Tặc Đảm

Chương 179: Hắc Long Câu tọa kỵ:*)




Hắc Long câu không ngừng phóng ra công kích ma pháp, ngăn cản lang nhân Ma ai đa, nhưng đều bị lang nhân Ma ai đa đánh nát.

Mắt thấy lang nhân Ma ai đa đến gần Hắc Long câu, Tiêu Ngự nhìn thoáng qua ki năng thiểm điện phong bạo, vẫn còn đang làm lạnh, thời gian ước chừng còn có 10 giây, nhưng là đã không còn kịp rồi.

Lang nhân Ma ai đa nhanh chóng đến gần Hắc Long câu, một quyền oanh kích trên người Hắc Long câu, đem Hắc Long câu đánh bay ra ngoài, thịch, thân thể Hắc Long câu nổ mạnh ra, bị lang nhân Ma ai đa đánh nát.

Hắc Long câu bị giết, ai thác tư cách cũng đã chết, trên sân chỉ còn lại lang nhân Ma ai đa, Tiêu Ngự ngơ ngác nhìn tất cả các điều này, kết thúc rồi sao, nhiệm vụ thất bại? Nhớ lại Hắc Long câu cùng ai thác tư cách, một loại bi thương cùng với sự thất vọng khó tả nảy lên trong lòng

Một đạo bóng dáng hiện lên, hướng lang nhân Ma ai đa chạy thẳng đến.

Lang nhân Ma ai đa thân thể chợt lóe, bắt được cổ của bóng dáng nọ, đem nàng nâng lên khỏi mặt đất.

- Địch Na mĩ lệ, người yêu của ta, ngươi cũng muốn giết chết ta sao? - Lang nhân Ma ai đa nhìn Địch Na trong tay, cười lạnh nói.

Cổ Địch Na bị lang nhân Ma ai đa gắt gao nắm chặt, trên mặt lại là một mảnh bình tĩnh, chậm rãi nhắm mắt lại, lẳng lặng chờ đợi lang nhân Ma ai đa tuyên phán, an tường, tựa như ngủ thiếp đi, dung nhan nàng xinh đẹp tựa như một đóa hoa kiều diễm, lang nhân Ma ai đa chỉ cần hơi phát lực, nàng sẽ biến mất khỏi thế giới này.

Ánh mắt lang nhân Ma ai đa thê lương, giống như đang giãy dụa.

- Ma ai đa đáng thương, ngươi còn do dự cái gì, chẳng lẽ ngươi định bỏ qua nữ nhân đã phản bội ngươi sao? Nàng cũng cái tên ai thác tư cách hèn hạ kia giống nhau đều đáng chết! - Lang nhân Ma ai đa tự nhủ nói.

Lang nhân Ma ai đa ánh mắt mâu thuẫn phức tạp từ từ bình tĩnh xuống, tay phải dần dần phát lực, chỉ cần hơi dùng lực một chút, đem cổ hồ nữ Địch Na bẻ gãy.

Cảm giác được tử thân triệu hoán, hồ nữ Địch Na an tĩnh cười, nhìn lang nhân Ma ai đa, nhẹ giọng rì rầm:

- Ngươi biết không, ta cũng có thể vì ngươi mà chết, người yêu của ta.

Lời nói của hồ nữ ầm ầm đục khoét trái tim lang nhân Ma ai đa. Lang nhân ma ai đa ngơ ngác nhìn Địch Na trong tay, nàng ngủ thiếp đi, dung nhan xinh đẹp. Cứ như thế an tường, an tĩnh làm cho người khác không đành lòng đem nàng đánh thức.

- Là ta giết Địch Na? -Không, nàng chỉ là đang ngủ.

- Nàng đã chết. Nàng đáng chết. Nàng phản bội ngươi.

- Không, nàng không chết, nàng sẽ không chết, chúng ta đã nói phải cao chạy xa bay, phải trải qua cuộc sống giống như thần tiên.

Lang nhân Ma ai đa cùng Ai đức kịch liệt tranh cãi, hắn buông Địch Na ra, Địch Na giống như một con bướm xinh đẹp, rơi xuống trên mặt đất.

- Là ta giết nàng.

- Là ta giết nàng! - Lang nhân Ma ai đa trở nên điên cuồng. Đau đớn giận dữ rống lên, đau đón khóc to.

