Tài Nguyên Hàng Đầu Là Một Con Mèo

Chương 25: Chương 25





Edit: ji
[Anh đã bị ảnh hưởng bởi tin tức tố của cậu ta…]
—–o0o—–
Sau khi Bùi Thược rời đi, người hầu đẩy Nghiêm Mặc Thanh suy yếu trở về phòng ngủ.
Thân thể mệt mỏi càng trầm trọng hơn, Nghiêm Mặc Thanh vẫn nhất định nằm trên giường không chịu ngủ, sau khi người hầu rời đi, anh thấp giọng gọi An Cửu.
An Cửu vẫn là từ ban công đi vào, nước mưa lần nữa làm ướt tai và đuôi, bởi vì lúc nãy cậu bò đến cửa sổ bên ngoài thư phòng nghe lén.
Chật vật đứng bên cạnh giường, con ngươi màu xanh lục của An Cửu lúc này đã biến thành màu hổ phách, đôi mắt hơi rũ xuống, bình tĩnh chờ đợi lời trách cứ của Nghiêm Mặc Thanh, nhưng cảm xúc trong mắt giống như tuyết trắng mênh mông không có chút nào thay đổi.
Nhưng Nghiêm Mặc Thanh không trách An Cửu, anh chỉ yếu ớt nói: “Em phải … bảo vệ tốt chính mình…”
Anh biết Bùi Thược sẽ không chịu từ bỏ, với tốc độ điều tra cùng với sự khôn khéo của hắn, việc phát hiện ra An Cửu chỉ là vấn đề thời gian.
“Hãy đến Nhị Đảo, đi cùng Đào Quả, càng sớm càng tốt …” Nghiêm Mặc Thanh khó khăn nói.
“Vừa rồi có chuyện mà người đàn ông kia không nói với anh Thanh …” An Cửu ngồi xổm bên giường, cầm lòng bàn tay ấm áp của Nghiêm Mặc Thanh nhẹ nhàng áp lên mặt cậu, nở một nụ cười dịu dàng và yếu ớt: “Cả thế giới đều biết mèo Omega chính là Omega ZX, cho nên không chỉ Bùi Thược, đối với toàn thế giới em đều là con mồi … “
Nghiêm Mặc Thanh kinh ngạc nhìn An Cửu: “Làm sao có thể…”

“Anh Thanh không có ở đây, những ngày trốn Đông trốn Tây đối với em chẳng có ý nghĩa gì.” An Cửu nhắm mắt lại, cảm nhận hơi ấm từ lòng bàn tay của người đàn ông, mưa ngoài cửa sổ vẫn tiếp tục rơi, thế giới dường như chưa bao giờ bình yên như lúc này: “Em đã từng nghe lời anh đi yêu thương cả thế giới này, nhưng em yêu thương nó cũng chỉ bởi vì anh, nếu lí do yêu thương cũng không còn nữa thì thế giới này cũng chẳng còn ý nghĩa gì với em, huống chi, thế giới này còn không yêu thương em…”
Nghiêm Mặc Thanh sắc mặt ảm đạm: “Không phải như thế đâu Tiểu Cửu…”
An Cửu cúi người ghé sát vào khuôn mặt tái nhợt của Nghiêm Mặc Thanh, trầm giọng nói: “Thế giới này như thế nào đều không quan trọng, em chỉ muốn anh sống … Vai ác để em làm, dù sao em cũng là con mồi của toàn thế giới, mà việc con mồi phản kháng lại thợ săn đều là vô tội.

… “
Nhận ra An Cửu muốn làm chuyện gì, Nghiêm Mặc Thanh dường như rơi vào vòng xoáy đau khổ: “Đừng làm như vậy, tôi… không đáng để em…”
“Thực ra mấy ngày nay em đều lặng lẽ đến nơi này, nhưng thà rằng anh Thanh vẫn luôn hôn mê cho đến trước khi phẫu thuật …” An Cửu nói nhẹ nhàng, môi áp lên đôi môi gần như không còn chút máu nào của Nghiêm Mặc Thanh.
Không cần có quá nhiều động tác, An Cửu chỉ nhẹ nhàng cạy môi và hàm răng của người nằm phía dưới mình, liên tục đưa tin tức tố vào.
Đây là đêm thứ chín An Cửu sử dụng tin tức tố chữa bệnh cho Nghiêm Mặc Thanh, chỉ để cơ thể  Nghiêm Mặc Thanh có thể nhanh chóng đạt đến trạng thái chịu đựng được cuộc phẫu thuật.
Nghiêm Mặc Thanh nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, An Cửu cuối cùng cũng ngẩng đầu, bàn tay nhẹ nhàng vuốt phẳng đôi lông mày đang nhăn lại.
Mưa ngoài cửa sổ vẫn tiếp tục rơi, màn đêm ẩm ướt càng ngày càng tối, An Cửu nhìn vào khuôn mặt của Nghiêm Mặc Thanh lần cuối, xoay người từ ban công rời đi.
Truyện đăng tải duy nhất trên wordpress: jihouse.wordpress.com và wattpad: jimixiao192.
*
Bùi Thược định để Thẩm Trạm mang thiết bị trở lại viện nghiên cứu để sửa lại, nhưng Thẩm Trạm cảm thấy thiết bị này không có vấn đề gì.

