Tác Giả Đảo Lộn Tu Chân Giới

Chương 36: Khảo nghiệm thứ nhất.




Tác giả:


Mấy chương truyện trước mình có đọc lại và chỉnh sửa câu văn của một số chương vào ngày 6/1/2019, mọi người yên tâm, nội dung truyện ở những chương trước vẫn không bị thay đổi.


...Tiếp tục...


Cổ Long được dịch chuyển tới một ngọn đồi, khung cảnh xung quanh rất bình thường, cậu thậm chí còn nhìn thấy những động vật thông thường ở Trái Đất, hoàn toàn không có một bóng dáng nào của yêu thú, dù là yêu thú cấp một.


Bỗng trong đầu Cổ Long vang lên tiếng nói của Feratela.


'Ta đã đưa cậu tới một hành tinh bình thường hoàn toàn không nằm trong phạm vi Thất Giới, tại đây sẽ có khảo nghiệm của ta giành cho cậu, tất nhiên ta sẽ không nói cho cậu biết yêu cầu của khảo nghiệm này là gì, chúc cậu may mắn.'


Quả nhiên Cổ Long không cảm nhận được khả năng của 'sáng thế giả' còn trong mình, cậu buộc phải tự thân vận động bằng chính thực lực của mình.


Kiểm tra lại hành trang, Cổ Long liền đau đầu. Trong hành trang của cậu chỉ có mấy loại đan dược cấp thấp, 'không gian mệnh' cũng vô pháp cảm nhận. Dực Tiễn là pháp khí cấp bậc linh bảo, không thể sử dụng 'vô hạn linh lực', Cổ Long hoàn toàn không có đủ linh lực để dùng nó, may mắn là còn mấy lá phù cấp thấp, ít nhất cũng nhượng Cổ Long yên tâm, nhưng dù sao Cổ Long cũng quá lo xa, với tu vi Sinh Linh Tiên, Cổ Long chẳng thể gặp nguy hiểm được.


Cảm nhận linh khí của hành tinh này, Cổ Long méo mặt, linh khí quá loãng, không thích hợp tu luyện lâu dài, haizzz, cũng không biết kẹt lại đây bao lâu. Lại tìm kiếm một hồi, Cổ Long thấy một thanh 'Mộc Hành kiếm', pháp khí cấp hai loại một, tuy rằng cấp bậc hơi thấp nhưng để phi hành vẫn còn tốt chán.


Toả thần thức ra xung quanh, Cổ Long tìm kiếm một hồi mới phát hiện ra dấu vết con người. Ngự kiếm phi hành, lướt qua mấy ngọn núi, hiện ra trước mắt Cổ Long là một thị trấn nhỏ, nhìn dấu vết sinh hoạt xem ra nền văn minh vẫn chưa phát triển, tương tự với thời nhà 'Tiêu' trên Trái Đất.


(truyện mình viết không hề có mấy đất nước hay triều đại giống ngoài thực tế, tức là hoàn toàn không có nước Mĩ, Nhật, Trung Quốc hay Việt Nam gì, nên nhớ, đây là một trong vô số các vũ trụ tồn tại trong Đại Thế Giới, thế nên lịch sử phát triển tại những Trái Đất này khác với ngoài thực tế là chuyện đương nhiên, mọi người đừng thắc mắc, thứ do mình tạo ra đương nhiên phải theo logic của mình, khi đọc truyện của mình nên nhớ một châm ngôn: "Bất kỳ nhân vật chính nào hay vị thần nào dù mạnh đến đâu cũng phải cúi đầu trước tác giả" tức là mình😀😀😀).


Trước hết không nên gây chú ý, Cổ Long thay đổi khuôn mặt, mặc đạo bào, đáp xuống mặt đất đi bộ.


Vào trấn hỏi thăm mới biết nơi này là Thanh trấn thuộc Bàng quốc. Những năm gần đây Bàng quốc bị mất mùa, đi kèm theo đó là dịch bệnh hoành hành khắp nơi, số người chết ngày một tăng, không biết vua Bàng quốc có biết không chứ các quan trên thì không những không có biện pháp khắc phục mà còn ra sức bóc lột của dân, nhiều người đã bỏ nghề vốn có mà đi làm trộm cướp.


Cổ Long nghĩ ngợi một hồi, quyết định không xen vào chuyện này. Đây vốn là sự sắp xếp quỹ tích số phận của hành tinh này, không thể tùy tiện thay đổi.


