Tam Đường Chủ

Chương 23: 23: Bàng Hoàng





Nhà Lớn Amireux vào lúc 22h18 phút, bên ngoài người dân vẫn kiên nhẫn đứng đợi tin tức.

Số lượng người không giảm bớt mà càng lúc càng tăng thêm.

Khí trời về đêm ở thành phố Benghi có chút se lạnh, khi màn đêm buông xuống Nhà Lớn Amireux nằm ở trung tâm thành phố tỏa ra ánh sáng vàng rực rỡ, tạo ra cảnh quan mang nét đẹp cổ kính tuyệt đỉnh.
Chiếc xe Lamborghini Aventador màu đỏ dừng cách xa Nhà Lớn Amireux.

Tiệp Chí Tôn mở cửa bước xuống xe, hắn ta tay cầm chiếc bật lửa đùa giỡn một chút rồi châm thuốc lá hút.

Con đường phía trước bị đám đông chặn kẹt cứng không thể tiếp tục chạy xe.

Hắn ta miệng nhã khói trắng, ánh mắt đăm chiêu nhìn Nhà Lớn Amireux sáng rực ánh đèn.
- Chu Chấn Nam lần này xem như bị đuổi ra khỏi Vanladesh là cái chắc.

Nếu Tam Chủ không cố tình khiến anh ta mang danh tội phạm cấp S thì Chu Chấn Nam làm sao có cơ hội gia nhập Thập Tam tử.

Nếu tay không dính máu thì sao có đủ tàn nhẫn để trả thù.
Tiệp Chí Tôn ném chiếc bật lửa cho Duẫn Mạc Nghiêu vừa nói xong.

Hắn ta vừa biết tin Chu Chấn Nam đã thẳng tay bắn chết Chu Kỳ Tân vì dám nhắc đến ba mẹ mình.

Nghe Hàm Phong thuật lại, lúc đó Chu Chấn Nam như hoàn toàn biến thành một con người khác.
Chu Chấn Nam miệng tuy độc nhưng lại sống trọng tình trọng nghĩa.

Anh ta thừa biết thủ phạm gi ết chết cha mẹ nhưng không đủ nhẫn tâm xuống tay.

Cái chết của Chu Kỳ Tân một phần là vì ông ta chọc điên Chu Chấn Nam mới chịu phát đạn trúng ngay trán như vậy.

Hiện giờ thi thể Chu Kỳ Tân đã được đưa vào nhà xác, mấy người dòng thứ trong tộc Chu thị chưa hề biết tin này.

Còn về Chu Giang Thiệu, hắn ta vẫn được giữ lại mạng.
Chu Chấn Nam kể ra thì hoàn cảnh chẳng được may mắn như bao người.

Cha mẹ mất, 19 tuổi phải một thân một mình gánh vác cả Chu tộc.

Kẻ muốn giết anh ta để đoạt quyền đều là người thân cùng thờ chung tổ tiên.

Chu Chấn Nam ở Vanladesh không có anh em kết nghĩa hay bạn bè đáng tin tưởng gì cả.

Ngoài Frederick ra, Chu Chấn Nam thật sự không có bạn bè nào.


Tam Chủ với anh ta không cùng một bậc, kẻ trên người dưới.

Việc Chu Chấn Nam không sợ Tam Chủ không phải vì có Viên Ý mà là không sợ cái chết thật.
- Gia nhập Thập Tam tử để khiến bản thân trở nên đủ tàn nhẫn.

Chu Chấn Nam bản chất vốn không đủ khả năng để tàn nhẫn.

Cậu ta không như chúng ta, trọng tình trọng nghĩa.
Tiệp Chí Tôn nhìn điếu thuốc cháy trên tay.
- Vị trí của Vang Lệ, có thể Chu Chấn Nam sẽ thay thế trong tương lai.

Sớm muộn gì hắn ta cũng bị Tam Hoàng xuống lệnh truy sát.

Sống chết đã được Tam Hoàng định đoạt.

