Tam Thái Tử

Chương 342: Chinh phục




- Là cự long thần thánh, Hắc Thủy Tùng Lâm chúng ta sao có thể có cự long thần thánh, đó là sự tồn tại trong truyền thuyết mà.

Sắc mặt của Ngao Vô Ba phấn khích nhất. Rất không dễ dàng tiến hóa thánh Hoàng giả của Thần long nhất mạch, lại không ngờ còn có người đã tiến hóa đến cự long thần thánh càng cao cấp hơn. Nói đến tiềm lực, thần long tử kim hoàn toàn không thể so sánh được với cự long thần thánh.

- Hơi thở này là?

Lý Lân nhướng mày, cả người phá không nhảy lên tận trời.

- Mọi người liên thủ phong ấn khu vực này, tuyệt đối không thể để hơi thở của cự long thần thánh tiết lộ ra ngoài.

Âm thanh của Lý Lân truyền đến, các linh thú khác bất kể tình nguyện hay không, đều động thủ. Toàn bộ chủng tộc Linh Quy Nhất Tộc dời vào Long cốc tinh thông đạo trận pháp. Lần này tộc trưởng của Linh Quy Nhất Tộc vì lấy lòng Lý Lân, liền triệu tập đến toàn bộ một trăm lẻ tám linh quy cấp ba trở lên của chủng tộc. Lấy tiểu sơn cốc của Ngao Vô Tình làm trung tâm, hợp thành đại trận Cửu Cung Bát Quái. Đem Lý Lân và con cự long thần thánh thần bí kia bao phủ bên trong.

Bên trong tầng mây, một con cự long thần thánh tử kim sắc hung phấn nhảy múa, đôi cánh màu vàng phía sau lưng linh hoạt vũ động. So với bản thể thần long mấy chục thước, lên trăm thước của Hắc Thủy Tùng Lâm, hình thể của con thần long này khá nhỏ, chiều dài chẳng qua mười bảy tám thước, bộ dáng tạo cho người ta cảm giác tao nhã linh hoạt. Phía sau đội cánh màu vàng của nó còn có một đôi sừng mọc lên, giống như một đôi cánh chưa vươn ra hoàn toàn. Trên bụng thân rồng, cũng có một phần gồ lên. Từ vị trí mà nhìn thì chắc là nanh vuốt thứ năm đại biểu cho huyết mạch cao nhất của Thần long nhất mạch.

- Vô Tình, là nàng à!

Lý Lân mở miệng hỏi.

Rống!

Một tiếng rồng ngâm, thần long tử kim sắc đột nhiên xông về phía Lý Lân, thân thể nhỏ xinh lại phát huy lực lượng cường điệu như núi.

- Chịu khổ nhiều thế còn chưa học ngoan sao?

Lý Lân vẻ mặt bất đắc dĩ. Một tiếng rồng ngâm, bên ngoài thân phủ kín vảy màu hoàng kim, trên không trung xuất hiện một con cự long thần thánh thân dài hai mươi lăm thước, trên lưng mọc ra hai đôi cánh màu vàng, móng vuốt năm ngón sắc bén sáng lóa. Hóa thành hình thái cự long thần thánh hoàn toàn là năng lực mới sinh ra sau khi Lý Lân và Ngao Vô Tình OOXX. Lý Lân sở dĩ triển hiện ra như vậy, cũng là truyền đạt tin tức đến linh thú cấp cao bên ngoài, làm vị trí Thánh Long Vương của mình càng thêm củng cố.

Ngoại giới, tộc trưởng Quy Tuy Thọ của Linh Quy Nhất Tộc đang khống chế kết giới sắc mặt đại biến, giống như nhìn thấy quỷ vậy.

- Xảy ra chuyện gì?

Ngạo Thiên biến sắc, lo sợ Lý Lân ở bên trong xảy ra chuyện gì.

- Hai con cự long thần thánh!

Quy Tuy Thọ lắp bắp nói ra một câu, sau đó lập tức im miệng. Không dám tiết lộ tin tức gì nữa.

Bên trong tầng mây, hai con cự long thần thánh một vàng một tím sau khi va chạm vài cú rồi quấn lấy nhau giằng co gắt gao, tiếng rồng ngâm vang dội đến nỗi xung quanh đại trận phong ấn cũng có chút khó có thể duy trì.

Cuối cùng hai con cự long thần thánh rời ra biến thành hình người, một hóa thành thanh niên anh vũ áo xanh, thần sắc tuy rằng kiên nghị, nhưng trên mặt vẫn còn lưu sắc non nớt, một hóa thành nữ tử tuổi thanh xuân thân mặc cung trang màu trắng, trên gương mặt kiều diễm mê hoặc lòng người tràn đầy giận dữ.

