Nhìn bên trong hộp cơm kia được chất đống thịt kho tàu bốc khói, thơm phức béo ngậy, cái này số lượng ít nhất phải ba bốn lạng, chưa kể lạp xưởng được cắt thành từng miếng ở bên cạnh!
Chú Đổng biết Hứa Mỹ Lam đang chống lưng hỗ trợ cho mình, vì vậy chắc chắn đã nghe thấy những lời của Triệu Văn nói lúc nãy! Đứa trẻ này cảm thấy đau lòng cho ông ấy mới có thể nói như vậy, như là nhìn thấu suy nghĩ trong lòng của chú Đổng, Hứa Mỹ Lam hơi quay sang bên cạnh và chớp mắt với ông ấy.
Chú Đổng thấy thế, cố gắng nhịn cười, nhìn thấy khuôn mặt của Triệu Văn sau khi Hứa Mỹ Lam mở hộp cơm ra đã sưng thành màu tím của gan heo, trong lòng chú Đổng cảm thấy vui sướng!
Hôm nay là ngày làm việc đầu tiên của ông ấy, ông ấy nghĩ rằng mình có thể mua thức ăn trong phòng khám, nhưng ai ngờ rằng cơm trưa đều phải tự mình mang theo, giữa trưa đến phòng bếp hâm nóng lại một chút là có thể ăn được.
Không còn cách nào khác đành phải mua hai chiếc bánh bột ngô của một người đồng hương ở gần đó và quay trở lại, không ngờ khi Triệu Văn nhìn thấy chiếc bánh bột ngô trên tay ông, cô ta bắt đầu nói chuyện mỉa mai.
Chú Đổng tự cảm thấy mình là một trưởng bối đi trước, nên bị nói hai câu cũng không có gì.
Nhưng không ngờ lúc này Hứa Mỹ Lam lại đem đồ ăn đến đây, không những thế còn giúp ông ấy trút giận!
“Anh Đổng, đây là con gái của anh sao, cô ấy trông thật xinh đẹp!”
Chú Đổng nghe thấy những lời này liền cười vui vẻ, vẫy tay và khiêm tốn nói: “Cậu đừng khen con bé, nếu cậu khen con bé một lần nữa, nó sẽ không biết đâu là hướng nam đâu là hướng bắc nữa đâu! Nào, để cha giới thiệu với con, đây là đồng nghiệp của cha, họ Lý, con có thể gọi cậu ấy là chú Lý! Còn đây là con gái nhỏ của tôi, tên con bé là Mỹ Lam!”
Chú Đổng chỉ nhắc đến chú Lý và ông ấy không đề cập đến một chữ nào về Triệu Văn.
“Xin chào, chú Lý!” Hứa Mỹ Lam lễ phép chào hỏi, thậm chí không thèm liếc mắt nhìn đến Triệu Văn một cái.
Người đàn ông được gọi là chú Lý nghe vậy liền gật đầu với cô: “Chú chào con, sau này hãy đến chơi thường xuyên nhé!” Chú Đổng vội vàng vẫy tay, “Không được đâu, con bé này phải ở nhà ôn tập, nếu không sau kỳ nghỉ hè này đến khi khai giảng điểm số của nó sẽ bị giảm xuống mất!”
Nói về việc đi học, sắc mặt vẫn luôn khó coi của Triệu Văn, đột nhiên hai mắt sáng lên xen miệng vào nói.
“Nói đến học hành, thành tích học tập của chú em nhà tôi vẫn thực sự không tệ chút nào, trong kỳ thi đại học vừa rồi, chú em nhà tôi đã thi đậu vào trường đại học đứng thứ hai cả nước ở Kinh Thành! Bác sĩ Đổng, nếu con gái của anh học thật sự quá kém, thì tôi có thể giúp anh hỏi chú em của tôi một chút, nói không chừng, cậu ấy nể mặt tôi mà chỉ dạy một chút cho con gái anh!”
Nói xong, cô ta còn rất đắc ý liếc nhìn Hứa Mỹ Lam, đôi mắt kia thực rõ ràng là đang khoe khoang!
Hứa Mỹ Lam nghe vậy suýt nữa bật cười thành tiếng, bởi vì cô ta và chú Đổng cùng làm chung với nhau nên cô cũng phải giữ một chút thể diện cho cô ta, nhưng mà lời nên nói thì vẫn phải nói, để không cho cô ta về sau còn ở dau lưng nói xấu chú Đổng với những người khác!
Vì vậy, Hứa Mỹ Lam tươi cười với Triệu Văn, “Không cần đâu bác gái, năm nay tôi vừa vặn được nhận vào Đại học Kinh Thành, vì vậy chú em của bác gái vẫn là nên đi dạy những người khác đi!”
Khi Triệu Văn nghe Hứa Mỹ Lam gọi mình là bác gái, đôi mắt hình tam giác ngược của cô ta mở to trừng mắt với Hứa Mỹ Lam, muốn lao lên cắn c.h.ế.t Hứa Mỹ Lam, nhưng khi cô ta nghe thấy Hứa Mỹ Lam nói đã được nhận vào Đại học Kinh Thành, lúc này cô ta hoàn toàn không nói nên lời!
Mặc dù Đại học Kinh Thành có mấy cái, nhưng một khi có người tự nhận mình là sinh viên trường đại học Kinh Thành, kia nhất định là trường tốt nhất cả nước, còn có mấy trường đại học mặc dù lệ thuộc vào Kinh Thành, nhưng nói ra phía trước lại phải nói thêm là trường đưngs thứ mấy, chẳng hạn như chú em của Triệu Văn, được Triệu Văn giới thiệu là trường đại học đứng thứ hai Kinh Thành!
Nhưng Triệu Văn vẫn không thể nhìn được có người đắc ý trước mặt mình, vì vậy vẫn là nhịn không được nói một câu.
“Có gì to tát hơn người đâu cô bé, học nhiều như thế để làm gì, sau này cũng phải gả cho người khác thôi!”
Nghe vậy, đừng nói là Hứa Mỹ Lam và chú Đổng, ngay cả người đàn ông tên Lý kia cũng khẽ cau mày..