Con ngươi Khắc Lôi Nhã mở lớn, xoay người thì thấy một người đang lơ lửng trong không trung bên cạnh nàng.
“Phong Dật Hiên...” Khắc Lôi Nhã ngơ ngẩn nhìn người trước mắt. Vẫn là mái tóc dài màu đỏ rực rỡ, đôi mắt đen nhánh sáng ngời nhìn Khắc Lôi Nhã, cứ lơ lửng trong không trung mà mỉm cười nhìn nàng. Ngay cả hắn tiếp cận mình lúc nào Khắc Lôi Nhã cũng không biết!
Đợt đã! Khắc Lôi Nhã trừng lớn mắt nhìn Phong Dật Hiên. Hắn đang lơ lửng trong không trung? Mà xung quanh Phong Dật Hiên có một cỗ gió nhẹ nhàng?! Nhìn kỹ thì thấy sau lưng hắn có một đôi cánh rất nhạt, trong suốt vô hình! Đôi cánh ngưng tụ từ không khí! Khắc Lôi Nhã nhìn chằm chằm vào Phong Dật Hiên. Hắn không giống trước kia. Khắc Lôi Nhã trầm ngâm nhìn hắn, hắn đáp xuống đứng cạnh Khắc Lôi Nhã, cười hì hì.
“Ngươi không giống trước.” Một lúc lâu sâu Khắc Lôi Nhã mới nghiêm túc nói ra một câu. Đúng vậy, Phong Dật Hiên cho nàng một cảm giác hoàn toàn khác. Hắn có sự thay đổi rất lớn. Hắn, trở nên mạnh mẽ! Hơn nữa, còn rất mạnh!
“Ta đã giải trừ phong ấn.” Phong Dật Hiên cười hì hì “Sau này ta có thể bảo vệ lão bà đại nhân rồi. Ta vẫn sẽ mạnh mẽ hơn cho đến khi dấu ấn trên tay nàng biến mất.” Mặc dù Phong Dật Hiên đang cười nhưng đáy mắt hắn hiện lên sự kiên quyết khác thường.
“Không phải ngươi là pháp sư hệ Băng sao?” Khắc Lôi Nhã nghi hoặc mà nhìn đôi cánh dần dần biến mất sau lưng Phong Dật Hiên.
“Bây giờ là hệ Phong và hệ Băng.” Phong Dật Hiên đắc ý mà nói “Sao? Ta có lợi hại không? Ta bây giờ là pháp sư lưỡng hệ rồi.”
“Ngươi đã giải trừ phong ấn?” Khắc Lôi Nhã ngưng mắt, trầm giọng hỏi, “Ta nhớ Thủy Văn Mặc từng nói ngươi bây giờ căn bản không chịu được lực lượng khi cởi bỏ phong ấn. Còn nữa, tại sao ngươi lại bị phong ấn?”
“Không phải ta hoàn hảo đứng trước mặt nàng sao?” Phong Dật Hiên nhún vai, nhẹ nhàng nói “Khi ta sinh ra liền bị phong ấn vì Phong gia chúng ta cứ mấy đời lại xuất hiện một dị nhân, có lực lượng Phong cường đại. Nhưng bởi vì lực lượng quá mức cường đại nên rất nhiều người chưa kịp sử dụng liền bị gió trong cơ thể xé tan thành từng mảnh nhỏ. Cho nên, một khi xuất hiện người có dị năng như thế thì vừa sinh ra liền bị phong ấn chặt chẽ lực lượng này.” Phong Dật Hiên nói rất nhẹ nhàng nhưng Khắc Lôi Nhã hiểu hành động của hắn có bao nhiêu mạo hiểm. Khó trách Thủy Văn Mặc muốn dùng hết sức ngăn cản hắn giải trừ phong ấn. Chỉ sơ sẩy một chút thôi liền bị xé tan thành trăm nghìn mảnh.
“Ha, hiện tại tốt rồi. A, lão bà đại nhân, nàng còn đeo bao tay ta đưa, ha ha. Có một ngày nhất định ta sẽ gỡ cái bao tay này ra cho nàng…” Phong Dật Hiên cầm tay phải của Khắc Lôi Nhã, vui mừng cười ha ha. Hắn mới nói một nửa thì một quyền của Khắc Lôi Nhã đã giáng lên gương mặt tuấn tú của hắn.
Phong Dật Hiên bưng mặt ai ôi kêu thảm, ngồi xổm xuống.
Mặt Khắc Lôi Nhã sắc lạnh, thu hồi nắm đấm, nói: “Gọi loạn nữa ta sẽ đánh cho mặt ngươi nở hoa. Động thủ động cước với ta nữa ta liền làm thịt ngươi.”
Phong Dật Hiên bưng mặt, nói thầm: “Ở đây không có những người khác…”
Ánh mắt lạnh lẽo của Khắc Lôi Nhã bắn qua, Phong Dật Hiên vội vàng im miệng.
