Tai Tiếng

Chương 77




Edit: Sa

Ngày hai viên bánh trôi nước đầy tháng, Hoắc phu nhân đăng “ảnh gia đình” bốn người lên weibo, tất nhiên, “ảnh gia đình” chỉ có cô, Hoắc tiên sinh và hai đôi chân của Bóng Trứng và Bóng Đậu.

Cư dân mạng rối rít bình luận bên dưới bài đăng của cô hỏi con trai hay con gái, hơn nữa còn nhiệt tình yêu cầu đăng ảnh chính diện của hai đứa trẻ.

Thấy ai cũng hiếu kỳ, Hoắc phu nhân thầm đắc ý, “Tự đoán đi, ứ thèm nói cho mấy người biết đâu!”

Mặc dù ngoài miệng nói vậy nhưng thực tế, sau khi Bằng mặt không bằng lòng phát sóng, có một lượng lớn cư dân mạng tránh Hoắc phu nhân còn không kịp.

Kể từ khi cô nói muốn trà trộn vào fandom của Vương Sâu Mập, chỉ trong một đêm, cô đã biến thành kẻ thù lớn nhất của các mẹ nuôi của Vương Sâu Mập.

Sau khi thanh tẩy nội bộ, fandom của Vương Sâu Mập đã thống nhất bầu tài khoản “Mẹ nuôi chính thức duy nhất của Sâu Mập” của Hạ Thanh Thời làm phó hội trưởng.

Phó hội trưởng, dưới một người mà trên vạn người, cũng là người thân cận với hội trưởng kiêm mẹ ruột của Vương Sâu Mập. Từ lúc bắt đầu làm gián điệp, Hoắc phu nhân chưa bao giờ ngờ sẽ có ngày mình lại có được vị trí cao thứ hai trong fandom của Vương Sâu Mập. Lúc đó cô vừa mang thai, tuy áp lực tâm lý không lớn nhưng vẫn có, vì thế đã lấy lý do mang thai để từ chối vị trí phó hội trưởng. Nhưng vì quá xông xáo trong quá trình giả làm fan Vương Sâu Mập nên mọi người rất quý mến cô, trong thời gian cô mang thai, họ còn thỉnh thoảng hỏi thăm cô. Lúc trước rộ tin sản phụ bị xuất huyết khiến các chị em vô cùng lo lắng cho cô, dặn cô phải chú ý an toàn, có người còn nhiệt tình hỏi cô ở đâu để còn đi thăm đẻ.

Hạ Thanh Thời hết hồn, ngoài ngạc nhiên ra, cô còn bị cảm động nữa.

Trước kia cô rất xem nhẹ các mối quan hệ trên mạng, cho rằng chỉ là bèo nước gặp nhau mà thôi, nhưng khi tiếp xúc lâu dài với đám mẹ nuôi của Vương Sâu Mập, cô mới nhận ra ở một khía cạnh nào đó, thế giới ảo cũng rất sống động và dễ thương.

Sau khi sinh hai bánh trôi nước, cô đã báo tin mẹ tròn con vuông với nhóm fans của Vương Sâu Mập. Trong lúc vui quá, cô còn gửi hình con cho các chị em.

Nhóm fans này được tạo ra là vì yêu mến Vương Sâu Mập, nên khi trông thấy trẻ con, họ rất thích, khen không ngớt lời, ngay cả mẹ ruột của Vương Sâu Mập cũng hào phóng khen hai bánh trôi nước đáng yêu y như Vương Sâu Mập hồi bé.

Thịnh tình khó khước. Trong suốt một tháng, ngày nào Hạ Thanh Thời cũng gửi ảnh con cho hội fans Vương Sâu Mập để vô số mẹ nuôi của Vương Sâu Mập theo dõi quá trình trưởng thành của con. Chuyện phát triển cho tới bây giờ, hối hận đã quá muộn, Hoắc phu nhân đành tiếp tục cất bước trên con đường mà mình đã chọn.

