Tam Thái Tử

Chương 313: Chân ngã đại trận (2)




Mà từ khi Lý Lân bắt đầu tu luyện tới bây giờ, gần như mỗi ngày đều muốn cùng bản thân chiến đấu, từ lúc bắt đầu là khổ chiến một ngày may mắn thắng lợi, đến bây giờ thì chưa tới một canh giờ là có thể đem bản thân trận pháp ngưng tụ đánh thắng lợi. Tuy rằng bộ dạng vẫn chật vật như cũ, nhưng tốc độ tiến bộ là rõ như ban ngày.

- Ông.....

Trận pháp chớp động sau đó nhanh chóng biến mất, Lý Lân người đầy mồ hôi chậm rãi đi ra. Trên mặt hắn cực kỳ kiên nghị, sát khí trên người cũng cô đọng rất nhiều, chỉ cần hắn muốn là có thể phóng thích, cũng có thể thu lại hoàn toàn.

- Nhanh chóng đã nửa tháng rồi! Ta chuẩn bị tối này đánh vỡ bình cảnh Tam phẩm! Tiến giai cảnh giới cao hơn.

Lý Lân vẻ mặt bình tĩnh nói.

- Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là quái vật gì, nửa tháng chẳng những hoàn toàn củng cố cảnh giới võ đạo của mình, còn sắp tiến tới đột phá. Tốc độ tu luyện như thế có thể gọi là biến thái. Quên đi, bản cô nương sẽ không bảo giờ quản ngươi nữa. Ngươi đúng là quái vật khiến người ta giật mình.

Mấy ngày nay Hương Lân bị tốc độ tu luyện của Lý Lân đả kích không ít. Lý Lân phát hiện Hương Lân tuy rằng miệng lưỡi sắc bén thế nhưng tính cách vốn không xấu, thậm chí còn có chút đơn thuần. Cũng không biết nàng lịch lãm tu luyện như thế nào tới tu vi nửa bước Hoàng cấp.

- Cái này phải cảm tạ Chân Ngã đại trận của Hương Hương cô nương, không có đại trận này tương trợ, cho dù thiên phú bản vương tốt hơn nữa, cố gắng tu luyện nữa cũng vô dụng.

Những lời này Lý Lân nói là cực kỳ chân thành. Nhưng hắn không biết, lời của hắn làm cho đáy lòng Hương Lân cảm thấy rất không ổn.

Hắn so với nàng còn tức chết người hơn. Hương Lân tự nhận bản thân thiên phú xuất chúng, nhất là trên phương diện chế thuốc thì không ai bằng. Tốc độ tu luyện võ đạo coi như là rất nhanh. Lúc ấy gia tộc cũng hy vọng dùng Chân Ngã đại trận huấn luyện nàng năng lực tự bảo vệ. Dù sao có một thân thực lực võ đạo cường hãn nhưng phát huy không được cũng là vô dụng. Kết quả thực làm cho nàng mất mặt, nàng ngay cả nửa canh giờ cũng không đứng vững thiếu chút nữa bị bản thân mà Chân Ngã đại trận ngưng tụ giết chết. Nếu không phải trưởng bối gia tộc nhanh tay lẹ mắt mạnh mẽ ngưng đại trận, chỉ sợ bản thân đã sớm hương tan ngọc nát, hóa thành một nắm đất vàng. Nhưng cái đồ biến thái Lý Lân này, mỗi ngày tiến vào Chân Ngã đại trận, tốc độ chém giết chân ngã ấn ký càng lúc càng nhanh, cũng càng ngày càng ung dung.

- Tạ ơn thì không cần, bản cô nương làm người tốt đến cùng, tối nay ngươi ở chỗ này đột phá chứ! Nơi này có trầm hương vạn năm, có thể ổn định tâm thần, còn có đại cao thủ như bản cô nương ở đây, có thể cho ngươi một chút chỉ dẫn.

Hương Hương cô nương nói.

Lý Lân vừa định đáp ứng, đột nhiên Lục Mang Tinh trên người hắn rung động, khiến sắc mặt hắn biến đổi. Sau đó hắn lập tức sửa miệng nói:

- Xem ra là không cẩn. Hiện tại bản vương có chuyện quan trọng, việc đột phá sau hãy nói!

Lý Lân hướng về phía Hương Hương cô nương ôm quyền cáo từ, không nhiều lời, vội vàng chạy về phía tầng hầm ngầm.

