Tam Thái Tử

Chương 259: Song hoàng




- Tham kiến Long đại nhân.

Vương Nữ quỳ xuống đầu tiên, đồng thời một âm thanh trong trẻo truyền vào thần hồn của Lý Lân.

-Long đại nhân, vì sự an toàn của ngài, thuộc hạ truyền tin ra ngoài rằng ngài là thượng cổ Thần long, xin ngài không nên để lộ bản thể, nếu không thì sẽ gặp nguy hiểm khó lường!

Lý Lân nhìn vào Vương Nữ đang kính cẩn quỳ trên mặt đất, nụ cười trên mặt thu lại mấy phần, đôi mắt thoáng hiện lên vẻ suy tư.

Đại Địa Bạo Long vương chăm chú quan sát Lý Lân phân thân, cảm nhận được ý chí thần phục khắp toàn thân, cuối cùng không đừng được mà quỳ xuống.

Long thái tử cũng quỳ xuống, chỉ là thần sắc của gã không giống Đại Địa Bạo Long Vương. Sự oai nghiêm toát ra từ trong thân thể Thần long của Lý Lân khiến gã tuyệt vọng, quan trọng nhất là linh lực trong thân thể của Thần long giống như trước vậy mà không thua vương tỷ có tu vi Hoàng cấp. Điều này chứng tỏ rằng Thần long vẫn là tu vi Hoàng cấp, huyết thống cao hơn gã và Đại Địa Bạo Long vương, thực lực cũng mạnh hơn hai người bọn họ, nghĩ thế nào thì Thần long trước mặt vẫn có tư cách kế vị ngôi Thần long vương của Hắc Thủy Tùng Lâm hơn. Kết quả này khiến gã ủ rũ, vốn dĩ không cam lòng nhưng rút cục vẫn phải chấp nhận. Đây là ưu thế của huyết mạch, không phải cứ cố gắng tu luyện mà được.

- Đứng lên đi.

Phân thân Lý Lân vẻ mặt lãnh đạm nói.

-Tạ ơn Thần long đại nhân!

Vương Nữ đứng dậy, thần sắc của nàng từ đầu đến cuối không đổi, giống như những lời vừa xong không phải của mình, hơn nữa hành động của nàng cũng cẩn thận như lúc đầu, cách hành xử toát lên vẻ tinh tế.

Đại Địa Bạo Long vương và Long thái tử cũng lần lượt đứng dậy, dưới sự uy nghiêm của Lý Lân, bọn họ không có dũng khí để ngẩng đầu lên.

Phân thân Lý Lân liếc mắt nhìn cả ba người, chầm chậm thu về linh lực, toàn thân trở về hình dạng ban đầu.

Đại Địa Bạo Long vương và Long thái tử thở phào một cái, hai người ngẩng đầu, nhìn thấy bộ dạng của Lý Lân thì cùng ngây người.

- Tại sao là ngươi?

Long thái tử không kìm được buột miệng hỏi

- Ngươi biết ta?

Phân thân Lý Lân kinh ngạc hỏi. Biểu cảm ấy vô cùng chân thực, giống như Đại Địa Bạo Long vương giảo hoạt cũng bị hắn lừa, bộ dạng kinh ngạc ban đầu trở nên mê muội, giống như nhìn thấy việc gì không thể ngờ.

- Bọn họ không biết ngươi mà là biết ta.

Một giọng nói dí dỏm từ sau lưng phân thân Lý Lân truyền tới, đó là bản thể Lý Lân. Ba ngày, linh hồn trong thức hải Cự long thần thánh rút cục cũng phá vỏ mà ra, điều khiến cho Lý Lân có chút buồn bực chính là linh hồn phân thân lại bị thai nghén thành ra bộ dạng của cự long thần thánh, cũng không biết nguyên nhân tại vì bí pháp gì hay tác dụng của thân long tàn hồn. Tóm lại phân thân của Lý Lân từ trong ra ngoài đều biến thành bộ dạng của Cự long thần thánh, nay mà bản chất của phân thân không đổi, Lý Lân và hắn tâm tư tương thông, thậm chí Lý Lân cảm giác bản thân chỉ cần tâm tư thay đổi chút là có thể hợp thể phân thân vào thần hồn của mình, điều này cũng khiến người lo lắng thần hồn độc lập sẽ đối đầu với bản thể như Lý Lân hoàn toàn yên tâm.

- Là ngươi.

Bao gồm cả Vương Nữ, tam đại Thú vương kinh ngạc hô lên.

