Tam Thái Tử

Chương 336: Thần uy của Chiêu Yêu Phiên




Một đao chém nát thiên kiếp, vẻ mặt Đế Thí Thiên cũng không thả lỏng, trái lại còn càng thêm ngưng trọng.

- Chết tiệt, chẳng qua là linh khí độ thiên kiếp, thiên kiếp này làm sao lại khủng bố đến thế!

Đế Thí Thiên cảm giác hành động lần này của bản thân có chút đại ý, thực sự xem thường linh bảo này độ kiếp rồi. Kiếp vân màu tím trên trời giống như vũ khí hạt nhân lúc nào cũng có thể bùng nổ, khiến hắn phải chịu áp lực trầm trọng. Nếu như không phải thần thánh quyền trượng vẫn trôi nổi phía trên thần hồn của hắn, bảo vệ thần hồn hắn không chịu thương hại, sợ rằng hắn sớm đã bị uy áp của thiên kiếp bức lui rồi. Dù sao thần hồn chi lực của hắn chẳng qua mới chỉ đạt Thất phẩm đến Bát phẩm Vương Tọa, đây là thần hồn của hắn sau khi cắn nuốt tàn hồn của thần thánh cự long mới đạt được. Về phần cảnh giới võ đạo, hiện giờ vẫn như cũ dừng ở khoảng trên dưới Tam phẩm Vương Tọa. Đối với thiên kiếp mà nói, cảnh giới võ đạo như vậy căn bản không có chút tác dụng nào.

Ầm ầm...!

Lôi kiếp một lần nữa đánh xuống, lần này thiên lôi không còn là từng lượt từng lượt nữa, mà là như bão tố thi nhau đánh xuống.

- Mẹ nó chứ, muốn diệt thế sao!

Sắc mặt Lý Lân cực xấu, vung tay bắt lấy Chiêu Yêu Phiên vào trong tay, sau đó hóa thành một cây cờ lớn màu đen, trên lá cờ có một chữ Linh rất to cực kỳ bắt mắt.

- Tuy rằng ngươi còn chưa tiến hóa thành linh bảo chân chính. Nhưng là chí bảo nối tiếng thượng cổ, cho dù vừa mới thành hình cũng không thể yếu kém đến vậy! Hôm nay vận mệnh của hai chúng ta gắn liền với nhau, ngươi còn không bạo phát chúng ta sẽ thực sự bị phế đó!

Đế Thí Thiên trầm giọng nói với lá cờ màu đen trong tay.

- Thánh Long Vương điên sao? Một cây linh bảo vừa mới luyện chế, khí hồn còn chưa hoàn toàn thức tỉnh, làm sao có thể hiểu được lời hắn nói.

Trên mặt Ngao Vô Ba có chút hả hê.

- Câm mồm, Thánh Long Vương tự có chủ trương của mình.

Ngao Vô Tình mắng. Tuy dựa vào tính toán của nàng và Đế Thí Thiên, Chiêu Yêu Phiên này là tượng trưng của thượng cổ yêu tộc, hẳn là không có lực công kích hay phòng hộ gì. Nhưng nhìn thiên kiếp hiện giờ, Chiêu Yêu Phiên có lẽ còn có thần uy bọn họ không biết.

Theo lời của Đế Thí Thiên, Chiêu Yêu Phiên đột nhiên bạo phát ra một trận kim quang chói mắt, Đế Thí Thiên chỉ cảm thấy linh lực trong cơ thể giống như nước chảy ồ ạt chảy vào Chiêu Yêu Phiên. Hắn không kinh mà mừng, điều động thần hồn chi lực, đem võ đạo tinh khí của cao thủ từ Tam phẩm Võ Hoàng trở lên trong Kim Mã Đường phong ấn trong cơ thể toàn độ đưa vào trong Chiêu Yêu Phiên.

Theo lượng lớn tinh khí rót vào, Chiêu Yêu Phiên rốt cuộc cũng xảy ra biến hóa chưa biết nào đó. Bản thể màu đen từ từ chuyển thành vàng kim. Một màn sáng vàng kim phát ra trên Chiêu Yêu Phiên, ngăn lôi điện vô biên lại bên ngoài.

- Đây là?

Vẻ mặt Ngao Vô Tình đại hỷ. Cho dù không biết Chiêu Yêu Phiên xảy ra biến hóa thế nào. Nhưng có thể tự bảo vệ mình trong biển sấm sét khủng bố như vậy, thần uy này tuyệt đối không phải linh bảo phổ thông có thể có được.

- Làm sao có thể!

