Sáng sớm, kinh thành cũng không yên tĩnh gì. Một đội tuần tra trị an sớm đã đi tuần, các thương nhân cũng chịu khó ra mở cửa hàng để chuẩn bị buôn bán. Suốt dọc đường đi đến cửa tây kinh thành, nơi nào cũng rất náo nhiệt. Bởi vì nơi này là tổng bộ Dong Binh Công Hội lớn nhất ở nước An Mạt Cách Lan. Có rất nhiều người làm thuê và những người liều lĩnh, mạo hiểm, mà cách nơi này không xa là một cái chợ nô lệ. Nơi này có rất nhiều cửa hàng đa dạng thường thu mua bọn lính thuê rồi bán ra. Trong này có phòng đấu giá lớn nhất gần với chợ nô lệ và dĩ nhiên đây là nơi náo nhiệt nhất đế đô. Đương nhiên, nơi này cũng có nhiều nhân tài ẩn dật.
"Tiểu thư, người tới nơi này làm cái gì?"- Tẫn Diêm nhìn Khắc Lôi Nhã hướng tới Dong Binh Công Hội liền nghi hoặc hỏi
“Đi đăng kí cho ta để thành một Dong Binh.” – Khắc Lôi Nhã không có giải thích gì. Tham gia trở thành Dong Binh, khi hoàn thành được nhiệm vụ sẽ kiếm thêm được kim tệ. Làm một Ma pháp sư, dụng cụ ma pháp rất quý giá, tài liệu ma pháp càng thưa thớt hơn. Dụng cụ ma pháp này không phải tuỳ lúc mà mua được. Các Dong Binh vào sinh ra tử mới có được tài liệu ma pháp trân quý nhưng đều mang đi đấu giá. Dĩ nhiên, giá tiền rất cao. Khắc Lôi Nhã cũng không muốn ngửa tay xin tiền người nào để mua những thứ tài liệu đắt giá này.
* Dong Binh: người làm thuê, làm mướn
Tẫn Diêm nhìn gương mặt lạnh nhạt của Khắc Lôi Nhã, không nói thêm gì nữa, mà hướng đến chỗ đăng kí làm Dong Binh.
Khắc Lôi Nhã đứng lẳng lặng trong đại sảnh của Công Hội Dong Binh, nhìn nhiệm vụ treo trên tường. từ nhiệm vụ tìm dược thảo bình thường đến săn giết các đại ma thú, nhiệm vụ khó khăn từ F đến A, lên nữa còn có S, SS đều có dán nhiệm vụ riêng SSS thì trống không, đến giờ vẫn chưa có nhiệm vụ khó khăn nhất xuất hiện. Trong đại sảnh có rất nhiều Dong Binh đa dạng nghề nghiệp khác nhau đang tụ chung một chỗ mà thảo luận về một vấn đề gì đó.
Đây là một thế giới mà Khắc Lôi Nhã trước kia chưa bao giờ biết đến.
Tìm kiếm Đoạn Trường thảo? Cấp F, nhiệm vụ thấp nhất. Loại dược này sinh trưởng ở vực núi Tật Phong. Người mới đăng kí cũng chỉ có thể làm những nhiệm vụ như vậy. Một trăm kim tệ, thật không đủ. Thời điểm Tẫn Diễm đi nhận nhiệm vụ, Khắc Lôi Nhã đang suy tư một mình bỗng nghe thấy một giọng nói vang bên tai. Một âm thanh chói tai ở không xa vang lên:
"A, vị tiểu thư xinh đẹp này, một mình ngươi tới nơi này làm gì đây?"
Khắc Lôi Nhã có một mái tóc vàng óng, con ngươi màu lục bích, lại có một dung mạo tinh tế có một không hai, dĩ nhiên là khiến cho mọi người chú ý. Mỹ nữ ở nơi này bị trêu chọc bất quá cũng rất bình thường.
