Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 697




Chương 697

Trong phòng quá yên tĩnh, cả người Vy Hiên cũng không được tự nhiên nên muốn mở ti vi để cho có chút âm thanh nhưng anh lại đè tay của cô xuống: “Tất cả đều là mấy lời lẽ nhàm chán sáo rỗng, không có gì hay ho cả.”

Yêu cầu của anh rất đơn giản, mấy ngày nay muốn cùng cô cứ ngăn cách với bên ngoài như vậy, thật sự rất tốt.

Ăn cơm xong, Vy Hiên thấy quần áo trên người anh có chút phong phanh, suy nghĩ một chút nói: “Tôi ra ngoài mua cho cậu mấy bộ nội y để thay giặt, mà trời cũng trở lạnh rồi, cũng nên mua thêm cho cậu mấy bộ quần áo mặc theo mùa.”

Tập Lăng Vũ lập tức nói: “Mang tôi đi cùng.”

Vy Hiên do dự, chẳng may dưới nhà vẫn còn phóng viên canh giữ thì không phải lại phiền phức hơn sao? Cho dù không để ý tới nhà họ Tập thì cũng phải vì A Vũ mà cân nhắc.

Nhìn ra sự lo lắng của cô, Tập Lăng Vũ chủ động dắt tay cô đi ra bên ngoài: “Bây giờ tôi không có tiền, cô phải chịu trách nhiệm nuôi tôi.”

“Vũ!” Vy Hiên muốn kéo anh lại, anh ngoái đầu nhìn cô ánh mắt mỗi giờ mỗi khắc đều không mất đi vẻ cuồng nhiệt: “Không đồng ý sao? Vậy thì đổi lại để tôi nuôi cô.”

Anh trần trụi thổ lộ khiến Vy Hiên sắp chống đỡ không nổi nữa.

Cô biết vấn đề ở đâu, anh cũng biết nhưng anh lại lựa chọn không để ý, đây chính là sự khác nhau giữa bọn họ!

Vy Hiên mãi mãi cũng không có cách nào quên cái ngày cô và anh sinh ra ràng buộc đó! Anh đã mất đi thứ quan trọng nhất, cô cũng vậy nhưng không một ai có thể ngờ được, hai người vốn nên phải đối địch với nhau lại nương tựa vào nhau như vậy?

Phần tình cảm này, chỉ là bởi vì cô đơn.

Cho nên, cũng không chân thực.

Sắp đi ra đến cửa, Vy Hiên lập tức giữ chặt anh lại, ra hiệu cho anh hạ thấp thân thể, Tập Lăng Vũ bất đắc dĩ làm theo, khom người xuống, Vy Hiên nhón chân lên đem mũ áo ở sau lưng anh trùm lên trên đầu.

Cô sát lại gần anh như vậy, làn da trắng sáng gần như là trong suốt.

Mắt anh trong nháy mắt liền trầm xuống nhanh chóng hôn một cái lên gương mặt cô, sau đó kéo thấp mũ, đi ra ngoài.

Vy Hiên trừng lớn mắt, bụm mặt, nhịp tim vừa nhanh vừa mạnh.

Giữa hai người bọn họ cần phải có một người từ đầu tới cuối duy trì sự tỉnh táo nhưng nếu cứ tiếp tục thân mật như thế này thì lý trí của cô sớm muộn cũng sẽ bị phá hủy mất, trở nên liều lĩnh giống như anh!

Khi đó, phải làm như thế nào?

“Này” Phía trước, Tập Lăng Vũ nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn cô, dưới ánh mặt trời anh lại trẻ đẹp mắt đến mức loá mắt, chỉ về phía trạm xe buýt đối diện đường, anh nói: “Đưa tôi ngồi xe buýt.”

Anh giống như một đứa bé muốn nếm thử tất cả những thứ mới lạ, Vy Hiên trong nháy mắt giống như bị tẩy não, đi về phía người chói mắt phía trước, không khỏi cũng bị nụ cười trên mặt anh lây nhiễm, tất cả lo lắng đều bị quên hết đi.

Nếu như lúc nào cũng có thể đơn giản như vậy, vậy thì tốt biết bao nhiêu.

Băng qua đường, anh nắm tay của cô lên trực tiếp nhét vào trong túi, ở một nơi kín đáo người khác không thấy được thận trọng cùng cô mười ngón quấn lên, lại nắm chặt.

Là thế giới của anh và cô.