Nét trào phúng trên mặt Ngao Vô Ba trước đó cứng lại. Vẻ mặt nhìn về Chiêu Yêu Phiên phát ra ánh vàng kim chói mắt càng thêm tham lam. Ngao Vô Ba là đại trưởng lão của thần long nhất mạch, trong tay tự nhiên cũng có linh bảo truyền thừa. Lại thêm Ngao Vô Ba vừa độ qua hóa hình thiên kiếp, cởi bỏ đi long lân long giác cũ trên người, hắn vốn định mang những thứ đó dung nhập vào linh bảo trong tay. Nhưng hiện giờ nhìn lại linh bảo trong tay còn kém thần uy của lá cờ lớn trong tay Đế Thí Thiên một trời một vực. Nếu bản thân có thể có được món thần binh này, có đối diện với Ngao Vô Tình cũng không bị động nữa. Bất giác Ngao Vô Ba đã có tâm tư chiếm đoạt Chiêu Yêu Phiên.

Những ngũ giai đỉnh phong Vương thú khác đều ngây ngốc nhìn lồng năng lượng vàng kim vững như bàn thạch bên trong biển sấm sét, vẻ mặt kinh dị.

Đế Thí Thiên chậm rãi nhắm mắt. Dưới thần thức chăm chú của hắn, trong hạch tâm Chiêu Yêu Phiên, một người vàng kim nho nhỏ đang thành hình nhanh chóng lớn lên.

- Lấy huyết nhục tinh nguyên của võ giả Võ Hoàng Tam phẩm làm thức ăn, Chiêu Yêu Phiên này lớn lên tất sẽ bất phàm.

Đế Thí Thiên nhìn khí hồn càng lúc càng rõ ràng của Chiêu Yêu Phiên, chút huyết nhục được phong ấn trong người cuối cùng cũng biến mất. Tinh khí võ đạo không còn có thể tìm tiếp, dựa vào chiến lực hiện tại của bản thân, Tam phẩm Võ Hoàng thì chưa chắc, nhưng đánh lén Nhất phẩm Võ Hoàng vẫn có cơ hội đắc thủ.

Hình người vàng kim nho nhỏ kia lớn đến cỡ đứa trẻ năm sáu tuổi thì dừng lại, đôi mắt nhắm chặt cũng dần dần mở ra. Đôi mắt thuần vàng kim này, giống như một tờ giấy trắng tinh vậy.

Hình người mở miệng, nhưng không có bất cứ một lời nào, mà sinh ra một lực hút khủng bố. Đế Thí Thiên thân là chủ nhân không hề ảnh hưởng, nhưng những Thú vương dùng thần thức dò xét đều gặp phải tai họa. Ngay cả Ngao Vô Tình thực lực cao nhất cũng chịu thiệt thòi, đôi mày không nhịn được cau lại.

Trong đó xui xẻo nhất chính là Ngao Vô Ba, tên này muốn dò xét rõ ràng bên trong Chiêu Yêu Phiên xảy ra chuyện gì, thậm chí còn rắp tâm làm loạn Đế Thí Thiên. Không ngờ thần thức tiến vào trong nháy mắt bị hình người vàng kim đó cắn nuốt. Nếu không phải hắn đã bước vào hoàng cấp, thần hồn vĩnh viễn vững chắc, lần này tổn thương như vậy đủ khiến thần hồn rơi vào ngủ say. Có thể nói hình người kim sắc này có các đặc tính bên ngoài giống hệt như bia đá không màu trong trung ương thần miếu trong Hắc Thủy Vương Thành. Những Thú vương khác cũng lần lượt thu hồi thần thức, kẻ nào cũng khiếp sợ nhìn về phía Đế Thí Thiên bên trong lôi kiếp.

Lúc này mưa lôi kiếp đã dừng lại, lôi kiếp giữa không trung không ngừng cuộn trào, phát ra một tiếng ầm vàng trầm thấp đến cực điểm, dường như trời xanh đang tức giận.

- Oong...!

Tiếng thanh đao quẫy động vang lên, tất cả mọi người đều bị dọa nhảy dựng lên. Vì tiếng đao này không phải đến từ Đế Thí Thiên, mà là từ lôi kiếp giữa không trung kia.

- Trong lôi kiếp làm sao lại có tiếng đao?

Có Thú vương nhịn không được mở miệng hỏi.

- Đã vượt qua phạm trù lôi kiếp màu tím rồi sao? Lần này Thánh Long Vương gặp khó rồi!

Vẻ mặt Ngao Vô Tình biến đổi, thâm thần cũng bất giác khẩn trương.

Một đạo lôi điện màu tím hóa thành đao mang trực tiếp từ trong lôi kiếp bổ xuống, trực tiếp rơi trên lồng năng lượng. Lồng năng lượng vàng kim kiên cố dị thường phát ra tiếng nứt vỡ, tiếp theo đó giống như lồng thủy tinh bị đánh vỡ, hoàn toàn tan thành mảnh nhỏ.

- Vù...!

