Tác Giả Đảo Lộn Tu Chân Giới

Chương 43: Rời khỏi Thiên Thượng bí cảnh.




Thiên Thượng bí cảnh, đã trải qua mấy ngàn năm, không những tài nguyên trong Thiên Thượng bí cảnh không có dấu hiệu cạn kiệt mà còn có dấu hiệu phát triển hơn trước, âu cũng là nhờ sự quản lí của Hắc Sắc Thạch Long, không kể tới những động phủ của tiên giả Thiên Giới chưa được tìm thấy, chỉ riêng linh thảo, linh dược thôi cũng đủ khiến chúng tu sĩ phát cuồng.


Mà linh thảo, linh dược khiến chúng tu sĩ điên cuồng nhất trong Thiên Thượng bí cảnh là gì?


Là những chủng loại linh thảo để luyện chế đan dược duy trì thọ mệnh.


Điển hình như vị Huyết Xác lão tổ có mặt trong lần đấu giá hội mà Cổ Long tham gia, với tu vi Thượng Ma kỳ đáng ra chỉ có 500 năm thọ mệnh thế mà vị lão tổ này thọ mệnh đã xấp xỉ 1000 năm.


Thế nên mới nói, không sợ ngươi chỉ có 100 năm thọ mệnh hay 500 năm thọ mệnh, không sợ ngươi có tu vi cao hay thấp, còn sống được bao nhiêu năm, chỉ sợ ngươi không nằm trong danh sách những người được phép tiến vào Thiên Thượng bí cảnh mà thôi.


Mà việc giới hạn số tu sĩ tiến vào Thiên Thượng bí cảnh cũng là để bày tỏ sự tôn trọng với số yêu tộc còn sót lại trong Thiên Thượng bí cảnh. Bởi lẽ, số yêu tu được liệt vào danh sách 'yêu tộc' trong Thiên Thượng bí cảnh đều phải là yêu thú cấp 8 trở lên, tức là tu vi Thiên Đạo kỳ trở lên. Thế nhưng vẫn không tránh khỏi có một số tu sĩ bên ngoài không kìm được mà lẻn vào 'bất hợp pháp'.


Thế nhưng lần này lại không có một tu sĩ hay ma tu nào dám lẻn vào Thiên Thượng bí cảnh, lí do cũng vì cuộc giao đấu giữa hai vị tiên giả Thiên Giới và vị ma đầu Ma Giới đã truyền ra ngoài.


Nhóm người Cổ Long hiện giờ đang an toạ trên 'Lăng Không Xa', phải nói tốc độ phi hành của 'Lăng Không Xa' cực kỳ khủng khiếp, thế nhưng những người ngồi trong 'Lăng Không Xa' lại chẳng cảm nhận được chút rung chấn gì cả, trái lại còn rất tự tại, ung dung.


Thế nhưng cái giá phải trả cho sự ung dung đó lại chẳng rẻ chút nào, bởi cứ mỗi giờ lại phải bổ sung chín viên linh thạch thượng phẩm cho nó, quả thật khiến người người căm phẫn.


Uỳnh!


'Đệch! Hai thằng thổ tả đó vẫn còn cắn nhau.' Cổ Long không khỏi chửi tục trong lòng.


Âm thanh trận chiến khá ồn ào, va chạm trong lúc đối đầu thậm chí còn khiến cho linh khí xung quanh bạo động. Thảm thực vật, không! Phải nói là toàn bộ sinh vật quanh đó bị diệt sạch, không có một sinh vật nào có thể thoát nạn.


Dù 'Lăng Không Xa' có nhanh tới đâu cũng chưa chắc không bị cuộc giao chiến đó ảnh hưởng, xem ra phải đợi rồi, hi vọng hai vị kia dịch ra xa một chút, đừng đứng chắn trước lối ra như thế.


Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!


Ầm! Ầm! Ầm!


Xoẹt!!!


