Tâm Chi Sở Hướng

Chương 42




0o0——–0o0

“Cha, con không bao giờ muốn có vợ nữa, cho con yên tĩnh một chút đi, con không bao giờ có thể tin tưởng đàn bà nữa, aizz!”

————–



Cuối cùng Cal quyết định tự mình hướng ngài Henry biểu đạt tình cảm, hắn suy tính đánh thật chính xác, nếu cần ngài Henry đồng ý bỏ tiền tài trợ hắn đầu tư, còn cần ông về sau đồng ý nhận Jack làm ‘con dâu trai’, như vậy lấy lòng ông là điều hiện tại phải làm. Cal tuyệt đối sẽ không ôm ảo tưởng tốt đẹp gì cả, bất cứ người cha nào cũng không dễ dàng chấp nhận sự thật con trai mình thích một người đàn ông.

“Cha, con rất nhớ cha, thân thể của cha có khỏe không?”

Cal nói những lời này kỳ thật rất bình thường, mỗi một người con cùng cha mình có thể nói gì đó bất quá cũng chính là nội dung này, hắn chẳng qua lựa chọn cách nói ôn nhu từ thân thể khỏe mạnh mà bắt đầu. Nhưng trọng tâm chính là ngài Henry trước khi chạy về New York mắt cá chân mới bị thương, hắn không khỏi quá mức mẫn cảm bắt đầu hoài nghi bên người mình cũng có người như quản gia Lovejoy.

Ý nghĩ con trai mấy năm nay đều vụng trộm quan tâm thân thể sức khỏe của mình quá mức tuyệt vời, cứng rắn trên mặt ngài Henry không lan rộng ra, ông lập tức biến thành người cha hiền từ, một phen cầm tay Cal: “Anh nhiều năm như vậy  cũng không liên lạc với cha, mắt cá chân cha bị trật thương, nhận được điện báo của anh thì chưa gì đã lo đòi tiền. Aiz, cha thật sự là thương tâm mà!”

Một lão quý tộc khi cười rộ lên đều có vẻ cứng ngắc nói ra liên tiếp những câu oán giận mang theo khí chất của mấy bà phụ nữ trung niên làm Cal chấn động,  ánh mắt hắn nhìn chằm chằm ngài Henry, ngài Henry tựa hồ cũng ý thức được hành vi của mình không mấy thỏa đáng, ông giả vờ tằng hắng vaì cái, biểu tình trên mặt cũng một lần cứng lên: “Khụ khụ, cha là nói, anh là một người đàn ông đỉnh thiên lập địa, muốn học đầu tư sản nghiệp, không cần lâu không liên lạc với cha, sau câu đầu tiên nói lại chính là con thiếu tiền.”

Được rồi, vẫn là oán giận, nhưng là nghe có vẻ quang minh chính đại hơn. Ngài Henry đối với biểu hiện của mình vẫn phi thường vừa lòng, ông dù sao cũng nhiều năm không gặp con, có chút thất thố là bình thường, ông đã lớn tuổi không phải sao? Nghĩ đến tuổi tác của mình, ngài Henry tự giác nghĩ đến tuổi con trai, ông có chút phiền não hỏi: “Cal, anh tuổi cũng không nhỏ, vì sao không cưới một tiểu thư danh môn? Anh không thích mấy cô bé chỉ biết ngây ngô cười cha biết, nhưng vẫn có rất nhiều tiểu thư được giáo dục bài bản.”

Ngài Henry kỳ thật là đang ám chỉ Cal mau mau cưới vợ. Lúc ngài Henry còn trẻ là một người đàn ông cực phong lưu, gặp mẹ Cal còn bị nhiều đóa hồng Anh quốc mê hoặc,  hai mươi mấy năm lần đầu ngóng trông về nhà, vợ mất ngài Henry liền khôi phục thái độ bình thường. Bởi vậy, làm một người đàn ông phong lưu, kỳ thật ngài Henry rất là thoáng, chỉ cần sinh ra người thừa kế, ông không ngại con trai có hay không ly hôn với vợ  — đứa nhỏ mới là trọng điểm lão quý tộc chú ý đến.

Cal lúc trước bị một đóa hồng Anh ngạo mạn mê hoặc đến thất điên bát đảo, lão Henry không phải không rõ ràng, ông khi đó chỉ là cao hứng vì con trai của mình. Đương nhiên, nguyên nhân cao hứng trừ bỏ khả năng lập tức sẽ xuất hiện người thừa kế ra, hôn lễ con trai  phải mời ông tham dự cũng là nguyên nhân  trọng yếu.

Nhưng sự kiện tàu Titanic chìm thành tin tức nổi tiếng quốc tế, cách thời gian ông biết Cal có vị hôn thê mới không vài ngày, nếu không phải vài giờ sau con trai điện báo đến, có thể chứng minh Cal vẫn còn trên nhân thế, ngài Henry có lẽ đã phát bệnh tim — tuy rằng ông còn mang bệnh đa nghi.

