⋆。゚☁︎。✈︎⋆。 ゚☾ ゚。⋆Trên đường về nhà, Lang Phong rất im lặng.
Châu Kỳ Sâm vào nhà trước, Lang Phong theo sau anh, khi cánh cửa đóng lại sau lưng, không gian trở nên tối om. Châu Kỳ Sâm đặt túi quà xuống, do tay bận xách đồ nên anh chưa kịp bật đèn huyền quan. Khi còn đang lần mò tìm kiếm công tắc, trong khoảng tối ngắn ngủi, anh bị một luồng sức mạnh to lớn siết lấy, đè lên tường.
Trong bóng tối, Lang Phong tìm thấy gương mặt anh, hai tay y bóp gò má anh, nụ hôn buông lơi hạ xuống. Ban đầu vẫn còn dịu dàng, nhưng sau đó Lang Phong bắt đầu cởi áo anh, khiến nửa thân trên của anh trở nên trần trụi. Nụ hôn của y cũng trở nên cắn xé và giành giật, hung hăng và ngang ngược như thể đã biến thành một người khác.
Châu Kỳ Sâm bị y làm phân tâm, không kịp thở dẫn tới thiếu oxy. Trong môi trường tối tăm, trong điều kiện thiếu oxy, để chống lại sự mất phương hướng không gian, duy trì đầu óc tỉnh táo là kỹ năng cơ bản của phi công lái máy bay chiến đấu. Châu Kỳ Sâm dám khẳng định, nếu như anh không làm được thì chẳng ai có thể làm được. Thế nhưng lúc này thứ đè nặng lên anh không phải luồng khí áp mỏng manh, cũng không phải tầm nhìn hạn chế vào buổi tối, mà là người anh đặt trên đầu quả tim. Tư thế hiện tại của Lang Phong giống như sắp sửa đánh nhau với anh, thế nhưng Châu Kỳ Sâm đã treo cờ đầu hàng từ lâu, anh bằng lòng trao tất cả cho y.
Không cần hỏi cũng không cần nói, chỉ cần một luồng sấm sét cũng đủ khiến mặt đất rung chuyển. Một Lang Phong quy củ anh còn có thể chống đỡ, nhưng một Lang Phong mất khống chế mà anh chưa từng thấy, có thể nói hôm nay là lần đầu tiên anh gặp.
Dường như vẫn là cảnh tượng quen thuộc ấy, chỉ là lần này Châu Kỳ Sâm bị Lang Phong cởi áo khoác, sau đó đến áo phông, cuối cùng đến quần dài và quần lót. Lang Phong áp sát lên anh từ phía sau, không ngừng thở dốc. Công tác chuẩn bị rất vội vàng, gel bôi trơn bị đổ non nửa chai, khiến vòng eo, bờ mông lẫn khe mông anh đều dính nhớp. Một tay Lang Phong đè chặt lên bả vai anh, không cho anh động đậy một chút nào, tay còn lại thì sử dụng hai ngón luồn vào, chẳng mấy chốc đã đâm vào sâu hai đốt ngón tay, đến cả Châu Kỳ Sâm cũng không kìm nén được tiếng rên.
Từ trước đến nay Lang Phong chưa từng làm tình với anh một cách thô lỗ như vậy, trước đây y luôn mở rộng rất cẩn thận để đảm bảo anh được sung sướng, dù cho bản thân nín nhịn rất chật vật, khác hẳn với bây giờ. Thậm chí Châu Kỳ Sâm còn cảm thấy, nếu như gel bôi trơn mà khó tìm quá, có khi y sẽ chơi anh luôn. Suy nghĩ này khiến anh cảm thấy hơi e ngại, nhưng hơi thở của Lang Phong bao trùm lấy anh, khiến anh cảm thấy vô cùng chân thật.
Khi cây hàng cương cứng của Lang Phong tiến vào, cửa sau của anh vẫn rất trúc trắc, thật sự là đau lắm, dương v*t vốn đã cương của anh lại trở nên mềm đi. Ban đầu anh vẫn chịu đựng không lên tiếng, nhưng khi Lang Phong thúc sâu đến tận cùng, anh không chịu nổi nữa, nói câu "Chậm thôi" đầu tiên với y.
