Tác Giả Đảo Lộn Tu Chân Giới

Chương 26: Phục kích.




Hiện ra trước mắt Cổ Long là khung cảnh một khu rừng rộng lớn mang theo hơi thở của những sinh vật thời viễn cổ, nhưng chưa ngắm nhìn được bao lâu thì trời đất bỗng tối sầm, sau đó toàn bộ nhuộm thành một màu đỏ rực, cảm giác như thiên địa đảo lộn.


"Chuyện gì xảy ra vậy?"


"Sao lại thế này?"


"Là trận pháp, một loại sát trận."


"Cái gì! Mau phá trận!"


Các tu sĩ trở nên náo loạn, tiếng la hét vang vọng như muốn khoan thẳng một lỗ vào màng nhĩ Cổ Long.


Hắc y tiên giả nhíu mày nhìn xung quanh.


"Lưỡng Cực la sát trận, là trận pháp đối phó với tu sĩ có tu vi Lưỡng Cực kỳ các ngươi trở xuống đấy."


"Đại nhân, ngài mau giúp tôi phá trận." Dạ Lộc rú lên.


Cổ Long từ xa nghe vậy lập tức nhíu mày 'Lưỡng Cực la sát trận? Tại sao chuyện lại thay đổi đến mức này?'


Cổ Long bí mật lập một lớp bảo vệ xung quanh Lâm Chí, Thanh Đế, Diệu Sâm và các đệ tử Tiên Nhạc tông bao gồm cả nữ phụ đáng chết kia, không phải Cổ Long từ bi mà là Cổ Long không muốn cô ta chết dễ như thế.


Hắc y tiên giả đưa tay bấm quyết, một luồng linh lực cực mạnh bùng nổ, tu vi Địa Vương trung kỳ phát uy, mạnh mẽ đụng lên sát trận.


Dẫu vậy, thời gian cũng qua một lúc, đã có không ít tu sĩ phải mất mạng, Lâm Chí, Thanh Đế, Diệu Sâm và các đệ tử Tiên Nhạc tông thì hết sức nhẹ nhàng, còn riêng Hạ Linh thì vô cùng trật vật, lúc sát trận không gây nguy hiểm đến tính mạng cô ta thì Cổ Long không để lớp bảo vệ bảo vệ cô ta, còn khi cô ta gặp nguy hiểm đến tính mạng thì lớp bảo vệ đó lại phát huy tác dụng, chính vì vậy mà trên người Hạ Linh chồng chất vết thương, gây tổn hại nặng nề cho hình tượng của ả nhưng không gây nguy hiểm đến tính mạng.


Lưỡng Cực la sát trận bị phá, cảnh vật xung quanh trở lại bình thường. Phía xa, một tế đàn sừng sững hiện ra, trên đó có một bóng người, Cổ Long nheo mắt nhìn, tu vi người này, một ma tu Ma Hoá trung kỳ.


'Mịa! Sao lại như vậy? Tu vi người này theo nguyên tác là Thượng Ma hậu kỳ viên mãn tương đương một Thượng Linh Tiên hậu kỳ viên mãn, theo dự đoán của mình vốn chỉ thay đổi đến Phân Ma trung kỳ thôi (tương đương Lưỡng Cực trung kỳ), thế mà sự thật lại là một ma giả Ma Hoá trung kỳ là sao? (Tương đương Địa Vương trung kỳ).


'Theo lí thì với tu vi này, ma tu đó phải phi thăng tới Ma giới rồi chứ, sao giờ còn tại nhân giới này? Khoan! Mình phát hiện ra có mùi âm mưu.'


Cổ Long nhận ra, rõ ràng bản thân cũng không can thiệp quá nhiều vào nội dung chuyện, theo lí thì không nên thay đổi một cách khủng khiếp như thế chứ. Một khả năng khác rất có thể xảy ra đó là có người khác ngoài Cổ Long động tay động chân vào câu chuyện.


Hắc y tiên giả nhíu mày nhìn vị ma giả phía trước, khuôn mặt lập tức trở nên âm trầm. Cũng như hắc y tiên giả, vị ma giả khi phát hiện ra sự tồn tại của hắc y tiên giả thì khuôn mặt cũng méo mó không kém. Xem ra một trận chiến khủng khiếp sắp nổ ra.


"Chạy mau!" Không biết là ai la lên, các tu sĩ khác ngay lập tức ngự khí phi hành, bỏ chạy tứ phía.


Tu sĩ Tiên Nhạc tông cũng tham gia, người nào người nấy mạnh ai nấy chạy. Lý Hải Vân và Lăng Bảo Xuân vẫn ở yên tại chỗ nhìn Lãnh Quân, còn Lâm Chí, Yến Thanh, Thanh Đế, Diệu Sâm thì nhìn Cổ Long.


Cổ Long nhìn sang mọi người, lúc liếc sang Lãnh Quân thì cậu cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng cậu lại không phát hiện ra là không đúng ở chỗ nào.


"Mọi người! Dù có hơi mạo hiểm nhưng tôi cảm thấy vẫn nên đi sâu vào phía trung tâm Thiên Thượng bí cảnh." Cổ Long ngập ngừng nói.


"Vì lí do gì mà chúng tôi phải nghe cậu, nực cười, chạy sâu vào trung tâm Thiên Thượng bí cảnh chỉ có chết, đúng không, Quân ca!" Hạ Linh gắt gỏng nói, khinh bỉ nhìn Cổ Long sau đó tươi cười nhìn sang Lãnh Quân.


'Hạ Linh, sao con đĩ thõa này còn ở đây, cô ta nghĩ mình là ai mà dám nói vậy.' Yến Thanh nhíu mày căm ghét trừng Hạ Linh.


"Huynh đi cùng đệ!" Lãnh Quân nhìn Cổ Long nói.


"Đúng vậy! Bọn tôi cũng đi cùng cậu." Hiếm khi nào Lý Hải Vân và Lăng Bảo Xuân lại cùng chung một ý kiến.


"Sư đệ! Tỷ cũng đi cùng đệ." Yến Thanh mỉm cười tươi rói.


"Long ca! Đệ cũng đi cùng huynh." Lâm Chí cười nói.


Thanh Đế nhìn Cổ Long gật đầu, còn Diệu Sâm thì không ý kiến, dẫu sao Linh Quang thảo cũng ở sâu trong Thiên Thượng bí cảnh.


Hạ Linh thấy vậy thì tối tăm mặt mũi, khuôn mặt biến ảo từ đó sang xanh, từ xanh sang trắng, phải nói là cực kỳ phong phú khiến cho Cổ Long cảm thấy vui mãnh liệt, ác độc nghĩ: 'Cô có cảm thấy mình hiện tại rất ngu không? Hương vị sau khi vừa sủa xong thì ngay lập tức bị ăn tát tới tấp vào mặt thế nào? Thích chứ?'


Sau khi nhất trí quyết định đó, nhóm người Cổ Long phi hành tiến sâu vào trung tâm Thiên Thượng bí cảnh.


Hắc y tiên giả lấy ra độc kiếm - pháp bảo thượng phẩm tấn công ma giả, ma giả tu sĩ mỉm cười lấy ra thạch châm - linh bảo hạ phẩm, sắc mặt vị hắc y tiên giả nhăn nhó. Mịa! Linh bảo hạ phẩm, xem ra trận chiến còn diễn ra dài dài.


Sâu trong Thiên Thượng bí cảnh, một đôi mắt xám khẽ mở, sau đó lại nhắm lại, không gian lại rơi vào sự tĩnh mịch.