Tại Sao Tôi Lại Yêu Một Thằng Nhóc Chứ...!!!

Chương 4






Tôi nhìn hắn ngây người ra, chẳng biết nói gì thêm thui đành để hắn hỏi vây.



-Có chuyện gì em cứ hỏi nhưng trước hết hãy.....



Chưa kịp nói hết hắn đã nhảy vào họng tôi mà ngồi



-Chị đứng lại đây xem nào



Chẳng cần quan tâm tôi nghĩ gì cứ thế hắn kéo tôi lại gần hắn rồi tay hắn chạm vào mái tóc rối tung của tôi, hắn tháo dây buộc tóc của tôi ra, rồi xoa xoa vào mái tóc



-Chị ko bao giờ chảy đầu ư? cứ để tóc bù xù vậy àh! đợi tôi một lát



Vừa nói xong hắn chạy liền một mạch, ra ngoài để tôi đứng đó. Trời hắn đang nghĩ gì trong đầu thế, chưa kịp tìm ra câu trả lời thì nhox đó đã quay lại. Hắn nhìn tôi rồi mỉm cười



-Chị ngồi xuống xem nào- vừa nói vừa kéo tôi lại chiếc ghế gần đó



Hắn đang làm gì vậy? tôi tự hỏi



Tay hắn luồn qua tóc tôi, vuốt những sợ tóc rối, thật nhẹ nhàng đưa cây lược vào khe tóc, và hắn chải tóc cho tôi. Thậ nhe nhàng hắn cố gắng ko để đứt cộng tóc nào hết



-Cám ơn em, cậu nhox!- tôi nói



-Sao lại cám ơn- hắn trả lời



-Ko có gì- tôi nói rồi mỉm cười, nụ cười thật sự trong lòng tôi



Chúng tôi im lặng một lúc lâu cho đến lúc hắn bỏ cây lược xuống. Tôi quay lại nhìn hắn tôi ko biết tại sao nhưng tôi thật sự muốn tặng hắn một nụ cười, vì đó là thứ duy nhất tôi có thể làm thay cho một lời cám ơn.




-Chị.....-tôi cười, đúng là hắn rất đáng yêu



-Tôi.....- giọng lắp bắp hắn trả lời- tôi ko thích thấy cô giáo dạy mình mà lúc nào tóc tay cũng bù xù, trông khinh lắm- hắn tiếp tục nói nhưng ko nhìn thẳng vào mắt tôi trong lạ lém- Tôi.......thôi chị đi về đi, lẹ lên cho khuất mắt tôi dùm



Vừa nói hắn vừa đẩy tôi ra khỏi cửa phòng rồi đóng cửa thật mạnh. "tôi làm gì sai nhỉ, chỉ muốn cám ơn hắn thui mà! đúng là trẻ con"



Bước xuống cầu thang, tôi lại lủi lủi đi về.hixhix



........................



-Cậu ko nên lạnh nhạt thế chứ- ông quản gia hỏi- cậu đúng là....



-Công nhận chải tóc lại thì cô ấy đã khác hẳn... thật khó đoán



-Tôi ko biết làm gì giờ, cứ nhìn cô ấy là tôi chẳng biết làm gì cho đúng cả - nhox nói với vẻ đầy tức giận- bực thiệt đó......



-Đúng là.... bà chủ mà biết con trai mình thế này chắc vui lắm



-Tôi cấm ông.....- nhox giật bắn cả người quay lại quát



-Tôi giỡn chút thôi làm gì dữ vậy- ông quản gia trả lời một cách hí hửng



-Tôi ko biết dù sao thì...... vẫn còn nhìu thứ tôi chưa hiểu lắm.



-Thời gian sẽ cho cậu câu trả lời, hãy chờ đi



-Có lẽ và tôi sẽ cố gắng- nhox nói với vẻ chắc nịch



Ngã người ra sau, nhox nhìn ra ngoài cửa sổ vẫn nghĩ ngợi, chẳng nói gì, cũng chẳng làm gì.Không gian thật im lặng."Tại sao?" nhox vẫn nghĩ lòng đầy hoài nghi



..................



-Bà chịu ra rồi hả , định để tôi chết khô ngoài đây àh?



-Tôi biết rồi, bà vào đi- Duyên mở cửa cho tôi, mắt vẫn nhắm nghiền



-Hồi tối đi về khuya lắm hả- tôi hỏi (Duyên học trường du lịch nên rất hay đi đêm)



Tôi bước vào nhà. Bỗng, RẦM................................tôi quay lại nhìn, rồi ko nhịn được cười. Duyên té lăn nhào dù vậy thì mắt vẫn chăm chăm nhìn vào tôi vẻ khó hiểu.Tôi đỡ Duyên vào nhà, một lúc sau nhỏ mới hoàn tỉnh được



-Bà có sao ko đó?- tôi hỏi



-Bà bị trời đánh hả?- Duyên hỏi ngược lại tôi rồi nhỏ ôm tôi vào lòng, nhỏ đang khóc.Tôi..................



