Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 676




Chương 676

Lập tức, trong phòng vệ sinh vang lên chuỗi âm thanh gào thét…

Cũng không thèm nhìn vào người đàn ông đang ngã xuống đất, Tập Lăng Vũ mở cửa bước ra ngoài, giũ lại chiếc áo vest và một lần nữa mặc lên người, lập tức lại trở thành dáng người mảnh khảnh quyến rũ.

Sau khi người đàn ông lảo đảo đứng dậy bước ra ngoài, muốn tìm xem ai là người ra tay thì trên hành lang đã trống rỗng.

Vì xua đuổi những người đang theo đuổi xung quanh mình, Bảo Ngọc quấn Vy Hiên cả đêm, nếu không giới thiệu đối tượng hẹn hò cho Vy Hiên thì sẽ là tẩy não cho cô để cô thấm nhuẫn những tư tưởng mới. Tận dụng thời gian lúc Bảo Ngọc trang điểm, Vy Hiên mới được yên tĩnh một chút, liền tức dậy đi đến khu bày hoa quả.

Quay người, đụng vào một vị phu nhân.

Trình Tương cầm một chiếc túi xách cùng màu với chiếc váy của bà ta, ung dung quý phái đứng trước mặt cô, mí mắt cũng không nhấc lên, nói: “Tôi biết chồng tôi đến tìm cô, để cô thuyết phục Lăng Vũ đến công ty.”

Vy Hiên im lặng, không nói lời nào.

Cô hiếm khi ghét ai đó, nhưng thật sự không có hảo cảm với Trình Tương.

Cô sẽ không bao giờ quên, cách đây nhiều năm, lúc cô lần nữa gặp lại Vũ, anh ta bị Trình Tương dùng gậy đánh ra khỏi nhà.

Khi đó Tập Chính Hãn đang ở nước ngoài, Vy Hiên dựa vào địa chỉ tìm được biệt thự nhà họ Tập, ai ngờ, nhìn thấy Vũ trên người đầy vết thương nằm ở ngoài cửa.

Mười ba tuổi, là độ tuổi đang phát triển, nhưng anh ta lại gầy gò đến mức đau lòng.

Bà Tập này, lúc đấy ôm eo đứng trước cửa, trong tay là cây gậy của người làm vườn, bà ta mắng anh là đồ bỏ đi, là sao chổi, khắc chết mẹ đẻ, bây giờ bọn họ là người một nhà…

Cô nhìn thấy ánh mắt Vũ! Cằm thù tất cả, ánh mắt muốn hủy giệt tất cả.

Vy Hiên chấn động.

Cũng chính giờ phút đó, Vy Hiên đã quyết định, cô muốn ở bên cạnh chàng trai này, để anh không còn bị bắt nạt, không còn bị vứt bỏ!

Thời gian bảo vệ này, đã là mười năm.

Họ đã quá quen thuộc với sự tồn tại của đối phương, lúc lầu là không can thiện vào cuộc sống của nhau, việc ai người ấy làm. Nhưng tình hình hiện tại có chút khác biệt, có người vì lợi ích mà uy hiếp.

Vy Hiên đặt chiếc đ ĩa lên bàn, ngoài nhìn bà ta: “Đây là việc tôi nên làm!”

Trình Tương trừng mắt, sắc bén nói: “Cô không nên!”

Vy Hiên nhíu mày, thái độ không kiêu ngạo, không tự ti, giọng nói thản nhiên: “Tại sao lại không nên? Vũ đến công ty nhà mình làm, có điều gì không đúng sao?”

Trình Tương nghẹn họng, dường như không nghĩ Vy Hiên sẽ phản bác lại, cười lạnh:” Cô Phạm, cô đang cãi lại tôi sao?”

Tối nay tậm trạng Vy Hiên bất ổn, không muốn nói chuyện vô nghĩa, lễ phép nói: “Bà Tập, bạn tôi vẫn đang chờ, tôi đi trước!”

Vừa bước qua người Trình Tương, bà ta kiêu ngạo mở miệng: “Cô Phạm, đây là tôi đang nghĩ cho cô.”

Bước chân Vy Hiên ngừng lại.

Trình Tương nghiêng đầu: “Cô có nghĩ tới việc một khi Lăng Vũ có được tất cả, khoảng cách của cách người sẽ lâp tức giãn ra, thân phận quyết định tất cả, cho dù cô có cố gắng đến mức nào cũng đuổi không kịp! Cô cho rằng, đến lúc đó chồng tôi sẽ còn đồng ý để các người ở cùng nhau sao?”