Tại Hạ Là Hệ Thống

Chương 30: Kim Thuộc Tính




Nhìn Cao Tường khẽ gật đầu, gã thanh niên đi đầu vẻ mặt đầy hưng phấn đi tới, hai tay sờ lên trên thủy tinh cầu, một luồng sáng màu xanh nhạt phóng ra.

" Thổ thuộc tính, được, đi vào thôi!" Hờ hững liếc mắt nhìn thủy tinh cầu một cái, Cao Tường gật đầu cười nói.

Có người dẫn đầu vào, nhất thời mọi người dưới đài không ngừng được, cả đám vội vàng kéo tới, tại thủy tinh cầu tìm ra thuộc tính của bản thân, tranh nhau tiến vào võ kỹ các.

Nhìn xung quanh càng ngày càng ít người, Cao Lãng sờ sờ cái mũi, quay lại nhìn An An cười nói," Đi thôi, thử tìm xem có được công pháp nào không?"

An An gật đầu một cách đáng yêu, gia tộc công pháp nàng cũng không có gì vội hết. Mục đích chính của nàng chính là đi theo bồi Cao Lãng mà thôi.

Bởi vì trong lòng hai người đều không quá vội vàng, nên đợi cho đến khi tất cả mọi người vào rồi, lúc này ánh mắt mới nhìn Cao Tường một cách bất đắc dĩ, chầm chậm tiến đến.

Cao Lãng nhìn về Cao Tường nhếch miệng cười cười, bàn tay đặt trên thủy tinh cầu, tia sáng màu vàng kim sáng lấp loé so với mọi người lúc trước còn muốn rực rỡ hơn, Kim thuộc tính.

Cao Tường cũng không có gì biểu hiện gì trên mặt, có chút gật đầu, ánh mắt đột nhiên quét rất nhanh ra xung quanh, sau đó lặng lẽ bước tới từng bước, ho khẽ một tiếng, làm bộ cúi xuống một chút, âm thanh khe khẽ truyền ra:" Kim đạo con đường thứ ba, phòng ba mươi sáu."

Nghe Cao Tường thấp giọng nói, Cao Lãng ngẩn người ra, có chút sửng sốt, sau đó vui vẻ. Gia chủ đây là đang giúp đỡ chỉ đường sáng a.

Gật đầu một cách bí mật, Cao Lãng đứng ở một bên nhìn An An kiểm tra.

An An nhìn thủy tinh cầu bóng loáng kia, chần chờ một chút, liền có chút lắc đầu bất đắc dĩ, ngón tay khe khẽ điểm lên trên.

Khi An An chạm lên trên, thủy tinh cầu đột nhiên hơi trầm xuống rồi ngay lập tức màu đỏ như lửa bừng lên, giống như mọi người nhưng thủy tinh cầu lại như một viên cầu lửa nóng cháy và sáng chói mắt.

Có chút rung động nhìn thủy tinh cầu hóa thành như một quả cầu lửa, Cao Lãng há miệng hút nhẹ một ngụm khí lạnh.

Hỏa cầu chỉ tồn tại trong chốc lát, đợi đến sau khi An An rút tay lại, mới từ từ tiêu biến, từng đạo khe nhỏ bé đã lan khắp thủy tinh cầu.

Cười khổ nhìn thủy tinh cầu bị bể tan tành, Cao Tường bất đắc dĩ thở dài một hơi, ánh mắt mang theo một chút ý vị khó hiểu nhìn An An khoát tay nói: " Vào đi thôi!"

" Khặc, thân thể hoả thuộc tính thật mạnh. Ha ha, Cao Lãnh ngươi là Kim thuộc tính, nàng lại là Hoả thuộc tính, Hoả khắc Kim. Ngươi mấy nay gần nàng chắc bị nàng khắc chết."

Khi Cao Lãng còn đang khiếp sợ, trong lòng đột nhiên vang lên âm thanh trêu chọc của Tử Văn.

Trong lòng bắt đắc dĩ gật đầu, Cao Lãng đi tới bên cạnh An An nhún vai, rồi xoay người hướng về trong võ kỹ các bước đi.

