Tác Giả Đảo Lộn Tu Chân Giới

Chương 59: Giao chiến.




Godric cảm nhận được sự đe dọa từ nam tử trẻ tuổi trước mắt, Anh lặng lẽ rút ra đũa phép. Rowena và Helga nhìn nhau, không hẹn mà cùng lúc đứng chắn trước các học viên. Salazar bình thường vẫn luôn không đến ăn ở đại sảnh đường không biết xuất hiện từ lúc nào đã tiến đến đứng cạnh Godric.


Các giáo sư khác của Hogwarts không dám có hành động gì lỗ mãng, bầu không khí căng thẳng dường như chỉ cần một chấn động nhỏ là có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.


Lãnh Quân nhíu mày, hắn không hiểu, vì sao những người ở đây đều là phàm nhân nhưng lại ẩn chứa một loại năng lượng kỳ lạ, hiển nhiên loại năng lượng này chẳng đủ tạo nên mối đe dọa đối với hắn, nhưng vấn đề là hắn cảm thấy mấu chốt để hắn đột phá tu vi lại xuất phát từ loại năng lượng này.


'Nếu vậy thì thử một chút cũng được.'


Lãnh Quân dùng mấy loại pháp thuật cấp thấp để xem trình độ của phàm nhân nơi này, hắn sử dụng băng vũ trong bộ 'Băng Nguyên' khiến nhiệt độ trong đại sảnh đường nhanh chóng giảm xuống. Godric biến sắc vung đũa phép thi triển một loại cổ phép thuật bảo vệ các học viên, Salazar cũng nhanh chóng ném ra vài cấm chú tấn công Lãnh Quân, anh không dùng đũa phép mà là dùng một loại quyền trượng tràn ngập hơi thở hắc ám. Lãnh Quân không dám coi thường, linh hoạt né tránh đám cấm chú chết người này.


Rowena kích hoạt đại hình ma pháp của tòa lâu đài, Helga nhanh chóng đưa học viên đi sơ tán, cả tòa lâu đài đang đặt trong tình trạng báo động.


Lãnh Quân ngoài né tránh đám cấm thuật kia ra còn tranh thủ đánh trả mấy lần, đều dùng phép thuật sơ cấp trong bộ 'Băng Nguyên'. Hắn nhận ra bốn người bao gồm cả người vừa đưa đám trẻ kia đi là có thực lực mạnh nhất, lần này hắn chuyển sang dùng phép thuật trung cấp, bức bốn người này phải phát huy hết khả năng.


Helga nhanh chóng trở lại gia nhập vào vòng chiến, đại sảnh đường đã bị đánh phá đến hoang tàn.


Nếu phép thuật sơ cấp phân chia thuộc tính như kim, mộc, thủy, hỏa, thổ,... Thì phép thuật trung cấp lại không chia thuộc tính mà chia thành hai nhóm, nhóm chiến đấu và nhóm phụ trợ. Nhóm chiến đấu là những loại pháp kỹ này kia, còn nhóm phụ trợ đơn giản là mấy phép thuật hỗ trợ sinh hoạt (nấu, nướng...).


Lãnh Quân dùng 'Di Hình bộ pháp' dễ dàng tránh né cấm chú của bốn nhà sáng lập, nhưng ngược lại, để tấn công chuẩn xác bốn người này cũng khó khăn không kém, bốn người không bị Hogwarts hạn chế nên vẫn có thể độn thổ như thường, đó còn chưa kể đến đại hình ma pháp của tòa lâu đài đang không ngừng gây khó dễ cho Lãnh Quân.


Lãnh Quân biết mình đang chiến đấu ở 'sân nhà' người ta nên không nương tay, hắn dùng "Bích Mộc tựu lâm', một trong những loại pháp thuật trung cấp lợi hại nhất để tấn công. Helga kinh hãi nhìn Lãnh Quân, cô không ngờ có người lại có thể nắm giữ loại lực lượng gần giống với lực lượng thiên nhiên thế này, mọi đòn tấn công đều giống như ngẫu nhiên nhưng ẩn chứa trùng trùng điệp điệp bẫy rập, vấn đề là những đòn tấn công chết người này lại quá lừa người, chúng che giấu hoàn toàn sát ý khiến người ta không kịp nhận ra, nếu dùng để ám sát thì đảm bảo 100% thành công. Bốn người khó khăn đối phó, trận chiến này xem ra đã có kết quả.


Thực ra bốn người không biết mấy loại pháp thuật này ở Thất Giới quá thô thiển, vì chúng không thể tránh khỏi thần thức của tu chân giả nên dù có ẩn chứa sát ý hay không cũng như nhau cả, huống chi những phép thuật này đều tu luyện ở giai tầng Giả Tiên kỳ, vốn quá phổ thông không có gì đặc biệt nên tu giả nào cũng có thể luyện được.


