Tam Nguyên Chấn Thế

Chương 23: 23: Hàn Tư Không






Hirio nắm chặt Truy Hồn Kiếm, cậu vẫn chưa sẵn sàng làm việc này.

Nhất là khi mọi thứ diễn ra quá vồ dập, trái tim nhỏ bé của cậu đập nhanh dần đều.
Cơ thể Hirio tự di chuyển và biến thành một dải sáng màu xám tro bay thẳng lên bầu trời.
Cảm giác đầu tiên của cậu là choáng ngợp với tốc độ hiện tại của bản thân, nhưng phần nào đó trong thâm tâm Hirio đang cảm thấy sợ hãi.

Tử Nghiên đã nói sẽ sử dụng linh hồn cậu nhưng lại chẳng có một cảm giác cụ thể nào cả, Hirio không hề cảm thấy bản thân đang bị điều khiển, giống như mọi hành động hiện tại đều là do cậu quyết định.
Cánh tay Hirio giơ lên, Truy Hồn Kiếm như thể được cầm bởi một bàn tay vô hình phía trước mặt cậu.

Mũi kiếm hướng về một khoảng không, ngón tay Hirio khẽ động và nó lao đi với tốc độ khủng khiếp, xé toạc cả không gian bắn thẳng về phương trời đó.
Tiếng xé gió vang lên tạo ra một thanh âm mang theo lực công phá giống như một khẩu pháo lớn, oanh tạc đi một mảng rừng cây biến nó trở thành những đoạn đất trống trải dài.
Ánh mắt Hirio có chút dao động, cơ thể ngã nhẹ về phía trước và bàn tay cậu nắm chặt lại, Truy Hồn Kiếm đã nằm trong tay.
“Trượt mất rồi.”
Giọng nói nữ tính nhẹ nhàng của Tử Nghiên phát ra từ miệng Hirio, ánh mắt cậu đảo qua lại liên tục giữa những khu vực mình vừa oanh tạc.
“Ngươi yếu quá.”
Giọng Tử Nghiên như đang trách móc, cơ thể Hirio từ từ hạ xuống và tiếp đất một cách nhẹ nhàng.

Cảm giác cơ thể của Hirio đã quay trở lại, cậu có chút thở phào nhưng cũng không kém phần ngơ ngác.
“Có chuyện gì sao?”
“Ta không thể duy trì quá lâu được, chỉ vài giây ngắn ngủi đã gần như là giới hạn của ngươi vào lúc này.”
Tử Nghiên phản bác Hirio, nàng ngay sau đó cũng hoàn toàn trở nên im ắng.
Vút!!!
Một tiếng xé gió vang lên, Hirio phản xạ lách người sang một bên để tránh né.
Ngay phía sau cậu, một bóng người áo xám lao tới với tốc độ như những con báo đốm, hắn giơ nắm đấm hướng về mặt Hirio.
Phập!!!
Hirip chụp lấy cánh tay gầy gò kia và xoay người, cậu tung một cú đá với tất cả sức lực vào bụng hắn.
Nhưng thay vì tiếng xương vỡ thì ngược lại, chân Hirio như thể đá vào một khoảng không, cậu mất đà và bị sút thẳng vào hông.
Va chạm đủ mạnh để Hirio nhăn mặt lại, cơ thể cậu văng đi vài mét và rất nhanh chóng bật người dậy.
Gã áo xám cầm trong tay một cây xà mâu với phần lưỡi uốn lượn như những con rắn, gương mặt hắn bị bịt kín bởi nhiều lớp vải, chỉ để lộ ra đôi mắt đang lạnh một màu sát khí.
Truy Hồn Kiếm trong tay, Hirio hạ trọng tâm cơ thể xuống.
Cả hai bất động trong vài giây, không ai nói gì.
Từng giọt mồ hôi lạnh chảy ra từ trán và cổ Hirio, đây là trận chiến sinh tử đầu tiên của cậu với tu tiên giả.

Đối phương lại còn hơn hẳn cậu một bậc.

Sự căng thẳng trong cơ thể Hirio dâng trào, một cảm giác lạnh buốt tứ chi khiến hô hấp của cậu cũng trở nên nhanh hơn hẳn.
Gót chân tên áo xám khẽ động, hắn phóng tới trước mặt Hirio với tốc độ cao.

Tuy cậu vẫn kịp phản xạ để phản đòn nhưng vũ khí xà mâu của hắn dài hơn hẳn Truy Hồn Kiếm của Hirio.
Đòn đâm từ xà mâu sượt qua vai cậu và để lại một vết cắt mỏng, Truy Hồn Kiếm vung lên chém mạnh một đường xé rách không khí trước mặt Hirio.
“Nhanh quá!”
Sự bình tĩnh bên trong Hirio đang ngày càng mất đi, tâm tình cậu dần trở nên hỗn loạn và có chút sợ hãi.
Tên áo xám phóng người về một khoảng xa và rất nhanh hắn phóng thanh xà mâu thẳng vào người Hirio.
Keng!!!
Tiếng kim loại va chạm vang lên và thanh xà mâu bị đánh bật lên trời, có gì đó sáng lóe lên trước mắt Hirio và cậu nghiêng nhanh đầu mình để tránh né.
Mũi kim lướt nhanh và để lại một vệt sáng trắng bạc giữa không trung.
Ánh mắt tên áo xám có chút ngưng trọng.
Bàn tay hắn run run và một làn khói đen bốc lên.
Hirio bất giác lùi người về sao, ở cảnh giới Trí nhân thì tu tiên giả đã có thể sử dụng năng lượng chảy qua cơ thể, mặc dù Trí nhân sơ kỳ thường sẽ không thể dùng những tiên thuật quá cao siêu nhưng cũng là một mối đe dọa đối với Hirio.
Đám khói đen dần dần trở nên lớn hơn, Hirio cảm thấy có chút không ổn, chân cậu dậm mạnh xuống đất và lao thẳng về tên áo xám.