- Lý Lân, ngươi thật sự là tên khốn!

Ngao Vô Tình tức giận mắng.

- Hắc hắc! Không cần dối lòng đâu. Nếu không phải bản vương khốn, làm sao có nàng tiến giai như bây giờ! Không ngờ tinh hoa của bản vương còn có tác dụng này!

Lý Lân cười hăng hắc nói, thần sắc trên mặt nhìn thế nào cũng có vài phần hương vị dâm đãng.

- Hừ! Ức hiếp nữ nhân thì còn đáng mặt nam nhân sao!

Ngao Vô Tình trong lòng có oán, thân là trưởng công chúa của hoàng tộc nhất mạch trong Hắc Thủy Tùng Lâm, lại trường kì đảm nhiệm địa vị cao quý người thủ hộ Hắc Thủy Tùng Lâm, Ngao Vô Tình tự nhiên nảy sinh kiêu ngạo thuộc vào bản thân. Đáng tiếc là sự kiêu ngạo này trước đó bị Lý Lân giẫm lên dập nát, cho dù cuối cùng Ngao Vô Tình thất bại thảm hại, nhưng oán khí trong lòng thì không thể dễ dàng biến mất được.

- Ai nói ức hiếp nữ nhân thì không phải nam nhân. Bản Vương không chỉ trước đây ức hiếp nàng, còn phải cả đời ức hiếp nàng!

Lời của Lý Lân cực kỳ bá đạo. Sắc mặt của Ngao Vô Tình lại càng thêm đỏ bừng. Cắn hắn một phát, nhanh chóng rơi xuống dưới. Vừa nãy va chạm của hai người không sử dụng sức mạnh quá lớn, nếu không toàn sơn cốc này sớm đã hoàn toàn sụp đổ rồi.

- Hắc hắc!

Khóe miệng Lý Lân lộ ra một chút thần tình đắc ý. Sau đó theo Ngao Vô Tình đi vào tẩm điện của nàng.

Linh Quy Nhất Tộc rất biết thời thế thu hồi trận pháp, sau đó đều tự tản đi. Ngao Vô Ba thì ban bố cấm khẩu lệnh, cấm tiết lộ tin tức cự long thần thánh. Nếu Ngao Vô Ba trước đó vẫn có tâm tư cạnh tranh, bây giờ đã triệt để không còn nữa. Cự long thần thánh a! Kế thừa huyết mạch ưu thế của hai đại chủng tộc cao nhất Thần Long và Cự Long, có thể nói là tiềm lực vô hạn. Lại cộng thêm ấn ký thần hồn của Ngao Vô Ba đang nằm trong tay Lý Lân, khiến hắn càng không dám phản kháng, bắt đầu chuyên tâm giúp Lý Lân tính toán.

Trong khuê phòng của Ngao Vô Tình, Lý Lân biếng nhác nằm trên chiếc giường tản ra mùi hương mê người của Ngao Vô Tình, Ngao Vô Tình thì vẻ mặt bất đắc dĩ ngồi ở bên kia giường. Hai người hiện tại nhìn thế nào cũng cho người ta cảm giác cặp vơ chồng chiến tranh lạnh.

- Bộ dạng ngươi bây giờ chỗ nào còn ra bộ dạng của Thánh Long Vương!

Ngao Vô Tình phụng phịu nói. Xảy ra chuyện thế này Lý Lân không chỉ không cho là nhục, còn không biết xấu hổ tiến lên, nửa cứng nửa mềm chui vào trong phòng nàng, còn tự tiện nằm lên giường của nàng, vừa nghĩ đến sắc mặt vô sỉ lúc nãy của Lý Lân, Ngao Vô Tình liền hận không thể một tát đánh hắn bay ra ngoài.

- Thánh Long Vương nên là bộ dạng thế nào? Huống chi nơi này cũng không phải đại điện trung ương, ở trong nhà mình đâu cần so đo làm gì.

Lý Lân không thèm để ý nói. Từ giới chỉ không gian lấy ra một đống linh quả, vẻ mặt hưởng thụ ngồi ăn. Linh quả tản phát linh khí tinh khiết thiên nhiên, quả nhiên so với nhân công điêu trác ở kiếp trước ngon hơn vô số lần.

- Nơi này là nhà ta, vẫn là không nên làm bẩn giường của ta!

Ngao Vô Tình nhìn Lý Lân loạn phun vỏ ra khắp nơi, có chút phát điên nói. Khuê phòng Lý Lân cũng như Đế Thí Thiên trước đây chưa từng vào này quả thật hao tốn một phen tâm tư của Ngao Vô Tình. Lúc nãy Lý Lân mặt dày chui vào đây, cũng hết hồn. Hắn quả thật không ngờ Ngao Vô Tình còn có một nữ nhi tâm phấn sắc thế này.

