Tam Thái Tử

Chương 262: Thực lực của Hắc Thủy Tùng Lâm




Nghi thức Đế Thí Thiến kế thừa Thánh Long vương vị không hề phức tạp, chẳng qua là tuyên thệ kế nhiệm Thánh Long Vương trước một Truyền tống trận cũ nát nằm ở nơi trọng yếu nhất trong cung điện, dẫn dắt Long tộc tái hiện thời thượng cổ huy hoàng cũng như một đống lời nói thiếu dinh dưỡng khác. Vốn Lý Lân không có tư cách tham gia, nhưng Đế Thí Thiên vung tay một cái, tất cả âm thanh phản đối đều biến mất. Điều này khiến cho bản thể Lý Lân rất hâm mộ sự dứt khoát phân thân, dù sao phân thân có thể làm tới mức không kiêng nể gì, nhưng làm bản thể như hắn lại không thể làm được.

- Sau khi Long tộc thượng cổ rời đi, các đời Thánh Long vương cũng lấy việc chữa trị truyền tống cổ trận, chấn hưng long tộc nhất mạch làm nhiệm vụ của mình, hy vọng Đế Thí Thiên đại nhân có thể kế thừa tổ huấn của Long tộc thượng cổ, tiếp tục dẫn dắt Long tộc thượng cổ trở lại, làm lớn mạnh Long tộc nhất mạch chúng ta.

Thần long nhất mạch đại trưởng lão Ngao Vô Ba nghiêm túc nói.

Đế Thí Thiên hiếm khi lộ ra thần sắc trịnh trọng, về phần trong lòng đang nghĩ như thế nào, ngoại trừ Lý Lân, người ngoài căn bản không thể ngờ được. Đây là Vương nữ đi trước một bước, trong tay xuất hiện một thanh quyền trượng màu vàng, trên mặt tỏa ra từng luồng khí hoang dã kinh động tâm phách, phảng phất một con hung thú gào thét phong vân giãy khỏi gông xiềng, trấn áp thế gian.

- Đế Thí Thiên đại nhân, đây là quyền trượng thần thánh của Long tộc nhất mạch, chỉ có Thánh Long vương mới có thể có được. Bây giờ đại nhân kế thừa Thánh Long vương, ta thay mặt Thánh Long vương đời trước trao lại cho ngài.

Vương nữ Ngao Vô Tình khẽ vuốt ve quyền trượng màu vàng, thần sắc có chút tưởng nhớ trao cho Đế Thí Thiên.

- Linh bảo?

Thần sắc Đế Thí Thiên vui mừng, không ngờ kế thừa Thánh Long vương lại có chỗ tốt như vậy.

- Không sai, cây quyền trượng này vẫn được truyền xuống từ thời thượng cổ, mặc dù không có công lực công kích gì, nhưng lại là chí bảo phòng ngự, quan trọng nhất là, nó có thể bảo vệ thần hồn sử dụng tránh khỏi công kích.

Vương nữ giải thích. Lời nói của cô khiến cho thần sắc của Đế Thí Thiên rạng rỡ, nhưng thật ra Lý Lân -người đứng gần nhất, không bị mọi người nhìn thấy lại không khỏi cau mày. Ngao Vô Tình có ý gì? Chẳng lẽ cô ta đã biết nhược điểm lớn nhất của Đế Thí Thiên là thần hồn yếu ớt. Cô ta nói như vậy là đang ám chỉ điều gì? Ngẫm lại sau khi Ngao Vô Tình nhìn thấy Cự Long thần thánh, biểu hiện vô cùng quái dị, trong lòng Lý Lân không khỏi có chút sầu lo.

- Quyền trượng thần thánh lại là luyện chế Nghịch Lân của Cự Long thần thánh trong truyền thuyết, vì Cự Long thần thánh là thần long kế thừa huyết thống ưu tú của Thần Long thượng cổ với Cự Long thượng cổ, do đó đối với tất cả Long tộc đều có sự thúc đẩy. Có được Quyền trượng thần thánh, đại nhân có thể hiệu triệu toàn bộ long huyết nhất mạch trên mặt đất.

