Tài Vận Trời Ban Giang Thành

Chương 92




Chương 92: Ba vị còn muốn gia hạn sao

Chủ tịch Mã bát đắc dĩ thở dài một hơi, oán hận rời khỏi sảnh, trợ lý bên cạnh bưng mặt, một bên sợ hãi khóc nức nở: “Chủ tịch Mã, thật xin lỗi chủ tịch Mã. Van xin ngài đừng sa thải tôi.”

Hai người này lên xe, chân trước vừa mới đi.

Sau lưng, lại một chiếc xe khác lái tới.

Cót két.

Là một chiếc xe dạng thùng đông lạnh, cửa xe đẩy ra, hai người trang bị đầy đủ sẵn sàng bước xuống, phân chia đứng ở hai bên, giống như trận địa sẵn sàng đón quân địch.

“Này, xin chào, chúng tôi tới giao hàng.”

Lại một người đẩy cửa bước vào, đi về phía chị gái quầy lễ tân nói.

Lễ tân cầm lấy bộ đàm nói mấy câu, chỉ chốc lát sau, từ phía sau Mai Lâm Tiểu Trúc, hai người mặc đồng phục nhà hàng đi tới.

Lúc này, cửa xe lạnh đã mở ra, cả giỏ nguyên liệu nấu ăn được lấy xuống khỏi xe.

Bên trong là đủ loại hải sản và các loại nguyên liệu nắm cao cấp nhất.

Ba người Phan Tăng Mỹ nhìn thấy cảnh này, lại nhìn mấy chữ to “Công ty thực phẩm Thái Bình Dương” trên thân xe, lập tức đều ngắn người.

Công ty thực phẩm Thái Bình Dương, đó chính là doanh nghiệp cung ứng nguyên liệu nấu ăn đứng đầu.

Có một lần, khi ăn cơm tại chỗ đầu bếp nỏi tiếng thủ đô, đi ra đúng lúc gặp mặt công ty này.

Làm sao ở trong này cũng thấy được?

“Người của công ty thực phẩm Thái Bình Dương sao lại xuất hiện ở trong này?” – Phan Tăng Mỹ không nhịn được buột miệng hỏi.

“Sao lại không?” – Lễ tân nói: “Trước đó không phải tôi đã nói, nơi này của chúng tôi có nhà hàng, khẳng định phải cần cung ứng nguyên liệu nấu ăn, công ty thực phẩm Thái Bình Dương chính là một doanh nghiệp cung ứng nguyên liệu nấu ăn của chúng tôi.”

“Hả2”

Phan Tăng Mỹ không khỏi chắn động.

Nhà hàng ở chỗ này, như vậy thật lợi hại, đây chẳng phải là cùng một cấp bậc với đầu bếp nỏi tiếng thủ đô? .

Đúng vậy, trách không được chỉ phí phòng cao như vậy.

Ngay cả cung ứng hàng hoá của nhà hàng cũng đạt đến mức này, vậy có thể nghĩ đến những mặt khác.

“Đúng, đúng rồi, tôi nhớ rõ, vào ngày đầu tiên các cô hình như từng nói qua, cung cấp miễn phí bữa sáng? Như vậy bữa sáng cũng là dùng nguyên liệu nấu ăn của công ty thực phẩm Thái Bình Dương đề làm ra hay sao?”

Vương Tiểu Thuý và Mã Dong cũng bị chắn động sâu sắc.

Sau đó, nhóm bà ta đã nghĩ đến vấn đề này.

” Đương nhiên.” – Lễ tân lại mỉm cười: “Hơn nữa nơi này của chúng tôi không chỉ cung cấp bữa sáng miễn phí, ba bữa sáng trưa cũng đều cung cấp miễn phí, toàn bộ đều dùng nguyên liệu nấu ăn cao cấp nhất do công ty thực phẩm Thái Bình Dương cung cấp. Đầu bếp của chúng tôi đều là vua đầu bếp đẳng cấp của các tỉnh.”

Ba người Phan Tăng Mỹ nghe thấy ruột đều hồi hận.

Mẹ nó, nhà hàng của người ta lợi hại như vậy, tuỳ tiện một chút đều là đầu bếp đẳng cấp nỗi tiếng thủ đô. Hơn nữa đều được ăn miễn phí.

Chính ba người bọn họ đây, tuy nói mỗi ngày đều đi đến một số nhà hàng cũng không tệ lắm, nhưng chẳng những tốn tiền, so với nhà người ta ở nơi này, quả thực cách nhau một trời một vực.

Tuy rằng chưa từng ăn ở nhà hàng trong này, nhưng dù sao mấy người Phan Tăng Mỹ đã ăn ở đầu bếp nỗi tiếng thủ đô, biết mùi vị của đầu bếp nỏi tiếng thủ đô, quả thật là mỹ vị nhân gian.