Lang Phong khựng lại vài ba giây, anh vừa định đứng thẳng người dậy một chút, bàn tay y lại trượt tới. Có lẽ y cũng thấy trận ái tình này vồn vã quá, bèn nói câu xin lỗi, thế nhưng cây hàng phía sau vẫn cương cứng, nóng ran như bàn ủi. Sau đó y bắt đầu cử động, súng đã lên đạn là không còn ngần ngại gì nữa, thúc vào lần nào là lần nấy đều hết lực. Từ khi bắt đầu, Châu Kỳ Sâm không hề nói chuyện, anh chỉ tập trung tinh lực thả lỏng bản thân để thích ứng với thế tiến công của Lang Phong. Cảm giác bị vật lạ xâm chiếm cứ râm ran, lối vào chặt chẽ sau khi được gel bôi trơn mát lạnh chăm sóc đã hé miệng, thế nhưng Lang Phong vẫn không giảm bớt tốc độ lẫn sức mạnh. Châu Kỳ Sâm cắn răng thích ứng thêm mấy phút mới tìm được cảm giác, phải thả lỏng, chứ càng gồng thì sẽ càng đau hơn. Mặc dù không muốn thừa nhận thành lời, nhưng sau khi bị Lang Phong chịch mấy nháy, anh cũng đã quen rồi. Một khi đã quen thì giữa đau và sướng chẳng qua cũng chỉ là một khoảnh khắc trong phút chốc. Anh điều chỉnh bản thân sao cho thoải mái, so với màn dạo đầu vô thưởng vô phạt trước đây thì giờ còn thấy sung sướng tột đỉnh hơn nhiều.
Bả vai anh bị ghìm xuống, đầu v* cạ lên mặt tường thô ráp khiến chúng căng mẩy, một tay Lang Phong bóp lên hông anh, tựa như muốn nắm chặt lấy anh trong lòng bàn tay. Một lát sau, y không ghìm vai anh nữa mà chuyển sang xoay mặt anh lại rồi hôn anh. Lúc này, hàm răng ấy đã thật sự cắn nát môi Châu Kỳ Sâm, nước bọt thoang thoảng mùi tanh.
"Đệt." Ý chí không chịu thua ẩn sâu trong xương tủy Châu Kỳ Sâm chợt trỗi dậy, giọng anh đầy vẻ cay cú, "Mẹ nó, em dám cắn anh, dám cắn anh sao?"
Lang Phong đáp lại rất nhanh, khuỷu tay y ép lên bả vai anh, hai người quỳ xuống mặt thảm ở huyền quan, sau đó Lang Phong kéo một chân anh lên, chen dương v*t vào mông anh, sức mạnh vẫn vô cùng tràn trề. Châu Kỳ Sâm bị y chịch tới nỗi lao về trước theo quán tính, xương quai xanh và bả vai va vào cửa tủ, anh phải vịn tay vào chiếc tủ đã đóng để đứng vững. Lang Phong thử kéo hai tay anh ra bắt chéo sau lưng, có lẽ là muốn trói anh để tiếp tục sự nghiệp to lớn còn dang dở lần trước, nhưng lần này hai người họ khởi đầu vội vàng quá, tư thế cũng không tiện giữ thăng bằng, cuối cùng y phải từ bỏ. Chỉ là tư thế này khiến dương v*t nắc vào sâu hơn, cặp mông anh dính sát lấy xương hông Lang Phong, hai bên hông anh vẫn bị y nắm chặt, móng tay găm sâu vào da thịt.
Lang Phong lại bắt anh quay đầu lại, nhưng lần này y không hôn anh mà vừa chịch anh, vừa trầm giọng nói: "Em dám đấy, chỉ có em mới được làm vậy với anh."