Đối với sự việc này, Hoắc tiên sinh đã kín đáo phê bình. Mặc dù không có Bóng Kẹo nhưng Hoắc tiên sinh rất nhanh chóng thoát khỏi nỗi tuyệt vọng. Anh không nỡ để vợ phải chịu nỗi đau vượt cạn lần nữa nên Bóng Kẹo đã trở thành giấc mơ không thể nào trở thành hiện thực trong kiếp này, vì vậy anh phải sớm lấy lại cân bằng, càng nhanh càng tốt.

Tới bây giờ, tình yêu mà Hoắc tiên sinh dành cho Bóng Kẹo đã trao trọn lại cho hai bánh trôi nước.

Trong kế hoạch của anh, chờ Bóng Kẹo ra đời, anh sẽ để Bóng Kẹo làm người đại diện toàn cầu cho tập đoàn PR, ngoài ra còn phải in hình con gái lên bao bì của tất cả các sản phẩm của tập đoàn để toàn thế giới biết con gái anh xinh đẹp tới nhường nào. Nhưng bây giờ không có Bóng Kẹo nên không cần thiết cho cả thế giới biết, nhưng Hoắc tiên sinh vẫn đang suy tính xem có nên in hình của Bóng Trứng, Bóng Đậu lên ly giấy và hộp khăn giấy của công ty hay không.

Hoắc phu nhân hoảng hốt trước tình cha sâu như rãnh Mariana(1), cô lập tức khuyên anh: “In lên ly giấy và hộp khăn giấy, dùng xong thì sẽ bị vứt mất, anh muốn nhìn thấy mặt con trong thùng rác hả?”

(1) Rãnh Mariana: rãnh sâu nhất thế giới.

Suy tính cả đêm, Hoắc tiên sinh đành phải thừa nhận mẹ sẽ luôn suy nghĩ chu đáo hơn bố, vì thế anh nhanh chóng quyết định in hình hai bánh trôi nước lên lịch bàn và ly sứ của công ty.

“Như vậy thì các con sẽ không bị vứt lung tung nữa.” Nhìn hai đứa con huơ tay huơ chân, Hoắc tiên sinh dịu dàng nói.

Cứu, cứu với…

Có chết Hoắc phu nhân cũng không ngờ hai thằng con trai cũng có thể biến bố chúng nó thành người cuồng con.

Để cứu vớt hai bánh trôi nước, quan trọng hơn là để hình tượng của mình không bị sụp đổ hoàn toàn, Hoắc phu nhân đành phải khai báo cho Hoắc tiên sinh toàn bộ sự thật về hội fans của Vương Sâu Mập, đồng thời cô cũng đưa ra quan điểm rõ ràng là nếu anh dám công khai hình ảnh của con, cô sẽ ly hôn.

Lời uy hiếp này rất hữu hiệu, Hoắc tiên sinh lập tức từ bỏ ý định của mình, nhưng vẫn oán trách mấy câu. Tuy nhiên, một khi Hoắc phu nhân đã quyết định thì rất khó thay đổi.

Hiện tại đám chị em đang yêu thích hai bánh trôi nước, lỡ thân phận gian tế của mình bị lộ tẩy thì sao?

Quả thực Hoắc phu nhân không dám nghĩ đến. Ngay cả Bóng Béo đẹp xuất sắc xuất hiện trong chương trình Bằng mặt không bằng lòng chỉ mấy phút ngắn ngủi nhưng cũng bị hội mẹ nuôi của Vương Sâu Mập bắt đủ mọi khoảnh khắc kém xinh của cậu chàng mà.

Hiện giờ Hoắc phu nhân đã leo lên lưng cọp, ngày nào cũng phải đăng hình lên cho hội fans Vương Sâu Mập xem, không được sót dù chỉ một ngày.

