Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng

Chương 89-3: Ngoại Truyện: Melisaa và Verus 2




Hôm nay quả là một ngày quá chán với tôi. Cái gì mà làm cái này, cái gì mà làm cái kia chứ, rồi còn không cho tôi được đi đánh nhau. Có tin là tôi phá hủy luôn cái vùng đất này hay không!? Hứ!

Tôi hất tóc buồn bực nhìn ra cửa sổ. Nếu không phải bởi vì Krenlien bảo tôi không được phá phách và chóng lại tên quỷ vương ti tiện kia. Tôi đã nhất định cho hắn một trận nhớ đời rồi. Tốt nhất là kiểu đè xuống đất lấy cái bảng mặt kiêu ngạo của hắn cọ sát dưới mặt đất và dùng kiếm đâm vào tứ chi treo lên ấy.

- Xem như ngươi may mắn đi!

Hất tóc, tôi lại tiếp tục bước đi thì ngay vào lúc đó. Từ phía sau bỗng có nhiều tiếng bước chân lật đật vang lên.

Gì? Chuyện gì thế. Tôi đang đi là ở gần cổng ra của cung điện quỷ vương, cho nên một đội quân được điều động khẳng định là có chuyện không hay sắp diễn ra rồi. Không lẽ...một trận chiến ư! Tuyệt vời!

- Kính chào đại nhân Melissa tôn kính!

Lướt qua tôi bọn họ đều cuối chào tôi một cái. Tất nhiên, tôi sao có thể để bọ họ đi nhanh như vậy được, đợi khi một đám đi qua xong, tôi đã bắt lại một kẻ sau cùng.

- ???

- Đợi đã nào.

Gì mà sợ thế không biết à. Ta làm gì ngươi sao? Tôi nở một nụ cười tươi với kẻ vừa bị mình bắt lại. Không biết là tôi đang sợ cỡ nào, nhưng kẻ bị giữ lại đã run lên cầm cập còn đáng sợ hơn gặp quỷ vương rồi.

- Nào nào, nói cho ta biết chút về chuyện gì đang diễn ra đi. Đang có một trận chiến nữa à?

- K-Không có thưa đại nhân...là về.

- Melissa, ngươi đây rồi.

Người lính bị tôi bắt lại, còn chút nữa thì nói một bóng người đã xuất hiện lật đật nắm lấy tay tôi. Với kẻ bình thường, hành động vậy với tôi khẳng định là bị nguyền đến chết, nhưng người lại khác.

- Krenlien?

- Có chuyện rồi nhanh lên. Là về một vụ bùng nổ ma năng mới, nó giống như cái ngày mà ngươi sinh ra trên chiến trường năm đó vậy.

- ???

Năm đó...tôi có hơi bất ngờ vời lời của Krenlien. Đó là năm mà ta không thể nào quên được khi là ngày mà mình đã sinh ra, cũng như quen được với Krenlien để có thể tiếp tục tồn tại ở vương quốc quỷ này với danh là nữ Bá tước.

Ra đến cổng thành bên ngoài tôi liền cùng với cô ấy hướng lên trời bay đi, cùng một đội quân đã đi trước để tập hợp. Nhìn cái chuyện này nếu không phải biết việc mà Krenlien nói, tôi cứ sợ là sắp có chiến tranh không bằng vậy.

Mà quả thật là nó gần gần như vậy rồi.

Địa điểm là Quỷ Vực, một nơi từng là một địa điểm chiến tranh trong quá khứ, nơi mà nghe đâu có một kẻ rất mạnh đã đi qua nơi đó và tàn sát toàn bộ quỷ tộc thấy được, dẫn đến nơi đó giờ chả khác gì một cái mồ chôn cả.