'Đệch! Đã sáu tiếng rồi đấy, chẳng lẽ hai con chó điên đó không biết tránh sang một bên rồi mới cắn nhau tiếp à?' Cổ Long một lần nữa khẩu nghiệp.


Rống!


Một âm thanh phát ra từ sâu trong Thiên Thượng bí cảnh, luồng uy áp khổng lồ phủ xuống, tiếng gầm khiến cho không gian vặn vẹo, là tiếng gầm của yêu thú viễn cổ, tiếng gầm kinh thiên động địa khiến vạn vật trở nên tĩnh lặng, cuộc giao chiến cũng đình chỉ.


'Long Long! Uy áp này hình như phát ra từ khu một.' Thanh Đế truyền âm với Cổ Long.


Mặt Cổ Long nhăn nhó như khỉ ăn ớt 'Lần trước là Long nhi giờ lại là Long Long, dám gọi mình như thế, chán sống rồi chắc.'


'Ừ! Đúng là trong khu một, thậm chí tu vi còn là Chuyển Kiếp kỳ.' Cổ Long ung dung truyền âm lại với Thanh Đế.


"Thánh giả Thần Giới??? Không thể nào!" Thanh Đế không kìm được thốt lên.


Đám người Lâm Chí giật mình nhìn Thanh Đế, sau khi tiêu hoá xong lời nói của Thanh Đế thì đồng loại hít một ngụm khí lạnh, thậm chí cả người bình tĩnh như Lãnh Quân cũng không khỏi bàng hoàng.


Thánh giả, đây thuộc giai tầng nào? Chỉ dùng một câu để miêu tả, 'xa không với tới'.


Mà thánh giả, cách xưng hô này không phải ai cũng dám nhận, phải biết với tu sĩ và ma tu Nhân Giới xưng hô cao nhất cũng chỉ dám nhận một tiếng địa tiên hay địa ma, ấy còn là cường giả Lưỡng Cực kỳ và Phân Ma kỳ mới có vinh dự đó.


Còn ở tu vi Thượng Tiên kỳ hay Thượng Ma kỳ trở xuống cũng chỉ dùng đạo hiệu mà thôi


Mà ngay cả với tu vi Địa Vương kỳ hay Ma Hoá kỳ cũng chỉ dám nhận tiếng tiên giả hay ma giả, phải đến tu vi Thiên Đạo kỳ mới được phép dùng tiếng kim tiên chân quân chứ nào dám đả động gì đến từ thánh giả.


Còn ở tu vi Khuyết Tiên kỳ và Khuyết Ma kỳ thì dùng đến thiên tiên và thiên ma để xưng hô (hay còn gọi là tiên quân và ma quân), mà những lão tổ Nguyệt Đế kỳ mới chính thức được gọi là thượng tiên và thượng ma, khác một trời một vực với Thượng Tiên kỳ và Thượng Ma kỳ ở Linh Tiên và Linh Ma cảnh.


Mãi cho đến Nhật Tinh kỳ thì những cường giả này mới được gọi là tiên hoàng hay ma hoàng, đến cảnh giới Nhập Tiên kỳ và Đoạ Ma kỳ cách xưng hô mới chạm tới mức thánh quân.


Cuối cùng, như đã biết, thánh giả, chính là từ chỉ những cường giả Chuyển Kiếp kỳ trên Thần Giới, đã xa lại càng xa, với những tu sĩ Nhân Giới như đám người Lãnh Quân, còn chưa được biết mặt Thiên Giới như thế nào thì Thần Giới chính là tồn tại ngay cả trong mơ cũng chưa chắc được thấy.


Đám người Lâm Chí không một chút nghi ngờ, dù sao ở đây người có tu vi cao nhất cũng là Thanh Đế, có thể nhận ra tu vi của một cường giả Chuyển Kiếp kỳ dẫu có khó tin nhưng cũng không phải không thể xảy ra, biết đâu vị 'tiền bối bí ẩn' này tu luyện thứ công pháp đặc biệt nào đó thì sao.


