Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người

Chương 176: Chương 176





Mặc dù người đàn ông này thoạt nhìn có vẻ không nói nhiều nhưng anh ta đã giúp cô đem xe đẩy từ trong phòng ra bên ngoài rất cẩn thận.

Trước khi đi, Hứa Mỹ Lam lại hỏi giá của xa Nhị Bát Giang, hóa ra chỉ mất sáu mươi đồng tiền là có thể đem xe chạy về nhà! Hứa Mỹ Lam rất muốn nó nhưng vẫn cố gắng kiềm chế lại, chuẩn bị về nhà hỏi bọn họ có muốn mua xe lắp ráp không rồi mới đưa ra quyết định mua hay không.

Sau khi Hứa Mỹ Lam rời khỏi tiệm sửa xe, cô liền trực tiếp ngồi lên xe dành cho phụ nữ chạy đi về nhà.


Hứa Mỹ Lam không thể không thừa nhận rằng ông chủ sửa xe vừa rồi rất có năng lực, chiếc xe được lắp ráp rất nhẹ nhàng khiến cô cảm thấy đạp cũng không cần tốn nhiều sức!
Hứa Mỹ Lam rất vui khi tìm được một phương tiện di chuyển thích hợp, cô vui vẻ ngân nga dọc theo đường đi về nhà.

Về đến nhà mới ba giờ chiều, Hứa Mỹ Lam thừa dịp lúc này không có ai, cô lấy hai con gà mái đẻ trứng từ trong không gian ra và thả chúng vào chuồng gà đã được làm sẵn ở trong cái sân.

Như vậy sau này muốn ăn trứng gà cũng tiện hơn, không cần phải luôn viện cớ tìm lý do, lúc trước ở thôn Trương Gia, nếu không phải vì bọn họ vội vàng chuyển đến đây, mấy con gà trong nhà kia bọn họ cũng phải làm thịt hai con vì chúng đã lớn rồi.

Bây giờ chính sách còn chưa mở cửa hoàn toàn, hiện tại bọn họ không dám ngang nhiên trắng trợn đối nghịch!
Nghĩ ngày mai cũng phải ra chợ đen để bán đồ vật, Hứa Mỹ Lam quay vào nhà rồi đi vào không gian, lần này cô định sửa sang nhiều đồ hơn, để ngày mai cầm ra chợ đen bán!
Ở bên cạnh khu đất trong không gian, bốn cây nhỏ mà cô đã đào được trên núi ở thôn Trương Gia, hạt tiêu, quả hồng, quả táo và hạt dẻ, cũng đã phát triển, khi nhìn kỹ chúng cũng đã nở hoa!
Dựa theo thời gian trong không gian, nói vậy ở bên ngoài đợi một khoảng thời gian, lúc đó mấy quả trong không gian có thể ăn được rồi! Nhìn những hàng cây này, Hứa Mỹ Lam lại rơi vào trầm tư, trước kia cô chưa từng nghĩ tới mình nên kinh doanh cái gì khi nhà nước cho người dân tự do buôn bán, nhưng bây giờ đột nhiên trong đầu cô dần dần nảy ra một ý tưởng!
Nhưng đây chỉ là suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu thôi, cũng chưa chắc chắn!
Vẫn còn một khoảng thời gian trước khi cải cách và mở cửa, bây giờ cô vẫn giống như trước cố gắng kiếm tiền, có thể kiếm càng nhiều tiền thì càng tốt!

Thu thập lại tất cả những thứ cần đổi trong không gian, Hứa Mỹ Lam liền rời khỏi không gian để chuẩn bị cho bữa tối.

Sau khi chú Đổng tan làm ở phòng khám về, đột nhiên nhìn thấy trong nhà có thêm hai con gà và một chiếc xe đạp ông ấy cũng không nói gì thêm.

Thay vào đó, Hứa Mỹ Lam nói với chú Đổng về nguồn gốc của hai thứ này, tất nhiên cô không thể nói sự thật, cô nói nửa giả nửa thật, cô nói với chú Đổng hai con gà kia là cô mua từ một nhà nuôi gà, để có tính thuyết phục hơn, Hứa Mỹ Lam còn bịa ra một cái cớ là nhà kia muốn chuyển nhà nên mới vội vàng bán con gà mái đẻ trứng để đổi lấy tiền, còn chiếc xe đạp thì cô nói thật.

Sau khi nghe xong, chú Đổng nói Hứa Mỹ Lam rất can đảm, khi dám tự mình mua bán loại hình này, tuy nhiên, chú ấy không phải là loại người có tính cách cứng nhắc, ví dụ điển hình là chú ấy đã đồng ý cho Trương Hùng đi đến nơi khác để lấy hàng hoá về bán.


Chỉ cần như vậy, đủ để thấy được chú ấy là một người có tầm nhìn xa!
Hứa Mỹ Lam đã bàn bạc với chú Đổng, hai người giao hẹn với nhau, chờ đến khi chú Đổng tan làm, bọn họ sẽ cùng nhau đến tiệm sửa xe để nhìn xem, có xe đạp nào phù hợp với chú ấy hay không?
Thương lượng ba hai câu xong, hôm nay Hứa Mỹ Lam bận rộn cả ngày, trước đây còn không có cảm giác gì nhiều, nhưng bây giờ nghỉ ngơi một chút, cô liền cảm thấy khắp người đều đau.

Vì vậy, cũng không làm những việc khác nữa, sau khi tắm rửa sạch sẽ xong, cô ngoan ngoãn trở về phòng của mình để nghỉ ngơi!
Trong nửa tháng tiếp theo, mỗi ngày Hứa Mỹ Lam đều chờ chú Đổng rời khỏi đi làm, cô liền đi theo ra khỏi nhà, chỉ trong vòng hơn nửa tháng ngắn ngủi, đã quen thuộc với mấy cái chợ đen ở xung quanh, trong khoảng thời gian này, ở mấy cái chợ đen đều có tin đồn về Hắc Tam Nương!.