Cũng bởi vì chuyện đó, mà ma năng nơi đó không biết sao lại khô khiệt hết, đến giờ phút này lại bỗng bùng nổ. Đây là một hiện tượng khá kỳ lạ nếu như chưa ai biết là chuyện gì. Còn với những người đã biết và nghiêm cứu qua như tôi thì đã chính là thời khắc giáng sinh của Ma cà rồng. Theo tất cả các nghiêm cứu là vậy, nhưng tỉ lệ sát xuất chắc cũng không quá cao đâu nhỉ? Nếu không cũng không có nhiều Ma cà rồng tồn tại, ngoài tôi và hai người đang ở vùng đất Hỗn huyết.

Vừa đến nơi này, việc tôi nói là giống như một trận chiến là bởi vì quân số và quy mô.

Hàng ngàn binh lính quân đội của quỷ tộc đã được tập trung hết về nơi này.

Bao vây có thể thấy hơn sáu vương quốc lân cận đang có mặt và đề phòng nhìn về phía nơi ma năng đang bùng nổ và tụ hợp.

Bảy quỷ vương cùng nhau đứng lại xung quanh và hướng mắt đề phòng nhìn đến nơi hiện tượng diễn ra.

- Quỷ vương bọn thần đến rồi ạ.

- Hứ.

- Melissa.

Nể mặt Krenlien tôi mới hạ chân mình cuống cuối chào với quỷ vương nơi mình sống. Nhìn cái mặt hắn không hề để tâm kia, chậc, nghĩ thôi là tôi đủ muốn thách đấu với hắn để cướp ngôi rồi. Nếu không phải là Krenlien bảo...mà không sao, Krenlien dẫu sau cũng là bán quỷ, để cô ấy sống vui vẻ hết đời đi đã, sau khi cô ấy hết tuổi thì tôi đập cái tên này xuống đó chơi với cô ấy cũng không muộn.

A~ đúng là một ý tưởng tuyệt vời

- Được rồi, đứng lên đi.

- Vâng thưa ngài. Melissa ngươi làm gì vậy hả? Sao mà lại dám vô lễ với quỷ vương...

Sau đó tôi đã bị chỉ trích bởi Krenlien vì sự vô lễ của mình trước mấy quỷ vương còn lại. Bọn chúng nhìn sang tôi nhưng tôi cũng mặc kệ bọn chúng muốn săm soi gì mình chỉ tiến lên một bước, đứng ngang hàng với các quỷ vương khác mà lên tiếng.

- Chuyện này đã diễn ra bao lâu rồi?

Không ai trả lời tôi, thậm chí còn có người nhìn tôi với ánh mắt khó chịu, cũng chỉ riêng tên quỷ vương nhà tôi là chịu đáp.

- Theo tính toán của bọn ta thì đã quá hai tháng rồi. Hôm nay có lẽ là thời khắc cuối cùng nó hình thành.

- Thật sao? Có muốn ta trợ giúp vây khốn nó không? Lại đừng để như ta ngày hôm đó đem cả một đội quân...à giờ là các ngươi bóp chết fufufu.

- Ngươi quá kiêu ngạo rồi đấy Ma cà rồng.

- Thì sao nào. Các ngươi đánh lại ta sao?

Tôi trừng mắt ngược lại kẻ đã lên tiếng cảnh cáo mình.

- Bình tĩnh đi Correnn, cô ta cũng là một phần của quỷ tộc chúng ta, không nhất thiết phải gây sự với nhau.

Không nhất thiết phải gây sự? Tôi nhìn cô gái quỷ vương mà mỉa mai. Không phải là sợ tôi đập cho đến chết sao. Nghĩ mà hài hước làm sao khi cố tỏ ra cao lãnh với ánh mắt của tôi.

- Cứ làm gì ngươi muốn đi.

- Được thôi~.

Được tên quỷ vương nhà mình cho phép tôi mới bay lên trời và giải phóng ra những thanh ma cụ mà mình tích góp mấy chục năm qua. Nó nhiều đến mức có thể dàn thành một cơn mưa trên trởi và toàn bộ đã hợp lại thành những vòng tròn ngay ngắn hướng về phía năng lượng đang tụ tập. Tôi gọi đây là kiếm trận, dùng một thanh có thể để đối phương chạy được, nhưng nhiều thanh kiếm thế này không chỉ vây khốn mà còn tạo áp lực được cho kẻ khác nữa.

