Tam Gia, Tôi Thích Cậu

Chương 20: Bị chụp lén rồi (2)




Edit by Thời Âm Âm

______

"Chúng ta phải đi ký túc xá dành cho học viên rồi."

"Tớ thật mong chờ a, dù sao cũng là hợp tác của Vân Đỉnh và Ôn Dịch."

Tiếu Tận Hoan vừa thu dọn đồ đạc vừa bla bla.

"Cậu biết Ôn Dịch?"

Lục Ảnh cảm thấy chính mình rất có cảm giác thành tựu, ngay cả một thực tập sinh vừa xuất đạo cũng biết Ôn Dịch.

"Đúng vậy, bố tớ còn đã từng hợp tác với Đoạn tổng nữa."

Đoạn tổng, Ôn Dịch lấy đâu ra Đoạn tổng, không lẽ là Đoạn Tử Áo. (không biết bạn còn nhớ không, tên Đoạn Tử Áo này từng bán phòng làm việc của Lục Ảnh ở nước ngoài í)

"Bố tớ rất tán thưởng bọn họ."

"Ông chủ của Ôn Dịch không phải là Lục Ảnh sao?"

"Tiểu Ảnh cậu thật biết nói đùa, Đoạn tổng mới là người sáng lập, nhưng nghe nói, Đoạn tổng giáng chức rồi."

"Các cậu đều cho rằng như vậy sao."

"Đương nhiên a."

Lục Ảnh âm thầm nắm chặt tay, đầu ngón tay trắng bệch.

Đoạn Tử Áo, tôi nói ngươi sao cái gì cũng phải tham dự, thì ra là ở nơi này cho tôi một kick.

Được lắm Đoạn tổng nhà ngươi, đợi đấy cho tôi.

"Tiểu Ảnh, cậu nhanh thu dọn a, chúng ta còn phải quay cảnh gọi điện thoại cho người nhà nữa."

"A a, biết rồi."

Lục Ảnh thu dọn một cách chậm rì, rất bình tĩnh đem túi bông vải kia nhét vào tận bên trong.

"A!"

Tiếng thét của Tiếu Tận Hoa dọa Lục Ảnh chấn động.

"Cậu làm sao vậy."

Lời nói của Lục Ảnh không có tức giận.

"Tiểu Ảnh cậu bị chụp lén rồi."

"Đùa cái gì vậy."

Không lẽ là sự kiện chỗ cầu thang mà người con gái kia nói, nhưng anh là cảm thấy xung quanh không có người mới bước vào mà.

Không đúng, mà là bị kéo vào.

"Cậu xem."

Tiếu Tận Hoan đem trang chủ Weibo đưa cho Lục Ảnh xem, quả nhiên chính là ngày hôm đó.

Anh từ chỗ thang bộ đi ra, son môi cũng bị mất sạch, khó trách khiến người ta nghĩ muốn viết cái gì.

"Tiểu Ảnh, cậu sẽ không thật sự bị bao......"

Không đợi Tiếu Tận Hoan nói xong, Lục Ảnh liền tiếp tới.

"Tớ không có, bất quá cũng gần như vậy."

Trong lòng Tiếu Tận Hoan nghĩ, cô gái nhỏ này cũng quá thẳng thắn rồi đi.

Loại sự việc này có thể trực tiếp nói ra sao.

Ngón tay Lục Ảnh lướt trên trang chủ, phát hiện bình luận đều là mắng mỗi mình anh.

Ngẫu nhiên có vài người khen anh cũng bị dân mạng khác mắng cho một xô máu chó ngập đầu.

Cái này không thể không khiến anh hoài nghi chính là kiệt tác của thủy quân.

Tiếu Tận Hoan thấy Lục Ảnh không nói gì cho rằng anh rất buồn.

"Tiểu Ảnh, cậu đừng buồn, tớ giúp cậu xem thử là ai làm."

Tiếu Tận Hoan ở trong thế giới mạng, nhưng là hacker có tiếng, Hoán Nhan.

Sở dĩ tham gia chương trình này là vì trong nhà có cái công ty điện ảnh và truyền thông, căn cứ vào quan niệm dựa ai không bằng dựa vào chính mình.

Tiếu Tận Hoan bị nghẹn là do ở công ty của gia đình luyện tập hai năm.

Cô từ trong balo lấy laptop ra, ngón tay nhảy lên linh hoạt.

Chỉ chốc lát liền thấy cô một bộ dạng tôi là giỏi nhất nhìn vào Lục Ảnh.

"Hình như là người ở trong thực tập sinh của chúng ta."

"Cậu xem, địa chỉ chính là ở chỗ này của chúng ta."

"Cậu nói có thể hay không là nhóm người MAX kia."

"Bọn họ hôm nay nói cậu như vậy, nói cậu bla bla."