Dương Ái Hoa xem một loạt diễn biến này liền ngây ngẩn cả người, cô ta khóc mấy lần, thấy không có ai để ý tới mình, liền tự động dừng lại.
Nguyên bản kế hoạch giả vờ ngất xỉu ban đầu để khiến cho bọn họ đưa ra chút tiền đã hoàn toàn bị thất bại, bởi vì Hứa Mỹ Lam đột ngột ngất xỉu.
Cứ như vậy, hơi thở như bị đè nén ở trong ngực, không thể lên xuống, khó chịu đến cô ta muốn phát điên.
Nhưng cô ta không biết điều khiến cô ta khó chịu hơn còn ở phía sau.
“Chàng trai, đừng chậm trễ, mau đưa vợ của mình đi bệnh viện đi.” Người có ý tốt khác không nhịn được nói, hầu hết những người ở niên đại 1970 và 1980 đều có một điểm đặc biệt, đó là họ rất đồng cảm với những người yếu thế.
“Không phải tôi không muốn đưa vợ của mình đi bệnh viện, mà là trên người tôi không còn có bao nhiêu tiền, chúng tôi vừa mới đi bệnh viện trước khi tới đây nên đã tiêu gần hết tiền rồi.
Nhìn đi, chỉ định của bác sĩ vẫn còn ở đây!
Trương Hùng lấy trong túi ra giấy chứng nhận do bác sĩ cấp cho Hứa Mỹ Lam và đưa cho người tốt bụng kia.
Thấy vậy, những người khác trong tiệm cơm cũng vây quanh.
Vừa thấy, đó thực sự là con dấu chính thức của bệnh viện huyện, trong đó hướng dẫn cụ thể cô ấy cần bổ sung dinh dưỡng và không thể mệt mỏi hay kích thích.
Hai anh em Dương Ái Hoa và Dương Ái Quốc nhìn thấy sự việc này phát triển có điều gì đó không ổn, trong lòng họ có linh cảm xấu, Tiết Chí Huy cũng vậy.
Nhìn xung quanh, thấy ánh mắt của mọi người đều bị tờ giấy của bệnh viện hấp dẫn, anh ta cho rằng cơ hội đã đến, anh ta di chuyển bước chân, chậm rãi lui về phía sau một chút.
Ngay khi anh ta chuẩn bị rời khỏi cửa tiệm cơm, anh ta đột nhiên bị ai đó chặn lại.
“Chàng trai, anh làm cho vợ của người khác phát bệnh, liền muốn chạy không nghĩ bồi thường!”
Một người đàn ông cao lớn, vạm vỡ đã xách Tiết Chí Huy vào đám đông như một con gà.
Có rất nhiều người trong tiệm cơm quốc doanh nhanh trí, nghe được người đàn ông cao to kia nói xong hai mắt sáng lên, trong lòng nảy ra một ý kiến.
“Chàng trai, vợ của anh bị làm cho tức giận thành như vậy, cũng không thể tha cho hung thủ đã làm chuyện này, nhất định phải làm bọn họ bồi thường!”
Nghe vậy, Trương Hùng trong mắt lóe sáng, nhưng vẫn là bộ dáng vẫn như người lương thiện, “Ừm, như vậy không tốt lắm đi, tuy rằng bác sĩ nói vợ của tôi phải ăn nhiều đồ bổ dưỡng sẽ rất nhanh hồi phục, nhưng là cũng không thể vô cớ lấy đồ của người khác!”
“Ai, người anh em, tôi cảm thấy anh quá mềm lòng, em gái này không phải bị bọn họ kích thích mà phát bệnh sao? Bọn họ hẳn là phải chịu trách nhiệm.
Anh thấy tôi nó có đúng hay không!”
Ah chàng cao to hồi nãy giúp Trương Hùng ngăn cản Tiết Chí Huy lại cũng thuyết phục anh.
“Hình như cũng đúng!”
