Lời nói của Thẩm An làm Thẩm Thư lập tức nghĩ đến nụ hôn với Hàn Tử Việt trong studio hôm nay, gương mặt bỗng chốc ửng đỏ.
"Nhóc con này." Thẩm Thư vươn tay nhéo nhẹ khuôn mặt Thẩm An một phen, cười mắng: "Loại chuyện này làm sao có thể nói chính xác được, ngoan ngoãn ngủ đi, nếu không sau này sẽ không cao thêm nữa đấy."
"Hừ hừ!" Thẩm An rầm rì: "Ba ba mới không cao thêm được nữa a! An An nhất định sẽ cao lớn giống daddy vậy!"
"Vậy An An muốn phân hoá thành Alpha sao?" Thẩm Thư cười hỏi.
"Thật ra thì con thấy phân hóa thế nào cũng được ạ." Thẩm An trả lời: "Cũng không phải chỉ có Alpha mới có thể cao lớn như vậy, nhưng nếu An An phân hoá thành Alpha thì có thể bảo vệ cho ba ba tốt hơn rồi! Đương nhiên, nếu là Beta và Omega thì cũng có thể bảo vệ cho ba ba, có điều nếu là Alpha thì sẽ càng tốt hơn!"
1
Thẩm An vẫn chưa quên chuyện đã xảy ra ở trường trước đây. Nếu cậu nhóc là Alpha giống như daddy thì nhất định có thể bảo vệ cho ba ba tốt hơn nữa, hoặc là Beta giống như cha nuôi và chú Lâm cũng được.
Omega thì... Thẩm An buồn rầu chau mày, cũng không phải cậu nhóc có ý xem thường Omega mà là nếu sau này phân hoá thành Omega, sẽ không tiện làm nhiều chuyện!
"Vậy ba ba sẽ đợi An An lớn lên trở thành một Alpha rồi bảo vệ ba ba nhé!" Thẩm Thư mỉm cười hôn lên đôi lông mày đang chau lại của Thẩm An: "Đừng nghĩ nhiều nữa, bảo bối mau ngủ đi, chúc con ngủ ngon!"
"Chúc ba ba ngủ ngon ạ! Nhất định ba ba phải cùng daddy sinh cho An An một em gái nữa đấy!"
1
Thẩm An nói xong liền lập tức kéo chăn lên che khuất đầu mình để tránh cho Thẩm Thư lại nhéo cậu nhóc lần nữa. Sau đó lại khẽ kéo xuống một chút, lộ ra đôi mắt tròn xoe nhìn về Thẩm Thư.
"Phụt." Thẩm Thư bị dáng vẻ này của cậu nhóc chọc cười, đứng dậy tắt đèn, sau đó đi ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại.
......
Khi Thẩm Thư trở lại phòng thì thấy Hàn Tử Việt đã tắm rửa xong xuôi, lúc này đang ngồi trên đầu giường dùng quang não xử lý chuyện gì đó.
Thực tế Hàn Tử Việt không cần đến công ty cũng có thể giải quyết mọi việc. Mặc dù mẹ Hàn và cha Hàn bảo anh ở nhà vài ngày để bồi hai cha con Thẩm Thư và Thẩm An, nhưng Hàn Tử Việt thực sự không thể nhàn rỗi được. Anh đã sớm dưỡng thành thói quen luôn bận rộn với những việc này.
"An An ngủ rồi à?" Hàn Tử Việt không ngẩng đầu lên mà hỏi, động tác đánh chữ trên tay không hề dừng lại.
"Đã ngủ rồi." Thẩm Thư đáp, sau đó trở tay đóng cửa lại.
"Vậy em mau đi tắm rửa đi." Hàn Tử Việt cuối cùng cũng ngẩng đầu lên nói.
"Được." Thẩm Thư vừa nói vừa lấy từ tủ quần áo ra một chiếc áo choàng tắm sạch sẽ.
Đây là ngày thứ hai sau khi trở về, cũng là đêm thứ hai Thẩm Thư đơn độc ngủ cùng với Hàn Tử Việt. Nếu như nói lúc trước Thẩm Thư vẫn còn có thể bình tĩnh ngủ chung với Hàn Tử Việt, thì sau nụ hôn nóng bỏng ngày hôm nay cộng thêm những gì Thẩm An vừa nói lúc nãy, trong lòng Thẩm Thư giờ phút này cảm thấy có chút không rõ ràng.
Kỳ thật đó cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Thẩm Thư hiểu rất rõ. Cậu sống 27 năm trên đời, lần động d.ục đầu tiên và duy nhất chính là lúc mang thai Thẩm An năm hai mươi tuổi.
Sau khi ly hôn với Hàn Tử Việt, Thẩm Thư đã xóa sạch ấn ký - với công nghệ kỹ thuật hiện đại thì có thể xóa sạch dấu ấn của Alpha mà không làm tổn thương cơ thể của Omega.
