Tô Dần Chính đã chết, không phải là tin vịt, cũng không
phải là tin tức giả, hắn thực sự đã chết, chết vào buổi tối 11 giờ rưỡi
ngày 23 tháng 9, trong một ban đêm quần sao đầy trời. Ngày 1 tháng 10 chính là ngày Tô Dần Chính cùng Mạc Nghê kết hôn, còn có 7 ngày nữa, hắn sẽ làm chú rể, sau đó mặc kệ là
hạnh phúc hay không hạnh phúc, chí ít năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình an.
Đáng tiếc, Tô Dần Chính vẫn không có đợi được ngày
này, hắn luôn luôn xấu tính lại ác liệt, mỗi lần đều là vân đạm phong
khinh mà hung hăng thương tổn người khác, kết quả ngay cả chết cũng làm
cho người ta hận đến nghiến răng nghiến lợi, để lại một cục diện rối rắm như vậy cho Mạc Nghê, cho Tô Ngữ Tâm, hắn thậm chí không có một phong
di thư, ngay cả Tô thị hơn mười năm tâm huyết hắn cũng không cần, hắn
còn muốn cái gì đây?
Thi thể của Tô Dần Chính là trong đống đất đá lộn
xộn bên dưới đường Hoa Khê phát hiện ra, bên cạnh hắn còn có một chiếc
Honda CRV kiểu việt dã kinh điển, xe phá tan hành lan phòng hộ của đường quốc lộ, sau đó thẳng tắp lao khỏi đường cái, rơi xuống trong đống đất
đá hỗn loạn phía dưới con đường.
Chiếc CRV này rơi xuống đã biến không ra hình dạng, dưới mặt đất hướng lên trời ở trên đống đất đá hỗn loạn, cứ như vậy an
tĩnh cùng với Tô Dần Chính.
Nguyên nhân tử vong của Tô Dần Chính giám định sơ bộ là: phổi bị thương nặng mất máu quá nhiều mà chết.
Tô Dần Chính nằm trên đống đất đá, hé ra khuôn mặt
trắng bệch không gì sánh được, bộ mặt tuấn nhã như trước, thần sắc trở
nên trắng dã, hai tròng mắt đóng chặt, bởi vì khuôn mặt này chỉ còn lại
hai màu trắng đen, cho nên hai hàng lông mi đen đặc trên mặt thoạt nhìn
lại càng thêm đen đậm, cũng tôn thêm bộ mặt trắng dã chết chóc của hắn.
Không thể tin cũng được, cười trên nỗi đau của
người khác cũng được, Tô Dần Chính truyền kỳ của thành phố S đã chết,
lại lưu cho cục cảnh sát thành phố S một đề mục bí ẩn.
Đầu tiên Tô Dần Chính có nhiều xe xịn như vậy, cuối cùng đi theo hắn vậy mà lại là chiếc CRV giá trị không đến hai mươi
vạn, điều này làm cho cảnh sát điều tra có chút ngoài ý muốn, sau lại từ chỗ mẹ Tô biết được, chiếc xe này là chiếc xe đầu tiên Tô Dần Chính
mua.
Một điểm trọng yếu, đây là mưu sát? Hay tự sát? Hoặc có lẽ đây chỉ là một sự cố giao thông?
Sự cố giao thông?
Vậy tốc độ phải nhanh tới mức nào mới có thể phá tan lan can phòng hộ?
Mưu sát?
Hoàn toàn có thể, bởi vì Tô Dần Chính nhiều kẻ thù, trận trước trong cục cảnh sát còn lọt vào một vụ án Vương Lượng bị
giết, đầu mối không rõ, thế nhưng mức độ liên quan tới Tô Dần Chính là
rất lớn.
Tự sát?
