Ta Xuyên Không Thành Tà Thần

Chương 115: Ba điều kiện - Đấu giá bắt




Nhưng mà, thiếu nữ kia nghe xong có phần trầm ngâm. Thiên cấp bảo vật đúng là vô giá, nếu gia tộc nàng có được bảo vật này đúng là có thể phát triển một cách vượt bậc. 70 tỉ quả thực là số tiền lớn nhưng mà đối với gia tộc nàng thì cũng chỉ là bình thường.

Quan trọng hơn là ba điều kiện của hắn đặt ở phía sau, ba điều kiện này nàng không dám chắc hắn có đặt ra điều kiện gì gây khó dễ cho gia tộc của nàng không. Cũng vì vậy, mà dù thiên cấp bảo vật sức hút lớn nhưng nàng chưa dám tùy tiện quyết định.

- Công tử, ba điều kiện công tử có thể nói rõ luôn không? – Thiếu nữ hỏi rất vào trọng tâm. Nếu ba điều kiện nam tử trước mặt đưa ra không quá đáng nàng liền có thể thay gia tộc đồng ý.

Quân Huyền hắn nghĩ nghĩ một lát liền nói: “Điều kiện thứ nhất: Ta muốn Tô gia được bảo vệ an toàn.”

Quân Huyền hắn cũng qua Thiên Thư biết được tình hình nơi đây. Tòa thành tồn tại bốn gia tộc lớn, Tô gia là một trong số đó. Chưa dừng lại ở đó một gia tộc khác có thế lực ngang bằng Tô gia có ý định cạnh tranh gay gắt với Tô gia để dành toàn bộ thị trường của Tô gia.

Mà trọng điểm là gia tộc kia sắp xuất hiện một Huyền Hư kỳ cường giả, Tô gia thì không. Cũng vì vậy mà hai gia tộc trung lập kia cũng có ý định về phe gia tộc kia đối đầu Tô gia. Nếu bình thường đi qua đây, Quân Huyền hắn cũng lười nhác nhúng tay nhưng mà bây giờ, hắn đang chịu ân cứu mạng của gia chủ Tô gia…Tô Hồng Ngọc. Vì vậy, hắn đang muốn bảo hộ Tô gia, bảo hộ nàng.

Nghe xong điều kiện thứ nhất, thiếu nữ này như có phần mỉm cười trong lòng. Nàng còn đang hiếu kỳ thân phận của nam nhân trước mặt nhưng không ngờ qua điều kiện đầu tiên nam nhân này đã tự nói ra. Nàng cười kiều mị nói:

- Điều kiện thứ nhất, ta chấp nhận.

Quân Huyền cũng như đoán được kết quả này bắt đầu nói tiếp điều kiện thứ hai: “Điều kiện thứ hai: Ta muốn Long gia khiến Thiên Hỏa học viện đổi chủ. Chuyển viện trưởng từ Lục Ngôn thành cho Vân Lam người hiện giờ đang giữ chức vụ phó viện trưởng.”

Hắn vừa dứt lời, thiếu nữ kia cũng không chần chừ gật đầu đồng ý. Thiên hỏa học viện đúng là một học viện lớn của đế quốc nhưng nếu lấy ra so sánh với tứ đại gia tộc thì hoàn toàn không thể bằng được. Vì vậy, chỉ cần gia tộc của nàng sử dụng thế lực thì thiên hỏa học viện ắt đổi chủ.

Quân Huyền hắn nghĩ thêm một lát, sau đó điềm đạm nói: “Ta muốn Vân Lam nàng ấy, một đời bình an.”

Nghe xong, thiếu nữ cũng không khỏi sửng sốt. Ba điều kiện với một trong tứ đại gia tộc mà hắn lại nói ra dễ dàng như vậy? Quan trọng hơn là ba điều kiện đều quá mức nhẹ nhàng với thế lực của một gia tộc trong tứ đại gia tộc nữa.

Nàng ngạc nhiên hơn là Quân Huyền hắn ra ba điều kiện này đều không có một điều kiện liên quán đến hắn. Điều này càng làm nghi ngờ bối phận của hắn hơn. Nếu hắn ra một điều kiện về mình như bảo vệ hắn hoặc cung cấp tài nguyên tu luyện cho hắn thì nàng còn lờ mờ đoán ra được thế lực sau lưng hắn.

Nhưng mà, hắn ra điều kiện như vậy càng làm hắn trở nên thần bí hơn.

- Công tử chắc chắc ba điều kiện như vậy? – Thiếu nữ đứng dậy nhìn Quân Huyền chăm chú hỏi.

