Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 274: Sắc dục ( (1)




Ta và Mộ Dung Yên Yên đi tới thư phòng ngồi, ta đã tự tay pha cho nàng một ly trà ngon .

Mộ Dung Yên Yên nói :

"Loại chuyện này sao dám làm phiền Bình Vương điện hạ đích thân làm chứ?"

Ta cười nói :

"Có thể vì Mộ Dung cô nương làm chút việc, thật sự là vinh hạnh mấy đời của ta. "

Mộ Dung Yên Yên nói :

"Ngài đừng vội pha trò cho ta hài lòng. Nói đi! Lần này tới Tần lâu như vậy mà sao chưa tới tìm ta?"

Nàng trợn mày hỏi, một bộ dáng muốn khởi binh hỏi tội .

Ta cố ý thở dài một hơi nói :

"Mộ Dung cô nương, chuyện lần này không giống như lần trước ta trốn từ Đông Hồ trở về, lần này ta đến là vì chuyện liên minh giữa Tần Khang, nếu như đến tìm cô trước thì sẽ mang đến cho cô phiền phức rất lớn thôi. "

Mộ Dung Yên Yên nói :

"Trong mắt của ngài thì Yên Yên là một người sợ gặp phải phiên phức hay sao?"

Ta nhìn đôi mắt trong suốt thanh thuần của nàng, trong nội tâm không khỏi ấm áp .

Mộ Dung Yên Yên nói :

"Ta biết mà, ngài là sợ ta đem chuyện của ngài nói cho Tả tướng quốc biết chứ gì. "

Ta lắc đầu nói :

"Mộ Dung cô nương đừng hiểu lầm, ta chưa từng cho là cô sẽ bán đứng ta, huống chi ta tự nhận thấy, vị trí của ta ở trong lòng cô quan trọng hơn nhiều so với Tả Trục Lưu mà. "

Mộ Dung Yên Yên trầm mặc, hồi lầu mới nói :

"Tội gì ngài phải bại lộ thân phận của mình, chẳng lẽ không biểt như vậy sẽ mang đến cho ngài rất nhiều phiền phức hay sao?"

Ta mỉm cười nói :

"Có một số việc sớm muộn gì cũng phải đối mặt, việc bàn bạc liên minh giữa ta và Tần quốc hẳn là hợp với lợi ích của hai quốc gia. Nhưng trên lập trường của ta thì đó là một sự thật người khác không thừa nhận cũng không được. "

Mộ Dung Yên Yên suy nghĩ một hồi mới nói :

"Lần trước mục đích của ngài đến Hán quốc chủ yếu là vì làm tan rã liên minh giữa năm nước, hình như Hâm Đức Hoàng cũng không có ủy nhiệm cho ngài liên minh với Tần quốc mà. "

Ta phá lên cười :

"Hình như Mộ Dung cô nương rất hiểu ta thì phải. "

Mộ Dung Yên Yên nhẹ giọng nói :

"Nếu ta có thể nghĩ đến thì Tả tướng quốc cũng có thể nghĩ đến, tức là Yến Hưng Khải cũng có thể có thể nghĩ đến. "

Ta hỏi ngược lại :

"Tần quốc cùng đại Khang liên minh thì đối với hai nước mới có lợi, Tả Trục Lưu cùng Yến Hưng Khải có lý do phản đối hay không?"

Mộ Dung Yên Yên nói :

"Mặc dù họ không có lý do để phản đối, thế nhưng vô luận như thế nào ai cũng không muốn chứng kiến ngài đến đó đảm nhận nhiệm vụ làm cái cầu nối này. "

Ta gật đầu nói :

"Chuyện này có thể là đã không thể tránh được, bất kể bọn họ có tình nguyện hay không thì ta đều phải hoàn thành nhiệm vụ này. "

Mộ Dung Yên Yên thở dài :

"Kỳ thực Tả tướng quốc đã đoán được ngài sẽ nhập cảnh từ Tần quốc. "

Ta cười nói :

"Hắn có bảo cô giết ta hay không?"

Mộ Dung Yên Yên nói :

"Ngài đã đánh giá thấp Tả tướng quốc rồi. Nếu như ngài trực tiếp trở về đại Khang thì có thể hắn sẽ hạ thủ với ngài, thế nhưng ngài lại chọn tuyến đường từ biên giới Tần quốc cho nên hắn vô luận như thế nào cũng sẽ không dám hạ thủ đối với ngài. Tả tướng quốc quyết sẽ không mạo hiểm mà dấy lên cuộc chiến tranh giữa hai nước, ở trong lòng hắn thì lợi ích của đại Khang vượt xa so với ân oán cá nhân. "

Ta nhìn thẳng vào đôi mắt nàng :

"Có thể Tả Trục Lưu suy nghĩ đến mối quan hệ không tầm thường giữa hai chúng ta, cho nên không có lựa chọn cô tới hạ thủ. "

Mộ Dung Yên Yên hơi đỏ mặt, khẽ sẵng giọng :

"Ngài đừng vội nói bậy. "

Khóe môi ta hiện lên một tia mỉm cười, kỳ thực ta đã sớm nghĩ qua một số việc mà Mộ Dung Yên Yên đã phân tích, Tả Trục Lưu và Yến Hưng Khải không thể không nghĩ đến tương lai của hai nước, ở tại thời khắc mẫn cảm như hiện nay thì họ không dám tùy tiện mà đụng đến ta đâu .