Ngài Henry cũng không là kẻ ngốc, thời gian con trai về nhà tuy rằng không sai biệt lắm với tính toán của ông, nhưng nhìn hắn bộ dáng cô độc, còn có cái gì không rõ ràng. Henry tiên sinh tâm tâm niệm niệm con dâu! Liền tính không có con dâu, có cháu trai hoặc là cháu gái cũng tốt! Ông có thể bỏ tiền tìm bảo mẫu và giáo sư tốt nhất giáo dục đứa nhỏ!

Cal còn không làm được! Lão quý tộc nhịn không được ở trong lòng thầm oán giận, chỉ có cha con hai người ở đây,  sự thật khiến ngài Henry ngăn không được liền thả lỏng tâm lý phòng tuyến, đem tâm tình mất hứng của mình biểu hiện ra trên mặt. Cal nhìn cha mình càng lúc càng phát ra biểu tình khắc nghiệt, trong lòng rất phiền muộn, hắn cũng biết chính mình đã ba mươi tuổi, không có con có thể nói hắn quá mức cẩn thận, hiện tại ngay cả tình phụ cũng không có quả thật có vẻ không thế nào bình thường được.

Nhưng Cal đối với phản ứng của cha mình không phải không có chuẩn bị, hắn đã sớm nghĩ ra phương pháp ứng đối tốt nhất. Cal trên mặt biểu lộ giống như đã bị nhục nhã quá mức, hắn căm giận buông tách trà, đồ sứ va chạm cùng một chỗ kêu lên “đang” một tiếng, bên trong phòng khách lập tức liền im phăng phắc.

Ngài Henry chưa kịp nhận được tin tức mới nhất mà quản gia Lovejoy đưa tới, nhưng ông đoán con trai mình và Bukater tiểu thư hủy bỏ hôn ước nhất định là có chuyện gì đó khiến con mình hoàn toàn không thể chấp nhận đã phát sinh. Nghĩ đến khả năng này, ngài Henry lập tức quyết định hung hăng trả thù gia tộc Bukater không biết phải trái.

Cal nản lòng ngã lưng ra sô pha, dùng bàn tay che khuất hai mắt của mình, giọng hắn nghe có chút mơ hồ vô lực: “Cha, Rose ở trong phòng khách của chúng con để cho một người đàn ông vẽ tranh thỏa thân cô ta.”

“Bang” một tiếng, ngài Henry đem tách trà trong tay mình hung hăng ném vào mặt đất, ông đoán được Bukater tiểu thư không quy củ, nhưng lại không nghĩ tới cô nàng lại quá quắc như vậy — chuyện này quả thực chính là con dao xé rách tôn nghiêm con trai ông!

“Anh nói cô ta đã làm vậy? Cô ta làm sao dám làm như vậy! Bukater tiểu thư không phải là tiểu thư được nhận một nền giáo dục danh giá sao? Cô ta học tập không phải là cái gì triết học đó sao?” Ngài Henry so với đứa con biểu hiện càng thêm tức giận, ông quả thực không thể tin tưởng con trai ông vĩ đại như vậy, điều kiện tốt như vậy, thế nhưng sẽ bị một đứa con gái lừa bịp.

“Đúng vậy, cô ta đem quần áo cởi hết, tư thái phóng túng nằm trên sô pha cho một người con trai không biết vẽ vẽ họa họa.” Cal không khách khí đổ thêm dầu vào lửa vào cơn phẫn nộ của ngài Henry— đem hành vi của Rose tiểu thư càng nói càng không chịu nổi. Nhưng Cal không quên chú ý tới nội dung quan trọng trong lời nói mà ngài Henry để lộ ra đến, tư liệu của Rose tiểu thư ngài Henry tiên sinh căn bản không thể biết, bên cạnh hắn có nội gian ?

Cal phát ra một tiếng thở dài trầm trọng, hắn vô lực khoát tay : “Cha, con không bao giờ muốn có vợ nữa, cho con yên tĩnh một thời gian đi, con không bao giờ có thể tin tưởng đàn bà nữa, aiz!”

Cal vừa nói xong mấy lời này, ngài Henry liền phản ứng ngay, ông âm trầm trừng mắt với con trai, trong lòng không ngừng tự hỏi Cal là thật sự khổ sở đến mức không nghĩ cưới vợ, hay là cố ý làm ra đạn khói khiến ông câm miệng. Cuối cùng, ngài Henry quyết định tin tưởng Cal là thật sự khổ sở — nguyên nhân chủ yếu ngài Henry không tưởng tượng được con ông vì không muốn kết hôn liền tự đem tôn nghiêm và danh dự của bản thân ném xuống đất cho người ta chà đạp.

“Được rồi, Cal, lên lầu  nghỉ ngơi chút đi, buổi tối cha con chúng ta dùng một bữa no nê, sau đó đến thư phòng của cha, cha cần thảo luận với anh về những hành vi gần đây của anh.” ngài Henry vỗ vỗ bả vai Cal.

Cal thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng hắn vẫn là duy trì hình tượng như mình suy sụp tinh thần trầm trọng hướng phòng ngủ đi đến.

Sau khi thân ảnh Cal biến mất, một người hầu vội vàng đem một phong thơ đưa cho ngài Henry, ngài Henry xem xong nội dung dùng sức đem tách trà mới pha lại một lần nữa hất xuống mặt đất.

**************