Khắc Lôi Nhã khẽ liếc mắt, liền nhìn thấy một nam nhân to lớn cười hì hì tiến đến đây, theo phía sau là ba nam tử trẻ tuổi. Người nam nhân to lớn, khôi ngô trước mặt nàng có là một kiếm sĩ, ba người phía sau có cung thủ, cũng là ma pháp sư. Người xung quanh thấy chuyện này quen rồi nên cũng không ra ngăn cản, đương nhiên chuyện như vậy cũng đã từng xảy ra. Nữ nhân làm Dong Binh đặc biệt có chút thuỳ mị, bình thường chỉ có thành viên của Dong Binh Đoàn mới có thể tới nơi này. Nơi này tốt xấu lẫn lộn, nữ nhân xuất hiện đơn độc ở đây thật đúng là một hành động không sáng suốt.
Ánh mắt của nam nhân kia không chút kiêng kị quan sát Khắc Lôi Nhã. Mấy người trẻ tuổi phía sau hắn lộ ra vẻ mặt có chút bất đắc dĩ, thờ ơ, chuyện này mãi cũng trở thành thói quen.
"Nhận nhiệm vụ." – Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt trả lời.
"Như vậy, ngươi cũng là Dong Binh “– Nam nhân này sau khi nghe xong câu trả lời của nàng có chút xúc động, một tiểu mỹ nhân yêu kiều như vậy là người của Dong Binh Đoàn
“Tiểu thư xinh đẹp, hay là nàng đến Dong Binh Đoàn của chúng ta. Thiết Huyết dong binh đoàn chúng ta sẽ cùng nhau làm nhiệm vụ, có trang bị nào tốt sẽ ưu tiên cho nàng a.”
"Không cần, cám ơn." – Khắc Lôi Nhã lạnh lùng cự tuyệt.
Nhưng mà, cái nam nhân kia căn bản không có muốn buông tha, nhất quyết nói:
“Thiết Huyết dong binh đoàn của chúng ta là Dong Binh Đoàn đứng thứ hai của cả nước, nàng tham gia, chúng ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi nàng. Đúng rồi, còn chưa hỏi nàng làm nghề gì?”
Khắc Lôi Nhã quay đầu nhìn thấy Tẫn Diêm đã đăng kí xong, đang hướng về phía bên này, liền nhấc chân đi về phía trước.
Nam nhân kia vừa thấy Khắc Lôi Nhã không nhìn thấy hắn, liền nhìn theo phương hướng mà Khắc Lôi Nhã đi tới thì thấy một nam nhân anh tuấn trẻ tuổi đang đi đến đây. Sắc mặt của hắn lập tức biến đổi, vài người ở phía sau lập tức cười vang:
"Ax, ngươi lại tiếp tục sai lầm.” - Lời này ý tứ rất rõ ràng, chính là nữ nhân kia đã có người thương. Mặc dù nam nhân này căm tức, không biết làm sao, chỉ ngượng ngùng nói: "Thì ra là tiểu thư có người đi cùng, vậy không làm phiền." – Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt gật đầu, nam nhân kia liền nhanh chóng cùng mấy người đồng bạn đi tới bên kia nhận nhiệm vụ.
"Tẫn Diêm, ngươi thuận tiện qua nhận nhiệm vụ kia.” – Khắc Lôi Nhã chỉ vào mục nhiệm vụ tìm dược thảo loại F nói. Cái nhiệm vụ kia nhẹ nhàng không hạn chế thời gian, số lượng, nói cách khác cho dù bao lâu, tìm được bao nhiêu chỉ cần giao nộp, họ cũng sẽ nhận. Một Đoạn Trường thảo 100 kim tệ, nếu tìm được nhiều dược thảo thì kim tệ càng nhiều.
"Tiểu thư, những người kia làm cái gì?" - Tẫn Diêm cau mày nhìn về phía đám người vừa mới rời đi
"Không có gì. Chỉ là một đám Dong Binh tới tiếp nhiệm vụ. Còn nữa, ở bên ngoài gọi tên của ta, không cần gọi tiểu thư.” – Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt trả lời, mặc dù người dẫn đầu đoàn Dong Binh kia có chút lỗ mãng nhưng cũng không có làm ra chuyện gì thất lễ.
Hành động, bản chất của hắn cũng không xấu. Không cần so đo cái gì, ở Công Hội Binh
Đoàn này không nên gây ra chuyện.