Chắc chắn, hương vị của nhà hàng nơi này, khẳng định là rất tuyệt.

Huống chỉ, nhóm bà ta còn ở đây bảy ngày, bảy ngày chính là ba bảy hai mươi mốt bữa cơm.

Hai mươi mốt bữa cơm này, mỗi một bữa đều là đầu bếp nỗi tiếng cấp bậc thủ đô, thế mà toàn bộ bị bản thân lãng phí.

Nghĩ đến đây ba người cảm thấy như bị thua lỗ máy triệu tệ, loại đau lòng này, đặc biệt là đối với những người như nhóm bà ta mà nói, rất đau, rất khó chịu.

“Được rồi, chúng tôi chỉ cần mấy giỏ này, còn lại đều không À can.

Lúc này ở cửa, hai nhân viên công tác ở nhà hàng Mai Lâm Tiểu Trúc đem nguyên liệu nấu ăn chia làm hai phần, chỉ cần một phần ở trong đó, một phần khác tỏ vẻ không cần.

“Sao vậy, ông anh? Đều đã đưa đến, lấy toàn bộ luôn đi, nguyên liệu nấu ăn của công ty thực phẩm Thái Bình Dương chúng tôi tuyệt đối đều hoàn toàn đáng tin cậy.” – Anh trai nhỏ phía đối phương, vừa đưa điều thuốc vừa châm lửa.

“Thật xin lỗi, thật sự không thể cần, mấy giỏ kia vây cá không phù hợp với tiêu chuẩn hình học, càng cua trước không đối xứng, hình dạng nắm tùng nhung cũng không phải quá dễ nhìn, có khe hở không hoàn chỉnh dài một milimet.”

Nhân viên công tác khoát tay áo: ” Tóm lại, chỗ này của chúng tôi theo đuổi sự hoàn mỹ, đã tốt còn muốn phải tốt hơn, mấy giỏ kia các cậu lấy về đi, dù sao các cậu cũng không lo không bán ra được, thành phó Kim Lăng không phải còn có đầu bếp nỗi tiếng thủ đô, nhà hàng Nhất Phẩm Tiên Cư đang chờ các cậu đi qua cung ứng hàng hay sao?”

“Hì hì, ông anh nói cũng đúng.” – Anh trai nhỏ bên Thái Bình Dương cười cười, ánh mắt mang theo vài phần khâm phục nhìn nhìn Mai Lâm Tiểu Trúc: “Chậc chậc, nhà hàng nơi này của các anh theo tôi thấy là bắt bẻ nhất, chẳng qua cũng là tốt nhất, hì hì, loại đầu bếp nỗi tiếng thủ đô cũng chỉ xứng dùng đồ các anh chọn thừa lại, ha ha.”

Nói xong, mấy người bên Thái Bình Dương lên xe chạy đi.

Một màn này càng làm cho mấy người Phan Tăng Mỹ, khiếp sợ tột đỉnh.

Gì?

Đầu bếp nỗi tiếng thủ đô vậy mà sử dụng nguyên liệu nấu ăn nhà hàng này chọn thừa lại?

Quả thật không thể tưởng tượng nỗi.

Bản thân đúng là có mắt không tròng.

“Đúng rồi, ba vị, khách sạn chúng tôi có vẻ không tồi chứ, không biết có thể lọt vào mắt thần của các vị không? Các vị có cần gia hạn không?” – Lễ tân khẽ cười nói, chẳng qua trong lời nói cũng có một chút hàm ý châm chọc.

Con người mà, ai cũng biết tức giận, mỗi cử chỉ hành động mắy ngày này của ba người này lễ tân đều nhìn thấy cả, lúc này nhìn nhóm bà ta ở chỗ này, tất nhiên cũng không nhịn được mà châm chọc vài câu.

Một câu này, ba người Phan Tăng Mỹ, Vương Tiểu Thuý, Mã Dong lập tức cứng họng, không biết nên nói cái gì.

Ba người Phan Tăng Mỹ suy nghĩ, trong một tuần đã qua bản thân ba người bọn họ mỗi ngày vào vào ra ra trong khách sạn vênh váo đắc ý, mở miệng ngậm miệng nói nơi này lắm rác rưởi, Westin tốt hơn nhiều.

Lúc ấy vẫn còn đắc ý dào dạt, cảm thấy bản thân cao hơn người khác một bậc.

Bây giò nghĩ lại, ba người nhóm bà ta cũng hiểu được, bản thân ở trong mắt người khác chẳng qua cũng chỉ là một trò cười, cái gì cũng không hiểu còn làm ra vẻ mà thôi.