“Không có khả năng, anh ta sắp phải kết hôn, làm
thế nào có khả năng tự sát?” Một vị cảnh sát trung niên phân tích nói,
suy nghĩ một lúc, mở miệng hỏi một cảnh sát trẻ tuổi bên cạnh, “Nếu như
cậu là Tô Dần Chính, cậu sẽ tự sát không?”
“Khẳng định sẽ không.” Vị cảnh sát trẻ tuổi này vội vàng lắc đầu, “Nếu như em là Tô Dần Chính, em lập tức từ chức, rượu
ngon gái đẹp xe xịn nhà sang. . .”
Chính xác là cái dạng này, Tô Dần Chính rất bình thường, hắn thực sự không có bất luận cái động cơ gì để tự sát?
Hắn làm sao có khả năng tự sát đây, hắn sống so với ai khác đều phóng khoáng. Cục cảnh sát điều tra ra đoạn tư liệu ghi lại hắn xuất ngoại trong khoảng thời gian gần đây , 6 lần ra nước ngoài, 5
lần đi Las Vegas Mỹ.
“Có phải bởi vì việc kinh doanh không tốt hay
không, hay bởi vì đánh bạc. . .” Lời của nữ cảnh sát còn chưa dứt, đã bị đội trưởng phủ định, đội trưởng đưa ra một phần báo cáo lật xem một
lúc, “Tra xét tiền trong tài khoản của Tô Dần Chính, cho dù hắn thua
nhiều hơn nữa cũng ảnh hưởng không lớn, tôi cũng hỏi các cấp cao của Tô
thị, trong khoảng thời gian này Tô thị phát triển tốt đẹp, cũng không có gì gặp phải nguy cơ gì, ngay cuối tuần trước, Tô Dần Chính còn triệu
tập hội nghị cấp cao, đặt ra kế hoạch quý của công ty.”
“Hay có người ở trên xe của hắn động tay động
chân?” Hiện nay trên cơ bản đã khẳng định nguyên nhân chết của Tô Dần
Chính chính là sự cố giao thông, hoặc là sẽ đưa ra một vụ án mưu sát.
“Về xe, các chuyên gia còn đang kiểm tra, hiện nay
không thể xác định có hay không có người động tay động chân, nhưng mà
cái khả năng này tính ra cũng rất lớn, chúng ta trước lập hồ sơ, mặt
khác khi kiểm tra ghi chép xuất ngoại ngược lại tra ra được một đầu mối, một ngày trước khi Tô Dần Chính xảy ra chuyện, Trần Uyển Di về nước.”
“Trần Uyển Di?”
“Là một tình nhân trước kia của Tô Dần Chính.”
Tô Dần Chính cứ như vậy đã chết, ngay cả nguyên
nhân chết cũng là một bí ẩn, trước kia truyền thông đánh giá Tô Dần
Chính như là một vị thần, mà cái người đàn ông như vị thần này lại lấy
thứ phương thức như vậy chào cảm ơn. (
谢幕 : chào cảm ơn : lời chào khi kết thúc màn diễn, diễn viên ra sân khấu chào cảm ơn khán giả)
Ít nhiều khiến cho người ta có chút không cam lòng, đối thủ một mất một còn với hắn, các người phụ nữ của hắn, người từng
hận hắn hoặc từng yêu hắn.
Tổ tra án tìm được Trần Uyển Di, cái nữ ngôi sao
màn bạc dung nhan đã từng tinh xảo này , lần nữa nhìn thấy cô ta khiến
cho cả tổ tra án đều hơi kinh ngạc một chút, tóc rối tung, vóc người gầy như que củi, sắc mặt vàng như nến, co rút trong góc tường khóc không
thành tiếng.
Trần Uyển Di bị đưa vào phòng thẩm vấn, đáng tiếc
bởi vì tâm tình không ổn định, tổ tra án vặn hỏi mấy giờ, Trần Uyển Di
ngoại trừ khóc thì vẫn là khóc.
Bác sĩ tâm lý nói, Trần Uyển Di bởi vì chịu kích thích mãnh liệt, cho nên hiện nay tâm tình cực kỳ không ổn định.
