Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 208: Vợ còn nhỏ tuổi (3)




"Thật không!"

Sở Nhi bỗng nhiên nhào vào trong lòng ta :

"Muội sợ. .. năm đó nếu không phải vì muội, mẫu thân cũng không rời khỏi nhân thế. .. "

Hiện giờ ta mới biết, vì sao Sở Nhi không dám ở lại nơi đó chờ, sự thương yêu trong lòng nảy sinh, khẽ hôn lên mặt nàng, nói :

"Chớ quên, Tuệ Kiều cũng ở chỗ này, làm sao có chuyện gì được chứ?"

Tấu chương của : ta và các vị vương gia dâng lên rất nhanh được đáp ứng, Hâm Đức hoàng đế đồng ý với kiến nghị của chúng ta, nhưng mà phương diện tài chính phải tự lo liệu, mà chuyện này cũng ở trong dự định của ta .

Chuyện mở kênh đào không phải là chuyện của ngày một ngày hai, lấy tài lực của ta hiện nay chỉ có thể hoàn thành được khúc sông từ Tuyên Thành tới Sở châu, ở các châu khác thì cần phải đợi quyên góp .

Ta vì chuyện này lại mời Tĩnh vương Dận Trì, Đạt vương Dận Đông, Hiển vương Dận Tổ tới thương nghị, mấy người bọn họ đều đang bị khó khăn ở phương diện tài chính, dựa theo tình hình của bọn họ thì nhiều nhất chỉ có thể ứng ra được phân nửa tài chính .

Một nửa còn lại thì không cách nào nghĩ ra được, ta nghĩ ra một biện pháp tạm thời, đó là trước tiên đào sông từ Tuyên Thành, Sở châu tới Thanh châu, chờ khi nào có đủ tài chính lại tiếp tục tiến hành ở Cù châu, Lô Châu. Đương nhiên điều kiện cũng là ta phụ trách chuyện kiếm tài chính .

Ta đã nhiều lần đưa thư cho Vi châu Văn vương Long Dận Hi, mong rằng hắn có thể gia nhập việc này .

Thế nhưng Long Dận Hi chẳng hồi đáp cho ta một tin tức gì cả, về sau hắn còn đánh cho Tín sử (chức quan làm nhiệm vụ đưa thư) một trận, rồi đuổi về .

Nghe xong Tín Sử hồi báo, ta không khỏi nổi trận lôi đình, nặng nề đập một chưởng lên bàn, nói :

"Thật là khinh người quá đáng!"

Gia Cát Tiểu Liên cười nói :

"Công tử không cần nổi giận, loại người này sao có kết quả tốt được?"

Ta thong thả bước đi hai bước rồi dừng lại, lạnh lùng nói :

"Hắn rõ ràng là vì chuyện Sở châu mà sinh ra oán hận, xem ra chuyện này hắn chắc chắc sẽ không đồng ý. "

Gia Cát Tiêu Liên nói :

"Công tử định làm gì?"

Ta chắp tay nói :

"Ta coi trọng không phải là Vi châu, mà là Vi châu tiếp giáp với Miện trì thành, mà Miện Trì lại chính là mảnh đất then chốt giữa Đại Khang và Đại Tần, có được Vi châu, ta sẽ có được Miện trì thành. "

Gia Cát Tiêu Liên nói :

"Thế nhưng Long Dận Hi từ trước đến nay nổi tiếng là thanh liêm, có danh vọng rất cao ở trong dân chúng địa phương, công tử muốn đối phó với hắn sợ rằng không dễ dàng như vậy. "

Ta gật đầu nói :

"Không biết Phúc Oa điều tra ra sao?"

Lúc này ở ngoài thư phòng truyền tới tiếng của Dịch An :

"Chủ nhân, Tiêu công tử tới rồi!"

Ta và Gia Cát Tiểu Liên liếc mắt nhìn nhau, gật đầu nói :

"Bảo hắn vào đi!"

Trải qua một đoạn thời gian rèn luyện, Phúc Oa trông có vẻ trưởng thành hơn rất nhiều, thoạt nhìn có dáng vẻ của nam tử hán . Nguồn: http://truyenfull.vn

Sau khi hắn hướng ta hành lễ, ta bảo hắn ngồi xuống, mỉm cười nói :

"Tiêu Tín, ngươi và Đột Tạ lần này tới Vi châu có thu hoạch gì không?"