Ngao Vô Tình nói. Thực lực của Cự Long nhất mạch tuy không kém, nhưng điều này càng thể hiện về mặt sức mạnh, đầu óc mãi mãi không linh hoạt như người của Thần Long nhất mạch, đây cũng là nguyên nhân mấy chục vạn năm nay, Hắc Thủy Tùng Lâm nhiều Thánh Long vương như vậy, Thánh Long vương của Cự Long nhất mạch lại không đến một tay.

- Lại có công hiệu như vậy, rất tốt, rất tốt!

Đế Thí Thiên tiếp nhận quyền trượng, cảm nhận được sự dao động chỉ có ở linh bảo, trong lòng càng thêm vui mừng.

- Hửm?

Nét vui mừng trên mặt Đế Thí Thiên đột nhiên biến mất, lộ ra thần sắc nghi hoặc.

- Sao vậy?

Vương nữ mở miệng hỏi trước.

- Quyền trượng này giống như….. giống như …… bị phong ấn!

Thần sắc Đế Thí Thiên có chút không xác định. Thân thể hắn chính là Cự Long thần thánh, tất nhiên đối với việc dùng Nghịch Lân của Cự Long thần thánh luyện chế quyền trượng có chút cảm ứng. Khi hắn tiếp nhận trong nháy mắt, hắn cảm nhận được một lực cấm mong manh. Nếu không phải bản thể Lý Lân chiếm dược truyền thừa của phong ấn, Đế Thí Thiên e rằng cũng khó mà phát hiện ra.

- Phong ấn?

Vương nữ tiến lên một bước, thần thức xâm nhập vào quyền trượng màu vàng, lát sau nàng hơi nhăn mặt, có chút không xác định nói:

- Đại nhân có phải cảm ứng lầm rồi không. Không gian bên trong không có gì thay đổi, làm sao có thể bị phong ấn!

- Vậy sao! Có lẽ là ta cảm ứng lầm rồi!

Đế Thí Thiên cười, bắt đầu khởi động sức mạnh của huyết mạch màu vàng, vì đồng căn đồng nguyên, Lý Lân không cần tốn nhiều sức lức đã có thể luyện hóa. Thu hồi quyền trượng thần thánh, nghi thức hắn kế thừa Thánh Long vương cũng không coi là đại công cáo thành.

Ngay sau đó, Lý Lân bị khách khí mời đến thiên điện nghỉ ngơi, Đế Thí Thiên lại theo yêu cầu của Vương nữ và Ngao Vô Phong triệu họp Thú Vương đứng đầu.

Thú vương cửu phẩm cao nhất của Hắc Thủy Tùng Lâm có khoảng hai mươi người, trong đó có mười lăm người là trưởng lão Long tộc, lại thêm năm vị Thú vương cao nhất gồm Đại Địa Bạo Long vương ở mặt đất, Long thái tử, Hổ vương, Hạc vương, Linh quy vương. Từ nơi này có thể nhìn ra sự hùng mạnh của Huyết Long nhất mạch của Hắc Thủy Tùng Lâm. Sức mạnh của các chủng tộc khác hoàn toàn không thể sánh bằng.

Hạc vương hóa thành một nam tử vóc dáng cân đối, thân hình cũng cao ngất, nhưng có lẽ do thói quen, người mà y hóa thành có môi gồ lên, phá hủy tổng thể khuôn mặt, thoạt nhìn có chút buồn cười. Hổ vương biến hóa cũng không tồi, thân thể cường tráng không hề thua kém Đại Địa Bạo Long vương mặt đất, nhưng mái tóc trắng bắt mắt của y nhìn thế nào cũng không giống người bình thường. Còn về Linh Quy vương, càng giống trực tiếp cõng một cái mai rùa con, giống như y sợ người khác không biết y là Đại vương bát vậy. Điểm khác biệt duy nhất giữa trưởng lão của Long tộc nhất mạch và loài người chính là long giác trên trán. Phần lớn là hai sừng, cũng có hai người là một sừng, điều này chứng tỏ phương hướng tiến hóa của y hoàn toàn khác biệt. Thực lực của năm vị Thú vương chính là cửu phẩm vương tọa cao nhất, hóa thành người chẳng qua là muốn mượn huyết mạch siêu phàm của bản thân, cũng không phải thực sự biến hóa thành hình người. Nếu bọn họ muốn thật sự giống con người thì phải có tiên thiên đạo thể, phải trải qua biến hóa thiên kiếp, khi đó linh thú có hai loại hình thái: hình người và hình thú, hơn nữa hai loại hình thái đều là thật, càng có thể tùy ý biến hóa.