Thân thể mỗi người thường có một loại thuộc tính khác nhau, trong đó tập trung nhiều nhất là thuộc tính: Kim, Mộc, Thủy, Hoả, Thổ. Ngoài ra, có một số người mang thuộc tính hiếm như: Phong, Lôi, Độc, Băng, Khí, Ánh Sáng, Bóng tối,.. đều là số ít.

Thậm chí có nhiều thiên tài, sinh ra đã mang trong mình hai loại thuộc tính, thậm chí là ba loại thuộc tính,... Đều có sức ảnh hưởng vô cùng lớn, thuận lợi cho phát triển nghề phụ.

Như người mang hai loại thuộc tính: Hoả và Mộc, nếu làm Luyện đan sư, tiến bộ sẽ mạnh hơn người bình thường rất nhiều, vì trời sinh thân thiện với thảo mộc, lại khống hoả tốt.

Hay người mang hai loại thuộc tính Kim và Hoả, nếu làm Luyện khí sư, trời sinh đã là thiên tài so với Luyện khí sư bình thường.

Nói chung lại, người mang trong mình càng nhiều thuộc tính, tương lai càng thuận lợi.

Đáng tiếc Cao Lãng là hệ Kim thuộc tính, vô duyên với Luyện Đan Sư, bản thân hắn khắc chế Mộc thuộc tính, luyện đan mười lần thì hủy cả mười. Không hiểu sao lại nhờ có hệ thống Tử Văn, mới thành công làm giả Luyện đan sư.

Nhìn hai người sóng vai hướng về Võ kỹ các, lại cúi đầu nhìn thoáng qua thủy tinh cầu bị vỡ làm mấy miếng, Cao Tường nhặt vài mảnh, lẩm bẩm nói:" Ai, thiên phú thật là mạnh. Hai đứa đi gần nhau như vậy, mấy năm nữa có đời sau của chúng có lẽ sẽ cho gia tộc nối tiếp a."

Nói xong, Cao Tường lại tự giễu lắc đầu, vì chính suy nghĩ này của mình mà cảm thấy buồn cười.

Trong lúc đó, Cao Tường tự nhiên là không phát hiện ra khi hắn nói điều đó, An An đang sắp bước vào võ kỹ các thân thể mềm mại đột nhiên cứng đờ lại, đôi tai nhỏ mềm mại đột nhiên giống như thủy tinh cầu lúc trước, nóng rực lên.

Bước qua cánh cửa đen bóng, ánh sáng u ám, ánh sáng nhu hòa từ những viên Hoả châu gắn hai bên vách tường phát ra, đem chiếu sáng thêm những phần lầu các âm u, yên tĩnh.

Tiến vào lầu các, mấy cái thông đạo rộng mở hiện ra trước mắt, tại phía trước mỗi cái thông đạo đều hiện ra các chữ to ghi rõ các loại thuộc tính.

Cao Lãnh ánh mắt đảo qua mấy cái thông đạo, cuối cùng bước đến thông đạo có chữ Kim, sờ sờ cái mũi, quay lại nhìn thì thấy khuôn mặt nhỏ nhắn hồng rực, pha chút thẹn thùng của An An, có chút sửng sốt ngạc nhiên hỏi:" An An, làm sao vậy?"

" A?" Bị âm thanh của Cao Lãng càng làm cho hoảng sợ, khuôn mặt nhỏ nhắn của An An càng không khỏi đậm hơn một chút nữa. Một lát sau mới chậm rãi bình phục, chu miệng quay về Cao Lãng, hừ một tiếng: "Không có gì, mau đi tìm công pháp đi!"

Chẳng hiểu tại sao nha đầu này lại như vậy, Cao Lãng quay về phía thông đạo chữ Kim chỉ chỉ, cười nói:" Đi thôi!"

An An gật đầu không ý kiến, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, một tia đỏ ửng còn chưa tan đi hoàn toàn, nét kiều mị càng làm động lòng người.

Liếc nhẹ ánh mắt lên khuôn mặt kiều mị động lòng người của An An, Cao Lãng trong lòng nhất thời có chút không chịu được nhảy lên một cái, ánh mắt vội vàng hướng lại con đường phía trước.

Vì hai người thuộc tính khác nhau, thế nên Cao Lãng và An An đã tách ra, sau khi chọn xong công pháp thì gặp lại.