Trong những tháng mang thai Thẩm An, Thẩm Thư không có kỳ động d.ục, sáu năm sau khi sinh Thẩm An thì cậu đều dựa vào thuốc ức chế. Tuổi của cậu ở thời đại này cũng không tính là già, cho nên cậu còn chưa phát sinh bất kỳ phản kháng nào đối với chất ức chế.
Khi Thẩm Thư từ phòng tắm đi ra, Hàn Tử Việt vẫn đang vùi đầu vào trong quang não, nhưng khi cậu bước tới thì Hàn Tử Việt liền đóng quang não lại.
"Anh không đi ngủ sao?" Thẩm Thư hỏi.
"Anh vẫn còn việc, em ngủ đi."
Hàn Tử Việt đứng dậy đặt quang não ở trên bàn. Sau đó quay đầu lại liền thấy Thẩm Thư đang lấy áo ngủ trong tủ quần áo ra, chuẩn bị thay. Hàn Tử Việt thoáng suy nghĩ mình có nên xoay mặt sang chỗ khác không, dù sao Omega này của mình thật sự là quá dễ đỏ mặt xấu hổ.
Vừa vặn Thẩm Thư cũng cầm áo ngủ xoay người lại, nhìn thấy Hàn Tử Việt đứng ở trước bàn làm việc nhìn cậu. Trong nháy mắt, động tác của Thẩm Thư cứng đờ lại.
Thẩm Thư muốn bảo Hàn Tử Việt xoay người sang chỗ khác, đừng nhìn chằm chằm cậu nữa. Mặc dù cậu đã thật sự sẵn sàng dành phần còn lại của cuộc đời mình với Hàn Tử Việt, nhưng trước mắt quan hệ giữa bọn họ còn chưa thân mật đến mức có thể bình tĩnh thay quần áo trước mặt đối phương như bình thường.
Nhưng Thẩm Thư lại sợ Hàn Tử Việt sẽ cảm thấy mình đang cố ý xa cách anh, cho nên không thể nói thành lời.
Hai người cứ đứng nhìn nhau như vậy. Cuối cùng, Thẩm Thư cắn răng bắt đầu cởi dây thắt lưng áo choàng tắm ra, cứ như vậy chuẩn bị thay đồ ngủ.
Dù sao cái Hàn Tử Việt có cậu cũng có, mà cái Hàn Tử Việt không có Thẩm Thư cậu cũng có... ví dụ như chức năng sinh con, chỉ là thay quần áo thôi mà, chuyện này thì có sao đâu! Đều là đàn ông với nhau cả!
Khi Thẩm Thư cởi dây áo choàng tắm ra, Hàn Tử Việt ngay lập tức hiểu ý của Thẩm Thư. Nhìn thấy lỗ tai của Omega đỏ bừng, kỳ thật Hàn Tử Việt rất muốn ra dáng thân sĩ xoay người sang chỗ khác để cho Omega không quá khó xử, thế nhưng nếu Thẩm Thư không bảo anh quay mặt đi thì Hàn Tử Việt cũng rất vui vẻ nhìn một cái cho đã mắt.
1
Dù sao hiện tại bọn họ đã là chồng chồng hợp pháp. Nếu hai người còn chưa tái hôn thì Hàn Tử Việt mới bận tâm một chút.
Alpha mơ hồ nhớ tới khoảng thời gian hai người bọn họ cùng trải qua kỳ động d.ục đó, Omega bị mình đè dưới thân có một thân hình rất tốt. Da thịt trắng nõn, mềm mịn bóng loáng.
Nếu bây giờ Thẩm Thư biết Hàn Tử Việt đang suy nghĩ gì nhất định sẽ cho rằng anh bị OOC rồi. Một Hàn Tử Việt điềm tĩnh, lý trí, rất chính nhân quân tử trong trí nhớ của cậu kia rốt cuộc đã chạy đi đâu rồi?!
Có điều Thẩm Thư cũng không biết Hàn Tử Việt đang suy nghĩ cái gì, lỗ tai cậu ửng hồng cả lên, động tác khẽ run rẩy cởi bỏ dây thắt lưng áo choàng tắm, áo choàng tắm lập tức mở rộng ra. Thẩm Thư còn chưa kịp làm gì nhiều, ngược lại Hàn Tử Việt đã có động tác.
Alpha mặc áo ngủ bỗng nhiên quay lại. Thẩm Thư đầu tiên là kinh ngạc một chút, sau đó nhanh chóng cởi áo tắm ra rồi túm áo ngủ mặc vào trước.
Cậu không biết rằng khi Alpha, người đang quay lưng lại với cậu trông thấy làn da trắng nõn của cậu thì trong lòng đã nổi lên tâm tư gì.
Hàn Tử Việt sợ nếu mình tiếp tục xem sẽ không nhịn được mà làm gì đó với Thẩm Thư. Chưa từng có ai lại hấp dẫn anh đến thế.
Lần đầu tiên Hàn Tử Việt biết bản thân cũng có một mặt kích động như vậy.