Mặc dù ở chỗ không người ta vẫn gọi hắn là Phúc Oa, nhưng trước mặt người khác lại gọi đại danh của hắn, điều này biểu thị sự coi trọng của ta với hắn .

Tiêu Tín nói :

"Thuộc hạ và Đột Tạ ở Vi châu hơn mười ngày, phát hiện Văn vương Long Dận Hi quả nhiên là một người quản lý tốt, hắn yêu dân như con, có phương pháp cải thiện kinh tế và sản xuất, điều này tạo cho Vi châu cơ sở ổn định, hiện tại bách tính có cuộc sống vô cùng yên ổn. "

Ta gật đầu nói :

"Nhưng điều ta muốn nghe lại không phải là điều này. "

Tiêu Tín nở nụ cười, hắn cười nói :

"Khi Văn vương đi tới Vi châu, có nạp một vị ái thiếp tên là Chu Phiên Phiên, nghe nói nữ nhi của địa phương, thế nhưng trải qua sự kiểm tra của thuộc hạ, nàng này vốn là một kỹ nữ ở Phù Dung lâu của Vi châu. "

Ta khẽ nhíu hai hàng lông mày :

"Việc này có chắc chắn hay không?"

Tiêu Tín gật đầu nói :

"Tuyệt đối chắc chắn, thuộc hạ đã dùng năm nghìn lượng bạc kiểm chứng ở Phù Dung Lâu. Chu Phiên Phiên trước kia có Hoa Danh là Tố Y Hồng, đã từng là danh kỹ nổi tiếng nhất ở Vi Châu. Năm ngoái nàng ta được Văn vương nhìn trúng, sau đó liền mai danh ẩn tích, bên ngoài thì tuyên bố là bị gả tha hương, nhưng mà thực chất là được Văn vương thu vào. "

Tiêu Tín nói :

"Vốn Văn vương thu một kỹ nữ cũng chẳng là chuyện to tát gì, nhưng mà hắn lại dựa theo lễ nghi của hoàng thất cưới nàng ta làm vợ, muốn giúp nàng thay đổi thân phận, rửa sạch quá khứ trước kia. Nhưng hắn lại không ngờ tới, khi dâng hương tạ thần, lại bị một người làm công lâu năm ở Phù Dung lâu nhìn thấy, hiện tại ở Vi châu đã có rất nhiều người biết. "

Ta ha ha cười nói :

"Lá gan của Dận Hi quả nhiên rất lớn, chẳng nhẽ Vương phi không có động tĩnh gì hay sao?"

Tiêu Tín nói :

"Thuộc hạ nghe nói Văn vương phi đã ốm đau nhiều năm, không có tinh lực làm loạn. "

Ta vui vẻ vô cùng nói :

"Văn vương phi Kiều Thục Trinh, chính là nữ nhi của Lễ bộ Thượng thư Kiều Độ, ta muốn hắn xuất đầu trong chuyện này. "

Gia Cát Tiểu Liên cũng cười nói :

"Chỉ cần chuyện hoàng tử nạp một kỹ nữ làm phi, cũng đủ làm cho hoàng thượng tức giận, xem ra phiền phức lần này của Văn vương không nhỏ, nhưng mà chuyện này cũng cần có chứng cứ. "

Ta ha hả cười nói :

"Muốn chứng cứ làm gì, trước tiên cứ khuấy cho chuyện này đục lên đã. "

Ta hướng Tiêu Tín nói :

"Tiêu Tín, ngươi cùng Đột Tạ lại khổ cực một chuyến, đến Khang Đô tìm Trần tiên sinh, đem chuyện này kể lại từ đâu tới cuối, tiên sinh tự biết phải làm gì. "

Tiêu Tín gật đầu, hắn lại nói :

"Điện hạ, thuộc cảm thấy tốt nhất là nắm Chu Phiên Phiên ở trong tay mới là thượng sách. "

"Nói nghe một chút!"

