Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 699




Chương 699

Trình Tương quanh co: “Mẹ, chúng con đã đi tìm rồi nhưng mà tìm khắp nơi cũng không thấy…”

“Tìm không thấy mà vẫn còn có mặt mũi nói ra à?” Tập phu nhân trừng mắt với Trình Tương, không cho một chút sắc mặt tốt: “Mặc dù nó không phải do cô sinh ra nhưng tôi có thể chắc chắn nói cho cô biết, tương lai sau này của cô trôi qua thế nào vậy còn phải xem cháu của tôi, thông minh ra thì nên cố gắng mà nghĩ cách làm nó vui lòng đi!”

Trình Tương không lên tiếng, Tập phu nhân tiếp tục răn dạy: “Đừng tưởng rằng cô lấy được con trai tôi, người ngoài gọi cô một tiếng bà Tập là cô đã thật sự bay lên đầu cành! Dù thế nào thì cô cũng chỉ là nhân tình, là người thứ ba phá hoại gia đình nhà người khác! Con dâu tôi chết thảm như vậy, Lăng Vũ biến thành như ngày hôm nay tất cả đều là bởi vì các người đấy! Những việc đen tối không thể lộ ra ngoài kia của cô sớm muộn rồi cũng sẽ báo ứng ở trên người con của cô!”

Trình Tương đứng ở đằng kia, trên mặt hết xanh rồi lại đỏ, bà ta tức giận nói: “Mẹ! Dù mẹ có không thích con thế nào thì cũng không thể nói Hạc Minh như vậy được! Nó cũng là con trai của Chính Hãn, là cháu trai của mẹ mà!”

Tập phu nhân cười lạnh: “Cháu của tôi chỉ có một mình Lăng Vũ! Người do tiện nhân sinh ra, tôi còn lâu mới chấp nhận!”

Trình Tương cảm thấy vô cùng nhục nhã, che mặt ngồi ở một bên khóc lóc: “Tại sao mẹ lại đối xử với Hạc Minh như vậy? Nó có lỗi gì đâu? Hạc Minh đáng thương của con…”

Bà cụ Tập nhíu mày chán ghét nói: “Thu lại nước mắt của cô đi! Tôi không phải Chính Hãn, giả vờ giả vịt khóc cho ai xem?!”

Bị bà cụ mắng như vậy, Trình Tương sợ tới mức quả nhiên im bặt.

Tập Chính Hãn vội vàng từ ngoài quay vào, vừa vào cửa đã nhìn thấy vợ đứng trước mặt mẹ, thở mạnh cũng không dám.

Ông đi tới, cung kính gọi một tiếng: “Mẹ…”

Bà cụ Tập đột nhiên đứng dậy, giơ tay quăng một bạt tai, đánh vừa hung vừa vang.

“Đồ vô dụng! Ngay cả con trai mình cũng có thể làm mất! Anh làm ba người ta như thế nào?!”

Tập Chính Hãn che mặt, bộ dáng muốn nói lại thôi, cho dù ở ngoài ông là doanh nhân thành công, nhưng gia giáo nhà họ Tập nghiêm khắc, bà cụ Tập từ nhỏ đã rất nghiêm với ông. Cho dù là sau khi thành gia lập nghiệp, ông từ đầu tới cuối vẫn rất kính trọng mẹ.

Trình Tương đau lòng chồng bị đánh, không nhịn được lên tiếng: “Mẹ! Chuyện này cũng không thể trách hết Chính Hãn! Lăng Vũ làm sai, chẳng lẽ còn không thể nói nó?”

Bà cụ Tập nhìn cũng không nhìn bà, nói lớn tiếng: “Tôi dạy con trai tôi! Tới phiên cô chen mồm sao?”

“Con…”

Tập Chính Hãn kéo Trình Tương sang một bên, ra hiệu cho bà đừng cãi mẹ, Trình Tương hừ một tiếng, xoay người lên lầu.

Bà cụ Tập thực sự càng nhìn bà càng không thuận mắt, trừng mắt nhìn Tập Chính Hãn: “Cưới vợ cưới người hiền lành, cưới về một hồ ly tinh như vậy, anh sớm muộn cũng bị hủy trong tay cô ta!”

Tập Chính Hãn cũng không dám phản bác, chỉ nhỏ giọng nói: “Mẹ, mẹ đừng làm khó cô ấy nữa, nói sao cô ấy cũng là mẹ của Hạc Minh…”

“Anh chỉ biết Hạc Minh, vậy Lăng Vũ của tôi đâu?” Bà cụ Tập tức giận nói: “Anh vừa đồng ý với tôi đón người về, bây giờ mới bao lâu, các người lại đuổi nó ra ngoài rồi?”

“Mẹ đừng nghe họ nói huyên thuyên. Con không đuổi nó đi, là nó tự chạy!”