Châu Kỳ Sâm hiếm khi được một lần lý trí, thế nhưng Lang Phong vừa thốt câu này ra khỏi miệng, anh hoàn toàn đắm chìm vào nó luôn. Lang Phong khựng lại, nhưng Châu Kỳ Sâm lại nhúc nhích vòng eo khiến cái miệng phía sau nuốt chửng cả con hàng vào sâu hơn. Anh chòng ghẹo giới hạn của y, "Mời em, cứ chịch thật đã đi."
Thật ra nếu muốn chế ngự anh, Lang Phong chẳng cần phải dùng tới dây thừng, cũng không cần cấu véo như vậy, thậm chí y còn không cần phải dùng tay. Chỉ cần y mở miệng nói ra câu ấy là đủ rồi. Anh thả mình theo nhịp độ của y, đong đưa vòng eo hăng say, mãi cho đến khi Lang Phong thúc sâu trúng điểm nào đó khiến bên trong anh sướng tê tái.
Lang Phong lại lập tức cắm vào, y biết rõ mình vừa tìm được điểm nhạy cảm của anh, bây giờ y ra sức đóng cọc thật mạnh vào nơi ấy, không cho anh cơ hội từ chối hay trì hoãn, trực tiếp đẩy anh lên đỉnh cơn sóng dục vọng đang trào dâng.
"Muốn dừng phải nói... Xin anh hãy nói cho em biết." Lang Phong thở hổn hển nói đứt quãng. Vốn dĩ y là người không thích nói chuyện khi làm tình, nhưng tối hôm nay y nói rất nhiều, câu nào câu nấy đều đẫm đầy dục vọng.
Châu Kỳ Sâm thật sự chưa từng được trải nghiệm sự phóng đãng hỗn loạn đến nhường này, anh bị Lang Phong đè lên mặt thảm ở huyền quan, giống như một thằng nhóc lần đầu biết đến trái cấm, cởi hết quần áo chổng mông lên cho y chịch, phía trước còn lên đỉnh bắn tung tóe. Thế nhưng về sau, anh cũng phóng túng chính bản thân mình, dương v*t mềm oặt trước đó giờ đã hưng phấn hẳn, bị chịch phầm phập khiến anh trở nên kích thích, khiến anh lắc lư điên đảo, nước nôi rỉ ra văng khắp xung quanh. Dường như anh muốn xác nhận sự tồn tại của bản thân, Lang Phong thúc vào càng hung bạo, anh càng đau thì lại càng sung sướng, sướng đến độ tê dại da đầu, sức lực toàn thân như bị rút cạn, cuối cùng không thể nghênh chiến tiếp theo nhịp độ của đối phương. Sau cùng, là Lang Phong ôm lấy eo anh lên đỉnh.
"A... ưm, nhanh nữa đi..." Anh cảm giác bản thân mình sắp lên đỉnh, tiếng rên rỉ ngày càng dâm đãng hơn, khiến Lang Phong càng khó khống chế. Y nắm lấy bả vai anh, ép sát cơ thể hai người dính chặt lấy nhau, cánh tay y vòng qua ngực anh, hàm răng cắn lên cổ anh, đồng thời phần hông đong đưa chịch anh nhanh thoăn thoắt, mỗi lần rút ra cắm vào đều vô cùng sâu, tựa như muốn va đập cả thế giới vào lưng anh.
Cảm giác sung sướng cũng được phân loại, có thể chia ra là có khả năng khống chế và mất khả năng khống chế. Có khả năng khống chế nghĩa là khi anh thích, anh sẽ chủ động thúc giục đối phương chịch mạnh hơn. Thế nhưng hôm nay có lẽ do cảm xúc quá bùng nổ, có lẽ do cơ thể anh quá nhạy cảm, anh nhanh chóng không còn kiểm soát được nữa. Lang Phong lại hôn anh, đầu lưỡi y luồn vào miệng anh, môi lưỡi hai người quấn quýt lấy nhau, gần như anh thở không ra hơi nữa, tiếng rên rỉ trở nên nghẹn ngào như người sắp chết chìm. Khi sung sướng đến tột độ, vòng eo anh khẽ run lên, cơ thể tựa như không còn thuộc về mình nữa.