Mộ Dung Yên Yên nói :

"Ngài dự định làm như thế nào?"

Ta chậm rãi đặt ly trà xuống rồi nói :

"Đương nhiên là cùng Tần quốc đạt thành liên minh. "

Mộ Dung Yên Yên nói :

"Yến Nguyên Tông đã hấp hối, tinh lực của mọi người đều đang chuyên tâm vào việc ai là người sẽ sở hữu ngôi vị hoàng đế, thế thì còn mấy người chú ý đến chuyện liên minh nữa? Vào lúc này ngài đi tới Tần đô, lựa chọn thời cơ hình như cũng không đúng lắm đâu. "

Mộ Dung Yên Yên đảo tròng mắt, nói tiếp :

"Ý đồ của ngài đến đó chắc cũng không chỉ vì chuyện liên minh thôi phải không?"

Ta thản nhiên cười nói :

"Mặc kệ mục đích của ta có thế nào, ta tin tưởng Mộ Dung cô nương trước sau cũng đều đứng ở phía ta mà, có phải không?"

Khi ta đứng sát nhìn thì phát hiện trong đôi mắt của Mộ Dung Yẻn Yên hiện lên một tia hoảng loạn, lập tức nàng lại cúi đầu xuống . Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

Sau khi tiễn bước Mộ Dung Yên Yên, ta mang theo sáu tên võ sĩ của Đằng Đa Nhĩ đi thẳng đến phủ đệ của Yên Hưng Khải .

Sau khi Yến Hưng Khải lên làm tướng quốc của đại Tần thi đã tu sửa, mở rộng Túc vương phủ thêm một lần, quy mô hiện tại so với thời gian trước lúc ta đến đã có phong thái hơn rất rất nhiều .

Thằng bé giữ cửa mang thiếp mới của ta vào trong phủ, không bao lâu Yến Hưng Khải liền đích thân ra nghênh tiếp. Mặt y đầy hớn hở nói :

"Hảo huynh đệ, ta đang muốn đi tìm ngươi đây, không ngờ ngươi lại đến trước rồi. "

Ta cũng mặt mày hớn hở đến nghênh đón, cùng Yến Hưng Khải tay bắt mặt mừng :

"Tiểu đệ nhớ đại ca muốn chết đây!"

Yến Hưng Khải dùng sức lắc lư hai tay ta :

"Vừa rồi ta mới nghe được tin tức là ngươi sắp đến Tần đô, không nghĩ tới ngươi đã tới đây rồi. "

Vẻ mặt chân thành tha thiết của Yến Hưng Khải khiến cho ta không thể không bội phục công phu diễn trò của y quả thực là hạng nhất, nếu như không phải là ta rõ ràng tính cách của y, có lẽ cũng đã tin lời nói của y là thật rồi .

Yến Hưng Khải cùng ta tay nắm tay đi vào Túc vương phủ, ta lưu ý đến ánh mắt của y, từ trong đó rất khó tìm được bất cứ sự hoảng loạn hay là kẽ hở gì. Lẽ nào Yến Hưng Khải đã lường trước được là ta sẽ tới Túc vương phủ để bái hội y?

Ta theo Yến Hưng Khải đi vào ngồi trong thuỷ tạ(l) ở hoa viên. Bốn phía thuỷ tạ màn trúc cuốn cao lên, từng đợt gió thu làm khoan khoái lòng người, trước mắt là vườn cúc vàng, cảnh sắc đẹp không sao tả xiết. Ta khen tự đáy lòng :

"Hoa viên của đại ca càng ngày càng tinh xảo. "

(1) : Kiến trúc giống ngôi đình nhỏ, thường xây ở cạnh hồ nước .

Yên Hưng Khải cười ha hả nói :

"Cuộc đời ta thích nhất đó là chăm sóc vườn, tất cả ở đây đều là do tự tay ta thiết kế cả đấy. "

Ta khen tặng :

"Không nghĩ tới đại ca không chỉ có tài an bang trị quốc, mà còn là một người rất khéo tay nữa. "

Yến Hưng Khải cười nói :

"Nếu đem hai chuyện so sánh, thì ta tình nguyện an phận ở một góc làm một người thợ không có tiếng tăm gì, cũng tốt hơn là ngày đêm hao tâm vì quốc sự. "

Trong lòng ta thầm mắng y dối trá, lấy dã tâm của y mà chịu cam tâm làm một người thợ mới là lạ .