- Ta chắc chắn. – Quân Huyền vẫn ngồi đó, ánh mắt điềm đạm nhìn chén trà, điềm đạm nói.

Thiếu nữ kia vẫn không dám tin vào điều nàng nghe được nhưng mà đây là quá lời với nàng và gia tộc nàng. Điều kiện nam nhân trước mặt quá mức dễ dàng, nàng cười kiều mị đáp: “Vậy được, công tử đợi ta lấy đồ.”

Dứt lời, thân hình thiếu nữ rất nhẹ nhàng uyển chuyển tiến vào phần sâu trong của căn phòng.

…………..

Thời gian một nén hương trôi qua, nàng bước ra ngoài. Nàng đi trước, đằng sau còn có một tì nữ nhẹ nhàng đi phía sau. Trên tay thiếu nữ đang bê những thứ Quân Huyền trao đổi… một tấm thẻ màu đen như thẻ rút tiền hiện đại vậy, và xung quanh tấm thẻ là mười viên tinh thạch thú tam cấp và một viên tinh thạch thú tứ cấp.

Quân Huyền liếc qua cũng rất ưng ý, hắn lúc này mới chợt đứng dậy đi lên phía trước vài bước nói:

- Nếu Long cô nương đã chuẩn bị xong vậy ta liền lấy xong rời đi.

Không như nam tử khác còn cẩn thận cư xử nhẹ nhàng với nàng, Quân Huyền hắn nhanh, mạnh hơn rất nhiều. Tốc độ thu đồ vào trong túi trữ vật của hắn cũng chỉ trong chớp mắt. Quân Huyền lấy đồ xong vốn có ý định rời đi luôn thì Long cô nương vội vàng ngăn lại nói:

- Công tử, nếu có hứng thú liền ghé qua buổi đấu giá của Long gia ta ngày hôm nay. Trong buổi đấu ra hôm nay, có rất nhiều đồ đặc biệt a.

Nàng nói đến đây bỗng chợt khựng lại vì xấu hổ đôi chút. Một nam nhân lấy ra được thiên cấp bảo vật trao đổi với nàng thì buổi đấu giá của nàng có đồ đặc biệt cũng đâu đáng lọt vào mắt hắn chứ.

Quân Huyền cười cười nhìn nữ tử trước mặt nói: “Không có hứng thú.”

Vốn định bước qua nữ tử kiều mị trước mặt để rời đi thì nàng lại nói thêm: “Cuộc đấu giá lần này bốn đại gia tộc nơi đây sẽ tham gia.”

Đến lúc này, hắn mới chợt có cảm giác tò mò với buổi đấu giá này hơn. Hắn gât đầu với nàng một cái rồi nói: “Vậy ta liền ghé qua xem thử.”

Tứ đại gia tộc tụ tập ở đây a, Quân Huyền hắn cười gian manh trong lòng như nghĩ ra một thứ gì đó có thể khiến ba gia tộc đối đầu với Tô gia thiệt lớn một lần.

Long cô nương nghe xong cũng cười kiều mị. Nàng từ trong túi trữ vật của mình lấy ra một mặt nạ cho nam nhân. Nàng đưa Quân Huyền rồi nói: “Công tử nếu không muốn lộ danh tính có thể dùng nó.”

Quân Huyền ánh mắt có phần nghi hoặc nhìn Long nhi trước mặt. Nàng quả thực là đoán được tâm tư của hắn. Nếu hắn gây họa thì hắn chưa muốn lộ danh tính vội. Bởi nếu như thế, hắn không những không giúp được Tô gia còn đang làm Tô gia rơi vào tình thế nguy hiểm hơn.

Nhanh như chớp mắt, Quân Huyền lấy mặt nạ trên tay nàng, đeo lên xong bước đi kèm với hai từ cuối cùng: “Cảm ơn.”

Tiếp theo, Quân Huyền cùng với một tì nữ đứng ngoài chờ sẵn đi đến hội đấu giá.

Hội đấu giá của Long gia không phải người thường có thể vào được. Những người đến đây đều là người có tiếng ở trong thành hoặc là cường giả đi qua ghé vào. Cũng vì vậy mà hội đấu giá chuẩn bị rất nhiều ghế ngồi nhưng cũng chỉ có tầm ba mươi người có cơ hội ngồi vào đó. Ghế mà hội đấu giá chuẩn bị đều mang theo màu đỏ sang trọng, được bày biện như ở rạp phim hiện đại từ thấp đến cao dần.