"Không được đâu..." Anh thoát khỏi nụ hôn của Lang Phong để thốt thành lời, rồi trở tay đẩy nhẹ ngực Lang Phong ra, "Sâu quá, em rút ra đã, để anh lấy hơi một chút."
Lang Phong mở miệng, giọng y khàn đặc sắc dục, "Dừng hay không dừng?"
Châu Kỳ Sâm không lên tiếng. Lần này Lang Phong học thói xấu, y dừng lại, cũng rút ra ngoài mà lại cúi đầu xuống cắn một phát lên đùi anh.
"Sh..." Châu Kỳ Sâm vừa đau do bị cắn lại vừa kinh ngạc, sau khi định thần lại, anh mới nhận ra Lang Phong đang cắn lên hình xăm ZY2968A1B3 của anh hết lần này tới lần khác.
Khi anh quay đầu lại, Lang Phong cũng nhìn anh, miệng y he hé mấp máy. Sau đó y nói: "Anh yêu, chịu đựng một chút nhé."
"Em học theo ai đấy..." Anh đã từng trò chuyện với Lang Phong khi làm tình bao nhiêu lần, thế nhưng lần này y chẳng giống Lang Phong của trước đây một chút nào cả.
"Học theo anh chứ ai."
Lang Phong ngẩng đầu lên từ hai mé đùi anh, phóng tầm mắt ra xa hơn, lỗ hậu đỏ hồng của anh lọt vào mắt y. Nơi ấy vừa mút chặt lấy dương v*t của y, bây giờ đang mấp má mấp máy tựa như đưa ra một lời mời nồng nhiệt. Lúc này đây, sự nhẫn nại cuối cùng của y đã chạm đến giới hạn, từng tế bào trên cơ thể Châu Kỳ Sâm giống như đang rêu rao khiêu khích rằng mau đến chiếm lấy anh đi. Lang Phong bị tình dục làm cho choáng váng đầu óc, y chỉ muốn trói chặt đối phương lên giường chịch cả đêm, chịch tới mức anh phải van xin y dừng lại, van xin y mau chịch mạnh mẽ lên, y phải chịch anh không bắn ra được gì nữa, phải chịch anh đến mức bờ mông ấy ngập ngụa tinh dịch của y, từ trên xuống dưới cơ thể anh đều lưu lại dấu ấn của y.
Sự im lặng của Châu Kỳ Sâm giống như lệnh tấn công. Lang Phong cắn đủ rồi bèn ngước mặt lên, ôm lấy eo Châu Kỳ Sâm, đẩy mặt và vai anh dựa lên vách tường. Bả vai anh lại bị đập một phát, anh không rõ tình trạng thế nào, vừa định mở miệng chửi mắng thì Lang Phong lại banh chân anh ra, thuần thục nhét vũ khí vào, tiếp tục khuấy đảo cái chốn dâm đãng ấy. Lần này y còn đóng cọc mạnh hơn, sâu hơn nữa, y dồn hết sức lực toàn thân mà chịch anh, bờ mông anh bị va đập rung lên bần bật.
Dục vọng của Lang Phong đang nện lên cơ thể anh, thậm chí anh còn cảm giác hít thở không thông. Đây là lần đầu tiên Châu Kỳ Sâm cảm nhận được làm tình tới mức sụp đổ là thế nào, phòng tuyến của anh đã hoàn toàn đổ nát, từ phía sau cho tới từng ngón tay đều trở nên tê dại. Anh vốn là người rất giỏi trong việc ép buộc bản thân thử thách giới hạn của cơ thể, anh có thể liên tục nâng cao giới hạn của mình lên. Nhưng trận ái tình hôm nay đã khiến anh hoài nghi giới hạn của chính mình, nói khó nghe hơn chút thì là anh bị chịch nát loz rồi. Dù là thống khổ hay mệt mỏi thì đều có thể chịu đựng được, thế nhưng đây không phải dục vọng của anh. Dục vọng của người thương đã trở thành điểm yếu trong số mệnh của anh. Từng giây từng phút trôi qua, anh đều không thể chịu được.