- Không gian chấn động tinh thuần tốt! Rốt cuộc tiểu tử này ở mật thất dưới đất làm cái gì, ngay cả thần thức bản cô nương cũng không thể tra xét.

Hương Lân cô nương tràn đầy tò mò. Trong Hán Vương phủ này, nơi duy nhất mà thần thức Hương Lân cô nương không thể tra xét tới chỉ có mật thất trong tầng hầm ngầm. Nơi đó có phong ấn của cao thủ đẳng cấp cao, thực lực thấp hơn không thể nào dò xét, Hương Lân đúng là không thể tra xét. Mà vài lần tra xét, Hương Lân phán đoán, nơi đó khẳng định chứa bí mật to lớn nhất của Lý Lân.

Trong mật thất dưới đất, Lý Lân từ truyền tống trận không gian nhanh chóng lấy ra một khối huyền thiết bản, mặt trên có khắc tin tức Đế Thí Thiên muốn truyền đạt cho Lý Lân. Hiện tại lĩnh ngộ của Lý Lân đối với Không gian chi đạo thật sự hữu hạn, hình thành thông đạo không gian chẳng những nhỏ hẹp, còn vô cùng không ổn định. Các loại giấy vải da thú linh tinh gì đó rất dễ dàng bị không gian xoắn vỡ. Vì để truyền lại tin tức một cách an toàn nhất, Đế Thí Thiên sử dụng loại huyền thiết cứng rắn nhất ghi lại thông tin. Vật kia đối với nhân loại đúng là tài liệu luyện khí hiếm thấy, nhưng đối với Hắc Thủy Lâm tài nguyên phong phú mà nói là chẳng thấm vào đâu.

- Tài liệu đã thu thập đủ, muốn mười ngày sau đêm trăng trong bắt đầu luyện chế. Có thể thì đến!

Tin tức Đế Thí Thiên thông tri rất đơn giản.

- Cuối cùng đã luyện chế rồi sao? Hy vọng tên kia có thể thành công, như vậy kế hoạch tiếp theo cũng có thể tiếp tục tiến hành.

Trên mặt Lý Lân hiện lên chút chờ mong.

Đối với việc có đi Hắc Thủy Tùng Lâm hay không, trong lòng Lý Lân có chút do dự. Dù sao không ai có thể cam đoan thế cục Hắc Thủy vương thành lúc nào sẽ bùng nổ. Một khi bùng nổ, bản thân lại không ở đây, tất nhiên ảnh hưởng đến quyết sách của Hán Vương phủ, một cái làm không tốt, Hán Vương phủ đều có thể bị người tiêu diệt. Cửa thành cháy cá trong chậu cũng có thể bị vạ lây, huống chi Đại Đường sớm đã lọt vào pháp nhãn của thế lực lớn, ai cũng không thể cam đoan bọn họ sẽ không dẫn đầu làm khó dễ. Trầm tư nửa ngày Lý Lân vẫn cho là chuyện tình trong Hắc Thủy Tùng Lâm quan trọng hơn. Huống cho phủ Binh vẫn luôn ở trong phủ huấn luyện, sức chiến đấu không thể tăng lên nhiều. Nghĩ đến đây Lý Lân tìm đám người Lý Chấn Uy tới.

- Hoàng thúc, kính xin người mang theo Ngụy Duyên cùng Mạc Phi Linh tiếp tục lưu lại trong Hán Vương phủ, hai người bọn họ vừa mới đột phá không lâu, càng cần có thời gian củng cố tu vi. Những phủ Binh khác ta sẽ dẫn bọn họ tiến vào Hắc Thủy Tùng Lâm. Quân đội tinh nhuệ chân chính chỉ có thể rèn luyện trong sinh tử mới có hiệu quả.

Lý Lân tuyên bố quyết định của mình.

- Lý Lân, ngươi đem Hắc Thủy Tùng Lâm chúng ta trở thành chỗ nào rồi, lại còn muốn đem quân đội đi vào rèn luyện. Chẳng lẽ ngươi không sợ những người này bị bộ tộc linh thú chúng ta ăn nuốt hết sao?

Ngao Kim sắc mặt âm trầm, đối với quyết định của Lý Lân cực kỳ bất mãn.

- Ngao Kim, nếu ngươi dám âm thầm động tay chân, bản vương tuyệt đối sẽ khiến ngươi ăn khổ.

Lý Lân âm trầm, Ngao Kim kia phát ra chủ nghĩa chủng tộc từ trong xương, khiến Lý Lân cực kỳ khó chịu. Nếu không phải bên cạnh hắn thật sự thiếu cao thủ cao giai có thể tin tưởng, Lý Lân tuyệt đối sẽ một cước đá hắn về Hắc Thủy Tùng Lâm.