-Bà..............-nước mắt Duyên chảy-hix.... - có lẽ là Duyên hết nói nổi nữa



-Bà sao vậy, tự dưng khóc là sao hả?-Tôi hỏi ko giấu được vẻ ngạc nhiên-Thui! bình tỉnh đi rồi nói tôi nghe xem chuyện gì nào



-Thiên ơi!!!!!!!!!!!!! bà đã quay về với tôi rồi, tôi nhờ bà lắm nhớ bà ko chịu nổi luôn- vừa nói vừa khóc



-Thì tôi vẫn ở đây với bà mà, tôi có đi đâu đâu- tôi vặn hỏi Duyên lòng vẫn ko đổi ngạt nhiên



-Bà ko nhận ra sao? - vừa nói Duyên vừa kéo tôi đến chỗ cái gương lúc này tôi cứng cả người



5 năm trước



Tôi là cô bé xinh đẹp, vui tươi, có lẽ lúc nào tôi cũng cười. Hiện tôi là lớp trưởng lớp 9a3, lớp có thể gọi là cá biệt của trường. (9a3 là lớp chọn , lớp học rất giỏi, nhưng cá biệt là do có tôi làm lớp trưởng )




-Thiên àh!!!!!!!!!! bà đi lên văn phòng xem ko lớp ta có học sinh mới đó- Duyên hỏi, rồi nắm kéo tôi đi



-Thiệt hả? Đâu đâu, bà dẫn tôi đi đi, lẹ lên -tôi háo hức miệng mỉm cười ko ngớt



Tôi và Duyên chạy thật nhanh vào phòng giáo vụ.Trời! đông thế cơ đấy



-Mọi người tránh ra nào, cho tôi vào với



Vừa nói, tôi vừa có chen vào đám đông và.....RẦM."Hixhix ôi!!!!!!!! đau quá!!!!" Tôi la lên sao vụ té



-Bà có sao ko vậy? -Duyên liền chạy lại hỏi



-ÔI! quê quá -tôi trả lời, mặt đỏ lên



Trong lúc đó bổng một cánh tay đỡ tôi dậy và hỏi với giọng thật nhẹ nhàng



-Bạn có sao không vậy?- đó là giọng nói của một người con trai với gương mặt rất hiền trong bộ đồ học sinh rất chững chạt



-ko sao- tôi trả lời mặt ửng hồng- Cám ơn bạn, bạn tên gì thế- vừa đứng dậy tôi vừa hỏi



Người con trai nhìn tôi cười, một nụ cười thật hiền, rồi anh trả lời:"hjhj!! tôi là Trí Duy, là học sinh mới chuyển trường về". Duy gãy đầu rồi tiếp tục nói :"Bạn tên gì? có thể chỉ cho tôi đường vào lớp ko "



-Tôi là Thiên.... và đương nhiên tôi có thể giúp bạn - tôi trả lời mặt vẫn đỏ ửng vì Duy cứ nhìn vào tôi



Tôi quay qua kiếm Duyên nhưng ko thấy đâu, chắc là nhỏ định tao cơ hội đây và cứ thế tôi và DUY đi bên nhau về lớp 9a3



-Đây là lớp 9a3, bạn vào lớp đi- tôi nói giọng ngập ngừng



-Bạn về lớp hả? -Duy liền hỏi tôi



Mỉm cười, tôi trả lời: "ừ! tạm biệt, hẹn gặp lại". Vừa nói xong tôi chạy luôn một mạch, để Duy đi vào lớp "một mình"



Tôi chạy qua 9a4 kiếm Duyên, chắc là nhỏ đã qua đó để nói gì với Hà cho coi (Hà cũng là một đứa bạn thân của tôi và Duyên nhưng tính cách của Hà hoàn toàn khác chúng tôi. Hà hiền, ngoan, dịu dàng phải nói là khỏi chê được với tính cách đó Hà như chị cả vậy đó !!!!!!). Hix! thế nào cũng bị hai nhỏ đó tra tấn cho coi



-Vừa nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới liền kìa - Duyên nói giọng như chọc quên tôi.