Vang Lệ trốn chạy đằng trời, cũng phải chết.
Duẫn Mạc Nghiêu người dựa vào thân xe nói.

Tuy hắn ta không có địa vị gì trong giới ngầm nhưng lại là người không thể xem thường.
- Tương lai sao? Khó đoán lắm!
Tiệp Chí Tôn cười.
- Không nói chuyện này nữa, chúng ta hãy tính tới chuyện tương lai có thể xảy ra đi, ví dụ hành trình theo đuổi vợ sao rồi hả? Cần anh em giúp gì không? Tộc Lucasta lận đấy!
Duẫn Mạc Nghiêu vừa dứt lời thì bị Tiệp Chí Tôn lườm mắt.

Hắn ta chọc khuỷu tay vào người đàn ông vài hôm trước bị cho leo cây.
Tiệp Chí Tôn không giận, hắn ta thừa biết trước cô nàng ở tiệm bánh Enchanté không phải dạng thiếu nữ hiền lành bình thường rồi.

Trước mặt thì quý khách này, quý khách nọ, chứ cởi tạp dề ra rồi thì lạnh lùng khó gần.
- Công việc cầu hôn bạn gái của cậu thuận buồm xuôi gió chứ? Nghe thiên hạ kể rằng tên nào đó vô liêm sỉ tới mức bỏ thuốc bạn gái mình rồi ép người ta nhận lời cầu hôn.
Duẫn Mạc Nghiêu:...
Bên trong Nhà Lớn Amireux, mỗi người mang từng sắc thái biểu cảm khác nhau.

Thuần Vu Chánh Quốc vẫn còn bàng hoàng vì cái họ Vương tộc kia, Chiêu Sát Kiến Sơ nỗi kinh động giờ chưa tan biến, Darius Lucasta thì đang căng thẳng không thể bình tĩnh được vì sự xuất hiện đột ngột của bọn họ, Hồng Tước Linh Lan không ngừng lại việc quan sát và đánh giá đứa bé gái đang ngồi bên cạnh Giáo Hoàng Jacob và người đàn ông không rõ tên tuổi kia.

Trông khi đó, Thượng Lãng và Chu Chấn Nam người thì bình thản thưởng thức trà, người thì ngáp lên ngáp xuống.
- Thượng chủ và Chu thiếu vẫn cứ an nhiên tận hưởng tiệc trà đêm như thế sao?
Cơ Bang ho nhẹ, lên tiếng.
Ông ta nhìn các vị gia chủ khác ai cũng lo lắng và bất an trong lòng nhưng riêng hai người họ thì khác hẳn.

Thái độ ung dung xem nét mặt người khác.


Đặc biệt Chu Chấn Nam, ngay cả đứng chào bọn họ cũng không làm.
- Chúng tôi là, kinh hoảng hướng nội.
Cơ Bang im lặng.
Đệ nhất phu nhân Grace:...
Chu Chấn Nam nhìn Thương Lãng lên tiếng.

Ông ta cầm tách trà quay mặt sang chỗ khác nhấp môi.

Chu Chấn Nam thấy vậy thì cười, tay lấy miếng bánh ngọt bỏ vào miệng ăn.
- Giáo Hoàng Jacob, ngài là đích thân đến Vanladesh muốn xác minh danh phận bé gái kia sao? Vừa rồi, ngài gọi ra một cái tên.

Nó thật sự là tên của đứa trẻ mà Chu thiếu nhận nuôi vào hai năm trước đúng không ngài?
Thuần Vu Chánh Quốc hạ thấp giọng hỏi.
Nếu đúng là con bé mang họ De la Croix thì...
Không thể như thế được, chuyện này thật quá là kinh khủng.

Nhà De la Croix nổi tiếng là đẳng cấp quý tộc Hoàng gia, đặc điểm để nhận biết người thuộc Vương tộc này chính là con mắt tím violet.

Có một điều, Nhà De la Croix đã bị tiêu diệt cách đây mấy trăm năm ngay trên vùng đất Vanladesh này.