Trương Hùng suy nghĩ một chút, gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
“Này, mấy người kia, mau đem trên người tiền bạc đều lấy ra cho bồi thường cho em gái này, nếu không tôi trực tiếp bắt các người!” Hứa Mỹ Lam vốn dĩ chỉ muốn dạy cho ba người bọn họ một bài học, để trút giận, không ngờ lại có điều bất ngờ này, cô muốn dành vô số lời khen ngợi cho người đàn ông cao to này đã giúp cô xuất đầu.
“Anh là ăn cướp sao, tại sao thân thể cô ấy lại tốn nhiều tiền như vậy, huống chi, chúng tôi còn chưa đụng tới cô ấy, là cô ấy chính mình ngã xuống.”
Dương Ái Hoa không thừa nhận, hôm nay cô thật xui xẻo, chưa nói đến trên cánh tay còn có vết bầm tím, trên người còn bị đá, bây giờ toàn thân đau như búa bổ, cô còn chưa tìm bọn họ đòi tiền đâu!
Huống chi, người khác không biết, cô còn không biết rõ sao, giữa trưa hai anh em cô mới vừa được phát tiền lương, nếu lấy hết ra, một tháng này cô và anh cô lấy gì để ăn.
“Được, nếu như không đưa tiền, vậy trực tiếp bắt các người lại, rồi tìm giám đốc xưởng của mấy người, lập tức sa thải mấy người, có nhiều người hỗ trợ làm chứng như vậy, tôi không sợ mấy người có thể chối được! “
Người đàn ông cao to kia sắc mặt lạnh lùng, tựa hồ cùng anh ta có điểm bất đồng, anh ta liền trực tiếp ra tay.
“Đại ca, anh đừng đem tôi cho vào cùng hai người họ, tôi đưa tiền, hiện tại liền đưa.”
Tiết Chí Huy biết hôm nay mọi chuyện không thể tốt hơn, anh ta chỉ muốn rời khỏi đây càng sớm càng tốt, trong lòng đau muốn chết, nhưng anh ta vẫn ngoan ngoãn móc hết tiền ra.
Người đàn ông cao to cầm lấy tiền, nhìn thoáng qua rồi không kiên nhẫn xua tay đuổi đi, “Được rồi, anh có thể đi.”
Tiết Chí Huy cũng không nói gì khi nghe những lời đó, anh ta đem bộ dạng của mấy người nhớ kỹ, chờ về sau có cơ hội anh ta sẽ gấp bội trả thù trở về.
Khi Dương Ái Quốc và Dương Ái Hoa thấy Tiết Chí Huy thực sự đưa tiền, bọn họ cũng trở nên lo lắng, nếu họ thực sự bị nhóm người này đưa đến nhà xưởng, liệu họ có thể ở lại nhà xưởng làm tiếp sao?
Trong lòng mặc dù buồn bực muốn chết, nhưng vẫn là nghiến răng ngoan ngoãn móc hết số tiền trên người ra.
Sau đó, không ngoảnh đầu lại, bỏ chạy trong tuyệt vọng.
Đến đây, vấn đề đã kết thúc với việc Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng được bồi thường.
Hứa Mỹ Lam đã mở mắt ngay khi Tiết Chí Huy chạy ra ngoài, mặc dù lúc đó có người nhìn thấy nhưng không ai nói gì.
Dù sao bọn họ đều đã đọc qua giấy chứng nhận bệnh của bệnh viện, sẽ không hoài nghi Hứa Mỹ Lam giả vờ, bọn họ chỉ cho rằng cô đã hôn mê một thời gian rồi mới tỉnh lại.
“Em gái, cô đã tỉnh lại, nhìn xem, những kẻ khi dễ cô đã bị trừng phạt, cô mau cầm tiền đi!”
“Cảm ơn anh đã ra tay giúp đỡ!”
Hứa Mỹ Lam nhận tiền và mỉm cười cảm ơn với người đàn ông cao to kia, khuôn mặt nhợt nhạt của cô cũng hồng hào một tí, trông cô có sức sống hơn nhiều.
Nhìn thấy nụ cười của Hứa Mỹ Lam, người đàn ông cao to ngẩn người ra trong chốc lát, trong mắt hiện lên một tia buồn bã..