- Bản vương triệu tập các ngươi không vì cái gì khác, phải hiểu chúng ta là thực lực chân chính của Hắc Thủy Tùng Lâm, ta hi vọng các ngươi không cần giữ lại, vì mỗi phần sức mạnh của các ngươi đều có quan hệ với vận mệnh tương lai của Hắc Thủy Tùng Lâm.

Đế Thí Thiên ngồi ngay ngắn trên ngai vị, đây là nghị sự đại điện mà hắn tìm ra trong quần thể kiến trúc, đáng tiếc trước kia Thánh Long vương đều không thích lễ nghi phiền phức kia của con người. Đế Thí Thiên lại khác, hắn căn bản cũng không biết trước đây Thánh Long vương làm thế nào, bởi vậy diễn càng tự nhiên, vẫn giữ thói quen của con người. Nếu làm vua của Hắc Thủy Tùng Lâm, sẽ xác lập tôn ti cấp bậc, chỉ có như vậy mới có cách quản lý.

Ngao Vô Phong liếc mắt nhìn Ngao Vô Ba đang nhắm mắt không chút trang nghiêm, trên mặt lộ ra nụ cười mỉa mai. Đế Thí Thiên không khoản đãi Ngao Vô Ba, Ngao Vô Phong tất nhiên nhìn ra, trong lòng vui sướng, so với ăn băng ngày hè còn thích hơn! Ánh mắt nhìn Đế Thí Thiên càng nhìn càng thuận mắt.

- Thánh Long vương đại nhân, Cự Long nhất mạch ta thuộc cấp nămlinh thú cấp năm cao nhất với tám vị, bao gồm Đại Địa Bạo Long vương mặt đất Ngạo Thiên, cấp nămThú vương cấp năm hậu kỳ hai tám vị, cấp nămcấp năm trung kỳ bảy mươi hai vị, cấp nămcấp năm sơ kỳ một trăm chín mươi tám vị. Dưới cấp bốncấp bốn thì vô số.

Đế Thí Thiên gật đầu, thần sắc trên mặt tuy rằng không thay đổi, nhưng trong lòng cũng rất khiếp sợ. Phải biết rằng, linh thú cấp bốncấp bốn nhưng chỉ có cấp bậc Tiên Thiên, linh thú cấp nămcấp năm kém nhất cũng có thực lực lục phẩm, cấp nămcấp năm cao nhất thậm chí có thể dùng máu hợp lại nửa Võ Hoàng. Đây vẫn chỉ riêng Cự Long nhất mạch mà thôi, theo Đế Thí Thiên được biết, Thần Long nhất mạch có thể đuổi Cự Long nhất mạch ra khỏi Long Cốc, cho thấy thực lực của bọn càng mạnh. Nghĩ tới đây, ánh mắt Đế Thí Thiên nhìn về phía Ngao Vô Ba.

Ngao Vô Ba liếc nhìn Ngao Vô Ba một cái, mặt không biến sắc nói:

- Thần Long nhất mạch ta trước mắt có linh thú cấp nămcấp năm đỉnh phong là chín vị, bao gồm Long thái tử Ngao Kim, linh cấp nămthú cấp năm hậu kỳ ba mươi sáu vị, cấp nămcấp năm trung kỳ một trăm linh tám vị, cấp nămcấp năm sơ kỳ có hai trăm năm mươi sáu vị, linh thú cấp bốncấp bốn có ba ngàn bốn trăm vị. Dưới cấp bốncấp bốn có vô số.

Theo lời Ngao Vô Ba, thần sắc Ngao Vô Phong có chút ngưng trọng. Không ngờ mới chỉ mấy trăm năm, thực lực của Thần Long nhất mạch đã cách xa Cự Long nhất mạch rồi.