Yến Hưng Khải nói :

"Hiện tại uy danh của huynh đệ rất là lan xa đó, không uổng một binh một tốt mà có thể dễ dàng phá tan kế hoạch liên minh cùng năm nước của Hán Thành đế. "

Ta mỉm cười nói :

"Lời này là đại ca nghe được từ đâu vậy, chuyện liên minh năm nước không thành đâu có liên can gì tới ta đâu, đó là do thái hậu suy nghĩ đến lợi ích của đại Tần nên mới đột nhiên cải biến chú ý đấy thôi. "

Yến Hưng Khải cười ha ha nói :

"Huynh đệ lại quá khiêm tốn rồi, lần này nếu không có ngươi, sợ rằng giữa Tần Hán cũng đã sớm đạt thành liên minh từ lâu, bằng không thì làm sao Hán Thành đế lại đi oán giận ngươi như vậy chứ?"

Ta cười khổ nói :

"Chuyện Hạng Bác Đào hận ta đó hoàn toàn là thật, lần này nếu như không phải là ông trời quan tâm đến thì chỉ sợ ta sẽ không còn mạng mà chạy ra khỏi biên giới Hán đâu. "

Yên Hưng Khải cười tít mắt :

"Nói đển đây thì ta còn phải chúc mừng huynh đệ đấy chứ, ngày gần đây ta nghe được một tin tức, nghe đâu Hám Đức Hoàng đã quyết định xác lập huynh đệ là người được chọn làm thái tử, quả nhiên là chuyện đáng mừng. "

Ta thở dài :

"Đại ca có điều không biết thôi, chuyện này có lẽ còn phải gặp một phen trắc trở đấy. "

Yên Hưng Khải khẽ động lông mày, thấp giọng nói :

"Có phải là có người phản đối hay không?"

Ta gật đầu :

"Sợ rằng phản đối ta làm thái tử có cả khối người đấy. "

Yến Hưng Khải cả giận :

"Ngôi vị Thái tử đương nhiên là phải do người có năng lực đảm nhiệm rồi, lẽ nào phụ hoàng ngươi ngay cả điểm này cũng không rõ hay sao?"

Ta nói với giọng đầy thâm ý :

"Có đôi khi, cũng không phải ngươi cứ có năng lực thì có thể nắm giữ được hoàng quyền đâu. "

Yên Hưng Khải hiển nhiên nghe được hàm nghĩa trong lời nói của ta, tràn đầy đồng cảm gật đầu, thấp giọng nói :

"Đích xác là như vậy!"

Lúc này ta mới nói ra mục đích của bản thân lần này tới đây cho ý biết :

"Đại ca, lần này ta đến đại Tần, mục đích chính là vì thúc đẩy mối liên minh chân chính giữa Tần Khang. "

Ánh mắt Yến Hưng Khải nhìn về phương xa, trầm ngâm chốc lát mới nói :

"Huynh đệ, nếu như ngươi đã không giấu diếm ý đồ của mình mà đến đây thì ta cũng xin nói rõ tình hình thực tế. Kỳ thực từ lúc trước khi thái hậu đến Hán quốc thì ta đã không đồng ý đại Tần gia nhập vào liên minh năm nước rồi. Bất luận kẻ nào cũng có thể thấy được, chính một tay Hán Thành đế Hạng Bác Đào bày ra cái liên minh năm nước, kỳ thực đó chỉ là bước đầu trong kế hoạch từng bước xâm chiếm các nước của hắn mà thôi. "

Yến Hưng Khải nói tiếp :

"Then chốt nhất trong năm nước đó chính là liên minh giữa Tần quốc và Hán quốc nếu như Tần quốc thực sự quyết định gia nhập liên minh năm nước, chẳng khác nào như sông Trường Giang ở phương bắc đã trực tiếp mở rộng cửa cho Hán quốc, hậu quả đó thiết tưởng không chịu nổi. "

Những lời này của Yến Hưng Khải đích thật là rất thực tế, có sự quan sát với đại cục .

Ta gặt đầu nói :

"Ý nghĩ của ta và đại ca cũng như nhau, thứ mà đại Hán muốn đối phó không chỉ có nước ta mà mục đích của họ còn muốn mở mang cương vực khắp cả vùng Giang Bắc nữa. "

Yến Hưng Khải nói :

"Cho nên lần này huynh đệ đã làm thất bại âm mưu liên minh năm nước của Hạng Bác Đào, đối với đại Khang hay đối với đại Tần đều là chuyện tốt cả. "

Ta cười nói :

"Chiếu theo ý đó là đại ca đồng ý với đề nghị liên minh Tần Khang hay sao?"

Yến Hưng Khải thở dài :

"Chỉ tiếc chuyện này cũng không phải là ta có thể quyết định được. Huynh đệ, ngươi đã từng ở đại Tần nhiều năm, lấy lý giải của ngươi đối với đại Tần hẳn là biết hiện tại chính quyền của Tần quốc đang nắm giữ trong tay người nào rồi chứ. Nếu như ta có thể quyết sách, ngay từ lúc Hạng Bác Đào đưa ra liên minh năm nước, ta sẽ liên minh để cùng đối kháng với đại Khang, căn bản không cần chờ cho tới hôm nay. "