Có lần cô giả vờ như không thấy tiếng hú hét của chị em, chịu đựng không đăng hình con, kết quả là ngày hôm sau có người lo lắng hỏi:

“Phó hội trưởng không xảy ra chuyện gì chứ? Bình thường chị ấy rất hoạt bát, nhưng hôm qua không tám được mấy câu, có gái nào liên lạc được với chị ấy không? Lo ghê, thời nay chứng trầm cảm sau sinh phổ biến lắm, không lẽ chị ấy cũng mắc bệnh? Có nghiêm trọng không ta?”

Hết cách, Hạ Thanh Thời đành mò lên nói vì chăm con mệt quá nên không có sức lên mạng.

Mọi người tỏ ra thông cảm:

“Đúng đó, làm mẹ khổ lắm, phó hội trưởng nhớ giữ sức khỏe nha!”

“Nuôi con khổ lắm ai ơi.”

“Đúng rồi! Mẹ bánh trôi nước mau đăng một tấm hình, để bọn em coi bánh trôi nước có lớn hơn chút nào không.”

Đám dối trá! Bọn họ có quan tâm gì tới cô đâu, chỉ muốn đòi hình con cô thôi!

***

Kể từ ngày có hai bánh trôi nước, Diệp nữ sĩ vừa mắt Hạ Thanh Thời hơn rất nhiều. Ngày bánh trôi đầy tháng, Diệp nữ sĩ tặng một đôi vòng ngọc quý cho Hạ Thanh Thời, nhưng bà sĩ diện nên nói thành: “Sau này hai đứa có vợ thì cô trao lại cho vợ chúng giúp tôi, rồi lại truyền cho đời sau nữa.”

Hạ Thanh Thời bật cười: “Lỡ chúng nó sinh nhiều thì đâu đủ vòng đâu mẹ!”

Diệp nữ sĩ nổi giận, đòi lấy lại vòng, nhưng thứ đã vô tay Hoắc phu nhân thì dễ gì lấy lại? Cô ngắm nghía vòng tay, tỏ vẻ mình lỡ miệng, sau đó mỉm cười: “Mẹ, mẹ có nhiều thứ quý mà, sao lại thiếu được cơ chứ? Con chỉ nghĩ cho mẹ thôi.”

Thấy con dâu thay đổi chiến lược hòng moi thêm đồ của mình, Diệp nữ sĩ hết sức cảnh giác không lên tiếng, lòng thầm giáng cấp con dâu.

Chèn ép mẹ chồng xong, Hạ Thanh Thời sảng khoái đi qua phòng kế bên ngó hai bánh trôi nước.

Vì hôm nay là tiệc đầy tháng của hai bánh trôi nước nên lần đầu tiên hai vợ chồng đưa con về đại viện không quân.

Hôm nay nhà họ Diệp vô cùng náo nhiệt, người tham gia bữa tiệc không những là họ hàng phía nhà họ Diệp mà còn có cả họ hàng phía nhà họ Hoắc ở nước ngoài về.

Hai bánh trôi nước y như tác phẩm trong buổi triển lãm được trưng bày trên giường nghênh đón ánh mắt thưởng thức của mọi người.

Lúc Hạ Thanh Thời đi đến cửa thì đột nhiên nghe từ dưới lầu truyền đến tiếng của Tiểu Diệp Tử: “Cô Cá mè hoa ơi, anh Sâu Sâu ơi, Tiểu Diệp Tử dẫn cô và anh đi xem em trai nè, hai đứa nó nhỏ xíu hà, cô với anh đừng làm mấy em sợ nha.”

Hoắc phu nhân sửng sốt, Cá mè hoa là mẹ ruột của Vương Sâu Mập, cũng là hội trưởng trong cộng đồng fans của Vương Sâu Mập!

Cô vội vàng mở cửa xông vào phòng mà hai đứa con trai đang nằm.

Hoắc tiên sinh đang giới thiệu với khách điểm khác nhau giữa hai anh em: “Bóng Trứng trầm tính lắm, không khóc không la gì hết. Còn Bóng Đậu thì cứ khóc miết, lại bám người lắm.”