Nhìn khuôn mặt an tĩnh của Địch Na, chậm rãi ngồi xổm xuống.

- Ở địch đặc tạp đức, có người ta yêu, nàng gọi là Địch Na, lúc nàng cười, giống như một thiên sứ an tĩnh. Địch Na, mặc kệ địa ngục hay thiên đường, chúng ta vĩnh viễn cũng sẽ không chia lìa.

Lang nhân Ma ai đa ôm thi thể Địch na, thỏa mãn cười.

- Không. Ngươi không thể làm như vậy…

Ai đức hoảng sợ gầm lên.

- Hết thảy đều kết thúc rồi.

Lang nhân Ma ai đa cười hờ hững. Nói, tay phải chậm rãi giơ lên. Đặt ở trên trán, đột nhiên dùng lực. Thịch, lang nhân Ma ai đa bóp nát đầu mình, chậm rãi ngã xuống mặt đất.

Hết thảy đều kết thúc.

Lang nhân ma ai đa khẽ ôm lấy Địch Na, có lẽ như vậy mới là kết cục tốt nhất.

Cố sự phát triển ngoài dự đoán của Tiêu Ngự, Tiêu Ngự không nghĩ tới lang nhân Ma ai đa cuối cùng lụa chọn tự tử, trước mắt một mảnh hỗn độn, hết thảy đều kết thúc, cũng lưu lại cho Tiêu Ngự rất nhiều tiếc nuối cùng cảm than.

Mấy người Phong Dã đã đi tới, bọn họ cũng cảm khái rất nhiều.

- Nhiệm vụ hình như kết thúc rồi! - Tiêu Ngự thở dài một hơi nói, liếc mắt nhìn chiến trường một đống hỗn độn.

- Nhìn một chút xem có vật gì lưu lại không.

- Uh!

Mọi người đem thân thể lang nhân Ma ai đa, hồ nữ Địch Na cùng ai thác tư cách đặt cùng nhau, xem như an ủi bọn họ ở trên thiên chi linh.

Tiêu Ngự ở bên người hồ nữ Địch Na nhặt lên một chuôi nhận thứ, cái chuôi nhận thứ này là vật phẩm của đạo tặc, hình dạng so với chủy thủ có chút cùng loại.

Chí ai chi mẫn duệ nhận thứ của Địch Na: phẩm cấp, truyền thuyết. Công kích 130-159, huyết lượng +50, thể lực +30, tất cả kĩ năng liên kích kĩ cấp bậc +2, tốc độ công kích +10%, 3% xác suất phát huy hiệu quả phá giáp. Cấp bậc yêu câu, không.

Thuộc tính cái chuôi nhận thứ cấp truyền thuyết này so với thánh ngôn chủy thủ trên tay Tiêu Ngự còn muốn tốt hơn, thuộc tính của thánh ngôn chủy thủ chỉ có nguyên lai một phần ba, so với chuôi nhận thứ cấp truyền thuyết này còn kém hơn rất nhiều.

Một bên nhận thứ có ghi một hàng chữ nhỏ: Ngươi biết không, ta cũng có thể vì ngươi mà chết, người yêu của ta.

Nghe thấy những lời này, Tiêu Ngự không nói gì mà than nhẹ, Địch Na đúng là đã làm được, trong đoạn cố sự này lang nhân Ma ai đa, hồ nữ Địch Na cùng ai thác tư cách đến cùng ai đúng ai sai, Tiêu Ngự cũng nói không rõ, yêu vốn không có đúng sai, cũng không phân chia đúng sai, chỉ là hy vọng bọn họ có thể an nghỉ.

- Tổng cộng hai kiện vật phẩm, một kiện là cái chuôi nhận thứ này, một kiện khác là một cái giới chỉ của pháp sư do ai thác tư cách lưu lại. Nhiệm vụ này là các ngươi hai người hoàn thành, chúng ta đều không giúp được gì nhiều, cho nên hai kiện vật phẩm này các ngươi cầm đi! - Nguyệt Dạ đề nghị nói.

Những người khác đều không có ý kiến gì, Tiêu Ngự cũng vui vẻ tiếp nhận, nhìn thoáng qua thuộc tính của kiện vật phẩm kia.