Quân Huyền hắn bước vào hội đấu giá cũng chọn một chỗ có thể quan sát tất cả ngồi xuống đó. Khi Quân Huyền vừa ngồi xuống thì một thân ảnh quen thuộc nhẹ nhàng lướt qua hắn. Thân ảnh vừa đi nhẹ qua nhưng Quân Huyền hắn cũng nhận ra ngay lập tức. Đó là Tô Hồng Ngọc a, không ngờ nàng lại đích thân tới buổi đấu giá này.

Mà nàng cũng rất cẩn thận, nàng không ra ngoài một mình mà còn đi với gia gia cùng hai thị vệ nữa.

Dù có phần kích động khi nhìn thấy nàng nhưng Quân Huyền vẫn phải giữ bình tĩnh, ngồi im quan sát. Ngay khi Tô Hồng Ngọc vừa đến và ngồi xuống một vị trí cách Quân Huyền hai hàng thì ba đại gia tộc khác cũng bước vào.

Ba gia chủ của ba đại gia tộc đáng ra phải đi ngang hàng nhau nhưng mà ở đây lại có phần khác biệt. Ba người cùng đi nhưng có một người đi trước vài hai người đi sau. Người đi trước là một nam tử trung niên, mái tóc hoa râm, gương mặt đã hiện vài vết nhăn nhưng vẫn mang theo phong thái bá đạo. Nam nhân này thân hình rắn chắc, mỗi bước đi đều toát ra một lực lượng kinh người.

Hai người đi đằng sau cũng không kém cạnh nhưng mà chỉ dám đi phía sau. Nhìn tình thế này, Quân Huyền liền hiểu ra được. Nam nhân trung niên đi đằng trước hẳn là gia chủ của gia tộc đối đầu với Tô gia, gia tộc mà sắp có huyền hư kỳ xuất thế. Nên dù cùng cảnh giới với hai người đằng sau thì nam tử trung niên này vẫn hiên ngang đi trước.

Ba người này đi vào chỉ nhìn qua Tô Hồng Ngọc và gia gia của nàng một cái rồi cúi đầu chào xã giao với nhau cũng không có nói thêm lời nào. Dù chỉ nhìn một cái nhưng ánh mắt hai bên đã nói rõ thái độ đối với đối phương. Một thái độ cứng rắn muốn chèn ép nhau.

Ba vị gia chủ vừa ngồi xuống cũng là lúc buổi đấu giá chính thức bắt đầu.

Trên sàn đấu giá được trải bằng thảm đỏ của buổi đấu giá, có một thân ảnh kiều mị nhẹ nhàng bước ra. Quân Huyền hắn nhìn qua một cái là có thể nhận ra được. Thân ảnh kiều mị này chính là cô gái hắn trao đổi ở trong thư phòng bí mật kia. Chỉ là hắn không ngờ tới, thân phận nàng cao quý như vậy mà nàng lại đích thân xuất hiện chủ trì buổi đấu giá.

Đến lúc này, Quân Huyền hắn cũng mới nhìn rõ dung mạo của nàng hơn. Khi ở trong thư phòng kia, dung mạo của nàng luôn được một lớp sương mù mờ mờ ảo ảo che phủ, đến nay mới hiển ra rõ. Gọi nàng hai chữ mỹ nhân cũng không hề sai.

Vẻ đẹp của nàng mang một chút sắc sảo, tinh tế khác với Tô Hồng Ngọc mang vẻ đẹp hiền hậu, đáng yêu.

Dưới sàn đấu giá, nàng nhìn lên phía những vị khách đến dự ngồi. Nàng nhìn qua Quân Huyền một cái rồi mỉm cười thầm. Sau đó, nàng mới bắt đầu lên tiếng để buổi đấu giá bắt đầu:

- Không để các vị chờ lâu nữa, buổi đầu giá của Long gia sẽ được bắt đầu ngay.

- Món đồ đầu tiên là một gốc cây thảo dược tam cấp nếu mua nó về trồng còn có thể lấy lá và hoa làm dược liệu. Món đồ này rất phù hợp với dược sư và luyện đan sư. Giá khỏi điểm 5 triệu.

Nàng vừa giới thiệu xong thì cũng có một tì nữ bước ra. Trên tay tì nữ này mang món đồ nàng vừa giới thiệu. Một gốc cây thảo dược đang được để trong một chậu đất trồng sẵn, mà từ gốc cây có vài cành cây đã ra hoa trắng điểm vào.

Nếu có dược sư hay luyện đan sư ở đây chắc chắn nhìn một cái liền phát hiện được công dụng và muốn mua ngay.

Quả thực như thế, gốc thảo dược vừa xuất hiện đã có người nâng giá lên: “7 triệu.”

Thanh âm vừa vang lên chính thức khiến nhiều thế lực hay cá nhân khỏi tranh đua nhau ra giá.

- 10 triệu.

- 12 triệu.