Kích thích mãnh liệt?
Tô Dần Chính chết thực sự cùng Trần Uyển Di có liên quan, án mưu sát thương nghiệp phải đổi thành án tình sát?
Tổ tra án thực sự nhức đầu.
Buổi trưa khi mọi người ngồi vây quanh cùng một chỗ ăn cơm hộp, còn không quên thảo luận chuyện tình của Tô Dần Chính.
“Mọi người nói Tô Dần Chính nhiều tiền như vậy, sẽ để lại cho ai?” Có người đặt câu hỏi.
“Không phải là không có di thư sao?” Dừng một lúc, “Người thừa kế thứ nhất khẳng định là mẹ anh ta.”
“Gặp qua bà Tô chưa?”
Một người nữ cảnh sát gật đầu: “Sáng sớm em mới từ
bệnh viện trở về, người đầu bạc tiễn người đầu xanh, ngẫm lại thật đau
xót.” Dừng một lúc, “Cô Mạc Nghê này cũng đáng thương, trước đó truyền
thông đều viết chuyện chim sẻ bay lên ngọn cây, kết quả còn chưa tới vài ngày, ngọn cây đã bị gãy.”
“Vợ trước của anh ta thì sao, có tin tức gì không?”
Một vị cảnh sát tóc húi cua lắc đầu: “Hàn gia không tiếp thụ bất luận cái phỏng vấn gì, em không dám lại gọi điện thoại
qua, mọi người có thể thử xem đi, nói không chừng nhân phẩm mọi người
tốt, có khả năng cảm động được người ta.”
Buổi chiều, hai vị nữ cảnh sát muốn đi biệt thự Hoa Khê xem xét, bởi vì biệt thự Hoa Khê chủ tài sản là Chu Thương Thương,
cho nên bọn họ thử liên lạc đến Chu Thương Thương, kết quả điện thoại di động của Chu Thương Thương tắt máy, số máy riêng của Hàn gia, các cô ấy lại không dám gọi qua, cuối cùng các cô ấy liên hệ với quản lý khu nhà
mới nhận được chìa khóa biệt thự.
Chạng vạng, khi mặt trời sắp lặn về Tây, nữ cảnh
sát a Mỹ gọi điện thoại cho đội trưởng: “Lão đại, em tìm được một ít đầu mối.”
Buổi tối bảy giờ, trong phòng hội nghị cục cảnh sát, nữ cảnh sát mang đầu mối tìm được thả trên bàn chữ nhật.
“Cái thùng to này là cái gì?”
“Thư.”
“Nhiều thư như vậy à?”
“Tổng cộng 1939 lá.” Dừng một lúc, a Mỹ buông buông tay, “Em với a Giai đếm hết mấy giờ đấy.”
Một giọng nói khoa trương vang lên: “1939 lá? Cho dù mỗi ngày viết một lá, cũng phải viết hơn năm sáu năm đi?”
“Chính xác, xác thực viết năm sáu năm.”A Mỹ đứng
lên, bắt đầu giải thích về đầu mối cô với a Giai phát hiện vào buổi
chiều hôm nay, “Về mấy lá thư này em với Tiểu Giai phát hiện trong phòng sách của biệt thự Hoa Khê, vốn bên ngoài thùng có dán giấy chuyển phát, nhưng mà lại không có được gửi ra ngoài.”
“Muốn gửi cho ai?”
“Chu Thương Thương, vợ trước của Tô Dần Chính.”
Hai người nam cảnh sát đối diện hai mặt nhìn nhau, “Việc này thực sự càng ngày càng ngoài ý muốn.”
A Giai cũng đứng lên, mở cái thùng, trước lấy ra
một chồng thư đã phân loại xong, chồng thư này rõ ràng không giống với
những lá thư giấy dai khác có ở trong thùng, ngoài bì thư đều là một ít
hình vẽ hoạt hình kinh điển, hơn nữa từ chất lượng giấy nhìn ra đã có
khá nhiều năm.