Anh còn chưa nói hết, Bóng Trứng không khóc không la nằm trong ngực anh bỗng òa khóc không nể nang ai.

Hoắc tiên sinh luống cuống tay chân, Bóng Nhỏ đứng bên cạnh cũng chẳng nể nang ai chỉ ra sai lầm của anh trai: “Anh ơi, anh ôm ngược Trứng Trứng kìa!”

Hóa ra vì nói quá nhập tâm nên Hoắc tiên sinh đã vô tình chúc đầu Bóng Trứng xuống đất làm cậu bé khó chịu nên mới òa khóc.

Hoắc tiên sinh vội vàng ôm con lại đúng tư thế, dịu dàng dỗ dành con: “Bố xin lỗi, bố xin lỗi, là bố không tốt.”

Dừng một chút, Hoắc tiên sinh lúng túng nói tiếp: “Thật ra thì tôi nhìn đầu để phân biệt hai đứa. Mọi người nhìn đi, Bóng Đậu trông hơi ngốc…”

Bóng Trứng tóc nhiều đầu nhỏ, còn cậu em Bóng Đậu thì tóc ít đầu to, trông y như bị hói đầu, tựa như khi Hoắc phu nhân sinh đến lượt cậu bé thì cô đã hết sức để tạo ra chất tóc.

Hoắc phu nhân đi vào đúng lúc nghe Hoắc tiên sinh giải thích với mọi người. Nhưng lúc này cô chẳng có sức đâu mà quan tâm tới việc Hoắc tiên sinh nói con mình ngốc, cô kéo lấy cánh tay Hoắc tiên sinh, nói nhỏ: “Phải cho con bú rồi, anh mời khách ra ngoài đi.”

Hoắc tiên sinh không nhận ra trọng điểm rơi vào nửa câu sau mà chỉ cho là vợ đang muốn giải vây giúp mình nên lập tức phụ họa: “Đúng vậy, Bóng Trứng đói nên mới khóc.”

Vì Hoắc phu nhân không đủ sữa để nuôi con hoàn toàn bằng sữa mẹ nên vừa nói xong, Hoắc tiên sinh liền chuẩn bị đi xuống lầu pha sữa bột.

Hoắc phu nhân bị ông chồng đần làm cho tức gần chết, cô gầm lên: “Em cho con bú! Anh bảo người ta ra ngoài đi!”

Kết quả là khách khứa ai cũng nghe tiếng rống của cô nên không cần Hoắc tiên sinh phải đuổi.

Chờ khách khứa ra ngoài hết, Hoắc tiên sinh đóng cửa lại, hỏi Hoắc phu nhân: “Sao thế?”

Hoắc phu nhân nói chuyện mẹ ruột của Vương Sâu Mập đang ở bên ngoài với chồng: “Cô ấy mà nhìn thấy con thì nhận ra ngay.”

Hoắc tiên sinh không đồng tình lắm với suy nghĩ của vợ. Trẻ em trên thế giới này đứa nào chả như nhau, mặc dù hai đứa con trai sinh đôi của anh đáng yêu hơn những đứa trẻ khác nhưng người lạ nhìn thì cũng chưa chắc đã nhận ra.

Nói xong ý của mình, Hoắc tiên sinh kết luận: “Em đừng đánh giá cao trí thông minh của người khác quá.”

Tuy là thế thật nhưng Hoắc phu nhân không dám mạo hiểm. Lúc mới gia nhập hội fans Vương Sâu Mập, để lấy được lòng tin của mọi người, cô đã chê rất nhiều ngôi sao nhí, trong đó có không ít con của nghệ sĩ, ngay cả Bóng Béo cũng trở thành tấm bia của cô, cô từng đánh giá quần áo của Bóng Nhỏ như sau: “Một người phụ nữ may mắn cưới được doanh nhân giàu có ở San Francisco, năm mươi tuổi mới đẻ được mụn con trai rồi suốt ngày đắp cho nó mấy bộ đồ hòng ra vẻ quý tộc.”

