Tạm Dừng Sự Lạnh Lùng Của Em Lại Đi Bời Vì Tôi Yêu Em

Chương 10: Tôi Sẽ “Đền Đáp” Đủ Cho Anh.





Đây là lần đầu tiên nó bị người khác sai khiến đi mua đồ cho người ta nên nó biết không thể phản kháng nên nó nghiến răng kèn kẹt người còn tỏa ra ít sát khí khiến mấy người xung quanh rợn cả tóc gáy lên, nó thấy cái chai ngứa mắt liên đá nó một cái nhưng trong đầu nó lại chợt lóe lên một ý nghĩ gì đó khiến nó cười không kiềm chế nghe thấy mà ghê.
Vào lớp nó đi ra chỗ mặt hắn, đặt chai nước đang cầm trên tay xuống trước mặt hắn, hành động đó không chỉ khiên bạn bè hắn, nó trợn mắt há hốc mồm mà còn cả lớp nữa.
“Ồ cô ta mơi vào lớp được mấy tháng mà đã dám tán tỉnh anh ấy sao” – Một cô gái gần đó nói nhỏ với đứa bạn bên cạnh.
“Sao mà mình biết nhưng cô ta đúng là có khí chất hơn người” – Đứa con gái bên cạnh không thể không thừa nhận với bộ mặt đầy sự nghi hoặc.

“Thế mà anh ấy không phản đối kìa mình nhớ có lần con bé Tố Ny đem chai nước cho anh ấy lại bị anh ấy vứt phăng đi” – Cô gái C cũng lăng xăng ra bàn tán.
“Được lắm cô bảo là không liên quan đến anh ấy đấy” – Tố Ny ở bàn xa xa hắn cắn răng hừ lạnh
“Yên tâm đi Tố Ny dù sao cũng là đứa con gái mà thôi chúng ta bỏ chút tiền thêu một đám côn đồ đánh rồi cho chúng chơi một lát chắc chúng sẽ thích”- Tề Mận hừ lạnh liếc nó rồi quay lại nói với Tố Ny.
“ Cứ giao cho tao đi mày yên tâm tao sẽ xử nó” – Lạc Liên mở một nụ cười độc ác.
“Cô ta sẽ không cười được lâu đâu” – Tiểu Tố bỗng lên tiếng.
“Được !! Nụ Cười kia sẽ sớm tàn thôi” – Tố Ny cười cười đấy thâm độc.
Bên phía kia bạn bè nó thì há hôc mồm vì chúng nó chơi với nhau từ nhỏ biết thừa tính của nó, nó là một đứa trẻ lạc quan yêu đời vui vẻ nụ cười thì luôn thường trực trên môi nhưng lại có đôi chút bướng bỉnh nhưng từ khi nó mất mẹ thì trở nên băng lãnh hơn nhiều gần như chưa từng cười khó gần hơn nhiều đến ngay cả anh trả với bố nó còn khó gần nó nhưng vì chúng nó chơi với nhau từ nhỏ nên Jen, Anna, Sindy phải cố mãi mới giúp nó anh trai với bố nó gần gũi nó hơn cũng giúp nó cùng chung tay lập nên Thiên Long Bang mặc dù vậy nhưng nó là một người ngoài cứng trong mềm không biết từ khi mất mẹ nó đã khóc thầm bao nhiêu.

Đối với hành động đó thì Killer khỏi nói gì chỉ há hốc mồm còn Jin Koll thì bất ngờ vì hắn gần như cái bộ mặt hớn hở của hắn.
Nó đưa chai nước cho hắn xong thì liên ngồi về chỗ. Hắn cầm chai nước nhìn nó cười cười rồi mở nắp để uống thì vừa uống được một ngụm thì.
“Phụt” – Hắn phun hết nước từ miệng ra ném chai nước khỏi tay chỉ vào mặt nó,
“Cô … Cô cho tôi uống nước lã sao” – Hắn đầy căm phẫn chỉ tay về phía nó vì đây là lần đầu tiên hắn bị người ta “Chơi”.
“Anh chỉ bảo là muốn uống nước thôi nhé chứ có bảo là nước gì đâu tôi còn nhân từ chán chưa cho anh uống nhưng loại nước khác nữa cơ” – Nó nhún vai tỏ vẻ vô tội.
Chính hành động đó khiến đám bạn nó, hắn phải cười bỏ còn bọn con gái ở lớp thì mặt đen lại nhất là Tố Ny lại càng đen hơn
“Dám làm thế với anh ấy sao” – Tố Ny ức đến nỗi muốn nổ tung.

Bỗng nó lên tiếng.
“Em xin lỗi mà anh Gyn” – Nó quay ra chọc chọc vào người hắn bỏ ra bộ mặt thiên thần hối lỗi.
“Tên ngốc nghếch nhà anh” – Nó nói rồi dí sát miệng nhỏ nhắn vào tay hắn, cảnh tượng như trong tranh này đập ngay vào mặt mọi người khiến có người ngẩn ngơ có người tức giận như muốn nổ tung còn đám bạn nó thì há hốc mồm muốn ngất xỉu.
“TÂM NHI à, không sao đâu” – Hắn cũng gượng cười rồi cũng ghé sát vào tai của nó nói.
“Tôi sẽ cho cô biết cái giá khi đùa với lửa đó TÂM NHI à” –Hắn nhớ đến cái vai vệ sĩ kiêm bạn gái của cô mà anh cười thầm.
“Đợi rồi xem ai là lửa” – Nó không thèm để ý đến lời nói của hắn mà quay phắt đi.