Phiêu Hương Các. Toà thanh lâu nổi tiếng nhất bên trong Linh Hoa Vực.
Cũng là trung tâm của con Phố Đèn Đỏ này.
Trên lầu hai, tại một căn phòng riêng, Cao Lãng và Vân Hi ngồi uống rượu với nhau, bên ngoài tiếng cười đùa của thiếu nữ vang vọng vào bên trong, thi thoảng còn kèm theo vài tiếng thở dốc.
Căn phòng tầng hai của Phiêu Hương Các, đơn giản không có cách âm. Nếu muốn cách âm, xin phép đi lên căn phòng tầng ba.
" Ngươi nói đi."
Rót cho mình một chén rượu, Cao Lãng hưởng thụ tạp âm bên ngoài, lạnh nhạt nói.
" Tại Phố đèn đỏ của Dược Hoa Vực, có một phương pháp tu luyện tăng cao thực lực."
Rót một chén rượu uống vào bụng, Vân Hi nhẹ giọng nói:
" Đó là hấp thu thực lực của nữ nhân bên trong các thanh lâu."
Nghe thấy hắn nói, Cao Lãng nhíu mày. Suy nghĩ một hồi lâu, mới cẩn thận hỏi:
" Hấp thụ âm khí?"
" Không sai."
Vân Hi gật đầu nói:" Ở các Toà thanh lâu quanh Phố Đèn Đỏ này đều có một công pháp tên là Nguyệt Âm Lô, chuyên cho các cô nương đồng trinh bên trong thanh lâu tu luyện."
" Công pháp này tốc độ tu luyện vô cùng nhanh, bình cảnh gần như là không có. Chỉ trong vòng một năm, từ người bình thường đi lên Linh Hải Cảnh cửu trọng. Thậm chí tư chất tốt hơn, có thể đi lên Linh Đan Cảnh. Tác dụng phụ chính là căn cơ không vững chắc, chỉ có cảnh giới chứ linh khí bên trong cơ thể vô cùng bạc nhược."
" Sau khi đạt đến một cảnh giới nhất định, các cô nương đó sẽ được đưa cho quan khách hưởng thụ. Trong một đêm vừa sung sướng, lại vừa có thể đột phá cảnh giới của bản thân. Giá cả vô cùng đắt đỏ."
Nghe thấy thế, Cao Lãng bên ngoài không tỏ vẻ gì, thế nhưng trong lòng có một chút khó chịu.
Nói tuy có vẻ đơn giản, thế nhưng tu luyện bằng cách hấp thụ từ người khác, vẫn không phải là từ bản thân ngươi. Nếu chiến đấu so về cảnh giới căn bản không thể chiến thắng được đối thủ.
Vân Hi nếu vì chuyện này mà lầm đường lạc lối, e sợ rằng chính là tự tìm đường chết. Trong một đêm tự hủy hoại căn cơ của bản thân.
Điều khiến Cao Lãng thấy khó chịu chính là, bản thân Vân Hi còn không biết điều ấy. Còn tưởng rằng nó béo bở lắm đâu, muốn lôi Cao Lãng chết cùng hắn.
" Sau đó thì sao?" Một hơi uống hết chén rượu, Cao Lãng bình tĩnh hỏi.
" Các cô nương sau khi bị hấp thụ, cảnh giới bị tụt xuống thành người bình thường. Sau đó bắt đầu tu luyện từ đầu như người bình thường. Vì môn công pháp này chỉ có nữ nhân đồng trinh mới có thể tu luyện được."
Vân Hi không biết suy nghĩ trong lòng Cao Lãng, vẫn vui vẻ giải thích:" Các cô nương ấy vẫn tiếp tục bán thân bên trong thanh lâu, chỉ là giá cả sau đó ít hơn giá lúc ban đầu rất rất nhiều."
" Để cho hành vi này phát triển mạnh như thế, chắc hẳn có rất nhiều người ủng hộ nó đi." Nhìn chén rượu trong tay, Cao Lãng cười khẩy nói.
" Ngươi nói đúng." Vân Hi mỉm cười nói:
" Mấy tên học viên bên trong Linh Dược học viện vô cùng thích chơi cái trò này. Dù sao ngươi cũng biết, Luyện Dược Sư bản thân luôn cắm đầu vào luyện đan, luyện dược. Rất ít khi có thời gian tu luyện, việc trong một đêm nâng cao thực lực rất được bọn chúng ưu ái."
" Tuy nhiên bọn chúng cũng rất sợ cái trò này..." Vân Hi đầu hơi cúi xuống, đột nhiên chuyển giọng.
" Ồ." Cao Lãng ngạc nhiên kêu lên một tiếng, khoé miệng hơi kéo, nhẹ giọng hỏi:" Có gì hot."