- Tại sao ngươi vẫn còn sống?

Long thái tử ngờ vực hỏi.

- Đúng vậy, vừa rồi rõ ràng ta cảm nhận thấy ngươi đã mất đi linh lực, đáng lẽ ngươi chết rồi mới phải.

Vương Nữ lên tiếng, ánh mắt không tự chủ nhìn sang Thần Long đại nhân ở bên cạnh đang nở nụ cười thân mật.

-Mất linh hồn? Chuyện này là sao?

Lý Lân kinh ngạc nhìn vào Thần long trước mặt, dường như hoàn toàn không biết gì.

- Khụ khụ, ta vừa mới ra đời, không cẩn thận nhìn thấy kí ức linh hồn của ngươi.

Trên gương mặt phân thân Thần long xuất hiện vẻ áy náy.

Nét mặt Vương Nữ, Đại Địa Bạo Long Vương, Long thái tử lộ ra vẻ hiểu ra. Chả trách nào Thần long đại nhân vừa xuất thế đã có vẻ quen thuộc, hóa ra là vì nhìn thấy ký ức của con người, hiểu rõ thế giới. Điều này về cơ bản có thể giải thích rõ ràng vì sao Thần long lại hóa thành hình người giống Lý Lân như đúc, rõ ràng là hắn cũng bị ảnh hưởng bởi ký ức của Lý Lân.

-Cái gì, ngươi nhìn thấy ký ức của ta! Cái tên khốn kiếp đáng chết nhà ngươi, nếu không phải ta liều sống liều chết gọi ngươi dậy thì ngươi đã bị nham thạch nướng thành gà quay rồi. Ngươi đối với ân nhân là ta không những không cảm ơn mà còn lấy oán trả ơn, xem trộm đời tư của ta, tên khốn kiếp, ta phải giết ngươi.

Bản thể Lý Lân nổi cơn thịnh nộ, tức giận đầy mình chằm chằm nhìn Thần long, dường như thật sự đã bị cơn giận làm rối loạn thần trí.

Bá…

Long thái tử đứng chắn trước mặt phân thân Lý Lân, hai con ngươi màu vàng kim nhìn thẳng vào Lý Lân toát lên sát khí. Đôi móng nhọn trong nháy mắt túm lấy Lý Lân.

Thịch…

Bản thể Lý Lân không hề hấn gì, ngược lại Long thái tử bị Thần long đứng sau tát cho một chưởng văng đi.

-Cút mau, chuyện của bản đại gia cũng cần ngươi nhúng tay vào sao? Ngao Vô Tình, tên nhãi này là ai mà trước mặt bản đại nhân đây dám giết ân nhân của ta? Hắn chán sống rồi phải không?

Nụ cười trên mặt phân thân Lý Lân vụt tắt, hiện tại sắc mặt hắn không còn tốt như trước. Đối với người khác hắn còn có thể còn khách sáo, nhưng đối với Long thái tử kẻ đã đắc tội với bản thể thì tức giận đùng đùng. Nếu không phải tên khốn đó, bản thân đã không phải chịu bao nhiêu khổ cực vậy. Mặc dù nhận được thân phận phân thân Thần long khiến mọi thứ bỏ ra đều đáng giá, nhưng trong lòng Lý Lân vẫn không vui, hiện giờ thấy hắn ra tay với bản thể, tự nhiên muốn thở ra một hơi ác khí. Mặc dù phân thân còn thiếu cảnh giới tương ứng, nhưng dựa vào cơ thể Hoàng cấp vượt xa người thường, đối phó với Long thái tử ngay cả Hoàng đạo Thú vương cũng chưa đụng tới này là dư sức.

-Thần long đại nhân bớt giận, hắn là đệ đệ của ta, là Thú vương Thần long nhất mạch của Hắc Thủy Tùng Lâm, cũng là người được chọn kế vị Thánh Long Vương đương thời trước khi Thần long đại nhân ra đời!

Vương nữ Ngao Vô Tình lên tiếng giải thích, đồng thời cầu xin cho Long thái tử. Cuối cùng thì Thú hoàng không phải là kẻ mà Thú vương có thể khinh thường.

- Hừ! Các ngươi nhớ lấy cho ta, bản đại nhân ngủ say bao nhiêu năm như vậy, là người này đã cứu ta. Không phải ngươi nói bản đại nhân là vua của Hắc Thủy Tùng Lâm sao? Thế thì ta ban bố mệnh lệnh đầu tiên, con người này là bạn của Hắc Thủy Tùng Lâm nhất mạch, bất cứ linh thú nào cũng không được làm hại hắn!