- Hừ! Chỉ dựa vào những phủ Binh này của ngươi? Cho dù bản tọa không làm cái gì, bọn họ cũng đừng mong sống sót trong rừng.

Ngao Kim bĩu môi, vẻ mặt khinh thường.

- Cái này không cần ngươi quan tâm. Trong khoảng thời gian này, ngươi liền ở lại Hắc Thủy vương thành, mục đích chỉ có một, bảo hộ ba người, hoàng thúc, Ngụy Duyên, Mạc Phi Linh. Lấy thực lực ngươi vượt qua Cửu phẩm Vương tọa, chuyện này hẳn là không hề khó khăn.

Mặc kệ cách nhìn của Lý Lân đối với Ngao Kim như thế nào, hiện tại chỉ có Ngao Kim thích hợp gánh vác nhiệm vụ này. Cũng chỉ có hắn lưu lại, Lý Lân mới có thể hoàn toàn yên tâm.

- Ngươi bảo bản tọa bảo hộ ba người bọn hắn! Không cần nằm mơ. Ngươi đem bản tọa thành cái gì. Nếu không phải Thánh Long Vương ra lệnh, bản vương sẽ tới bảo vệ ngươi sao? Hiện tại ngươi lại đem bản tọa thành người hầu tôi tớ. Lý Lân ngươi không nên quá phận.

Sắc mặt Ngao Kim nháy mắt âm trầm.

- Hừ! Lần này bản vương đi Hắc Thủy Tùng Lâm chính là muốn đi gặp Thánh Long Vương, Đế Thí Thiên của các ngươi. Nếu ngươi không thèm để ý, bản vương đem biểu hiện trong khoảng thời gian này của ngươi nói cho Đế Thí Thiên, ngươi có thể đồng hành cùng bản vương.

Lý Lân nhún nhún vai, vẻ mặt không sao cả nói. Hắn biết rõ điểm yếu của Ngao Kim ở chỗ nào, bắt nạt gã căn bản là không có vấn đề.

Quả nhiên thần sắc Ngao Kim biến đổi, ánh mắt nhìn về phía Lý Lân tràn đầy tức giận. Mặc dù trong lòng vạn phần không tình nguyện, nhưng cuối cùng vẫn chọn lựa khuất phục. Bảo hộ của Thánh Long Vương đối với Lý Lân, Ngao Kim nhất thanh nhị sở. Thú Vương cao giai bình thường cũng không thể tùy tiện đi vào Thánh Long động, nhưng đối với Lý Lân lại không hạn chế. Cho dù là Vương nữ tỷ tỷ cũng không thể ngăn cản Đế Thí Thiên đại nhân có hảo cảm đối với Lý Lân. Có thể tưởng tượng được, nếu Lý Lân ở trước mặt Đế Thí Thiên nói bậy về hắn, hắn đi theo trở về không phải là chui đầu vào lưới sao.

- Thần Long quả trong tay bản vương sắp chín, nếu ngươi không muốn, bản vương sẽ không để ý, tự mình dùng. Loại linh bảo thiên địa này cũng không có khả năng chỉ hữu hiệu đối với long tộc các ngươi. Hơn nữa trong cơ thể bản vương cũng có huyết mạch thần long, thực lực võ đạo tất nhiên sẽ đại tiến.

Lý Lân mở miệng dụ dỗ. Đánh một cái tát lại cho quả táo ngọt, luôn luôn là phương pháp không khả năng cự tuyệt.

Quả nhiên vừa nghe Thần Long quả, vẻ mặt Ngao Kim đã mềm đi rất nhiều.

- Thần Long quả chính là kỳ bảo thiên địa, làm sao có thể dễ dàng chín như vậy!

Ngao Kim bĩu môi, mạnh miệng nói.

- Bản vương không cần phải nói dối. Từ lúc bản vương có được Thần Long quả vẫn sử dụng phương pháp đặc thù để nuôi dưỡng. Tuy rằng bản vương không thể xác đinh thời gian chính xác, nhưng so sánh thì tuyệt đối đã rút ngắn hơn.

Lý Lân tự tin nói.

- Tam thời tin ngươi là được!

Ngao Kim gật gật đầu, mặc kệ có Thần Long quả hay không, dưới uy thế của Đế Thí Thiên, cuối cũng Ngao Kim cũng sẽ đồng ý.