Nó bước vào nhà tắm. Lặng lẽ nhìn mình trong gương. Hú hồn
Amen, khóc nhiều vậy mà mắt cũng chẳng sưng vù lên, sưng nhẹ thế trang điểm là
xong. Nó bật vòi nước, nước xả tung tóe dội khắp khuôn mặt nó, trong đầu nó
chợt lóe lên hình ảnh của hắn. Hắn cho nó chỗ dựa để khóc, hắn dạy nó cách quên
đi nỗi đau, hắn cõng nó suốt quãng đường ven biển để đưa nó về.
Nó lắc đầu thật mạnh , quên hết đi hình ảnh ấy.Nó sợ yêu một
người, yêu một người sẽ lại tổn thương, sẽ lại đau đớn. Nó không đủ can đảm để
một người nữa bước vào trái tim mình. Nó cũng không cho phép mình phải lòng một
ai trừ anh.
Liệu anh có quay về với nó không? Ba năm rồi, anh còn nhớ đến nó
hay không?
Đưa tay vuốt mặt để lấy không khí. Nó tắt vòi nước đi ra
ngoài. Mở tủ quần áo, nó suýt choáng về sự bừa bộn lẫn số lượng quần áo của
mình.Ở nước ngoài với ba mẹ, nó chẳng phải làm mấy việc này chỉ việc ăn và làm
việc điên cuồng, đồ đạc mọi thứ là Kai lo cho, đến thời gian ăn nhiều khi cũng
hạn chế chứ đừng nói việc đi shopping.
Có những lúc nó đã ân hận khi quyết định không ăn bám ba mẹ,
lấy tiền tiêu xài phung phí mà lập công ty mới. Mệt mỏi không muốn dọn lại, nó
sẽ gọi người giúp
giặt, là ủi và gấp gọn sau. Nó dịch chân hai bước, mở tủ váy
, đầm ra. Nó chẹp
miệng, cũng không khá hơn là bao. Quay mặt đi hướng khác, nó
chọn đại một
chiếc theo may mắn.
Nhìn bộ váy trên tay, nó khá hài lòng. Mở tủ kính đựng phụ
kiện, thật gọn gàng vòng tay ra vòng tay, vòng cổ ra vòng cổ, hoa tai ra hoa
tai, ….. bla bla, nhìn là biết Kai đã vất vả thế nào để phân từng loại. Lấy mỗi
thứ một cái nó đóng tủ rồi đi thay đồ.
Reng … Reng …. Reng…
Nó cầm điện thoại lên, là Kelly gọi đến.
- Nè, bà xong chưa zở?
- Chưa – nó lạnh lẽo trả lời.
- Ờ vậy nhanh lên đó hả. Hôm nay tụi mình zề cũng phải đến
chào hỏi lũ Teka chứ
đúng hơm hi hi – Kelly cười hí hửng thật sự là hơi te tởn,
nhưng phải nghe lời bác sĩ tạo cho nó cảm giác thoải mái. 2 nhỏ còn phải làm
một nhiệm vụ là khuấy thuốc mỗi ngày vào đồ uống. Nếu nó phát hiện hông bít có
đi đời không.
- Ừ. Teka. – nó lặp lại rồi vứt máy xuống.
* Cạch *
Nó thay đồ và trang điểm nhẹ xong bước xuống nhà. Nhỏ đang
diện một chiếc áo thun rộng in tên nhóm Devil & Dark cách điệu, và một
chiếc quần short bó màu đen, chân đi đôi bốt da cao gót. Thấy nó xuống, nhỏ
cười tươi đưa lon nước Coca cho nó. Vốn dĩ, nắp nút Coca bé, khi nhìn vào bên
trong sẽ chỉ nhìn thấy màu đen, nó sẽ không thể phát hiện ra được.
Nó mặc chiếc chiếc váy bó sát người màu đen tôn lên đường eo
chuẩn, quyến rũ. Ở giữa đính đá ruby, phần cổ được xẻ đôi uốn thành hình chiếc
nơ kẻ sọc đen trắng. Mái tóc vắt chéo sang một bên giữ bằng chiếc kẹp tóc chữ
Devil. Nó không nghi ngờ gì cầm lon Caco lên uống. Uống được vài hơi thì Kelly
từ trong bếp đi ra.
Cô khoác trên mình bộ đầm cúp ngực, bó màu đỏ tạo nên sự
huyền bí và lãng mạn. Mái tóc búi cao, chiếc vòng cổ Devil&Dark làm bằng
bạc đính pha lê nằm gọn trên cổ.
- Ê, bà vô bếp chi vậy? – Nhỏ tò mò hỏi.
- Không có gì hi chúng ta đi thôi nào?
- Mà đi xe riêng hay xe chung đây hả Jasmin?
Nó không nói gì, khuôn mặt nãy giờ vẫn chưa biểu hiện cảm
xúc cười nhẹ đi về phía chiếc Limous, chiến mã lâu năm của mình. Cô và nhỏ thấy
vậy cũng leo lên xe. Nó ngạc nhiên nhìn hai đứa bạn. Vô duyên vô cớ leo lên xa
người ta.
- Sao hả? Lái xe đi chứ. Bộ đừng có nói với tui là không
biết lái nha – nhỏ đắc thắng nhìn ra cửa sổ.
