Tam Thái Tử

Chương 306: Thép tốt còn cần dùng búa rèn (1)




Cảm ơn muội, ta biết muội sẽ không trúng kế tiểu tử kia mà. Đúng rồi, muội nói chúng ta... Ai da! Nhẹ tay, nhẹ tay thôi!

Lý Chấn Uy nói được một nửa, vẻ mặt tuấn tú chợt đỏ lên.

- Buông cái tay dâm dê của huynh ra! Huynh và muội chưa thành thân, không thể lỗ mãng được!

Hân Hân cô nương vẻ mặt ửng đỏ lùi lại một bước. Lý Chấn Uy ôm nàng nàng không hề né tránh, nhưng bàn tay dâm dê của Lý Chấn Uy đặt lên mông nàng xoa bóp khiến nàng thất thố, đây là điểm Hân Hân cô nương đoan trang không thể tiếp nhận. Tuy nàng từ nhỏ đã lớn lên trong Lăng Tiêu Tông, nhưng lại hoàn toàn khác với Ny Ny cô nương được làm thánh nữ. Ny Ny cô nương làm thánh nữ của Lăng Tiêu Lâu, là một trong những người thừa kế, từ nhỏ đã tiếp thu giáo dục văn võ tốt nhất, đồng thời cũng bị quán thâu lòng trung thành với tông môn, xuất đầu lộ diện trong Lăng Tiêu Lâu chẳng qua để rèn luyện võ đạo mà thôi. Mà Hân Hân cô nương loại nữ nhân chỉ có tướng mạo mà không có thiên phú võ đạo sẽ bị huấn luyện trở thành đồ chơi cho nam nhân, loại giống như kẻ làm thuê trong thanh lâu cổ đại. Loại nữ nhân giống như Hân Hân cô nương này nhìn thì rực rỡ, nhưng vận mệnh cực kỳ bi thảm. Kết cục cuối cùng của bọn họ không phải ở Lăng Tiêu Lâu tiếp khách, thì bị mua về với giá cao hoặc bị làm quà tặng cho các tông phái. Hân Hân cô nương rất may mắn, ở Lăng Tiêu Lâu không lâu đã làm Lý Chấn Uy vừa gặp đã yêu, bỏ ra lượng lớn tinh thạch chuộc nàng ra. Bởi vì cảm kích, lại thêm Lý Chấn Uy tướng mạo quả thực bất phàm, địa vị càng không cần bàn. Hân Hân cô nương cũng dần dần yêu hắn. Chỉ là về mặt này thì Hân Hân cô nương không hề giống nữ tử xuất thân từ Lăng Tiêu Lâu, mà với quan hệ thân mật giữa nam nữ nàng cực kỳ truyền thống. Cái này cũng khiến Lý Chấn Uy ngày càng si mê nàng, nếu không phải Lý Lân bế quan không ra, hắn ước gì có thể ngày ngày cùng Hân Hân cô nương ở chung một chỗ.

Lý Lân rời khỏi hậu viện, hàng loạt tiếng gào thét truyền vào tai.

- Đã huấn luyện nửa tháng rồi, cũng không biết binh lính huấn luyện đến đâu rồi!

Trên mặt Lý Lân lộ ra một tia dò xét. Lúc hắn bế quan, người đến nương tựa Hán Vương phủ không đủ trăm người, nhưng hiện giờ nghe khí thế, sợ rằng phải có chừng hơn nghìn người.

Hai đình nghỉ mát chính giữa diễn vũ trường, Ngao Kim vốn đang lười nhác hưởng thụ rượu ngon của nhân loại đột nhiên mở mắt, hơi kinh ngạc nhìn về phía Lý Lân đi tới.

- Tiểu tử này ăn thứ tốt gì vậy, cảnh giới võ đạo lại một lần tăng nhiều như vậy!

Linh thú tuy thể trạng cường hãn, nhưng tốc độ tu luyện lại không nhanh, giống như Ngao Kim, hoán thành hình người mới chỉ mười bốn mười lăm năm, nhưng tuổi tác thực tế của hắn đã vượt qua năm trăm tuổi rồi. Nếu lấy tuổi thọ của loài người để tính, cửu phẩm vương tọa năm trăm tuổi căn bản không tính là thiên tài võ đạo. Lại thêm tốc độ tu luyện của bản thân Lý Lân đã có thể coi là kỳ tích, lại so sánh với tốc độ tu luyện của linh thú, khó trách Ngao Kim lại kinh ngạc không thôi.