Tất nhiên cô không có ý chê bai Bóng Béo, cũng không có ý kiến gì về việc bố chồng mình là đại gia ở San Francisco, cô chỉ muốn châm chọc Châu Gia Doanh thôi. Nhưng nếu mấy lời đó mà bị người ta đào lên, e rằng cô sẽ tiêu đời. Có lẽ chỉ có mỗi Diệp nữ sĩ mới vui khi nghe mấy lời đó.

Trong lúc Hoắc phu nhân đang khổ sở nghĩ cách ứng phó thì bên ngoài, Bóng Nhỏ và Vương Sâu Mập lại cãi nhau.

Bóng Nhỏ rất đắc ý: “Em của em biết mút chân đó.”

Vương Sâu Mập không chịu thua: “Em gái của cháu cũng biết mút chân!”

Bóng Nhỏ tỏ ra khinh thường: “Em của anh làm sao biết mút chân, anh nói dối!”

“Cháu không nói dối!” Mặt Vương Sâu Mập đỏ bừng, cậu bé cào tóc, đi lòng vòng, hét to: “Em cháu biết mút chân!”

Bóng Nhỏ hỏi lại: “Em của anh còn ở trong bụng mẹ anh, sao anh biết em ấy mút chân?”

Vương Sâu Mập cãi lý không lại thì bắt đầu cãi cùn: “Cháu biết em ấy mút chân là được!”

Hai cậu nhóc cãi nhau đến mức mặt đỏ tới tận mang tai, mẹ của Vương Sâu Mập không có hứng nghe tụi nó cãi nhau nên cô ấy chuyển hướng sang vị khán giả còn lại là Tiểu Diệp Tử, mỉm cười hỏi: “Tiểu Diệp Tử, dẫn cô đi xem em bé được không?”

Tiểu Diệp Tử hào hứng đáp: “Dạ!”

Mẹ của Vương Sâu Mập, tức Cá mè hoa, đang có ý đồ xấu xa. Theo như cô thấy, trong đại viện không quân, người có thể đọ nhan sắc với cô và bố của Vương Sâu Mập chỉ có thể là vợ chồng Hoắc, bây giờ vợ chồng Hoắc có con nên cô muốn nhìn xem con họ ra sao, có đọ bằng Vương Sâu Mập nhà mình hay không.

Mấy đứa trẻ không hề biết suy nghĩ của Cá mè hoa nên Bóng Nhỏ lập tức nói: “Anh Sâu Sâu ơi, mau đi thôi! Em dẫn anh đi xem em trai của em mút chân!”

Nói xong cậu bé vừa kéo vạt áo của Yến Thời vừa nhảy tưng tưng, “Anh ơi anh ơi, anh mau mở cửa đi!”

Yến Thời luôn chiều Bóng Béo nên vừa nghe cậu bé nói, Yến Thời lập tức mở hé cửa ra, thấy trong phòng, Thanh Thanh và Đình Đình đang nói chuyện với nhau, không hề có cảnh tượng xấu hổ nào, vì vậy anh mở toang cửa ra.

Cửa đột ngột bị mở toang làm Hạ Thanh Thời hoảng hồn, cô xua tay định đuổi cả đám ra thì Cá mè hoa có ý đồ xấu xa đã cười tít mắt đi vào. Cô nàng cho rằng chắc chắn con của vợ chồng Hoắc phải xấu lắm nên hai vợ chồng mới giấu giếm con như vậy, hơn nữa lúc nãy ở dưới lầu, cô nàng nghe khách khứa đi xem hai anh em sinh đôi xong thì bàn tán: “Hình như thằng em bị ngốc.”

Vì thế, đối với Cá mè hoa, hành động của vợ chồng Hoắc lúc này giống như đang cố giữ mặt mũi cho mình, vừa phí công vừa buồn cười.