Vừa đi vào thông đạo chữ Kim, lại xuất hiện năm con đường nhỏ, trong mấy con đường nhỏ đó, còn mơ hồ thấy được một chút thân ảnh của tộc nhân.

" Thông đạo Kim con đường thứ ba." Ánh mắt đảo qua một vòng, Cao Lãng trực tiếp đi thẳng tới con đường nhỏ thứ ba.

Tiến vào tiểu thông đạo nhưng lại có cảm giác đi vào một vùng thiên địa khác, tại hai bên thông đạo, cứ cách vài thước lại có một tấm cửa gỗ chắc chắn màu vàng kim, mà lúc này tất cả các cánh cửa gỗ đó đều bung ra, tất cả dần hiện lên một màn ánh sáng màu vàng nhàn nhạt.

Màn ánh sáng màu vàng là một loại phòng vệ bí mật, đồng thời cũng là một loại khảo nghiệm cuối cùng với các tộc nhân trẻ tuổi, muốn lấy được công pháp trong đó, phải phá vỡ màn ánh sáng đó.

Trong đường nhỏ cũng có không ít tộc nhân, lúc này bọn họ đang ở trước cánh cửa màu vàng trước mặt, hung hăng đánh về màn ánh sáng màu vàng đó, ngẫu nhiên cũng có người thành công, âm thanh tan vỡ của tấm màn vang lên trong khắp con đường nhỏ, trong lúc này các tộc nhân khác đang ra sức công kích, trên mặt đều không khỏi hiện lên vẻ hâm mộ.

Cao Lãng bước chậm trên con đường nhỏ, nhìn các tộc nhân ở hai bên đường hăng hái cố gắn phá tan tấm màn đỏ.

Sau khi tìm được phương hướng, Cao Lãng nhìn thấy cánh cửa gỗ trước mặt, phía trên có ghi mã số: Ba mươi sáu.

Vuốt mũi cười cười, Cao Lãng bước nhanh một cái, sau đó thân hình dừng lại trước cánh cửa gỗ số ba mươi sáu, khẽ cười nói:" Chính là nơi này."

Lúc này trên con đường nhỏ, cũng có hơn mười tộc nhân. Bọn họ nhìn thấy Cao Lãng đứng trước cửa phòng số ba mươi sáu, tất cả đều không khỏi sững sờ, căn phòng nhỏ này ở trên thông đạo hệ Kim là căn phòng có màn hào quang phòng ngự kiên cố nhất, lúc trước cũng có một số tộc nhân muốn phá đại môn vào, nhưng tất cả đều phải đứng ở chỗ này mà bất lực.

Không để ý đến những ánh mắt kinh ngạc ở xung quanh, Cao Lãng chậm rãi đặt bàn tay lên màn hào quang đó.

Phán đoán một chút về lực lượng của màn hào quang, Cao Lãng lùi ra phía sau hai bước, hai chân thoáng tách ra, song chưởng chậm rãi đưa lên, đôi mắt khép hờ, linh khí nhàn nhạt trong cơ thể, theo lộ trình như trước bắt đầu nhanh chóng vận chuyển.

Đôi mắt đang khép hờ đột nhiên mở ra, bàn chân của Cao Lãng hung hăng bước lên một bước, thân hình chuyển động theo một quỹ tích kì dị, thân thể lao thẳng về phía màn ánh sáng. Tay phải đánh tới, thoáng mang theo tiếng gió có chút bén nhọn, cuối cùng mạnh mẽ oanh kích hướng tới tấm màn màu vàng đó.

" Lục điệp chưởng!"

Trong lòng quát lạnh một tiếng, bàn tay của Cao Lãng đánh mạnh một cái lên màn ánh sáng vàng, nhất thời một vòng tròn rung động từ trung tâm của tấm màn sáng, giống như sóng lớn, cấp tốc khuếch tán.

" Phá!" Khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm nghị quát lạnh lên một tiếng, trong mắt nhìn màn ánh sáng vàng đã rung động khoảng mười lần, rồi giống như một tấm thủy tinh, ầm ầm vỡ tan tành.

Chậm rãi thở ra một hơi, cánh tay của Cao Lãng chợt run lên, tay áo phát ra những tiếng phần phật, một lát sau lặng lẽ tuột xuống.