-Mấy bà nói ai TÀo Tháo thế hả?- tôi hỏi ngược lại làm ra vẻ tức giận co chúng sợ chơi ai ngờ chẳng đứa nào sợ cả



-Tối nay, Thiên sẽ ko yên với tụi này đâu, cẩn thận đấy -Hà cười, trông rất hiền nhưng lời nói đầy răng đe



-Ơ! có gì đâu mà mấy bà quan trong vậy, bạn đó là Duy là bạn mới nên tôi giúp thế thui....



-Ừ thì tụi này có nói gì đâu nà !!!!! - Duyên liền nhảy vào họng tôi nói rồi cười lớn



-Thui chuông reng rồi tôi về lớp đây, kiểu này chắc.............-tôi trả lời vẻ ngần ngại



-Chắc gì hả??????????????? -Hà và Duyên đồng thanh hỏi rồi cả ba đứa nhìn nhau mà cười



Tôi và Duyên chạy nhanh về lớp. Trời ơi!!!!!!! !hình như là cô vào lớp rồi, lần này tôi chết chắc



-Thiên và Duyên vào rồi đó hả? -Cô hỏi với âm hưởng bay bổng làm tôi rùng mình



Thui !!!!!!!!!! đành chịu vậy. Vây là lần thứ 10 tôi vào trễ rồi



-Em xin lỗi cô !!!!!!!!!!!, tại......................-tôi trả lời mặt cúi xuống ko dám nhìn mọi người, đúng là quê thiệt




-Em khỏi nói tôi hiểu mà, vì hôm nay có học sinh mới tôi ko muốn trách em trước mặt mọi người vì thế là mất mặt lớp lắm. Thui !!!!!!!về chỗ đi nếu còn lần nữa thì....................



-Tụi em xin hứa sẽ ko có lần nữa -Duyên và tôi đồng thanh làm cả lớp cười òa lên



Cô quay lại nhìn vẻ mặt đầy giận dữ, Duyên kéo tôi về chỗ ngồi và nói nhỏ: "lẹ lên kẻo..............."



-Thiên qua chỗ bạn mới ngồi đi, có gì giúp đỡ bạn học nha !!!!!!! - cô nói với tôi một cách nhẹ nhàng và đáng sợ



-Dạ , con biết rồi - Vừa nói vừa chạy nhanh về chỗ Duy ngồi kế bên



-Hjhj !!!!! thì ra là bạn học lớp này, rất vui vì gặp lại - Duy nói mỉm cười thật tươi



-Vâng vui vì gặp lại - tôi trả lời mặt đỏ lên vì quê "hix!!!!! bị thấy cảnh này nhục thiệt "



Chúng tôi im lặng rồi chú tâm vào bài học chẳng ai để ý đến ai cho đến hết giờ



-Thiên! -Duyên gọi tôi khi ra về



-Sao thế? -tôi hỏi lại



-Àh! hôm nay tôi phải chở Hà về rồi, bà về với người khác nha, tại nhà Hà xa để Hà đi bộ tôi lắm



-Ừ! sao cũng được tôi tự về được rồi, bye nha!! áh chở Hà phải cẩn thận đó, chạy kiểu bà tôi ko yên tâm



-Tui biết rồi, cô tiểu thư của chúng ta mà bị gì thì chắc tôi có chết- Hà nói rồi bỏ chạy một mạch luôn



"Hôm nay đi bộ về vậy" tôi tự nhủ với mình.Trời đúng ác !!!!!! nắng thiệt. Hixxhix



-Đi bộ hả, cô bạn đến trễ -một cậu con trai đi xe đạp hỏi tôi



-Á !! Duy hả? ừ hôm nay tôi đi bộ- tôi nói một cách khắc khổ



-Cần tài xế ko, tôi tình nguyện chở Thiên ko tính tiền -Duy nói, nghiêm trang



-À !!!!!!!cũng được nếu ko thấy phiền - vừa nói tôi nhay luôn lên xe Duy khỏi nói- nè !!!có hói hận cũng muộn rồi hjhj!- tôi nói cười lớn



Và hôm nay là ngày đầu tiên tôi gặp Duy và hôm nay Duy chở tôi về



-Chiều nay......, bạn này rảnh ko?- Duy hỏi lúc đã tới nhà tôi



-Ừ rảnh! chuyện gì vậy hả?



-Tôi có việc nhờ Thiên giúp...................-Duy nói



-VIệc gì?????????????????????????- tôi hỏi nhanh



-Tôi nghỉ một thời gian nên mới chuyển vào trường này nên.............. tôi chưa học kịp bài trong lớp và tôi nói thiệt là nguyên buổi sáng giờ tôi chẳc hỉu cô giáo nói gì cả...................tôi muốn thiên...................