Có điều Cá mè hoa hết sức tâm cơ, cô nàng không nói thẳng ngay mà chỉ cười tươi nhìn hai đứa bé nằm ở trên giường.

“Bé cưng, chị tới ngắm mấy đứa đây.”

Hoắc phu nhân đổ mồ hôi hột, cô huých mạnh vào người Hoắc tiên sinh.

Hoắc tiên sinh khô khốc nói: “Con tôi xấu trai lắm, đừng nhìn, kẻo làm cô sợ.”

Cá mè hoa cực kỳ muốn biết hai đứa nhỏ xấu cỡ nào nên cười: “Vợ chồng anh chị đẹp thế mà, sao con xấu nổi?”

Coi bộ hôm nay Cá mè hoa bắt buộc phải nhìn thấy mặt hai đứa nhỏ rồi. Cũng may Hoắc tiên sinh trong cái khó ló cái khôn, anh bế một đứa lên, “Hai đứa giống nhau y xì đúc, cô nhìn một đứa là được rồi.”

Lúc nói xong, anh mới phát hiện mình bế Bóng Đậu trông hơi ngốc.

Hoắc tiên sinh hít sâu một hơi, hai ngón tay đặt sau ót Bóng Đậu chầm chậm di chuyển lên phía trên, sau đó tì phần da chỗ lông mày con ra. Hoắc phu nhân thấy vậy cũng tiến tới nựng cằm Bóng Đậu, nhân cơ hội đó cô kéo nhẹ cằm con xuống.

Dưới sự hợp sức của bố mẹ, khuôn mặt trái xoan của Bóng Đậu thành công biến thành mặt ngựa.

Nhìn gương mặt ngựa đỏ bừng với cái miệng mếu máo muốn khóc, Cá mè hoa chỉ dám thoáng liếc qua rồi nhanh chóng dời tầm mắt. Qua một lúc, cô nàng nói trái lương tâm: “Trông rất… dễ thương.”

Xấu, xấu khiếp. Nếu mình mà đẻ ra đứa con xấu vậy chắc khỏi nhìn mặt con luôn quá.

Nhìn thấy dung nhan xấu đau xấu đớn của con trai vợ chồng Hoắc, Cá mè hoa thầm hài lòng, xác nhận trừ Bóng Nhỏ ra, không đứa nhỏ nào trong đại viện không quân có thể đọ nhan sắc với con trai mình, cô nàng lập tức yên tâm bỏ đi.

Hoắc tiên sinh và Hoắc phu nhân đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, sau đó cùng nhìn thằng con đầu hói mặt ngựa của mình, hai vợ chồng đều cảm thấy hơi áy náy.

***

Buổi tối về nhà, nhìn hai bánh trôi nước nằm ngay ngắn trên giường, Hoắc phu nhân bỗng thấy là lạ. Cô đảo mắt qua lại Bóng Trứng và Bóng Đậu y như máy quét nhằm tìm ra điểm khác biệt của hai viên bánh trôi nước.

Hoắc tiên sinh tắm xong đi ra khỏi phòng tắm, anh vứt khăn lau tóc qua một bên, đi tới cạnh vợ rồi hôn cô, sau đó cùng ngắm hai bánh trôi hồng hào trên giường, đáng tiếc là ngắm hồi lâu mà anh không nhìn ra có gì khác lạ. Nào ngờ ngay sau đó Hoắc phu nhân đột ngột quay sang nổi giận với anh: “Tại anh hết đó!”

Hoắc tiên sinh: “???”

Mỗi lần gây sự, Hoắc phu nhân luôn nói rất có lý khiến người ta phải tin thật: “Lông mày của Bóng Đậu thành bên cao bên thấp rồi kìa! Tại anh hết! Tì mạnh thế làm gì?!”

Hoắc tiên sinh đời nào chịu gánh cái tội lớn thế, anh nhíu mày phản bác: “Làm gì có! Em đừng nói bậy!”