Người phát hiện thân ảnh Lý Lân đầu tiên chính là Úy Trì Hổ phụ trách chỉ huy phủ binh thực hiện huấn luyện mang theo vật nặng trên diễn võ trường. Sau khi thành lập đội phủ binh, Lý Lân liền để thân vệ đội trưởng của bản thân từ trong đội hộ vệ đến làm giáo quan. Trong đội hộ vệ, luận thời gian theo Lý Lân thì dài nhất là Úy Trì Hổ. Hơn nữa Úy Trì Hổ tính cách thoải mái, cũng là lựa chọn số một để luyện binh. Nhìn đại đội phủ binh phía xa kỷ luật nghiêm minh, trên mặt Lý Lân lộ vẻ hài lòng. Có thể trong vòng nửa tháng ngắn ngủi huấn luyện những tán tu mắt cao hơn trán này đến trình độ như vậy đủ nói lên nỗ lực của Úy Trì Hổ.

- Báo cáo điện hạ, giáo quan huấn luyện phủ binh Úy Trì Hổ báo cáo, xin chỉ thị!

Úy Trì Hổ lớn tiếng hô. Bộ thủ pháp huấn luyện và diễn luyện này đều là Lý Lân truyền thụ cho Úy Trì Hổ, nguyên bản chỉ là để tăng tính kỷ luật của đội hộ vệ, không ngờ rằng Úy Trì Hổ lại dùng nó như một thói quen, một cỗ khí tức nhà binh ăn sâu vào xương tủy tràn ra. Nhìn hắn Lý Lân như thấy được kiếp trước bản thân làm giáo quan ở Thiết Thủ. Đó cũng là một đời lính, gia nhập tổ chức Thiết Thủ chẳng qua cũng là vì thực hiện tâm nguyện trở thành người lính của mình.

- Úy Trì Hổ, ngươi làm rất tốt! Bản vương rất hài lòng!

Lý Lân gật gật đầu. Những người này tuy có chút dáng dấp, nhưng vẫn chưa coi là binh lính chân chính, càng không thể gọi là tinh binh. Chẳng qua Lý Lân cũng không mong trong thời gian ngắn như vậy có thể huấn luyện được một đội tinh binh. Quân đội không trải qua kinh nghiệm chiến tranh không thể gọi là tinh nhuệ được. Lấy tình thế chiến tranh hiện nay của Hắc Thủy vương thành, tính thực tế của khả năng quân đội giao tranh rất hạn chế.

- Xin điện hạ tham quan chỉ giáo!

Úy Trì Hổ thân thể thẳng tắp, hơn hai mươi ngày huấn luyện cực khổ, trách nhiệm trên vai kẻ làm giáo quan như hắn thực rất nặng nề, huống hồ những người này tuy đã phong ấn võ đạo, nhưng dù sao cũng đều là cao thủ cấp võ tông, nhiều cao thủ như vậy mang đến áp lực cực lớn cho Úy Trì Hổ.

- Dẫn đường đi!

Lý Lân gật đầu, có lẽ tán tu tổ thành binh lính độ trung thành không cao, nhưng cũng đã có cơ sở của tinh binh, Lý Lân sẽ có thủ đoạn huấn luyện họ thành tinh binh chân chính. Đến Thương Long Đại Lục này, Lý Lân cũng không phải chưa từng thấy tinh binh nơi đây. Long Mã binh đoàn dưới tay Tần Mục tuyệt đối có thể xưng là tinh binh bách chiến. Trừ Long Mã quân đoàn ra, trong trăm vặn đại quân Chân Vũ quân đoàn phương bắc còn có mấy đoàn quân khác thanh danh vượt trội. Nhưng những đội quân này cùng lắm cũng chỉ tương đương với Long Mã quân đoàn, thực sự vượt qua Long Mã quân đoàn chỉ có ba nghìn Thiết Giáp Vệ do Đại Đường Sát Sinh vương thống linh. Lý Lân tuy chưa từng thấy hắn ra tay, nhưng khí tức coi thường sinh tử mà toàn quân đem đến khiến Lý Lân cảm thấy khó mà hít thở, chứ đừng nói là chính diện giao chiến với bọn họ.