Từ dưới mặt đất tôi có thể nghe thấy những tiếng nghiến răng vào lúc này. Chứ còn gì nữa, mấy quỷ vương kia đang tỏ ra sợ sệt với tôi chứ gì! À có thể xem là bọn họ đang dần quy phục trước sức mạnh của tôi không nhỉ?

Thôi bỏ qua đi, tôi cũng không quan tâm đến họ nữa. Đứng trên một thanh kiếm, tôi không có lệnh gì là đứng yên nên đã chăm chú bay đến gần hơn quả cầu ma năng.

Khác với quỷ tộc chỉ cảm nhận mơ hồ khi được hỏi, trong mắt Ma cà rồng như tôi ma năng hiện hữu rất rõ ràng và tôi có thể mơ hồ thấy được điều gì đó rất kỳ diệu sâu bên trong lớp ma năng dày. Một thứ gì đó, giống như tôi đang được khai sinh.

Tôi bị nó làm cho nhìn đến mức mê mẫn, không biết lúc nào đã có một lực đẩy lớn xuất hiện.

- !!! Chết toi!

Lúc tôi nhận ra thì đã có nhiều vòng tròn với ký hiệu kỳ lạ xuất hiện, nó nổ bung ra từ quả cầu ma năng và cuống tôi vào trong. Ma năng trong cơ thể tôi như muốn bị rút sạch bởi nó vậy, thật may là tôi kịp thời liên kết với một thanh kiếm bên ngoài để hoán đổi vị trí.

- C-Cái quái gì thế này. Thứ này đúng là nguy hiểm quá rồi đấy.

Tôi vuốt mồ hồi trên tráng và hướng ánh mắt đến nơi tiếp tục xảy ra. Sau khi trãi qua những quá trình phức tạp, vòng tròn kỳ lạ kia cuối cùng cùng dừng lại và rồi một chấn động lớn đột ngột vang lên, tạo ra một cơn địa chấn dưới mặt đất.

Lúc tôi nhận ra thì năng lượng lớn tụ tập đã mất rồi bên dưới mặt đất phía dưới nó cùng chỉ còn lại...

- ???

Cái gì thế này?

- Melissa.

- Không sao. Để ta xem xét nó.

Krenlien có vẻ lo lắng cho tôi nhưng nó lại có hơi bị thừa thãi vì tôi giờ nào rỗi đi nghe cô ấy nói.

Tiếp cận thứ sinh vật mà người khác bảo giống mình tôi cảm giác hơi khó chịu.

- Ngươi là thứ gì đây?

Tôi nghiến nhẹ răng ngồi cuống dùng tay chọt chọt vào thứ đó. Nó không có hình thù của nhân loại như tôi, mà lại có dáng vẻ của một bộ giáp đỏ kỳ quặc.

- ...

- A...thì ra ngươi ở bên trong à? Ra đây xem nào!

Có một đôi mắt đỏ đã nhìn tôi qua khe của lớp giáp. Tôi nhận ra được ngay là thật sự có người bên trong nên liền lập tức ra sức muốn tách bộ giáp ra khỏi nó. Chỉ là...

- Ư wa!!!

Một tiếng hét kinh hãi đã xuất hiện khi tôi cố làm điều đó.

- Cái...

Tai của tôi rất là nhạy nên khi âm thanh tầng suất lớn vừa vang lên tôi đã phải buồng thứ kỳ quặc kia ra. Sau đó, khi tôi nhận ra thì thứ kia đang lon ton muốn chạy khỏi chỗ của mình!

- Chết tiệt! Sao mày dám hét vào tai tao chứ!

Bởi vì cơn giận dữ, tôi không kiềm chế được nên đã lập tức giáng hết kiếm trên trời xuống.

- Đi chết đi!!!