Đế Thí Thiên gật đầu, cuối cùng nhìn về phía Hạc vương, Linh Quy vương, Hổ vương - những phái trung lập trong Hắc Thủy Tùng Lâm đang ngồi yên lặng

- Phi Cầm nhất mạch ta Thú vương cấp năm cao nhất hai vị, cấp năm hậu kỳ tám vị, cấp năm trung kỳ mười sáu vị, cấp năm sơ kỳ bốn mươi lăm vị. Linh thú cấp bốn khoảng bốn trăm vị. Dưới cấp bốn có vô số.

Hạc Vương nói. Số lương của Phi Câm nhất mạch mặc dù nhiều nhưng cấp bậc thì còn xa mới có thể sánh với Long tộc.

- Hổ tộc ta có hai vị vương thú cấp năm cao nhất, cấp năm hậu kỳ có bốn vị, cấp năm trung kỳ mười hai vị, cấp năm sơ kỳ ba mươi hai vị, số lượng cấp bốn khoảng hai trăm.

Hổ vương nói. Hổ tộc vì cách tiến hóa khác, thế lực trong Hắc Thủy Tùng Lâm cũng không hề như vậy, hơn nữa hổ vốn có tính một mình, điều này khiến cho Hổ tộc muốn phát triển tộc đàn là cực kỳ khó khăn. Nếu không phải thực lực của Hổ vương rất mạnh, e rằng cũng không tới phiên Hổ tộc bọn họ tới yết kiến. Hắc Thủy Tùng Lâm mặc dù Long tộc làm chủ, nhưng cũng phải không có chủng tộc linh thú khác, chỉ là thực lực của những chủng tộc này quá yếu, hoặc trong tộc không có cao thủ cao cấp có thể tiến lên cao tầng, vì vậ chỉ có thể ở ngoài Long Cốc chờ đợi kết quả. Có thể nói có thể vào trong này gặp Đế Thí Thiên đều là cao thủ cao cấp trong Thú vương.

- Bộ tộc Linh Quy ta có linh thú cấp năm cao nhất hai vị, linh thú cấp năm hậu kỳ tám vị, cấp năm trung kỳ mười hai vị, cấp năm sơ kỳ hai mươi hai vị, cấp bốn một trăm linh ba vị. Dưới cấp bốn không đến một nghìn.

Quy vương chậm rãi nói. Giọng nói có chút cô đơn. Nhớ hơn năm trăm năm trước đây, bộ tộc Linh Quy là tộc lớn thứ hai chỉ sau Long tộc, năm trăm năm bạo loạn, bộ tộc Linh Quy may mắn thoát nạn nhưng lại tổn thất lớn nhất. Đến bây giờ cả bộ tộc đều vô cùng bất mãn.

Đế Thí Thiên nhíu mày, có chút khó hiểu hỏi:

- Sao số lượng của bộ tộc Linh Quy lại ít như vậy? Theo bản vương được biết, tộc Linh Quy rất giỏi tránh nạn, lại sống thọ hơn các chủng tốc khác, sao lại rơi vào cảnh ngộ như vậy.

Năng lực sinh tồn của Linh Quy không hề thấp, không ngờ lại có kết quả như vậy.

- Thánh Long vương đại nhân có điều không biết, năm trăm năm này, cao thủ loài người thỉnh thoảng lại xâm nhập Hắc Thủy Tùng Lâm tàn sát Linh Quy nhất mạch chúng ta, đoạt lấy linh đan và mai rùa của Linh Quy nhất mạch, những người này đều tinh thông thuật bói toán, Linh Quy nhất mạch ta giỏi tránh nạn nhưng gặp phải loại cao thủ này căn bản không phải đối thủ của chúng, chỉ có thể trơ mắt nhìn loài người ra tay. Nếu tình hình này cứ tiếp diễn, không tới trăm năm nữa, Linh Quy nhất mạch ta e rằng sẽ bị diệt vong.

Linh Quy vương thương tâm nói, đột nhiên khóc lớn, khiến đám người bên trong bao gồm cả Đế Thí Thiên có chút chết lặng.