Cho dù có vấn đề đi chăng nữa, hẳn cũng chỉ là độ chính xác của trị số, mà hiện tại máy đã cảm ứng được tin tức tố của Omega ZX.
Thẩm Trạm yêu cầu tài xế cũng xuống xe, sau đó đưa máy cảm biến đặt vào bên trong xe cùng với Bùi Thược.
Dưới cái nhìn của Bùi Thược, giá trị của máy một lần nữa tăng vọt lên hơn 1.300 một cách không thể tin nổi.
Thẩm Trạm gần như khẳng định trên người Bùi Thược có tin tức tố của Omega ZX, Bùi Thược cũng dần nghi ngờ, hắn nói với Thẩm Trạm hắn vừa mới gặp Nghiêm Mặc Thanh.
Vốn đã nghi ngờ quan hệ giữa Omega ZX và Nghiêm Mặc Thanh, nhưng Bùi Thược nhanh chóng phân tích: “Chẳng lẽ Nghiêm Mặc Thanh tiếp xúc với Omega ZX, nên gián tiếp khiến tôi cũng dính tin tức tố Omega ZX ở trên người”.
“Sẽ không, giá trị đạt tới hơn 1000 thế này thì nhất định phải tiếp xúc thân mật với Omega ZX”.
Bùi Thược nhanh chóng nghĩ đến lần ở thành phố Duy Phỉ bị Omega ZX phóng thích một lượng lớn tin tức tố, nhưng khi hắn nói ra phỏng đoán này, thì Thẩm Trạm lại không cho là đúng, dù sao chuyện đó đã xảy ra mấy tháng trước, theo lý thuyết một tuần hoặc lâu hơn là tin tức tố sẽ bị tiêu tan hoàn toàn khỏi cơ thể của Bùi Thược.
“Nếu không anh nghĩ kĩ xem.” Thẩm Trạm cũng không hề né tránh, trực tiếp nói: “Trong khoảng thời gian này, anh đã quan hệ với ai, nồng độ tin tức tố như thế này, nói anh quan hệ với Omega ZX tôi cũng tin”.

Bùi Thược nhắm mắt lại: “Anh suy nghĩ nhiều rồi.

Sau khi An Cửu về nhà, tôi không có quan hệ thân mật với bất kì ai cả.”
Nhắc mới nhớ, đã gần mười ngày, trong khoảng thời gian này, hắn bận rộn công việc, căn bản cũng không có liên lạc với Omega.
“An Cửu là ai?” Thẩm Trạm nhíu mày hỏi.
“Người bên gối, cũng theo tôi được nửa năm.” Nhìn Thẩm Trạm muốn truy cứu đến cùng, Bùi Thược bình tĩnh giải thích: “Em ấy là Omega khiếm khuyết tuyến thể, lai lịch cũng đơn giản”.
Thẩm Trạm nghi ngờ nói: “Tôi nhớ rõ Omega khiếm khuyết không có tin tức tố, đúng không?”
“Ừm.”
“Mà tin tức tố của Omega ZX cũng không mùi.”
Càng ngày càng có nhiều lời nói của Thẩm Trạm ám chỉ, Bùi Thược cau mày nói: “An Cửu là người nhút nhát và ngoan ngoãn.

Tôi biết em ấy rất rõ.

Nếu em ấy có vấn đề gì, tôi đã phát hiện ra từ lâu rồi.”
Thẩm Trạm nhìn vẻ mặt không hài lòng của Bùi Thược, trong lòng cảm thấy có điều gì đó không ổn.


Y cùng Bùi Thược đã quen biết mấy năm, hắn luôn là một người tỉnh táo, lý trí.

Dù là người bên gối, khi có điểm đáng ngờ cũng sẽ lập tức khách quan mà phân tích, chứ không phải giống như bây giờ mang theo cảm xúc bảo vệ vô điều kiện, hơn nữa với sự hiểu biết của y về Bùi Thược, có thể khiến Bùi Thược tuyệt đối tin tưởng cùng bảo vệ người bên gối như thế này, thì người đó không có khả năng là người yếu đuối.
“Còn nhớ những gì tôi đã từng nói qua…” Thẩm Trạm bình tĩnh nói: “Tin tức tố của Omega ZX có khả năng mê hoặc, có thể khiến người ta tin tưởng và yêu mến, thậm chí còn khiến đối phương sinh ra cảm xúc yêu thương sâu sắc với Omega ZX.


Bùi Thược sửng sốt, còn chưa chờ hắn nói, Thẩm Trạm nóng lòng phân tích: “Anh nói cậu ta đi theo anh nửa năm, nửa năm này thân thể của anh khôi phục với tốc độ khó có thể tin nổi, cũng chỉ có cách này mới có thể giải thích tại sao trên người anh tin tức  tố của Omega ZX lại dầy đặc như vậy, nếu như hiện tại anh vẫn cảm thấy cậu ta không có vấn đề gì, tôi chỉ có thể nói anh đang bị tin tức tố của cậu ta ảnh hưởng.”
Bên trong xe yên tĩnh hoàn toàn.
Một cảm giác quỷ dị, giống như một cơn gió thổi qua não của Bùi Thược.
——————–
Ji: Lộ rồi, lộ rồi….