" Thực ra đằng sau Phố Đèn Đỏ, là do Hợp Hoan Tông bảo kê. Các cô nương bên trong sau khi thất thân, sẽ chuyển sang tu luyện công pháp Hợp Hoan Tông, quay lại Hái Dương Bổ Âm."
Vân Hi ánh mắt lén lút cẩn thận liếc xung quanh, đầu hắn tiến sát lại gần Cao Lãng, hạ thấp giọng nói:
" Do có Hợp Hoan Tông đứng đằng sau, thế nên thật giả lẫn lộn. Nếu ngươi không có đủ kinh nghiệm, đi vào trong đây không những không tăng cao thực lực, lại còn bị hấp thu thực lực, mười không còn một."
" Thế nên bây giờ, đi vào Thanh lâu giống như đi chơi đổ bạc vậy. Ngươi may mắn, ngày mai cảnh giới tăng lên một bậc. Ngươi xui xẻo, thực lực bị sụt giảm ba thành."
Cao Lãng nghe xong, trong lòng đột nhiên cảm thấy thoải mái. Gật đầu hỏi:" Tại sao lại chỉ có sụt giảm ba thành?"
" Người ta mất tiền đi vào thanh lâu để được vui vẻ một đêm, chứ đâu phải đến để gây sự. Ba thành thực lực sau khi nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một thời gian, sẽ lại có thể hồi phục được. Nếu hút quá nhiều, có thể ảnh hưởng đến căn cơ của kẻ mình hút."
Cạch...
Vân Hi quay lại ngồi trên ghế, chạm nhau với chén rượu của Cao Lãng, uống lấy một hớp, tiếp tục nói:
" Ba thành là giới hạn, nếu chẳng may hút quá nhiều, lại gặp phải kẻ có hậu trường cứng, chạy đến náo loạn Thanh lâu, được không bù mất."
" Bên trong Kinh Hoa Vực này a. Tất cả mọi thế lực đằng sau đều lấy mục đích kinh doanh làm chủ đạo mặt ngoài. Thế nên ngươi tốt nhất đừng coi thường các hàng quán xung quanh đây. Vọng Hương Lâu của Địa Cung, và Phố Đèn Đỏ của Hợp Hoan Tông chính là ví dụ."
Cao Lãng uống một chén rượu, cười đùa nói:" Vậy ý ngươi là, chúng ta hiện đang ở sâu bên trong địa bàn Hợp Hoan Tông?"
" Chính xác."
Vân Hi gật đầu nói, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.
Cao Lãng cầm chén rượu trên tay, ánh mắt nhìn thẳng Vân Hi, rượu cũng tỉnh vài phần.
" Nói đúng hơn là, chúng ta hiện đang ở trong sơn môn của Hợp Hoan Tông. Các tông môn ở Dược Hoa Vực bây giờ hầu như đều chuyển sang hình thức kinh doanh hết rồi. Đây mới chính là đặc sản của Dược Hoa Vực, nơi khác không hề có."
Vân Hi nở một nụ cười tự tin, nhẹ giọng nói.
Nghe xong, Cao Lãng cũng nở một nụ cười.
Tông môn chuyển sang hình thức kinh doanh, người bên ngoài lại có thể tự do đi lại bên trong tông môn, quả là một hình thái thú vị.
" Vậy mục đích ngươi dẫn ta tới đây, không phải là tìm tới các cô nương để hấp thu thực lực đi." Cao Lãng bình tĩnh uống rượu, nhẹ giọng nói.
" Tất nhiên là không." Vân Hi cười lắc đầu:" Cũng chỉ có mấy tên thực lực thấp kém vô vọng với việc đột phá mới đâm đầu vào chuyện này, ta vốn rất có thiên phú, việc gì phải tự tìm đường chết đâu."
" Mục đích của việc hôm nay hai ta xuất hiện tại đây. Là để hấp thụ oán khí."
" Oán khí?" Cao Lãng nhíu mày suy nghĩ, chợt nhận ra cái gì, liền vội hỏi:" Ám thuộc tính."
" Phải." Vân Hi gật đầu, ánh mắt hơi híp lại:" Các cô nương tại đây vì tu luyện môn công pháp Nguyệt Âm Lô, sau khi bị phá đi thân thể, trong lòng sẽ tích tụ oán khí. Rất phù hợp cho việc chúng ta dùng công pháp Địa Ngục Kinh hấp thụ nó."
Cao Lãng gật đầu đồng ý, chợt bình tĩnh hỏi:" Ngươi biết nhiều như thế, có phải hay không đã từng đến nơi này rồi?"
Nghe thấy thế, sắc mặt Vân Hi vốn đang vui vẻ lập tức cứng đờ, nhanh chóng chuyển giọng:
" Ngươi đang nói cái gì thế? Sao ta lại có thể là người như thế được?"
Cao Lãng híp mắt lại, nhìn thấy dáng vẻ chột dạ của Vân Hi, khoé miệng hiện lên vẻ cười lạnh.
