ra một đạo lụa gấm dài hơn hai thước, màu hoàng kim, đưa cho mọi người.

Trong Hán vương phủ, Lý Lân mang lụa gấm đưa cho Chu Thắng Nam rồi trong lòng mới thanh thản được.

- Lý Lân, ngươi thực sự muốn tiến vào đó sao? Thượng cổ tông môn đó thời gian này không rõ thế nào, mà thủ hộ giả đã thức tỉnh rồi, vô cùng nguy hiểm đó!

Triệu Ngọc Oánh khẽ kêu.

- Không sao, ta có thủ đoạn bảo mệnh mà, khoảng thời gian này ta không có ở đây, thật khổ cho các người rồi. Hương Lân, ngươi mau chóng quay về Hỏa Diệm sơn đi, bản vương cần đại lượng đan dược để cung ứng cho quân đội.

Lý Lân trầm giọng, Hương Lân đã được hắn đưa đến trước khi hắn mở đàm phán, đương nhiên lần này là tự hắn đi trước. Mặc dù có lục mang tinh nhưng cũng không thể coi như là chuẩn xác, cũng may lần này khá thuận lợi, Hương Lân đã tới Hán vương phủ trước lần đàm phán này.

- Luyện đan không thành vấn đề, nhưng lần này ngươi cần lượng đan dược quá lớn, một mình ta không thể làm được. Nếu như ngươi thực sự phải đi Diễn Thiên tông thì hãy đi tìm những kẻ có tiêu chí này, bọn họ đều là luyện dược sư. Chỉ cần ngươi tìm được, ta sẽ nắm chắc mười phần hoàn thành được chuyện ngươi muốn.

Hương Lân nói xong, liền đưa cho Lý Lân một thiết bài, trên mặt thiết bài khắc hình một lò luyện đan cùng một đoàn hỏa diễm.

Lý Lân gật đầu cũng không nói gì nữa. Vừa rồi Doãn Thiên Tà đã báo cho hắn, lần này nên đi nhanh để có thể xây dựng cửa không gian truyền tống sau khi hắn trở về.

Trung ương thần miếu, Lý Lân mang một thân võ sĩ trang, thần thái thoải mái bước vào trung ương thần miếu. Ở sau lưng hắn có không ít người, thủ lãnh toàn bộ tứ thế lực đều có mặt đông đủ, bọn họ tất nhiên phải giám thị Lý Lân, sợ hắn nuốt lời không chịu tiến vào. Thần Ma tiểu đội cũng theo Doãn Thiên Tà tới, Lý Lân đi vào lần này là điều mong đợi nhất của mọi người, cũng là khả nằng thành công lớn nhất.

- Lý Lân, ngươi thực sự không muốn mang theo những người này?

Doãn Thiên Tà hỏi.

- Không cần đâu, phó viện trưởng, lúc ta không có ở đây, Hán vương phủ đành nhờ ngài rồi.

Lý Lân cười nói.

- Yên tâm đi, chỉ cần bản tọa có ở đây một ngày thì không ai có thể động vào một sợi lông của Hán vương phủ.

Doãn Thiên Tà trầm giọng nói.

Lý Lân gật đầu, không hề do dự đi vào miếu, sau đó liền biến mất trong nháy mắt.

Từ trong không gian truyền tống đi ra, một cỗ nguyên khí thiên địa tinh thuần nồng đậm phả vào mặt khiến cho tâm tình hắn không khỏi phấn chấn hẳn lên.

- Hả? Một phương thiên địa này hình như có biến hóa?

Lý Lân cẩn thận cảm ứng, sau đó trên mặt hiện lên một vẻ vui mừng, bởi hắn phát hiện thiên địa nguyên khí lúc trước không thể hấp thu, giờ đã có thể.

- Trách được Hoàng cấp cao thủ không vội đi ra ngoài, cao thủ Hoàng cấp đã có thể hấp thu thiên địa nguyên khí để bổ sung thực sự có thể sinh tồn ở nơi này.

Lý Lân lộ ra thần sắc hiển nhiên, sau đó đánh giá hướng sông núi, tìm đúng phương vị rồi đi.

Rống….!

Một âm thanh rống lên, một đàn man thú đang lao tới trong chớp mắt.

- Đáng chết, đám man thú này mặc dù không có trí tuệ như là linh thú, nhưng linh giác so với đám linh thú còn khủng bố hớn. Chúng nhất định đã cảm nhận được không gian dao động cho nên lao tới đây.

Lý Lân biến sắc, bất chấp tất cả, chọn lấy một hướng mà vắt chân lên cổ chạy.

Rống…!

Âm thanh tê hống cứ vang lên đều đặn, ba con trung giai linh thú Hoàng cấp từ ba phương hướng khác nhau lao tới. Theo thứ tự là một đầu Thiết Giáp Tích Bối Long cao mười mấy trượng, một đầu Cự Hổ toàn thân phủ kín lân giáp, cuối cùng là một con Long Thủ Xà Vĩ Trường Túc Hắc Giao(tên khắm bẹn) dài hơn trăm trượng. Ba con này đều là man thú hoàng giả, không phải là thứ yếu.

Rống….!

Không phát hiện ra bóng dáng nhân loại, ba đầu man thú liếc nhau một cái, sau đó công kích về một phương hướng. Hiển nhiên quan hệ trong chúng cũng không có bình hòa, tranh đấu luôn là chuyện thường xảy ra.

Phụt, phụt, máu tươi bay tán loạn, những mảnh lân giáp dưới lợi trảo răng nanh của đám man thú đều bị đánh cho nát vụn.

Rống….!

Thiết Giáp Tích Bối Long phóng từ trong miệng ra một mũi tiêm thứ, tiêm thứ vừa phóng ra liền vang lên âm thanh ù ù. Thanh âm này chói tai vô cùng, sông núi chung quanh tựa như bị âm thanh đó chấn động. Đồng thời cỗ thanh âm bén nhọn đó còn mang theo một lực công kích phi phàm, Lân Giáp Cự Hổ dưới sự ảnh hưởng đó mà đột nhiên hoảng hốt. Tuy thời gian đó chỉ trong một sát na, nhưng với kinh nghiệm chém giết phong phú dị thường của đám man thú, thực là quá đủ.