Trước khi thất tộc xuất hiện và cầm quyền kiểm soát Vanladesh thì Nhà De la Croix chính là chủ nhân ở đây, họ bắt đầu cai trị lãnh thổ Vanladesh từ năm 453 sau công nguyên.
- Sophronia, là con cháu của Nhà De la Croix.
Giáo Hoàng Jacob khẳng định.
Tất cả mọi người một lần nữa được nghe kỹ cái tên họ này.

Giáo Hoàng Jacob là người quyền lực nhất thế giới hiện nay.

Từng lời ông ấy thốt ra đều mang theo uy quyền.

Mọi ánh mắt vô cùng chấn động đổ dồn lên người Viên Ý.

Con bé ngẩng mặt, đôi mắt to tròn chớp chớp nhìn họ.

Không chỉ có thất tộc mà những vị xuất hiện cùng lúc với Giáo Hoàng đều không thể tin nổi.

Cuối cùng, bọn họ cũng đã hiểu lí do vì sao được mời tới đây.
- Nhưng mà Giáo Hoàng, mắt con bé...
Bá tước Charbonnier ngập ngừng.
- Tam Chủ, cậu đeo len cho Sophronia suốt mấy năm qua sao?
Giáo Hoàng Jacob hỏi hắn.


Tam Chủ gật đầu.
- Giáo Hoàng, chỉ là trước đây nhưng kể từ giây phút ra khỏi đây thì không cần đeo.
Hắn khàn giọng nói.
Thảm kịch năm xưa, Tam Chủ nhớ rất rõ.

Nhà De la Croix bị kẻ thù liên minh tàn sát già trẻ trên dưới không sót một ai.

Năm đó hắn hai mươi mốt tuổi, một mình lần đầu đặt chân đến Vanladesh vì nhận được lệnh phải cứu sống một đứa bé gái.

Đúng 24h00 ngày 3 tháng 6, trước cổng lớn Nhà De la Croix xảy ra chuyện.

Sát thủ ập vào bên trong biệt thự, chuẩn bị tiêu diệt tộc người mắt tím.

Tam Chủ xác định người sẽ được hắn cứu sống chính là con gái của Queen De la Croix - Sophronia De la Croix.

Hắn đột nhập vào bên trong biệt thự, giế t chết một tên rồi giả mạo thành người trong đám sát thủ cấp S kia.
Tam Chủ nhanh chóng tìm kiếm người phụ nữ tên Queen De la Croix trước khi bị bọn chúng xuống tay.

Hắn trong lúc tìm kiếm thì vô tình phát hiện ra một con đường hầm bí mật đằng sau bức tranh vẽ thần vĩnh cửu Aionia.

Lúc Tam Chủ bước xuống từng bậc thang trong bóng tối, tiếng khóc của đứa trẻ sơ sinh khiến hắn xác định đúng vị trí.

Queen De la Croix chuyển dạ và tự sinh ngay tại căn phòng dưới tầng hầm.

Khi thấy Tam Chủ, Queen De la Croix cả người kiệt sức cố gắng ôm đứa con gái bé bỏng hôn nhẹ lên má.
Tam Chủ khắc sâu hình ảnh thảm thương lúc đó, đôi mắt tím quyền lực ấy rất quật cường của Queen De la Croix khiến hắn phải im lặng.

Người phụ nữ toàn th@n dưới đầy máu tanh nhưng khí chất như một Nữ hoàng.

Lúc Tam Chủ cúi xuống bế đứa bé, Queen De la Croix nắm chặt lấy cổ tay hắn.

Cặp mắt tím trở nên tức giận, muốn nghiền nát hắn thành vụn.

Tiếng khóc đứa trẻ sơ sinh càng lớn, nó đang sợ hãi khi phải đối diện với sự tàn khốc.
"Sophronia De la Croix, tôi sẽ bảo vệ con bé."
...***...
Nếu Tam Chủ không che giấu thân phận thật sự của Viên Ý thì các thế lực tung hoành thời điểm đấy sẽ tìm cách giế t chết con bé.