" Được rồi. Ta đã từng đi vào, lần trước là vào cùng A Lôi, lần sau là đi cùng Mao Sơn, ngươi là người cuối cùng." Không nhịn được ánh mắt dò xét của Cao Lãng, Vân Hi vội vàng nói.
Cao Lãng khoé miệng co giật, trong lòng thầm thở ra một hơi. Xem ra ngoài hắn ra, mấy tên kia đều bị Vân Hi kéo xuống nước a.
" Ta nói sao ngươi lại như thế chứ? Dáng vẻ khinh miệt ấy là sao? Ta chính là tìm được chỗ tốt, thế nên mới dẫn ngươi tới cùng hưởng a, đừng có ra vẻ như vậy." Vân Hi khịt mũi coi thường, khinh bỉ lại Cao Lãng.
Đối với hành động của Vân Hi, Cao Lãng chỉ quăng tới ánh mắt lạnh nhạt, triệt để không thèm bắt chuyện với hắn.
" Vậy giờ chúng ta phải làm thế nào?" Cao Lãng lạnh nhạt nói.
" Yên tâm, ngươi cứ việc đi theo ta là được, việc này ta quen thuộc." Vân Hi cười hắc hắc nói, vẻ mặt vô cùng bỉ ổi.
(ー_ー゛)
......
Tại một căn phòng khác trên tầng ba, không gian yên tĩnh hơn rất nhiều.
Bên trong một căn phòng, một nam một nữ vui vẻ phối hợp hành động với nhau.
Tiếng thở dốc cùng hành động nhịp nhàng của hai bên vô cùng đồng điệu khiến căn phòng càng thêm ám muội.
Bên trên nóc phòng, Cao Lãng và Vân Hi nằm sát bên trên, mặc lấy bộ trang phục đen kín mít giữ yên tĩnh hưởng thụ phong cảnh bên dưới.
" Ngươi chắc chắn căn phòng này là đúng sao?" Vẻ mặt có chút khó chịu nhìn tên nam nhân bên dưới, Cao Lãng nhỏ giọng hỏi.
Nữ còn có chút tư sắc, thế nhưng tên kia đơn giản quá xấu rồi. Thật không hài hoà chút nào.
" Phiêu Hương Các là trụ sở của Hợp Hoan Tông, bên trong đây mọi thứ có quy củ hơn bên ngoài rất nhiều. Sẽ không có chuyện kẻ đến tìm vận may, lại gặp xui xẻo ở cái chỗ này đâu." Vân Hi thì thầm nói.
" Ngươi vận công pháp thử xem."
Cao Lãng nghe xong, khẽ nhắm mắt lại, cẩn thận vận chuyển công pháp Địa Ngục Kinh bên trong cơ thể.
Từng tia dòng khí màu đen ở bên dưới chảy dần lên bên trên, di chuyển vào trong cơ thể của Cao Lãng.
Vận chuyển công pháp một thời gian, Cao Lãng nhẹ nhàng thu lại, chậm rãi mở mắt ra.
" Cảm giác thế nào?" Vân Hi mỉm cười hỏi, dáng vẻ vô cùng tự tin.
" Đúng là ta có cảm nhận được." Cao Lãng nhẹ giọng lẩm bẩm.
" Ta đã nói rồi mà." Vân Hi cười nhạt nói, sau đó liền im lặng tu luyện.
Mặc kệ Cao Lãng bên cạnh cùng hành động của đôi nam nữ bên dưới.
Cao Lãng không tiếp tục tu luyện, mà cúi đầu trầm tư.
Tuy tốc độ tu luyện không thể bằng lúc ở Nam Hoang Cấm Khu, nhưng ít ra vẫn nhanh hơn khi ở nơi khác rất nhiều.
Dù sao Địa Ngục Kinh vốn không phải công pháp hấp thu linh khí thông thường, mà là công pháp hấp thu những tạp chất, linh khí độc hại bị ô nhiễm.
Tuy nhiên nếu Vân Hi bảo rằng đây là oán khí thì không phải. Cao Lãng khi hấp thu chỉ cảm nhận chút oán ức nhàn nhạt mà thôi, nó chỉ là một phần trong sợi hắc khí mà Cao Lãng hấp thụ.
" Tử Văn, ta vừa hấp thụ cái gì?" Biết rõ hỏi Vân Hi cũng không biết, Cao Lãng trong đầu câu thông với Tử Văn.
" Là Dâm dục chi khí." Tử Văn hồi đáp lại:" Địa Ngục Kinh là công pháp không những hấp thu linh khí bị ô nhiễm, mà nó còn có thể hấp thu những mặt tối trong nhân loại là Ngạo mạn, Tham lam, Dâm dục, Phẫn nộ, Phàm ăn, Đố kỵ, Lười biếng..."