Lãnh Quân sau khi ước lượng được thực lực của bốn người liền thi triển phép thuật cao cấp, Tàn Tiên quyết.


Hiệu quả như tên gọi - phế tiên, ma lực trong không gian trở nên bạo loạn hình thành một làn sóng công kích, có thể phế bỏ toàn bộ ma lực của bốn nhà sáng lập.


Phép thuật cao cấp vốn là loại phép thuật thi triển với công pháp của tu chân giả, thế nên ở Thất giới dù đều tu luyện chung một loại phép thuật nhưng hiệu quả lại vô cùng phong phú. Lãnh Quân tu luyện công pháp ẩn chứa pháp tắc của thời gian nên hiệu quả gây ra mang đặc điểm tiêu biểu nhất của thời gian - Hủy diệt.


Đúng lúc này, một giọng nói vang lên phía sau Lãnh Quân, khiến toàn bộ hành động của hắn như bị đông cứng lại.


"Có thể dừng lại ở đây." Một nam tử tóc vàng giống như từ thinh không xuất hiện, hắn trống rỗng xuất hiện mà không kinh động một ai, nếu như hắn không lên tiếng thì chắc chắn không một ai có mặt ở đây phát hiện ra cả.


Lãnh Quân âm thầm kinh hãi, mọi lực lượng của hắn đã bị khóa chặt, linh lực trở nên trì trệ, tê liệt, đến phản ứng của cơ thể cũng dần mất kiểm soát.


"Từ bao giờ mà thế giới này trở nên yếu ớt như vậy, mặc cho ai muốn tiến thì tiến như này sao?" Lãnh Kỳ lười biếng ngồi vắt vẻo trên lăng kính thủy tinh, ánh mắt hắn mang theo giễu cợt nhìn Lãnh Quân, tuy vậy, hắn cũng vô cùng tò mò, bằng cách nào Lãnh Quân có thể không chút trở ngại đi qua bức màn thời không mà Đoạn Anh dựng nên để tiến vào thế giới này?


...


Đoạn Anh trầm tư quan sát bức màn thời không, nó không hề có dấu hiệu hư hại, thậm chí ngay cả dấu vết chỉ ra có người đụng chạm lên không cũng không có, thế thì bằng cách nào... Trừ khi...


Đúng lúc này không gian ba động xuất hiện, Cổ Long từ đó bước ra, đối mặt với nam tử tóc bạc, chỉ thấy hắn hơi lộ ra kinh ngạc, sau đó chuyển biến thành một nụ cười nhếch mép, giây phút đó Cổ Long cảm thấy bản thân như bị trúng định thân thuật. Cậu cảm nhận được sự nguy hiểm rõ một một đến từ nam tử tóc bạc này, đến nỗi nếu một giây sau nam tử đó quay sang lấy mạng cậu cũng không có gì bất ngờ.


Lại nữa, đây là người thứ hai có thể tự do qua lại cổng không gian mà không bị bức màn thời không của hắn ngăn cản, Đoạn Anh nheo mắt lại đầy nguy hiểm. Nếu ai cũng có thể tự do qua lại thế giới này như vậy, thì cái vị trí sáng thế thần này, hắn cũng không cần làm nữa. Tuy nghĩ là vậy nhưng trên mặt Đoạn Anh vẫn đeo một nụ cười công thức hóa, hắn lịch sự hỏi Cổ Long giống như chưa có chuyện gì xảy ra cả, tất nhiên nếu không tính sát ý như hóa thành thực chất từ mắt hắn tỏa ra.


"Thật đúng là bất ngờ, ta không nghĩ tới lại có thêm một kẻ có thể đi qua lớp chắn do ta dựng lên mà không hề có chút khó khăn nào, bất ngờ hơn nữa là nếu ta không tận mắt chứng kiến thì cũng không phát giác ra có khách đến thăm nhà mà không cần mở cửa, vậy... Cậu có vui lòng giải đáp cho ta một thắc mắc nho nhỏ... Làm thế nào mà cậu có thể làm được điều kỳ diệu đó chứ?"


Không nói đến âm điệu trong câu nói của Đoạn Anh, chỉ riêng nội dung câu hỏi cũng tràn ngập địch ý rồi. Cổ Long không chần chờ, điều động Sinh Linh lực lượng... chạy trốn.


"..." Đoạn Anh trừng mắt không dám tin, nụ cười cũng trở nên vặn vẹo, sát khí tỏa ra nghi ngút.


Hắn... chạy?