Vì không để người chú ý, Cổ Long quyết định không dùng pháp lực, mua một chiếc xe ngựa rồi rời khỏi Thanh trấn.


Dù sao cũng chưa biết khảo nghiệm của Feratela yêu cầu gì thế nên cứ từ từ.


Xe đi được khoảng hai canh giờ, chợt Cổ Long nghe thấy tiếng chém giết phía xa. Nhíu mày, Cổ Long toả ra thần thức, thấy một tốp người trên dưới năm mươi hắc y nhân đang vây quanh một đoàn xe.


Do không muốn lo chuyện bao đồng cũng để không bị rắc rối quấn thân, Cổ Long cho ngựa quay trở lại, định đi lối khác.


Hình như bên phía hắc y nhân có đồng bọn đứng canh thì phải, bằng chứng là xe ngựa của Cổ Long cũng bị bao vây. Không đầu không đuôi, chúng lao tới tấn công xe ngựa, buộc Cổ Long phải rời khỏi xe.


Vừa thoát khỏi xe, bỗng ầm một tiếng, Cổ Long quay đầu nhìn lại, bọn hắc y nhân phá tanh bành cái xe ngựa rồi.


"Bần đạo chỉ đi ngang qua, hà cớ gì các vị chặn xe ta, tự tiện tấn công ta, lại còn phá xe của ta nữa." Cổ Long bình tĩnh nói.


"Ra là một đạo sĩ, không quan trọng, nếu ngươi đã bị bọn ta bắt gặp coi như số ngươi xui xẻo, để lại mạng ở đây đi." Một tên hắc y nhân nói.


Đám hắc y nhân vây quanh Cổ Long tổng cộng có chín tên, chúng lao vào dự định mỗi đứa một đao kết thúc Cổ Long.


Cổ Long nhảy từ chỗ này lại bay qua chỗ khác, tránh đông tránh tây làm đám hắc y nhân sửng sốt. Thân pháp nhẹ nhàng, giống như dạo chơi bình thường, hoàn toàn không có điểm nào chật vật.


"Xem ra là một cao thủ." Một tên hắc y nhân nói, hắn huýt sáo gọi thêm đồng bọn.


Tầm mười hai tên hắc y nhân nữa lại xuất hiện, Cổ Long liền cảm thấy đau đầu, sao chúng lại nhiều vậy? Xem ra không còn cách nào khác.


Rút ra 'Mộc Hành kiếm', Cổ Long thân pháp linh hoạt, tiến tới gần một tên hắc y nhân, rất ngây thơ, hồn nhiên đâm xuyên đầu hắn. Hành động hung tàn của Cổ Long khiến đám hắc y nhân bất ngờ. Chưa dừng lại ở đó, Cổ Long dùng tốc độ cao tiến tới từng tên một, một kiếm lại một kiếm y như rằng cứ vung lên là lại có một mạng ngã xuống.


Nếu hỏi hành động giết người có ám ảnh Cổ Long không, câu trả lời là hoàn toàn không. Hơn hai mươi năm sống trong Thất Giới, Cổ Long đã hoàn toàn thích nghi, dù lần đầu có hơi khủng khiếp với Cổ Long nhưng với suy nghĩ 'chỉ là kẻ sống trong một câu chuyện ảo tưởng' nên dần dần Cổ Long quen rồi, dù có phát hiện ra Thất Giới không còn là ảo tưởng nữa nhưng cũng không khiến Cổ Long bị ảnh hưởng, có chăng lần này cải biến một chút là 'dù sao trước kia cũng giết người rồi, giờ thêm vài 'chú' nữa cũng chả sao'.


Thế là chớp mắt, đám hắc y nhân vây quanh Cổ Long bị giết sạch.


...


Tiểu kịch trường:


Cường giả thất giới vung kiếm. Các bé tu sĩ chết như rạ.


Yêu thú viễn cổ gào thét. Không gian trấn động.


Các chủ thần toả uy áp. Thiên địa biến sắc.


Cổ Long kích hoạt cơ chế tự hủy. Thất Giới sụp đổ.


Thứ Nguyên thần quẫy đuôi. Vũ trụ đảo loạn.


Thủy Tổ thần hắt hơi. Đại Thế Giới bị san phẳng.


Tác giả lướt ngón tay gõ : THE END.


"..." coi như ngươi giỏi.