“Những thư này đều là Chu Thương Thương viết cho Tô Dần Chính, từ số năm suy đoán bọn họ viết những bức thư này hẳn là đang học sơ trung.”
“Bọn họ từ sơ trung đã nhận thức?”
A Mỹ gật đầu: “Khi đó bọn họ hẳn là quan hệ bạn bè qua thư từ.”
Nam cảnh sát tóc húi cua lộ ra vẻ mặt kinh ngạc:
“Không nghĩ tới Tô Dần Chính cùng vợ trước của anh ta vậy mà bắt đầu từ
bạn qua thư, thật khó tin a.”
“Cậu có ý gì vậy?”
Nam cảnh sát tóc húi cua nở nụ cười một chút: “Em
trước đây cũng từng làm quen bạn qua thư, thế nhưng thực sự không nghĩ
tới Tô Dần Chính cư nhiên cũng. . .”
“Đừng nói leo.” Đội trưởng hắng giọng, “Ai mà không có năm tháng hồn nhiên đâu.”
Đúng vậy, ai mà không có năm tháng hồn nhiên, tại
đoạn năm tháng hồn nhiên nhất này, có phải cũng có một người cho bạn
thấy thế giới này đều trở nên tươi đẹp hay không, bởi vì trong trái tim
có một người như vậy, lòng tràn đầy vui mừng, sau đó vui vẻ chịu đựng
trả giá, chỉ cần một chút chuyện nhỏ có liên quan tới anh ấy/ cô ấy đều
trở thành chuyện lớn oanh oanh liệt liệt.
“Còn những bức thư khác thì sao?” Đội trưởng quét mắt vào đống thư trong thùng, mở miệng hỏi.
“Còn lại tất cả đều là Tô Dần Chính viết cho vợ
trước.” Nữ cảnh sát trả lời, “Chiếu theo một ngày một lá mà tính, viết
hơn năm năm.”
“Năm năm? Tôi nhớ kỹ anh ta với vợ trước ly hôn mới ba năm thôi. . .” Đội trưởng cau mày, “Cho nên Tô Dần Chính với Chu
Thương Thương còn không có ly hôn, Tô Dần Chính đã vẫn luôn viết thư cho Chu Thương Thương?” Đội trưởng cũng có chút không thể tin tưởng, nghi
hoặc đặt câu hỏi.
“Đúng.” A Mỹ gật đầu, cùng a Giai liếc mắt nhìn
nhau, trả lời: “Em với a Giai nhìn vài mặt thư, từ nội dung nhìn thấy,
những thư này hẳn là đều của Tô Dần Chính viết cho Chu Thương Thương,
hơn nữa phân nửa trong đó là lúc bọn họ chưa có ly hôn viết ra, về phần
Tô Dần Chính vì sao phải làm như vậy, em với a Giai tuy rằng có thảo
luận một chút, nhưng vẫn thấy rất kỳ quái.”
“Em nghe nói Tô Dần Chính khi còn kết hôn với Chu Thương Thương quan hệ cũng không tốt.” Có người nói chen vào nói.
“Nói lời vô ích!” Nam cảnh sát tóc húi cua cười nói tiếp, “Nếu như cảm tình tốt, có thể ly hôn sao?”
A Mỹ tiếp tục nói: “Trên đường từ biệt thự trở về
em với a Giai gặp gỡ bảo vệ cổng biệt thự Hoa Khê, nói chuyện một hồi,
bảo vệ cổng nói cho chúng em biết Tô Dần Chính sau khi kết hôn với Chu
Thương Thương không thường xuyên về nhà, hơn nữa rất nhiều thời gian, xe đều chạy tới cửa, lại quay đầu rời đi.”