Chiêu Yêu Phiên từ trong tay Lý Lân bay thẳng lên trời, trên đó lại phát tán ra không gian ba động. Mảnh không gian này lại vì thế nhanh chóng bị nghiền nát.

Cuối cùng Chiêu Yêu Phiên xông thẳng vào trong lôi kiếp, cả lôi kiếp truyền ra tiếng đao kiếm va chạm, đao khí kiếm khí vang lên thanh âm. Cuối cùng cả lôi kiếp điên cuồng thu nhỏ, hoàn thành một vòng xoáy màu đen, sau đó lộ ra một đứa trẻ cả người vàng kim, khoảng tầm năm sáu tuổi. Hắc động cắn nuốt lôi kiếp kia lại phát ra từ miệng của đứa trẻ này.

- Đây... Đây...

Kể cả Đế Thí Thiên, tất cả cao giai Vương thú đều bị biểu hiện mạnh mẽ này của khí linh dọa sợ. Đây là khí linh vừa đản sinh sao! Mẹ nó chứ, còn khủng bố hơn lão quái vật tu luyện ngàn vạn năm.

Đứa trẻ vàng kim ợ một cái, cả người dần mờ ảo biến mất, cuối cùng giữa không trung chỉ còn lại một lá cờ vàng kim. Tiếp đó lá cờ phá toái hư không biến mất không thấy đâu, không một ai biết nó đi đường nào.

Ngao Vô Ba và Ngao Vô Tình đồng thời đưa mắt nhìn về phía Long Cốc. Ở đây chỉ có hai người là cao thủ Võ Hoàng chân chính, vô cùng mẫn cảm với không gian ba động. Sau khi Chiêu Yêu Phiên vừa cắn nuốt lôi kiếp, phá toái hư không còn lại một tia không gian ba động tàn dư, hơn nữa phương hướng không phải rơi vào trong tay Đế Thí Thiên, mà là bay về phía Long Cốc.

- Tìm!

Trong lòng tất cả mọi người đều hiện lên một ý niệm, linh bảo có thể cắn nuốt lôi kiếp! Nếu như ai chiếm được thì tương lại độ hóa hình thiên kiếp còn gì chắc chắn hơn chứ.

Ngao Vô Tình không hiểu liếc nhìn Đế Thí Thiên một cái, trong mắt lóe lên một chút suy nghĩ, sau đó chuyển người bay vào trong Long Cốc.

Đế Thí Thiên dưới lôi kiếp vẫn còn ngây ra, nhưng hắn rất nhanh đã phản ứng lại, trong lòng không khỏi giật mình.

- Lần này phiền rồi, bản vương quên rằng mình chỉ là phân thân, Chiêu Yêu Phiên này lại dựa vào bản nguyên ấn ký trực tiếp tìm bản tôn trong Long Cốc. Bản tôn đang bế quan trong Thánh Long Động, nếu bị quấy rầy thì phiền rồi.

Đế Thí Thiên không dám dừng lại, lập tức lao về phía Long Cốc.

Long Cốc tuy là một mảnh không gian nhỏ kỳ lạ, nhưng bên trong lại vô cùng rộng lớn. Ở nơi như vậy tìm một cây cờ hơn một mét không hề dễ dàng.

Ngao Vô Ba lần đầu tiên ra lệnh tất cả linh thú tìm Chiêu Yêu Phiên, đồng thời lúc hạ lệnh cũng tốt một chút tâm tư, để những linh thú này vừa tìm được thì giao lại cho mình.

Phương pháp của Ngao Vô Tình càng trực tiếp, trực tiếp thả thần thức bao lấy cả không gian Long Cốc. Trước mắt trong linh thú tộc, có thần thức cường hãn như vậy chỉ có một mình Ngao Vô Tình. Trước đây Ngao Vô Ba dựa vào tu vi Hoàng Cấp có lẽ cũng có thể miễn cưỡng làm được. Nhưng hiện giờ hắn bị Chiêu Yêu Phiên đánh trọng thương thần thức, vẫn còn chưa khôi phục. Lại thêm hắn bản tâm có phần kiêng kỵ Chiêu Yêu Phiên, không dám mạo hiểm sử dụng thần thức dò xét.

Đế Thí Thiên tiến vào Long Cốc, trực tiếp đạp phá không gian, thân mình thuấn di tiến vào Thánh Long Động. Sau đó vung tay phát động cấm chế cao nhất trong Thánh Long Động. Ngay cả Long nữ Ngao Vô Tình cũng bị hắn chặn lại ở bên ngoài.

- Thánh Long Vương đại nhân!

Thân ảnh hùng tráng của Ngạo Thiên đứng ở cửa động phủ, lưng đưa về phía trong động, thể hiện vẻ đề phòng. Nhìn thấy Đế Thí Thiên mới thở phào một hơi.