Khắc Lôi Nhã nhìn Phong Dật Hiên ngồi xổm trên đất, trong lòng phức tạp. Hắn lại mạo hiểm tính mạng giải trừ phong ấn.
“Đúng rồi, sao ngươi tìm được đến đây? Sao ngươi biết ta ở đây?” Khắc Lôi Nhã chợt nhớ ra vấn đề này.
“Hừ hừ” Phong Dật Hiên nhảy dựng lên, cười đắc ý “Dĩ nhiên ta biết. Nàng vào thành lúc nào ta cũng biết. Hơn nữa ta còn biết nàng đại diện cho Lý gia tham gia đại hội tỷ võ hai tháng sau.”
Khắc Lôi Nhã chợt hiểu. Đúng vậy, Phong gia là một trong tứ đại gia tộc của đế đô, sao lại không thăm dò được những chuyện này.
“Ừ, ta muốn đại diện cho Lý gia tham gia.” Khắc Lôi Nhã gật nhẹ.
“Đến lúc đó, ta đại diện cho Phong gia, Văn Mặc đại diện cho Thủy gia, Hoa gia vẫn một mực đối đầu với Lý gia phái Hoa Dật Lâm tham gia. Người này ác độc xảo trá nhưng thực lực không tầm thường. Trước kia ta và Văn Mặc đều không phải là đối thủ của hắn. Lần này thì, hừ!” Phong Dật Hiên nói đến đây thì giọng nói trở nên lạnh lẽo. Hiển nhiên hắn từng bị thiệt thòi trong tay Hoa Dật Lâm.
Khắc Lôi Nhã trầm mặc, suy nghĩ.
“Hy vọng ta có thể gặp hắn. Ta sẽ đối phó hắn.” Phong Dật Hiên cắn răng, lạnh lùng nói. Trong lòng hắn dĩ nhiên không hy vọng Khắc Lôi Nhã gặp phải đối thủ khó đối phó như vậy. Quá nguy hiểm. Bởi vì nói là màn đại hội tỷ võ này người thua liền dừng trận đấu lại nhưng nếu như có gì ngoài ý muốn cũng sẽ không có ai truy cứu. Hắn không hy vọng Khắc Lôi Nhã vừa ra trận liền gặp tên điên Hoa Dật Lâm này.
“Hắn là Ma Pháp Sư và là chiến sĩ?” Khắc Lôi Nhã dò hỏi.
“Song tu. Thật ra thì, Khắc Lôi Nhã, người kia không thể gọi là Ma Pháp Sư hay chiến sĩ. Hắn có thể điều khiển nước bằng bí pháp cổ xưa. Hắn cũng có thể hóa hình nước, thậm chí còn có thể nén nước lại mà điều khiển. Là người vô cùng khó đối phó.” Sắc mặt Phong Dật Hiên nặng nề.
“Ta hiểu rồi.” Khắc Lôi Nhã gật đầu. Biết trước sẽ tốt hơn. Nếu mình rút thăm trúng thì còn biết địch biết ta.
“Khắc Lôi Nhã, ta phải về. Ta chỉ còn một nửa thời gian. Hai tháng sau gặp lại, lão bà đại nhân, nàng bảo trọng.” Phong Dật Hiên không đợi Khắc Lôi Nhã kịp phản ứng, trực tiếp bay lên, chớp chớp mắt với Khắc Lôi Nhã, vỗ cánh rời đi.
Khắc Lôi Nhã nhìn theo bóng lưng Phong Dật Hiên biến mất trong màn đêm, thật lâu không nói nên lời.
“Thật đúng là quan tâm. Lại cố ý tới nói cho ngươi biết chuyện Hoa Dật Lâm.” Giọng nói của Lý Nguyệt Văn từ phía sau truyền tới.
“Biểu tỷ.” Khắc Lôi Nhã quay lại thì thấy gương mặt lạnh lùng của Lý Nguyệt Văn.
“Tiểu tử kia là Phong Dật Hiên?” Mặc dù là hỏi nhưng lại tràn đầy khẳng định.
“Ừ.” Khắc Lôi Nhã gật đầu.
“Lần trước tên tiểu tử đó tới An Mạt Cách Lan tỷ thí, bị muội đánh bại trở thành chuyện cười kinh điển. Hắn bị mẫu thân hình mẫu của Bạo Long đuổi đánh qua mười mấy con phố.” Khóe miệng Lý Nguyệt Văn hiện lên nụ cười vui sướng khi người gặp họa.
Khắc Lôi Nhã đứng hình. Lý Nguyệt Văn không nhắc đến chuyện này thì nàng đã quên mất rồi.
“Nếu lần này muội đối đầu với hắn, không biết hắn sẽ xử lý thế nào đây?” Lý Nguyệt Văn khoanh tay trước ngực, nhìn màn đêm nhàn nhạt hỏi một câu.
Đối địch với Phong Dật Hiên sẽ ra sao?