Quyến luyến chi tốc ngữ hạng liên của ai thác tư cách: phẩm cấp, truyền thuyết. Tôc độ ngâm xướng ma pháp +10, thời gian làm lạnh ma pháp -30%, MP +200, tinh thần +100, trí tuệ +100. Cấp bậc yêu cầu, không.

- Nơi này giống như còn viết gì?

Triệu Lam Hinh nhìn chữ nhỏ trên chỉ hoàn, ngâm đọc.

- Ta yêu ngươi, Địch Na, xin ngươi gìn giữ tình yêu của ta.

- Cái vật phẩm này còn rất có ý nghĩa! - Nguyệt Dạ thuận theo điều đó nhìn thoáng qua Tiêu Ngự, làm cho Triệu Lam Hinh má phấn ửng hồng, tay trái vuốt ve chỉ hoàn.

Tiêu Ngự tay phải thay nhận thứ, đem thánh ngôn chủy thủ đôi qua tay trái. Nhìn thoáng qua cây búa trên tay phải, sau khi nhiệm vụ hoàn thành, cái chuôi búa này nứt ra thành mảnh nhỏ, trở thành một khối sắt vụn, Tiêu Ngự vừa định ném đi, lại nghĩ tới cái gì, đem cây búa ném vào trong ba lo, thứ này đến tay thợ mỏ công hội nói không chừng có thể bán được giá tiền không tồi.

Nhớ tới Hắc Long câu, Tiêu Ngự không khỏi có chút ủ rũ. Con ngựa có linh tính như vậy bị giết, trong lòng Tiêu Ngự quả thực có chút không đành lòng.

Hí, một tiếng ngựa hí non nớt vang lên truyền đến. Mấy người Tiêu Ngự nghi hoặc nhìn về phía nguồn gốc thanh âm.

Một con hắc sắc tiểu mã từ xa chạy nhanh lại đây, vẻ mặt so với Hắc Long câu có chút giống nhau. Tiểu mã câu ngừng lại bên người Tiêu Ngự, dùng đâu cọ xát Tiêu Ngự. Bộ dáng thật là thân mật.

Tiêu Ngự rất là nghi hoặc. Con ngựa này đến cùng là từ chỗ nào tới? Nếu như không phải vì nó so với Hắc Long câu nhỏ hơn, Tiêu Ngự còn tưởng rằng nó chính là Hắc Long câu.

Hệ thống: Hắc Long câu ấu tể muốn nhận ngươi làm chủ, ngươi có đồng ý không.

Đồng ý!

Hệ thống: Hắc Long câu ấu tể đã nhận ngươi làm chủ.

Gia hỏa này có thể là con của Hắc Long câu, Tiêu Ngự trong lòng một trận mừng như điên, lúc này hắn đã có tọa kỵ rồi!

- Tiểu gia hỏa này thật đáng yêu.

Tiểu từ bên cạnh đi tới, chứng kiến Hắc Long câu ấu tể, hai mắt sáng rực, muốn vuốt ve lông bờm Hắc Long câu ấu tể.

Hắc Long câu ấu tể hưng hăng đi lại một chút. Tiểu liền không còn đám đến gần, uy thế của Hắc Long câu vẫn còn, thế nên Tiểu cũng có chút sợ hải tiểu gia hỏa này đột nhiên phát cuồng.

Hắc Long câu ấu tể đến cùng là từ chỗ nào tới, Tiêu Ngự cũng không muốn truy cứu, mở ra phần thuộc tính của Hắc Long câu, nhìn thoáng qua.

Hắc Long câu:

Loại hình: Tọa kỵ.

Cấp bậc: cấp một, cần phải nuôi nấng.

Linh tính : 20.

Năng lưc học tập :10.

Năng lực thiên phú :10.

Sau khi cưỡi tốc độ di động +30%[lấy tốc độ di động trụ cột làm chuẩn]

Sinh mệnh 1000.

Sinh mệnh khôi phục mỗi giây 1%, sau khi chết có thể triệu hoán một lần nữa, nhưng sẽ ở vào trạng thái suy yếu. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Oh my god, cưỡi ngựa này đẹp trai đến kinh người.