Cổ Long một lần nữa khiêu chiến giới hạn của Đoạn Anh, ngay trước mắt hắn bỏ chạy khỏi thế giới này, bức màn thời không một lần nữa chứng minh được sự vô dụng của nó, hoàn toàn không có một chút tác dụng cản trở nào cả.


Đoạn Anh tự tay xé mở bức màn thời không, hắn đuổi theo Cổ Long, hiển nhiên là bị Cổ Long chọc tức nên mới làm ra hành động không bình thường chút nào này.


Vạn Tinh giới tuy chỉ là thế giới giả tưởng nhưng dù sao cũng là lực lượng của Thứ Nguyên thần diễn sinh mà ra, thế nên về cơ bản, chúng cũng không khác gì những thế giới thông thường, Đoạn Anh là một sáng thế thần, không phải nhân vật sáng thế thần trong câu truyện của giả lập giới, thế nên lực lượng của hắn đương nhiên có thể đưa hắn tiến vào biển không gian của Vạn Tinh giới.


Cổ Long vừa rời khỏi tinh điểm, cứ tưởng bản thân đã được an toàn, nào ngờ phía sau truyền đến tiếng phượng khiếu, cậu kinh hãi nhìn lại, là một con cửu dực phượng hoàng. Cơ thể con phượng hoàng này rất lớn, phải bằng một hòn đảo là ít, đôi mắt nó hung tợn nhìn Cổ Long, hiển nhiên mục tiêu của nó là cậu.


Nơi này là Vạn Tinh giới, thuộc chưởng quản của Xích Sắc Thần Long, không lí nào lại tự dưng xuất hiện một con phượng hoàng được. Cổ Long chợt nhớ tới nam tử tóc bạc, không lẽ...


Không thể nào, nam tử tóc bạc đó không phải nhân vật trong thế giới giả tưởng sao? Vì sao hắn có thể rời khỏi thế giới của chính mình.


Cổ Long quay người liền chạy, cậu thi triển 'Linh Hoán Vạn Điệp' biến bản thân thành ngàn vạn hồ điệp, tản mát khắp nơi, để xem con phượng hoàng này đuổi theo bằng cách nào, dù sao chỉ cần một con hồ điệp thoát được là cậu có thể thoát.


Đoạn Anh mở ra tạo hóa chi mục, hắn có thể tìm ra đầy đủ thông tin nhờ vào khả năng này, trong phút chốc, mọi thông tin về 'Linh Hoán Vạn Điệp' đã bị hắn nắm bắt. Kêu lên một tiếng dài, Đoạn Anh kích hoạt Không Gian lực lượng - Đông Cứng Không Gian, toàn bộ số hồ điệp bất động, hay nói cách khác là bị đông cứng tại chỗ. Đoạn Anh gom lại toàn bộ số hồ điệp, kích hoạt Thời Gian lực lượng - Đảo Chiều Thời Gian, bao quanh đám hồ điệp xuất hiện luồng thời gian đảo chiều, 'Linh Hoán Vạn Điệp' bị vô hiệu hóa, đám hồ điệp tụ lại thành một đám, thân ảnh Cổ Long dần xuất hiện.


Cổ Long vẫn bị đông cứng, nhưng ánh mắt cậu biểu hiện ra sự kinh hãi tột độ, thật kinh khủng, người này... Không đúng! Con phượng hoàng này có thể khống chế không thời gian, đây là khả năng tối cao của Thời Không pháp tắc, chỉ có chân chính thần minh mới có thể làm được, ngay cả Thất Giới của cậu, Thời Không pháp tắc cũng không làm được như vậy, thậm chí đây là lĩnh vực mà Sinh Linh giả và Vong Tinh giả đều muốn mà không thể với tới, chỉ có một số ít Vô Dục giả được Thứ Nguyên thần đặc cách mới có được.


Đoạn Anh trở về nhân hình, nơi này là Vạn Tinh giới, không phải thế giới của hắn, sử dụng Thời Không lực lượng ở đây quá tốn sức, giờ thì để xem vì sao Sinh Linh giả này có thể vô hiệu hóa bức màn thời không của hắn.


...


Lời tác giả.


Tốc độ ra chương của ta rất chậm, một phần do lười, lâu lâu thì do quên, nếu có ai giục mà vẫn chưa ra thì là do có viết nhưng đứt quãng ví dụ như hôm nay viết được 300 từ nhưng buồn ngủ quá để mai viết tiếp sau đó quên béng để người đọc phải giục tiếp thì mới nhớ ra. Tại chỉ tối nào không bận ta mới viết được nên hay viết được giữa chừng thì buồn ngủ. Thêm nữa dạo này ít dùng Wattpad, lâu lâu mới vào nên cũng quên. Tóm lại, nếu thấy lâu rồi mà ta không ra chương mới thì  mn chịu khó giục nhá😸.