Tôi cứ tưởng là nó toang rồi cơ...ấy mà...trời ạ, cái thứ gì thế này.

Bao nhiêu thanh kiếm của tôi đều cứng cáp giáng xuống, rồi khi tôi nhấc chúng lên để xem kết quả cái thứ kia vậy mà lại không mảy may sây sát một chút nào cả.

Không nói hai lời, ta liền bay vụt đến nắm đầu nó lại xem xét.

Quả thật, đến vết trầy cũng không có luôn này...

Tôi có chút miễn cưỡng mà khó chịu. Lúc tôi nhìn đến đôi mắt bên trong bộ giáp, nó vẫn tỏ ra sợ hãi với tôi, có thể thấy được là nó ngoài cái bộ giáp cứng này ra chắc cũng chả có sức tấn công gì mấy.

- Thứ này an toàn!

Kiểm tra xong thì tôi nâng lên về phía mấy tên quỷ vương đang trố mắt nhìn.

Sau đó thì cầm theo thứ đang ngoạ ngậy này di chuyển đến phía mấy tên quỷ vương để cho chúng xem xét.

- Giờ sao đây? Các ngươi muốn xử trí nó thế nào?

- Zazaham, đối với bọn ta thì không thể rồi đấy. Ý ngươi thế nào...

Suy nghĩ một chút một tên quỷ vương đã nói.

- Vậy cứ để cho ta đi. Đem nó về.

- Vài ngày nữa sẽ có cuộc họp diễn ra giữa các quỷ vương, ta mong ngươi sẽ cho bọn ta kết quả. Đó là chuyện hệ trọng của cả quỷ tộc, ngươi nên biết điều đó Zazaham.

Huh? Chuyện gì thế nhỉ? À mà thôi sau cũng được. Tên quỷ vương nhà tôi sau khi nghe bọn kia nói xong mấy câu thì đã rời đi, bởi vì quân mình cũng rút nên tôi khó mà nám lại được nên đành mò theo.

- Cái này...Krenlien cho ngươi đấy.

- Ể!? Melissa...

Tôi vứt cái thứ trong tay mình qua cho Krenlien đang bay bên cạnh và cô ấy trông có vẻ bất ngờ. Biết sao được chứ, tôi không phải là người có thể chăm sóc một thứ gì đó, để người từng chăm sóc mình chăm sóc cái thứ đó cũng không phải là quá trái đạo lý.

- Cái này...

- Ngươi phản đối cái gì? Nếu nó là Ma cà rồng thật, ngươi nghĩ ta biết trông thứ đó thế nào sao. À ta nghĩ ra rồi, hay là ta đem nó ra để luyện tập nhé? Sức phòng thủ của nó thật tuyệt có lẽ...

Thứ kia liền bám ngay vào người của Krenlien ngay khi ta de doạ, có vẻ như nó đã nghe hiểu ý của ta. Krenlien thấy vậy cũng tỏ ra mệt mỏi mà ôm lấy thứ đó.

- Được rồi, để ta chăm sóc nó. Ta không ngờ có ngày lại thấy được một Ma cà rồng yếu đuối thế này. Nó khắc hẳn ngươi ngày hôm đó.

Krenlien đúng là có một tình mẫu tử bao la mà, cứ năm đó vậy, trông thật buồn cười.

- Fufufu, tất nhiên là như thế, ta không phải đơn giản như những Ma cà rồng bình thường...

Toà tháp Hồng Ngọc, nữ hoàng Ma cà rồng đợi đó cho tôi, có ngày tôi sẽ đến và hạ bệ cô để cho cô biết ai mới là Ma cà rồng mạnh nhất! Sinh ra trong sự khác biệt, dù bị cảnh cáo bao nhiêu lần bản thân không thể so được với hai Ma cà rồng đang tồn tại khác, tôi vẫn thật sự không thể chịu đựng được mong chờ cái ngày có thể hủy diệt cả hai.

Không phải vì quỷ tộc, đơn giản là chỉ vì tôi thôi ấy mà.