"Ưm... a, không được, em... a..." Anh muốn rên thật hay, thật quyến rũ, thế nhưng cuối cùng giọng anh lại trở nên khàn đặc dở tệ, giống như đang gào thét, thét đến độ trái tim như bị xé làm đôi. Sau đó Lang Phong chạm lên bờ môi nứt nẻ của anh, chỉ là một động tác vô thức của y thôi nhưng lại như lấp đầy được cả cơ thể anh.
Lúc lên đỉnh, Châu Kỳ Sâm chỉ cảm thấy mọi giác quan của mình đều phình căng, từ eo đến bẹn đùi anh toàn là dấu răng, cả cơ thể anh giống như sắp nổ tung, đồng thời phía trước cũng căng tràn mãnh liệt, hết làn sóng này tới làn sóng khác vồ vập ập tới. Đầu óc vừa mê man vừa sung huyết, trái tim cũng vậy. Anh đã quên mất anh đang ở đâu, quên mất bản thân mình là ai, nhưng anh chưa từng quên rằng Lang Phong đang chịch anh.
Cuối cùng Lang Phong chạy nước rút trong cơ thể anh, tốc độ rất nhanh, nhanh tới mức cái tủ rung lắc, trần nhà cũng chao đảo. Không gian giữa vách tường và chiếc tủ rất chật chội, cũng rất tối, thế nhưng bây giờ Châu Kỳ Sâm đã thích ứng được với hoàn cảnh này. Anh quay đầu nhìn Lang Phong, gọi y một tiếng "Evan", sau đó Lang Phong thúc mạnh vào trong anh, bắn tinh vào trong cơ thể anh.
Sau khi bắn xong, y vẫn vùi dương v*t của mình trong anh, không muốn rút ra, Châu Kỳ Sâm cũng giữ nguyên tư thế quỳ trên sàn nhà. Lang Phong cũng quỳ, y không lên tiếng, Châu Kỳ Sâm bảo y rút ra, y vẫn không lên tiếng.
Sau đó Lang Phong cúi đầu, khẽ hôn lên lưng anh một cái rồi mới rút ra khỏi cơ thể anh. Y không đeo bao, lại một hai tuần rồi không làm tình nên bắn rất nhiều, lúc rút ra, tinh dịch và gel bôi trơn thi nhau chảy xuống chân Châu Kỳ Sâm. Có lẽ khi giao hợp kịch liệt quá nên anh cảm giác da đùi mình như sắp bị mài rách, giờ còn dính thêm thứ chất lỏng kia nên lại càng nóng rát. Anh tự vịn lên tủ đứng dậy, nhưng khi đứng lên, thứ đó còn tuôn ra nhiều hơn.
Lang Phong thấy anh đứng dậy bèn đứng lên theo, một tay y đỡ lấy gáy anh, y khẽ giọng hỏi: "Anh sao rồi?"
"Không sao cả." Châu Kỳ Sâm khàn giọng nói.
Quả thật bắp đùi đang đau buốt nhức nhối, gần như anh không làm được gì, chỉ chống được đầu gối dậy mà thôi. Dù dáng vẻ rõ là chật vật nhưng anh vẫn quay đầu mỉm cười với Lang Phong, cười đến là phong độ.
LangPhong đứng im nhìn anh không nhúc nhích. Y vốn tưởng rằng, trút hết nỗi lòng ralà sẽ kết thúc, nhưng cảm giác đó vẫn đang âm ỉ. Từng vị trí trên người Châu KỳSâm, y đều muốn chiếm hữu. Bờ mông đỏ tấy ấy là của y, bả vai mạnh mẽ ấy là củay, vết sẹo xấu xí ấy là của y, mái tóc đen nhánh ấy là của y, nụ cười ấy là củay, giọt nước mắt ấy cũng phải thuộc về y. Cao trào sinh lý đã qua, nhưngpheromone vẫn chưa tan biến. Lang Phong bị chính suy nghĩ của mình làm sợ hãi.
✄┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