- Nàng có cần lên đây cùng không? Ta cam đoan sẽ tuân thủ nguyên tắc!

Lý Lân cười hì hì nói.

Sắc mặt Ngao Vô Tình đỏ lên, lời của Lý Lân khiến nàng nhớ đến sự điên cuồng trước đó, đó là ký ức mà Ngao Vô Tình không muốn nghĩ lại nhất và cũng là khó quên nhất trong sinh mệnh suốt mấy trăm năm. Theo bản năng giương mắt nhìn về phía Lý Lân, lại phát hiện vẻ trêu tức trong mắt Lý Lân, Ngao Vô Tình vô cùng xấu hổ, hận không thể tiến lên trước một cước đạp nát nụ cười đáng ghét trên mặt hắn.

Nhìn Ngao Vô Tình muốn phát điên, Lý Lân biết đùa giỡn không thể quá lố. Đối với dạng nữ nhân như Ngao Vô Tình, chỉ dựa vào bá đạo là không thể chinh phục được trái tim nàng. Hiện tại Lý Lân đã cơ bản thăm dò được tính cách nàng, có được trái tim nàng chỉ còn là vấn đề thời gian. Lý Lân kiếp trước trong lĩnh vực tình cảm là tiếng lòng rất tốt, Lý Lân kiếp này thay đổi rất nhiều, tên ma quỷ mang tên đa tình sớm đã hoàn toàn được phóng thích trong lòng.

- Được rồi. Đùa giỡn đến đây thôi, chúng ta thương lượng chính sự đi.

Lý Lân ngồi dậy, thần sắc dần dần trở nên nghiêm túc.

- Nói đi!

Ngao Vô Tình bĩu môi, làm bộ không thèm để ý nói.

- Thân phận của bản vương không thể nào vĩnh viễn ở lại Hắc Thủy Tùng Lâm, cho nên trong thời gian ta không ở đây, nàng chính là người cầm lái của Hắc Thủy Tùng Lâm.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Ngươi nói thế là ý gì?

Ngao Vô Tình biến sắc.

- Ta đã tuyên bố nàng trở thành Vương hậu của Hắc Thủy Tùng Lâm, địa vị tương đương Thánh Long Vương. Bằng năng lực của nàng, nắm trong tay toàn bộ Hắc Thủy Tùng Lâm hoàn toàn không thành vấn đề.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Ngươi làm chuyện thế này với ta chính là vì muốn ta thay ngươi nắm trong tay Hắc Thủy Tùng Lâm?

Đáy mắt Ngao Vô Tình hiện lên một chút thần sắc đau lòng. Sắc mặt càng tăng thêm vài phần khó coi.

- Đương nhiên không phải, Lý Lân ta có thể dùng kế với bất cứ ai, nhưng tuyệt đối sẽ không tính kế với nữ nhân của mình. Nếu không phải ta yêu nàng, sao lại có thể làm chuyện thế này với nàng.

Khả năng dùng lời ngon tiếng ngọt của Lý Lân vốn không cần học, mở miệng là có, phối hợp với biểu cảm nghiêm túc trên mặt, cảm giác rất có lực tin phục.

Khuôn mặt Ngao Vô Tình đỏ lên, trên mặt tuy vẫn lộ biểu tình tức giận, nhưng thật ra trong lòng đang rất ngọt ngào.

- Không cần dùng lời ngon tiếng ngọt để lừa gạt ta, bản tọa không dễ bị dụ dỗ!

Ngao Vô Tình nói, vẻ vui mừng trên mặt làm thế nào cũng không thể che giấu hoàn toàn. Đổi lấy tiếng cười ta không kiêng nể gì của Lý Lân, điều này khiến Ngao Vô Tình vô cùng ảo não với chính mình. Nói như vậy không phải là giấu đầu lòi đuôi rồi đó sao!

- Được rồi! Vô Tình, bản vương biết nàng nhất thời rất khó tiếp nhận bản vương, nhưng thứ bản vương có là thời gian, nguyện chờ đợi trái tim nàng thật sự thuộc về ta. Nàng là nữ nhân của Lý Lân ta, cả đời này đã định sẵn cùng ta buộc vào với nhau. Bất kể nàng có thừa nhận hay không, nàng cũng chạy không thoát.

Lý Lân từ trên giường đứng dậy, hai bước tiến đến trước Ngao Vô Tình, cúi người xuống đe dọa nhìn vào đôi mặt như thu thủy của nàng. Không thể không nói, trong các nữ nhân Lý Lân từng gặp, chỉ có Ngao Vô Tình có đôi mắt trong lạnh lùng mang theo một chút ôn tình, như làn thu thủy.