“Còn nói không có!” Hoắc phu nhân giận dữ nhảy xuống giường, chạy qua phòng sách lấy cây thước kẻ rồi lại chạy về, sau đó đo hai bên lông mày của Bóng Đậu rồi kêu Hoắc tiên sinh qua xem, “Anh tự nhìn đi, coi em có đổ oan cho anh không!”

Hai bên lông mày của bánh trôi bằng nhau, nhìn trái nhìn phải cũng chẳng thấy bên nào cao bên nào thấp. Hoắc tiên sinh có cảm giác như mình làm gì cũng phạm lỗi, vì thế anh giật lấy cây thước kẻ trong tay Hoắc phu nhân rồi ném đi, sau đó hôn mạnh lên môi cô, vờ gằn giọng: “Ba ngày hai bữa là lại gây chuyện với anh, anh mà không xử em nữa thì chắc em leo lên đầu anh ngồi luôn quá.”

Hoắc phu nhân biết chiêu tỏ ra đáng thương lúc nào cũng có tác dụng nên bây giờ khi thấy Hoắc tiên sinh làm mặt dữ, đôi mắt cô lập tức ngập nước, ra vẻ tủi thân: “Được rồi, bây giờ em sinh con xong rồi nên anh không thèm thương em nữa chứ gì.”

Từ lúc mang thai và quay Bằng mặt không bằng lòng, cô đã bắt đầu nói mấy câu đó.

Lúc đó hình tượng của Hoắc phu nhân đã hoàn toàn sụp đổ, mọi người phát hiện ẩn dưới gương mặt xinh đẹp là linh hồn tội lỗi nên ai cũng bùng nổ. Những fans bị chinh phục bởi hình tượng mẹ hiền vợ đảm của cô đồng loạt rời khỏi fandom, không những thế có một bộ phận còn biến thành anti.

Thật ra sau khi sống thật với chính mình, Hoắc phu nhân cũng có fans, nhưng tiếc là những fans đó chỉ thích thái độ và tính cách của cô thôi, chứ lực chiến đấu còn lâu mới bằng đám anti hăng như uống máu gà kia.

Và thế là ở trên mạng, Hoắc phu nhân bị bôi đen vô cùng thê thảm. Thậm chí còn có người giấu danh tính nhưng tự nhận là bạn tiểu học, bạn đại học của cô nói rằng thời đi học cô hay trêu hoa ghẹo nguyệt, một chân đạp không biết bao nhiêu thuyền, đùa bỡn tình cảm của người khác, vân vân.

Hoắc phu nhân vô cùng giận dữ trước những tin đồn như vậy, việc trêu hoa ghẹo nguyệt thì cô nhận, nhưng một chân đạp nhiều thuyền, đùa bỡn tình cảm ở đâu ra?

Cô vô cùng bất bình nói với Hoắc tiên sinh: “Ngay cả anh mà em còn không thèm đùa bỡn, mấy thằng trong trường đáng giá để em đùa bỡn à?”

Hoắc tiên sinh: “…”

Trên cõi đời này, trêu hoa ghẹo nguyệt là bản năng của một số người, không cần ai dạy cũng tự biết. Hoắc phu nhân cho rằng mình nằm trong một số người đó, không cần luyện tập mà đó là thiên phú. Như mẹ của cô vậy, mặc dù bị chồng cũ phản bội nhưng sau đó vẫn cưới được đại gia San Francisco đấy thôi. Nếu không xảy ra tai nạn, e rằng bà mới là người cười sau cùng.

Công chúng không ai tin Hoắc tiên sinh sẽ mãi yêu cô, ai cũng hóng hớt tới cảnh đồ giả tạo bị chồng bỏ. Nhưng trong Bằng mặt không bằng lòng, mỗi lần Hoắc phu nhân đưa ra câu hỏi đòi mạng thì Hoắc tiên sinh mờ mặt lại nơm nớp trả lời, thoạt nhìn chẳng có ý bỏ đồ giả tạo tẹo nào.