- Xuống xe – Nó gằn từng chữ rõ rệt.
- Không xuống – Kelly và Sammy đồng thanh. Nghĩ sao mà đuổi
tụi này được vậy.
Nó bất lực đành nhấn vô lăng , chiếc xe nhanh chóng bỏ xa
khu biệt thự. Cứ đi một đoạn nó lại phanh gấp lại làm cô và nhỏ muốn ói ngay và
luôn.
- Nè, bà lái xe cái kiểu gì vậy hả? Mau xuống tui lái cho –
nhỏ tức giận hét lên.
Nó vẫn dửng dưng, thái độ của nó làm cho nhỏ càng điên hơn,
chỉ muốn tới bóp cổ nó vứt xác luôn đi.
- Đèn đỏ - nó phán một câu xanh rờn khiến cô cũng bốc lửa.
- Đèn… đèn … đỏ sao? Từ bao giờ bà biết theo quy luật giao
thông quá vậy hả?
Ghê gớm.
- Đèn xanh. – Sau câu nói của nó , chiếc xe lại phóng đi với
tốc độ điên cuồng..
* Kít ttttttttttt…….*
- Trời ơi. Gì nữa đây? – Nhỏ gào thét.
- Đèn đỏ. – Vẫn là câu nói ấy.
- Hừm, tui xuống xe. Xuống xe. Mau mở cửa ra. Sao tui hông
mở được vầy nè. –
Nhỏ giận dữ đạp cửa mà chẳng tác dụng.
- Jasmin. Bà có mở cửa không hả? Mau mở ra. Mở ra nhanh – Cô
đập cửa uỳnh uỳnh mà nó vẫn hé.
Còn 5 giây nữa là đèn xanh. Nó nhấn nút mở cửa, nhỏ hét lên.
- AA.a được rồi này. – Nhỏ hí hứng đang định bước xuống thì………
* Vèo *
Chiếc xe lại lao đi không biết trời đất.
- Jasmin, bà cứ đợi đi. Tui sớm muộn cũng có cho bà đi chết
luôn ……….
………………..
Hắn ngồi vắt chân ung dung, bên cạnh là 2 cô em xinh tươi
nhất, đạt chuẩn nhất mà không phải thằng con trai có tiền muốn cũng được. Tay hắn đung đưa ly rượu , nhẹ nhàng đưa lên miệng thưởng
thức.
- Sao giờ Kin vẫn chưa đến vậy – Kai có chút lo lắng.
- Thằng đó chưa bao giờ đến trễ mà. Chắc tại vụ …. – Kay chưa
nói xong đã bị Kai
đưa ly rượu đổ vào. Kay ho sặc sụa.
- Anh à, anh có sao không?
- Đề em lau cho anh? – hai cô gái õng ẹo ăn mặc vô cùng
thiếu vải cầm khăn lau cho Kay.
- Vừa nhắc đền liền.
Kin lịch lãm, thu hút từ ngoài cửa bước vào. Cậu không cần
quan tâm mọi thứ xung quanh, ngay lập tức về bàn VIP quen thuộc.
Kin vừa ngồi xuống, đã có hai nàng đến bên cạnh. Đang uống
rượu, Kin chợt nhận ra điều lạ, cô gái ngồi bên cạnh mình hôm nay có vẻ khác.
Nhìn sang cô gái ấy đúng là không phải người hôm nọ.
- Cô là ai? – cậu lạnh lùng hỏi.
- Em là người mới thay chỗ chị Như. Nếu anh không hài lòng
thì … - cô gái mặt đỏ e thẹn, liên tục khẽ đứng lên kéo chiếc váy ngắn cũn cỡn
xuống. Cậu khẽ chau mày, đã vào đây còn làm sang. Phải mạnh mẽ, bốc lửa chứ,
khác hẳn cô gái hôm nọ.
- Ngồi im. – cậu quát cô gái bên cạnh.
- À, dạ , em xin lỗi .. lỗi ..
Kin nâng cằm nàng lên, nhìn ngoài có vẻ cậu định hôn nhưng
thực ra cậu thì thầm vào tai nàng.
- Bị ép bán đúng không? – Cậu xoáy sâu vào đôi mắt rưng rưng,
sợ hãi kia.
Cô gái gật đầu. Cậu cởi áo vest đắp lên chân cô khiến nàng
cảm động vô cùng. Không biết báo đáp thế nào. Cô trễ nhịp vì cậu, cậu thật ấm áp, khác hẳn với loại đàn ông trong này.
- Xin anh…. Đừng … đừng …
- Yên tâm. Tôi không phải loại đấy đâu.
Cô nàng bên cạnh Kin thấy vậy không hài lòng.
- Kin, sao anh quan tâm mỗi cô ta vậy?
- Vì cô là gái già rồi. Đổi đi. – Cậu hất tay xua đuổi. Ả
nũng nịu không chụi. Cậu cáu gát quát:
- CÚT.
- Nè, hôm nay sao nóng vậy? – Kai ôm eo Mỹ Quyên nhàn nhã
chêu.
Cậu lắc đầu không nói gì.
- Này, này kia có phải là em gái mày không Kai ? – Kay đẩy
đẩy Kai nhìn về cửa ra vào.