Lưỡi kiếm chém xuyên khói đen, một cảm giác nặng tay khiến Hirio nhăn mặt như thể cậu vừa chém vào một đám bùn.
Từ trong đám khói đen, lưỡi rắn chém ra, xà mâu trong tay tên áo xám từ một đã thành hai thanh.
Hirio giật người về sau để tránh đòn, cậu vung nhanh vài đường kiếm để chặn đòn tấn công từ tên áo xám.
Cả hai lao vào nhau với những đòn sát chiêu không hề giữ sức.
Tên áo xám với đám khói đen ở bàn tay liên tục phóng về Hirio, cậu né và phản công ngay lập tức.
Sau hơn vài phút giằng co mãnh liệt, vết chém mạnh từ Truy Hồn Kiếm cắt đôi thanh xà mâu của tên áo xám ra làm hai.
Hirio xoay người trên không tung ra cú đá thằng vào ngực hắn, nhưng hắn cũng phản xạ rất nhanh đỡ đòn bằng hai tay nên chỉ bị đẩy đi một đoạn.
Cả hai lùi ra một đoạn và bắt đầu thở dốc, Hirio liếc nhìn xung quanh để đề phòng những cây kim bất chợt bay đến.
Ánh mắt cậu dừng lại trên lưỡi của thanh xà mâu vừa bị cắt đôi.

Hai chữ Mã Khang nhỏ cỡ ngón tay được chạm khắc kỹ công bên trên nó.
Hirio nhăn mặt lại, cậu nghiến răng nhìn về phía tên áo xám.
“Ngươi là Mã Khang?”
Tên áo xám hít một hơi sâu và đứng thẳng người, hắn lấy từ trong nạp giới ra thêm một thanh xà mâu khác, không nói gì.
Hắn chỉ im lặng đứng đó, làn khói đen trên tay dần dần mờ đi và tan biến hoàn toàn.
“Các ngươi không thuộc về nơi đây!”
Chất giọng không quá già nhưng lại có chút lạnh lẽo vang lên, ánh mắt của hắn vẫn không có chút cảm xúc nào khác ngoài sự tối tâm tràn đầy sát khí.
“Ngươi là Mã Khang?”
Hirio siết chặt nắm tay, Tử nghiên đã báo cho cậu kẻ áo xám này chính là hung thủ đã sát hại Daint, đồng thời Mã gia cũng đã luôn muốn thâu tóm Hà gia từ lâu.

Daint là người bảo hộ của Hà gia, cho nên hắn giết anh, và bây giờ hắn nói như thể bản thân mình đang là người bảo vệ đất nước khỏi những kẻ ngoại bang xâm lược.
Cơn giận trong Hirio bừng cháy, Truy hồn kiếm vung thẳng một đường về phía Mã Khang.
Hắn lách người để né và phóng một loạt kim về Hirio, cơ thể cậu khẽ động và lướt nhanh vòng về phía sau lưng Mã Khang.
Truy Hồn Kiếm lần nữa vung lên, một nhát kéo dài từ dưới lên chém đứt lìa cánh tay trái của Mã Khang.
Hirio theo đà đạp mạnh một cú làm Mã Khang bay đi một đoạn xa, máu vung vãi khắp nơi, đính cả lên người Hirio.
Tay cậu run run, Hirio vẫn chưa sẵn sàng giết người.

Hít nhanh một hơi không khí vào phổi, Truy Hồn Kiếm trong tay bị siết chặt lại, Hirio bước về phía Mã khang đang lom khom ngồi dậy.
Cánh tay đầy máu đang nằm trên mặt đất cách xa hắn một đoạn đang đeo theo nạp giới, nên hiện tại Mã Khang gần như không thể lấy thêm vũ khí hay đan dược hồi phục được nữa.
Hirio cũng nhận ra điều này nên cậu dừng lại giữa Mã Khang và nạp giới của hắn.
“Ngươi giết Daint chỉ vì những thứ rác rưởi đó?”
Răng cậu nghiến chặt lại, bàn tay cũng nổi đầy gân xanh, Hirio đang có một ác cảm mãnh liệt dâng trào bên trong.
Truy Hồn Kiếm bỗng trở nên nặng nề hơn trong tay cậu, một cảm giác căng thẳng toàn thân bỗng nhiên xuất hiện.
Hirio giật mình do một luồng năng lượng mạnh mẽ bắn thẳng từ trên không thẳng vào người cậu, cơ thể Hirio như trúng phải một dòng nước nóng bỏng rát và văng mạnh về sau.
“Một kẻ cảnh giới Trí nhân đỉnh phong, ngươi nên nghĩ đến việc chạy được rồi đấy.”
Tử Nghiên nói nhỏ bên tai Hirio, cậu tặc lưỡi một cái và lùi người lại.
Sức lực hiện giờ của Hirio cũng chẳng còn bao nhiêu, dù cho có đánh nhau với một kẻ cảnh giới ngang bằng thì cậu cũng khó mà chiến thắng được chứ đừng nói chi là kẻ vượt trội về thực lực đến như vầy.
Cơn gió thổi mạnh xuống trước mặt Mã Khang, một bóng hình gầy gò đến đáng sợ xuất hiện, lơ lửng giữa hư không..