Tác Giả Đảo Lộn Tu Chân Giới

Chương 18: Hoa Lã các.




Thanh Đế đi thăm thú một vòng mấy gian hàng nhỏ, mặc dù pháp khí, tài liệu linh tinh gì đó có khá nhiều chủng loại, nhưng đáng tiếc đẳng cấp của chúng quá thấp, cậu chẳng buồn để vào mắt.


Dừng chân trước Hoa Lã các, Thanh Đế mang theo chút ý định cầu may bước vào, hi vọng có chút thu hoạch. Thấy Thanh Đế bước vào, một tiểu cô nương Giả Linh Tiên tầng hai bước ra tiếp đón.


Không nhìn ra được tu vi của Thanh Đế, tiểu cô nương cũng không tỏ ra lúng túng, vẫn mỉm cười đầy chuyên nghiệp với vị tiền bối 'trẻ vị thành niên' này. Xem ra nơi đây cũng không ít tu sĩ cao giai ghé thăm.


"Tiền bối, vãn bối tên Ngữ Giang, ngài cần gì Hoa Lã các sẽ tận sức đáp ứng, không nói đến thì thôi chứ Hoa Lã các này từ linh thảo, đan dược đến tài liệu, pháp khí cho các tu sĩ Giả Tiên kỳ đến Tử Tiên kỳ đều có đủ, thậm chí đối với tu sĩ Sinh Tiên kỳ cũng có bán mấy món." Liến thoắng một hồi, Ngữ Giang đã tóm tắt tổng thể tình trạng sản phẩm trong cửa hàng.


Nghe cũng không đến nỗi, phải biết Thanh Đế cũng không có nhiều linh thảo, tài liệu gì đặc biệt, duy chỉ có Địa Long Pháp Tắc Kiếm là đáng nói, mấy lần khảo nghiệm trong không gian mệnh cũng chỉ thu hoạch được có mấy thứ linh thảo dùng cho luyện chế đan dược cấp Thượng Linh Tiên, hiện giờ cũng đang thiếu khá nhiều, chưa nói đến khoản pháp khí cũng chỉ có thêm một kiện pháp bảo trung phẩm, cũng chỉ thu hút được mấy tay Thượng Linh Tiên trung kỳ.


Thanh Đế cũng không phải là không muốn có thêm phù chú, đan dược, trận pháp,... Nhưng khảo nghiệm của không gian mệnh quá tàn khốc, lần nào khảo nghiệm xong cũng khiến Thanh Đế nằm liệt ba, bốn tuần trên giường, khổ nỗi mỗi lần khảo nghiệm xong cũng chỉ nhận được một món đồ duy nhất, quả thực nuốt không trôi, đúng là muốn chiếm chút tiện nghi của không gian mệnh thật chỉ có thể nằm mơ.


Nhưng khảo nghiệm của không gian mệnh cũng không phải là không có ích. Khảo nghiệm của không gian mệnh có thể giúp cho tu sĩ rèn luyện khả năng chiến đấu, cũng rèn luyện tâm cảnh cùng khả năng lĩnh hội, đối với một kẻ có tu vi cao mà không có kinh nghiệm thực chiến cùng tâm cảnh non nớt như Thanh Đế mà nói đó quả là cơ hội rèn luyện về tinh thần và thể chất. Con đường tu tiên vốn khó khăn, nếu tinh thần mà yếu đuối, thể chất mà kém cỏi thì chắc chắn sẽ bỏ mạng trong các nạn kiếp, ấy còn chưa kể đến lúc vấp phải bình cảnh, kẻ nào mà tâm không kiên định có thể nhập ma lúc nào không hay. Ngoài ra khảo nghiệm của không gian mệnh cũng mô phỏng rất nhiều cách thức giao đấu, chính vì vậy Thanh Đế cũng không phải vì được Cổ Long thúc đẩy tu vi mà không có kinh nghiệm chiến đấu.


Thanh Đế cũng không phải vì mình là yêu thú khế ước của Cổ Long mà không có linh thạch để giành.


"Ta muốn xem thử đồ giành cho tu sĩ Thượng Linh Tiên, không biết Hoa Lã các liệu có bán?" Thanh Đế bình thản nói.


"Thượng Linh Tiên? Vậy tiền bối đi theo tiểu Giang, lầu năm đích thân trưởng lão trấn các sẽ bàn bạc với tiền bối." Ngữ Giang sắc mặt hơi đổi nói.


Bước lên lầu năm, Thanh Đế thấy một lão giả Sinh Linh Tiên hậu kỳ đang ngồi điêu khắc một con khôi lỗi. Nhận ra có người được dẫn lên, lão ngẩng đầu nhìn Thanh Đế, rồi biến sắc.


"Tiền bối! Vãn bối tên Di Kỳ, ngài đây là muốn mua gì?" Lão giả vội nói.


"Tài liệu, đan dược, phù chú, pháp bảo gì mang hết ra đây, đẳng cấp phải là Thượng Linh Tiên trung kỳ trở lên." Thanh Đế nhẹ nhàng nói như thể đang nói về vấn đề thời tiết hàng ngày chứ không phải nói về việc mua bán quan trọng gì.


Di Kỳ trưởng lão cũng không chậm trễ sai người đi lấy, chính mình thì rót trà tiếp khách. Thanh Đế cũng không khách khí, ngồi xuống bưng tách trà khẽ nhấp một ngụm.


Di Kỳ trưởng lão dặn dò một hạ nhân rồi quay sang cung kính nói với Thanh Đế: "Tiền bối! Có một số phù chú, trận pháp và pháp bảo lưu lại trong kho, cần một trưởng lão trong các mang đến, người xin chờ một lát."


Thanh Đế chỉ ậm ừ tỏ ý cậu không có ý kiến, không cần để ý. Di Kỳ trưởng lão thở nhẹ một hơi, hạ nhân mang đến hai hộp gỗ đặt trên bàn rồi lui xuống.


"Tiền bối! Hiện giờ bổn các chỉ lưu trữ hai loại linh dược này, ngài xem."


Thanh Đế mở một hộp gỗ, ngay lập tức, trong không khí ngập tràn mùi linh dược, Chức Mệnh thảo, niên đại năm trăm năm, năng lượng sinh mệnh cực lớn, chủ dược điều chế Sinh Thể đan, đan dược có khả năng tái tạo cơ thể bị mất, ngoài ra, có khả năng giúp khôi phục một phần thể lực.


Thanh Đế cũng không phản ứng gì nhiều, dù có năm trăm năm niên đại, điều chế thành đan dược cũng có ích nhưng không tránh khỏi một số tác dụng phụ. Thêm nữa, Thanh Đế cũng có năm cây Chức Mệnh thảo rồi, niên đại đều trên bảy trăm năm nữa kìa.


Mở hộp thứ hai, một khoả Thủy La quả, dùng trong nhiều loại đan dược cấp sáu, tiêu biểu nhất là Thủy Kỳ đan, đan dược giúp điều hòa linh lực bạo động trong cơ thể, ngoài ra, còn dẫn xuất nguồn linh lực hỗn tạp bài trừ khỏi cơ thể. Dẫu vậy, nếu không cẩn thận cũng gây ra tổn thương đến tu vi của tu sĩ, nặng nhất là bị giáng một tiểu cấp bậc.


Hai loại tài liệu luyện đan này cũng không hẳn là có ích, Thủy La quả Thanh Đế cũng đã có hai khoả, xem ra còn phải chờ Hoa Lã các còn có thể xuất ra thứ gì, hi vọng không làm cậu thất vọng.