Nữ binh trên tiểu diễn võ trường đối diện tự nhiên cũng đã phát hiện ra tình hình bên này, nhưng cả trung đội nữ binh gần trăm người trừ liếc qua một cái, lại không có bất kỳ động tác nào khác. Bao gồm cả Mạc Phi Linh và Ny Ny cô nương cũng đều dựa theo nội dung huấn luyện đưa xuống để tự huấn luyện. Kết quả này khiến Lý Lân để ý đến nơi này thầm gật đầu. Huấn luyện của nữ binh và nam binh khác nhau, Lý Lân tự nhiên cũng không dùng suy nghĩ của tiền thế để dùng ở thế giới này. Đối với những nữ tán tu vừa quy thuận này, Lý Lân tự nhiên sẽ không để bọn họ làm những việc như chữa bệnh bảo vệ. Nữ nhân ở Thương Long Đại Lục cũng không yếu đuối. Thậm chí nữ tu sĩ thực lực cường hãn trong tán tu, nam tu sĩ bình thường cũng không dám trêu chọc.

- Điện hạ, dựa theo phân phó trước đây của ngài, giai đoạn đầu huấn luyện phủ binh là phong ấn tu vi võ đạo, đơn thuần rèn luyện thân thể và huấn luyện kỷ luật cho họ. Tuy rằng thời gian chỉ có nửa tháng, cũng thu được hiệu quả tốt. Nhưng khoảng cách để những người này trở thành quân đội vẫn còn rất lớn. Hơn nữa trong thời gian này còn có tán tu dần dần xin vào. Ta đã chia họ thành ba đại đội, mỗi đại đội hơn ba trăm người, từng đại đội lại chia thành hai trung đội, mỗi trung đội đều chia ra ba tiểu đội. Vì điện hạ còn chưa xuất quan, hiện giờ mạt tướng mới chỉ bổ nhiệm tiểu đội trưởng, trung đội trưởng trở nên vẫn chưa có mệnh lệnh.

Úy Trì Hổ lớn tiếng nói.

- Được! Đối với chuyện luyện binh bản vương không có gì để nói. Bản vương thấy có thể tiến hình một trận tỉ thí, ai thực lực mạnh thì đảm nhiệm trung đội trưởng, thậm chí là đại đội trưởng cũng có thể đảm nhiệm dựa vào thực lực.

Lý Lân cười cười, mở miệng nói.

- Dựa vào thực lực tất nhiên không sai, nhưng khả năng này không thể đảm bảo độ trung thành. Những người này trước đây đều là tán tu mắt cao hơn trán, hiện giờ phong ấn võ đạo cực kỳ thành thực, một khi bọn họ khôi phục thực lực võ đạo, chỉ sợ sẽ có người không nghe lời.

Úy Trì Hổ hơi lo lắng nói.

- Yên tâm đi! Với loại việc này bản vương tự nhiên sớm đã có chuẩn bị. Bản vương sẽ điều Ngụy Duyên đảm nhiệm thống lĩnh phủ binh Hán Vương phủ, tin rằng bằng vào thân phận tiên thiên võ giả của hắn đủ để trấn áp tất cả những ai không phục.

Hiện giờ người dưới trướng Lý Lân có thể dùng được không nhiều lắm, cao thủ Tiên Thiên chỉ có một vài người. Lý Chấn Uy tuy không đi theo Lý Hoành, nhưng lệnh đi biên quan phương bắc vẫn chưa bị hủy. Lại thêm lúc Lý Hoành rời đi, lực lượng vốn có của phủ tổng đốc Hắc Thủy cũng theo hắn rời đi. Lý Chấn Uy hiện giờ vẫn một mình cô đơn. May thay Lý Chấn Uy không có tâm tư quyền lợi gì, cả ngày ở cùng một chỗ với Hân Hân cô nương xuân hoa thu nguyên cũng không ngại phiền.

- Nếu do Ngụy công tử ra mặt tự nhiên có thể trấn áp tất cả mọi người.

Úy Trì Hổ gật gật đầu, nhưng đáy mắt vẫn khó giấu được vẻ thất vọng. Lý Lân thu tất cả vào trong mắt, quyết định nói ra quyết định trước đây của mình ra nói cho bộ hạ cũ này, để trấn an tâm hắn.

- Úy Trì Hổ, thời gian ngươi cùng bản vương cũng không ngắn nữa, bản thân ngươi bản vương vô cùng rõ ràng. Bản vương chuẩn bị từ trong đội hộ vệ lựa chọn ra binh sĩ tinh nhuệ nhất tạo thành một đội quân đặc biệt. Đội quân này số người có thể không nhiều. Nhưng tất cả trong đó đều là cao thủ, các ngươi sẽ là thanh đao sắc bén nhất trong tay bản vương.

Lý Lân trầm giọng nói.