Tiêu Tín nói :

"Nếu như bệ hạ nổi giận dưới, Văn vương rất có khả năng sẽ giết Chu Phiên Phiên, nếu mà như vậy, thì sự tình chẳng phải đã bị hắn xóa sạch không còn dấu vết nào hay sao? Thuộc hạ thám thính rất cặn kẽ, Văn vương phi cứ mười lăm hàng tháng là tới Lạc Vân tự dâng hương, chúng ta có thể tận dụng cơ hội này bắt nàng, nhân chứng, vật chứng ở trong ra chúng ta, thì Văn vương sẽ khốn đốn. "

Ta cười nói :

"Kế sách này vô cùng hay, ngươi đi trước, ta sẽ an bài người khác làm!"

Tiêu Tín lúc này mới xoay người rời đi .

Gia Cát Tiểu Liên không nhịn được than thở :

"Phúc Oa còn tuổi nhỏ, nhưng mà lại có tâm cơ như vậy, tiền đồ tương lai không thể đoán được. "

Ta tràn đầy đồng cảm nói :

"Xem ra lựa chọn của ta không sai!"

Gia Cát Tiểu Liên hỏi :

"Chẳng nhẽ công tử định bắt Chu Phiên Phiên thực hay sao?"

Ta ha hả cười nói :

"Chu Phiên Phiên đương nhiên là phải bắt, cho dù Văn vương không có ý định giết nàng, nhưng bắt nàng cũng có thể nhiễu loạn tinh thần của hắn. "

Nhiệm vụ bắt Chu Phiên Phiên ta giao cho Nhã Khắc, do người của Xoa Tháp tộc xuất thủ là tốt nhất, bề ngoài có thể giả trang làm một lần cướp bóc, ta hoàn toàn không có quan hệ gì với chuyện này cả .

Kế sách của Tiêu Tín tuy rằng xảo diệu, thế nhưng đối với ta mà nó lại không hoàn mỹ, nếu như sự việc bại lộ, Hâm Đức hoàng đế cũng chỉ nghiêm phạt Văn vương một chút mà thôi, khả năng tước đoạt ấp phong của hắn là rất nhỏ, phải làm cho hắn biến mất trên mảnh đất này mới được .

Tiêu Tín đúng là rất thông minh, nhưng vẫn còn đang trong thời kỳ truởng thành, đối với thân thế của Chu Phiên Phiên điều tra không sâu. Ta sai Đường Muội đi điều tra mới phát hiện Chu Phiên Phiên có hai người em trai và em gái, hiện tại đều sống ở Vi Châu .

Đây đúng là một chuyện vui mừng ngoài ý muốn của ta, một kế hoạch đã được hình thành, ta muốn lợi dụng hai người này uy hiếp Chu Phiên Phiên, bắt nàng hạ độc Văn vương .

Chỉ cần không chế thời cơ tốt, khi Hâm Đức hoàng đế biết Văn vương cưới kỹ nữ làm phi thì cũng chính là ngày chết của hắn .

Tất cả đểu dựa theo kế hoạch tiến hành, khi thân nhân của Chu Phiên Phiên bị bắt, nàng ta không còn lựa chọn nào khác, đồng thời tình cảm của nàng ta với Văn vương cũng không phải là sâu như biển, thảo nào người ta nói nữ tử thanh lâu bạc tình bạc nghĩa .

Ngày Hâm Đức hoàng đế biết chuyện cũng là ngày hạ chỉ ban chết cho Chu Phiên Phiên, tin tức còn chưa truyền tới Vi châu. Chu Phiên Phiên đã hạ độc trong bữa ăn của Văn vương, cướp đi tính mạng của hắn .

Ta hạ lệnh cho Đường Muội giết Chu Phiên Phiên đi, tạo thành chuyện sợ tội tự sát. Nguời bên ngoài nhất định cho rằng, thủ hạ của Văn vương giết Chu Phiên Phiên .

Về phần mấy người thân của Chu Phiên Phiên ta hạ lệnh cho Nhã Khắc giết hết, xác vứt ở trong Âm Sơn .

Có một số truyện phải dung thủ đoạn tàn khốc, diệt cỏ phải diệt tận gốc, tránh lưu lại hậu hoạn .