“Vậy nói ra cái gì?” Nam tóc húi cua kéo cằm, “Tô Dần Chính không có biện pháo đối mặt với vợ của mình?”
A Mỹ: “Em đoán bọn họ là bởi vì trong thời gian kết hôn thiếu khuyết khơi thông, Tô Dần Chính mới dùng phương thức viết thơ này giao lưu với Chu Thương Thương.”
“A?” Nam cảnh sát tóc húi cua không giải thích
được, hỏi, “Thế nhưng những bức thư này căn bản không từng được mở ra,
biểu thị Tô Dần Chính viết xong thư đã ném đến trong thùng, Chu Thương
Thương căn bản không có nhìn thấy, vậy tính là cái giao lưu gì?”
A Mỹ liếc anh ta một cái, không lên tiếng.
Đội trưởng nhíu lại vùng xung quanh lông mày cũng
không có giãn ra, qua một lúc, anh ta quét mắt nhìn cái thùng: “Cô nói
cái thùng này trên mặt vốn có dán giấy chuyển phát? Vậy biểu thị Tô Dần
Chính muốn gửi cho Chu Thương Thương?”
A Mỹ “Vâng” một tiếng: “Nhưng mà hiện tại cũng
không có cách nào xác định, Tô Dần Chính có phải muốn đem những thư này
gửi cho Chu Thương Thương hay không vẫn là một vấn đề, có hai loại giải
thích, một là Tô Dần Chính trước khi gửi những bức thư này thì do dự,
sau đó buông tha cho ý định gửi cho Chu Thương Thương, một cái khác là
Tô Dần Chính căn bản chưa kịp mang thùng thư này gửi ra ngoài đã gặp
phải chuyện ngoài ý muốn.”
Người nam cảnh sát mở miệng: “Thế nhưng những bức
thư này cùng nguyên nhân Tô Dần Chính chết có cái quan hệ gì đây?” Dừng
một chút, “Mặt khác báo cáo pháp y đưa ra, Tô Dần Chính ngày đó là say
rượu, hơn nữa trong cơ thể anh ta ngoại trừ cồn, còn có một lượng lớn
Methamphetamine.”
“Tô Dần Chính đang cắn thuốc?”
Nam cảnh sát gật đầu: “Từ những thứ trên sơ bộ có
thể suy đoán nguyên nhân tử vong của Tô Dần Chính thực sự chỉ là vừa sự
cố say rượu lái xe, chỉ là. . .”
“Chỉ là cái gì?” A Giai mở miệng hỏi.
Đội trưởng mang một phần báo cáo ném cho hai vị nữ
cảnh sáy, “Cũng là báo cáo mới đưa ra, chúng ta từ trên móng tay Trần
Uyển Di lấy dấu, đã nghiệm chứng vết máu trên móng tay của Trần Uyển Di
là của Tô Dần Chính.”
“Không thể nào?”
Đúng lúc này, điện thoại của đội trưởng vang lên.
Đội trưởng đi ra ngoài nhận điện thoại, trong phòng hội nghị lập tức sôi trào: “Rốt cuộc là cái tình huống gì đây a?”
“Trần Uyển Di có nói cái gì không?”
“Cùng Chu Thương Thương có liên quan sao?”
“Tô Dần Chính yêu Chu Thương Thương sao?”
“Cô có thể nói chút gì hữu dụng hay không.”
“Tôi rất nghiêm túc đó chứ, tôi thật nghĩ vấn đề này là then chốt a!”
Đúng lúc này, đội trưởng về tới phòng họp, anh ta
có phần khó mở miệng: “Vụ án của Tô Dần Chính không cần tra xét, ngày
mai công bố với bên ngoài đây là sự cố giao thông.”
“Rõ ràng là không phải.”
Đội trưởng ho nhẹ một tiếng: “Đây là ý của cấp trên.”
Bọn họ là tổng cục, cấp trên của tổng cục là ai, mọi người ở đây trong lòng đều biết rõ ràng.