Đến lúc này Hạ Linh mới từ bỏ việc tơ tưởng tới số bảo vật của Thanh Đế, dường như hiệu ứng 'não tàn' tồn tại trên ả cũng bị vô hiệu hoá rồi.


Vị tiên giả và ma giả tái mặt, không chút do dự, quay đầu rời khỏi Thiên Thượng bí cảnh, vị địa tiên theo sau thấy vậy cũng trốn mất.


Nhân cơ hội đó, 'Lăng Không Xa' cũng nhanh chóng rời khỏi Thiên Thượng bí cảnh, chưa đầy một phút, xung quanh đã không còn một ai.


...


Thiên Thượng bí cảnh, khu một.


Hắc Sắc Thạch Long cuộn mình, đám người đó cuối cùng cũng rời khỏi Thiên Thượng bí cảnh, sau khi cân nhắc mãi, nhận ra nhóm Cổ Long muốn ra ngoài nên Hắc Sắc Thạch Long mới giúp một tay,... Dù sao cũng tiễn được Cổ Long ra ngoài.


Hắc Sắc Thạch Long hoàn toàn nhận ra Cổ Long không bình thường, lúc đầu không phát hiện ra, nhưng sau nhiều lần cả gan nhìn lén, Hắc Sắc Thạch Long tìm được đáp án, là một chủ thần giống người đã cho nó cơ hội hồi sinh.


Đó là lúc Đại Đạo thần kiếp giáng xuống, thứ kiếp nạn mà những thần đế Thần Tổ kỳ cũng phải sợ hãi, không những thế, lúc đó Thiên Đạo còn cực kỳ phẫn nộ, Hắc Sắc Thạch Long phải chịu Đại Đạo thần kiếp ở cường độ vô cùng khủng khiếp mà không ai nghĩ tới.


(Như đã biết, Thần Tổ kỳ chia làm 3 đại cấp.


Đại cấp thứ nhất gọi thần quân.


Đại cấp thứ hai gọi thượng thần.


Đại cấp thứ ba gọi thần đế.)


Hắc Sắc Thạch Long khi đứng trước Đại Đạo thần kiếp hoàn toàn chỉ như con kiến chìm trong biển lửa (biển lửa ở đây không phải đám cháy lớn thông thường mà là đám cháy có diện tích bao phủ bằng diện tích của Thái Bình Dương), không có đường thoát, kết cục nhận được chỉ có chết.


Khi Hắc Sắc Thạch Long tiến đến Địa Ngục Luân Hồi Giới bắt đầu đi vào luân hồi thì người đó xuất hiện, không ai khác người đó chính là chủ thần tái lập - Luân Hồi, Hắc Sắc Thạch Long không thể nhầm được, hay nói cách khác, 'đôi mắt sự thật' của Hắc Sắc Thạch Long không thể nhầm được.


Người đó cho Hắc Sắc Thạch Long một cơ hội, độ Sinh Tử thần kiếp, qua được Sinh Tử thần kiếp sẽ có cơ hội hồi sinh, thậm chí cường độ của Sinh Tử thần kiếp còn ở mức thấp nhất, gần như hồi sinh miễn phí cho Hắc Sắc Thạch Long rồi.


Thế nhưng dù ở cường độ thấp nhất thì nỗi đau xé rách linh hồn cũng chẳng hề dễ chịu.


Nghĩ đến Cổ Long, Hắc Sắc Thạch Long không khỏi tấm tắc, công nhận đám chủ thần trên Chủ Thần Giới cũng rảnh thật, ngay cả chủ thần sáng tạo cũng dạo chơi dưới Nhân Giới, xem ra rảnh rỗi quá không có việc làm sinh ra nông nổi.


Ngáp dài một cái, Hắc Sắc Thạch Long vùi đầu, tiếp tục ngủ. Nó cảm thấy như mình là tốt nhất, rảnh quá thì ngủ, không trẻ con như đám chủ thần, quá ham chơi, tốt nhất nên lấy nó làm gương, càng nghĩ càng thấy đúng.