Phong Nghịch có chút hâm mộ nói. Hiện tại người có thể có tọa kỵ cũng không nhiều. Phương thức bắt tọa kỵ đơn giản có hai loại, một loại là làm nhiệm vụ đặc thù đạt được. Một loại là mua ở NPC, hệ thống tọa kỵ cũng không có hoàn toàn mở ra. Cho nên rất nhiều người cho dù có tiền muốn mua cũng không có cửa mà cầu.

Đối với tọa kỵ, Phong Dã cùng Nguyệt Dạ thật ra rất bình tĩnh.

- Làm xong nhiệm vụ này ngươi có tính toán gì? - Phong Dã nhìn về phía Tiêu Ngự hỏi

- Muốn hay không theo chúng ta cùng đi làm nhiệm vụ kế tiếp?

Triệu Lam Hinh cũng chờ mong nhìn Tiêu Ngự.

- Cái này, sợ rằng không được, ta tiếp nhận nhiệm vụ này, trong mười ngày phải hoàn thành, hiện tại đã trôi qua năm ngày, ta phải nhanh đi làm! - Tiêu Ngự áy náy nói.

- Nga, vậy thì thôi vậy! - Phong Dã cười cười nói.

Triệu Lam Hinh có chút mất hứng làm tâm thần Tiêu Ngự rung động, trong lòng không khỏi có chút nghi ngờ, chẳng lẽ Triệu Lam Hinh thật sự thích mình?

- Tiêu Ngự đại ca, ngươi xem chúng ta đều đem Lam Hinh tỷ tỷ bán cho ngươi, ngươi phải cho chúng ta một ít lễ vật gặp mặt chứ, cái vong linh đầu cốt kia cũng không tính, vật kia sợ rằng đã đi vào bụng chó rồi.

Tiểu cười tủm tỉm nhìn Tiêu Ngự nói.

Phong Nghịch bị Tiểu chửi khéo đến đây, lại bởi vị có Tiêu Ngự ở đây, không thể phát tác, tức giận nghiến răng ken két. Tiểu nữ nhân, trở về xem ta thu thập ngươi nhu thế nào, nhất định phải đưa lên trên giường ấn một trăm lần a một trăm lần( là ta phải 101 lần ), Phong Nghịch oán hận thầm nghĩ.

- Ta đi về trước! - Nghe được Tiểu nói, Triệu Lam Hinh xấu hổ khẩn cấp mở hồi thành, trong lòng không khỏi có chút tức giận, Tiểu như thế nào cái gì cũng dám nói.

- Cái này tặng cho ngươi nè! - Trong hành trang Tiêu Ngự vừa lúc có một kiện tử trang du viễn chi hạng liên, nhiệm vụ lần nay thu hoạch phong phú như vậy, chỗ tốt đều để cho hắn cùng Triệu Lam Hinh được, để cho người khác một chuyến tay không, thật là có điểm nói không được, không tự giác, Tiêu Ngự đem Triệu Lam Hinh quy về người một nhà.

- Ân, tính ngươi miễn cưỡng vượt qua kiểm tra. Vì giúp ngươi theo đuổi Lam Hinh tỷ, nếu như ngươi muốn biết sở thích của nàng, ưu điểm, số đo ba vòng, ta cũng có thể nói cho ngươi.

Tiểu cười hì hì nói.

Tiêu Ngự mồ hôi đầm đìa, tiểu cô nương này so với Tiểu Vũ có phần liều mạng hơn.

Thấy Tiêu Ngự vẫn chuẩn bị lấy vật phẩm ra, khoát khoát tay nói:

- Ta cùng Nguyệt Dạ hay là quên đi, Tiểu Điềm Điềm bọn họ tuổi còn nhỏ, thích hay nói giỡn, ngươi đừng quá để ý.

Thấy Phong Dã nói như vậy, Tiêu Ngự cũng không lấy nữa.

- Chúng ta về trước, sau này sẽ liên lạc.

Phong Dã đối với Tiêu Ngự nói.

- Tốt! - Tiêu Ngự gật đầu, chứng kiến mấy người Phong Dã tất cả đều mở ra hồi thành, Tiêu Ngự đi tới bên người Hắc Long câu ấu tế, vuốt ve lưng Hắc Long câu.

- Tiêu tử, ngươi sau này sẽ đi theo ta.

Hắc Long câu vui sướng kêu trầm một tiếng, dùng đầu cọ xát Tiêu Ngự.