Mọi người chờ hoài chờ mãi vẫn không thấy Hoắc tiên sinh vứt bỏ đồ giả tạo, vì thế dân tình lại chuyển qua việc giúp Hoắc tiên sinh đối phó với câu hỏi đòi mạng.

Khán giả chủ chốt của chương trình Bằng mặt không bằng lòng là phái nữ, vì vậy dưới hỏa nhãn kim tinh của mình, khán giả đã dự đoán được rất nhiều đề bài, thế là chúng chị em lại rối rít kéo tới weibo của tập đoàn PR:

“Anh Hoắc ơi, trong mười tập của chương trình, vợ anh đã mặc tất cả ba mươi lăm bộ quần áo, sáu sợi dây chuyền, chín đôi hoa tai, mười ba chiếc vòng tay, ba kiểu tóc. Em đã chụp lại màn hình hết rồi, anh hãy vào weibo của em xem anh nhé.”

“Anh Hoắc ơi, 57 ngày nữa là kỷ niệm ngày cưới của vợ chồng anh, 39 ngày nữa là kỷ niệm ngày đầu tiên gặp nhau, 173 ngày nữa là kỷ niệm lần đầu tiên hôn nhau. Để bảo vệ tính mạng, anh hãy nhớ kỹ mấy ngày này, em chỉ có thể giúp anh đến đây thôi. Bà con hãy like bình luận của em để anh Hoắc nhìn thấy đi nào. (Xin lỗi, mấy ngày bên trên là em ghi bậy đó).”

“Anh Hoắc anh Hoắc, nếu sau này chị Hoắc còn hỏi anh bất cứ câu nào liên quan tới Sandra nữa thì anh hãy:

Đừng trả lời!

Đừng trả lời!

Đừng trả lời!”

Lâu dần, ai cũng cho rằng Hoắc tiên sinh bị mê hoặc, mãi cho đến khi trong mấy tập cuối của Bằng mặt không bằng lòng, Hoắc phu nhân bỗng nhiên buồn nôn. Toàn thể khán giả nữ xem chương trình đều có hỏa nhãn kim tinh, vừa nhìn là biết Hoắc phu nhân đang bị thai nghén.

Vì vậy, rốt cuộc chúng khán giả đã giải đáp được thắc mắc bấy lâu: Hóa ra vì đồ giả tạo có thai nên anh Hoắc mới dung túng cho đồ giả tạo.

Thế là cư dân mạng lại mong chờ, để coi sinh con xong, anh Hoắc có đá bay đồ giả tạo hay không.

Hôm nay Hoắc phu nhân đã dùng suy đoán của quần chúng để khích Hoắc tiên sinh, vì thế anh đành phải nhẹ nhàng dỗ dành: “Chẳng lẽ lúc chưa có con anh không thương em sao?”

Hoắc phu nhân cọ mặt lau nước mắt vào ngực anh: “Vậy tại sao anh lại hung dữ với em vì Sandra?”

Hoắc tiên sinh đưa ra đáp án mà anh đánh giá là đúng nhất: “Sandra là ai?”

Hoắc phu nhân lập tức nắm bắt được sơ hở trong lời anh nói: “Vậy là anh thừa nhận đã hung dữ với em?”

Hoắc tiên sinh: “???”

Hoắc phu nhân đổ cơn giận lên hai bánh trôi nước: “Anh nhìn hai thằng con của anh kìa, cái mặt giống anh y chang, đáng ghét!”

“Giống anh chỗ nào?” Hoắc tiên sinh ôm chặt Hoắc phu nhân, hôn lên trán vợ, “Cũng giống em mà.”

Nụ hôn của anh dần đi xuống thấp, Hoắc phu nhân không giận nổi nữa nhưng vẫn hỏi: “Giống em chỗ nào?”

Hoắc tiên sinh hết sức chuyên tâm, không lên tiếng nữa.

Làn da của con mịn màng vô cùng, giống hệt cô.