Phân thân Lý Lân hạ giọng nói, đồng thời ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Vương nữ Ngao Vô Tình đang tỏ vẻ cung kính.

-Vâng. Cẩn tuân mệnh lệnh của Long đại nhân. Chờ đến khi Long đại nhân thừa kế vương vị là có thể truyền thánh lệnh. Có thánh lệnh, vị này có thể được được sự trợ giúp của toàn bộ linh thú trong Hắc Thủy Tùng Lâm.

Vương nữ hành động mà không tỏ ra chút gì bất mãn, ngoan ngoãn nghe theo, nói.

- Còn có thứ đồ tốt này! Tiểu tử ngươi xem, ta mới gặp đã tặng ngươi Thánh Long lệnh, bản đại gia để xem ngươi làm sao chối bỏ chuyện tình trong ký ức.

-Cũng tốt, có điều ta có một yêu cầu, đó là nếu như có ngày ngươi rời khỏi Hắc Thủy Tùng Lâm tiến vào nhân gian, ngươi nhất định phải thay hình đổi dạng.

Lý Lân không chút do dự gật đầu. Loại đồ tốt như thế này, ai không cần đúng là kẻ đần.

- Vì sao?

Phân thân khó hiểu hỏi.

-Còn vì sao nữa à, bộ dạng ngươi giống hệt ta, ngộ nhỡ ngươi ra ngoài làm chuyện xấu gây thù chuốc oán, ta không có bản lĩnh thay ngươi giải quyết.

Bản thể trợn mắt trừng lại. Bởi vì tâm ý tương thông, bản tọa và ngươi phối hợp ăn ý, một khi xuất ra Song hoàng, giải thích rõ ràng mọi nghi ngờ về thân thế Thần long, điều này vừa có ích cho hành động của Thần long ở Hắc Thủy Tùng Lâm, vừa giải thích được mối quan hệ của Thần long và Lý Lân. Có thể trở thành ân nhân của Thánh Long Vương rừng Hắc Thủ đối với hắn chỉ có tốt, không có xấu.

Long Thái tử đứng lên mà vẻ mặt đầy tủi thân, gã không ngờ mình vốn có ý tốt bảo vệ Thần Long đại nhân, người ta chẳng những không cảm kích mà còn ra tay với mình. Nếu không phải thân thể và khí phách Long thái tử tương đối dũng mãnh, e rằng đã mất mạng trên người phân thân Lý Lân rồi. Dù sao sức mạnh cơ thể của Hòang cấp Thần thú thật sự quá mạnh.

- Thần long đại nhân, xin đưa ra tên húy.

Đại Địa Bạo Long Vương trầm giọng nói. Lúc Thần Long ra ta hiểu rõ là mình không thể chống lại.

- Bản đại gia vẫn chưa có tên, nhưng ta vừa tự cho mình một cái tên.

Vẻ mặt Phân thân Lý Lân tự tin nói.

Tất cả mọi người đều nhìn hắn, bao gồm cả Vương nữ.

- Bản đại gia quyết định rồi, bắt đầu từ hôm nay bản địa gia lấy tên là Đế Thí Thiên, Đế tôn ngay cả trời cao cũng diệt! Ha ha…

Phân thân Lý Lân cười kiêu ngạo.

- Thần long đại nhân, nhưng Long tộc đều họ Ngao, ngài thì sao?

Long thái tử nhỏ giọng nói. Phân thân Lý Lân vừa ra tay đã làm cho gã rất hỏang sợ. Họ Ngao không phải là họ dành riêng cho Long tộc Hắc Thủy Tùng Lâm, mà theo dòng họ của thủy tộc Long tộc trong lời đồn, chỉ cần là long huyết nhất mạch, ai cũng có thể tự hào lấy họ Ngao.

- Hừ! Một lũ chỉ biết ôm khư khư di sản của tổ tiên, đúng là không có triển vọng. Mặc dù họ Ngao lớn mạnh, nhưng đó là thời cổ xưa. Bây giờ thế giới đã khác rồi, bản đại gia quyết tâm phục hồi lại phát triển Long tộc nhất mạch, làm cho ánh sáng Long tộc một lần nữa soi sáng tòan bộ Thương Long đại lục.

Phân thân không hề che giấu sự cuồng ngạo của mình, giống như trời đất này cũng khó mà che giấu được dã tâm hừng hực của hắn.