"Được, Khắc Lôi Nhã.” - Tẫn Diêm ngược lại ứng đối rất nhanh.
Tiếp xong nhiệm vụ, Khắc Lôi Nhã cùng Tẫn Diêm đi về phía cửa thành.
Cửa thành rất náo nhiệt, người ra vào không ngừng, lại ngay ngắn trật tự đóng tiền thuế vào thành. Khắc Lôi Nhã cùng Tẫn Diêm ra khỏi cửa thành, Khắc Lôi Nhã chợt cảm thấy có một luồng không khí khác thường, theo phản xạ rụt chân trở lại. Quả nhiên sau một khắc, một vật thể không rõ ràng ‘ bịch’ một cái đụng vào đùi của ngựa. Khắc Lôi Nhã quay đầu nhìn lại, lại là một lão già! Lão già đang ôm chặt cái đùi của ngựa. Nói cách khác, nếu như Khắc Lôi Nhã không co chân về, như vậy lão này đã ôm lấy bắp chân của nàng rồi.
Tẫn Diêm nhìn chằm chằm lão già thiếu chút nữa ôm lấy bắp chân của Khắc Lôi Nhã, cau mày đang muốn nói gì. Lão già kia lại giành mở miệng trước, lời nói của hắn khiến cho Tẫn Diêm im lặng:
"Các ngươi, tại sao lại không cẩn thận như vậy đụng vào lão nhân ta nha? Trời ạ ~ tuổi trẻ bây giờ đều lỗ mãng như vậy sao? Thói đời bạc bẽo a!" - Giọng nói kia ai oán khiến cho người xung quanh cũng quay đầu lại nhìn về phía bên này bàn luận xôn xao, nhưng không ai tiến lên để khuyên giải.Việc không liên quan đến mình thì vắt giò ngồi xem được rồi.Thủ vệ cửa thành cũng lộ ra dáng vẻ xem náo nhiệt, nếu không có gây ra chuyện gì phiền toái, bọn họ cũng sẽ không ra mặt. Huống chi, Khắc Lôi Nhã cùng Tẫn Diêm ăn mặc bình thường, mang bộ dáng của những người mạo hiểm, đi phiêu lưu, bọn họ cũng không thích lãng phí thời gian trên người dân. Nếu là Quý tộc bị quấy rầy như vậy, bọn họ đã sớm đi lên xua đuổi rồi.
Khắc Lôi Nhã giựt giựt khóe miệng, mình đụng phải hắn? Chẳng lẽ gặp phải tên lường gạt? Trong lòng Khắc Lôi Nhã vừa mới nghĩ như vậy, nhưng nhìn thấy một tia sáng trong ánh mắt lão liền khiến cho nàng lập tức bác bỏ cái ý nghĩ này. Đáy mắt hắn không có hiện lên sự khát vọng, ham muốn kim tệ. Hơn nữa, hơi thở của người này …Khắc Lôi Nhã gịât mình. Ngoài mặt là một lão nhân rất bình thường, nhưng toàn thân hắn lại mơ hồ tàn ra một cỗ ma pháp. Là dụng cụ ma pháp quý giá. Lão giả này, không đơn giản!
"Lão nhân gia này, thật sự thật xin lỗi." – Khắc Lôi Nhã không biết vì sao đáy lòng toát ra một cỗ cảm giác kỳ quái, cảm thấy đối chọi với lão nhân này sẽ tự rước đến phiền toái.
Nhanh giải quyết thì tốt hơn:
"Là ta không tốt, đây là bồi thường người “– Khắc Lôi Nhã móc túi tiền ra, lấy ra kim tệ vàng óng.
"Uh, coi như có lễ phép. Không biết các ngươi đây là muốn đi đâu đây?" – Lão già kia cũng không thu tiền, mắt xoay tròn nhìn Khắc Lôi Nhã
Khắc Lôi Nhã khẽ giựt giựt khóe miệng, liền thấy được đáy mắt kia chợt lóe lên một giảo hoạt, nàng hiểu được, lão đầu này, chính là nhằm nàng mà xông tới! Nhưng là vì cái gì?