Hắn đã đem tính mạng mình ra bảo vệ cho Viên Ý thì nhất định không để các thế lực đó tồn tại.

Tam Chủ cứu được Viên Ý khi con bé vừa mới chào đời khỏi bi kịch năm xưa.

Tam Chủ biết, không thể trong vòng 5 năm mà tổ chức của hắn diệt sạch những kẻ luôn tìm cách sát hại Viên Ý.

Hiện tại, bọn chúng vẫn đang âm thầm chờ thời cơ đến để ra tay với Viên Ý.
Chỉ là, có Tam Chủ bảo vệ Viên Ý nên chúng không dễ hành động được.


Năm xưa, hắn chưa có địa vị trong thế giới ngầm giờ thì đã là một trong Tam Hoàng thống trị giới ngầm.
- Chu thiếu, tại sao cậu nhận nuôi được con cháu Nhà De la Croix? Suốt hai năm nuôi dưỡng Sophronia cậu thật sự không biết đứa bé chính là người của Vương tộc De la Croix?
Hồng Tước Linh Lan dùng giọng điệu chất vấn.

Bà ta vẫn chưa tin được, Viên Ý là con cháu nhà De la Croix mặc dù chính Giáo Hoàng Jacob Borgia khẳng định đi nữa.
- Con cháu Nhà De la Croix cái gì? Tôi không biết, thời điểm nhận nuôi Viên Ý tôi chỉ biết con bé là người không thể đụng vào.

Hết!
Chu Chấn Nam cao giọng.
"Mẹ kiếp! Mãi một năm sau mình mới biết Viên Ý là con gái của người đàn ông kia."
- Cậu Nam à, giờ thì cậu biết Viên Ý xuất thân từ Vương tộc đẳng cấp Hoàng gia thì trong lòng cảm thấy thế nào vậy? Ai cũng kinh ngạc chỉ riêng cậu và vị kia là tỉnh bơ nhất.
Phu nhân Grace hỏi.
- Thưa Đệ nhất phu nhân kính mến, tôi không quan tâm Viên Ý là con cháu thuộc tầng lớp Hoàng gia gì kia, tôi không biết mẹ Viên Ý là ai nhưng cha ruột của con bé thì tôi rất biết.
Chu Chấn Nam uống cạn tách trà.
"Người đàn ông đó, phải gọi như thế nào nhỉ? Mình nên dùng từ ngữ nào để miêu tả đây."
- Cha ruột Sophronia sao?
Chiêu Sát Kiến Sơ nheo mắt.
- Phải.

Tôi có từng biết ông ấy.

Hiện tại, cha của Sophronia vẫn còn sống nhưng tin tức về ông ấy rất khan hiếm.

Có nguồn tin cho rằng, một năm trước ông ấy có từng tới đây.
Vương tử xứ Carpentier lên tiếng.
- Xuất hiện ở Vanladesh sao?
Thái tử Alexander ngạc nhiên.
Chu Chấn Nam nhìn Tam Chủ, hắn cũng đáp trả lại anh ta một nụ cười "thân thiện".

Chu Chấn Nam cảm thấy, có gì đó nghẹn nghẹn ngay họng.

Anh ta mắng thề trong miệng.
"Khiếp! Một năm trước, nhưng mà ngày tháng cụ thể chính xác là ngày nào mới được."
- Ông ấy ở Vanladesh đúng một tiếng rưỡi.

Về sau không thấy tin tức về ông ấy.

Người này, rất bí ẩn.

Cứ thích là để lại dấu vết, không thì chẳng khác gì không tồn tại trên thế giới này.
Vương tử Carpentier gật đầu nhẹ.
- Khoan đã mấy vị, tôi thật sự không hiểu.

Theo như thông tin chúng ta đều biết, Nhà De la Croix đã bị tiêu diệt cách đây mấy trăm năm, sao đứa bé tên Viên Ý kia có thể là...
Darius Lucasta thắc mắc.
Không riêng gì ông ta, các gia chủ khác trừ Chu Chấn Nam đều muốn làm rõ chuyện này.