Đương nhiên lúc này, trong lòng nhóm bà ta đồng thời không ngừng hồi hận, đương nhiên cũng muốn tiếp tục ở lại nơi này.

Chẳng qua giá tiền, một buổi tối hai mươi hai nghìn tệ một đêm, nhóm bà ta muốn ở, cũng không ở nủi.

“Mẹ Chu Doãn, mẹ Chu Doãn.”

Phan Tăng Mỹ đột nhiên lẻn đến trước mặt Vương Liên, vẻ mặt chất đống nụ cười: “Mẹ Chu Doãn, nếu không thì em nói với bạn trai của Doãn Doãn, để cậu ta gia hạn cho chúng tôi thêm vài ngày?”

“Đúng đúng, mẹ Chu Doãn, em nhìn xem đều đến kỳ hạn rồi, gia hạn thêm vài ngày cho chúng tôi đi.” – Mã Dong cũng nói.

“Đúng vậy, chị Liên, ha ha, làm phiền rồi, thật sự là ngượng ngùng.” – Vương Tiểu Thuý nói.

Lúc này ba người xưng hô với Vương Liên, đã mở miệng một tiếng mẹ Chu Doãn, mở miệng một tiếng chị Liên.

Nếu Vương Liên là kiểu người tính khí xấu, khẳng định oán giận nhóm bà ta.

Chẳng qua Vương Liên thật sự khá tốt, dù sao cũng là người phụ nữ chân quê cũng không thể nhìn người khác cầu xin bà như vậy.

Lại đành phải gọi điện thoại cho Lục Nguyên.

Lục Nguyên cũng rất sảng khoái, lại gia hạn thêm ba ngày.

Nói đến sau đó, ba người Phan Tăng Mỹ lại một phen nghìn ân vạn tạ với Vương Liên, sau đó trở về phòng.

Ba người cũng không về riêng lẻ từng phòng, mà là cùng nhau tụ tập ở trong phòng Phan Tăng Mỹ.

“Chậc chậc, thoải mái, thật thoải mái, giường được làm từ lông thiên nga đen, chậc chậc.”

Lại lần nữa trở lại phòng, ba người thật sự là nhìn cái gì cũng cảm thấy rất tốt, đều lấy điện thoại ra, lại tách tách tách một chút.

“Đúng rồi, thật sự không nghĩ tới, cái tên bạn trai của Chu Doãn thế mà có tiền như vậy?”

Ba người chụp xong, cảm khái sự xa hoa của nơi này một phen, chủ đề câu chuyện, không nhịn được dần đi đến bàn tán về Lục Nguyên.

“Đúng vậy đúng vậy, em cũng không nghĩ tới bạn trai của Chu Doãn gọi là gì đấy nhỉ, đúng rồi, hình như là Lục Nguyên, nhìn cậu ta ăn mặc rách nát cũ kỹ, ngay cả cái đồng hồ cũng không có, thật giống như loại người thấp kém trong trường đại học, thật là nhìn không ra, thế nhưng lại đặt khách sạn tốt như vậy cho chúng ta. Chậc chậc, kỳ thật dáng dấp chàng trai kia thật ra cũng rất đẹp trai.” – Trong lúc Vương Tiểu Thuý nói chuyện, trong ánh mắt ngầm có một loại ý nghĩ quyến rũ không nói nên lời, liềm liếm môi.

“Đâu chỉ có tiền.” – Phan Tăng Mỹ im lặng hồi lâu ánh mắt khẽ chuyển động, một dáng vẻ như là tỉnh ngộ: “Chỉ sợ thân phận cũng cực kỳ không đơn giản.”

“Ò, nói vậy là sao, A Mỹ?”

Mã Dong và Vương Tiểu Thuý lập tức tiền đến gần, nhìn Phan Tăng Mỹ tám chuyện.

“Mấy người hẳn đều nhớ rõ thời điểm lần đầu tiên chúng ta đi ăn cơm chỗ đầu bếp nổi tiếng thủ đô, thái độ phục vụ trong nhà hàng kia vô cùng tốt, vừa đổi phòng bao, vừa tặng rượu đỏ, lại còn giảm giá, đúng không?”

Phan Tăng Mỹ nói tiếp: “Nhưng hôm nay tôi mời chị Dương ăn cơm, kết quả là không có bất cứ ưu đãi gì, còn xấu xa như vậy, chẳng lẽ các người không nhìn ra điều gì sao?”

“Ý của A Mỹ? Chẳng lẽ là…?”

Mã Dong và Vương Tiểu Thuý liếc mắt nhìn nhau một cái, vội vàng hỏi.

” Đúng vậy, rất rõ ràng, sở dĩ lần đầu tiên chúng ta được ưu đãi, cũng không phải bởi vì bạn trai Yến Yến, mà là bởi vì Lục Nguyên.”