Ta Xuyên Không Tặng Kèm Hệ Thống Thương Thành

Chương 34: 34: Khám Phá Thế Giới Giả Tưởng





Trước cửa sân ngôi nhà nhỏ ở Thôn Vạn Phúc, buổi sáng bầu không khí yên bình và thanh tịnh.Vạn Tiểu Nam và gia gia cùng nhau thực hiện theo hướng dẫn của triều đình, không ngờ khi tỉnh lại đã thấy mình đang ở một nơi hoàn toàn lạ lẫm.Tiểu Nam thấy mình đứng trên một vùng đất rộng lớn, quanh cô là bao nhiêu người lạ mặt cũng đang hoang mang ngơ ngác giống như cô.Cô dậm dậm chân nhìn xuống phía dưới, thấy trên mặt đất đều được lát một loại gạch có chất liệu tinh thiết nào đó mà cô không nhận ra.Nó có màu xanh lam, phát ra ánh sáng nhạt nhòa, cảm thấy nó lạnh lẽo và cứng rắn dưới chân, cô có linh cảm rằng nó có liên quan đến linh khí của thế giới này.Khi Tiểu Nam ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, thế giới này không có mặt trời nhưng lại có một ánh sáng trắng dịu nhẹ chiếu sáng cho toàn bộ thế giới, cô cảm thấy thật kỳ lạ.Cô và gia gia của mình đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì, thì hệ thống lên tiếng giải thích cho mọi người, sau khi được giải thích thì bọn họ rốt cuộc đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.Tiểu Nam mắt sáng, môi cong lên nụ cười rạng rỡ, cô vừa nhảy vừa reo lên nói:"Gia gia, chuyện này quá thần kỳ rồi! Quá điên rồ rồi! Không ngờ triều đình lại có thể tạo ra một thế giới như vậy? Bookchat này thật sự quá tuyệt vời rồi!"Lão giả cũng kích động gật gật cái đầu, nói: "Đúng thế, đúng thế Tiểu Nam.

Gia gia đã sống hơn bảy mươi năm mà chưa bao giờ được nhìn thấy điều kỳ diệu như thế này!"Hai người họ sống ở thôn Vạn Phúc gần mười mấy năm, ít khi được bước ra thế giới bên ngoài, lên ít khi được chứng kiến những điều kỳ diệu như thế này.Chỉ có lần đầu tiên sở hữu chiếc smart phone, hai người họ mới nghịch ngợm không biết mệt mỏi, không ngủ không nghỉ.Bây giờ nhìn hai người họ phấn khích như thế, cũng là điều bình thường, có thể hiểu được.Lúc này, Tiếng hệ thống đột nhiên vang lên, tuyên bố cuộc thi tu chân giới lịch lãm chính thức khai mạc, mọi người hãy cùng thưởng thức những tác phẩm nghệ thuật độc đáo mà những người dự thi đã gửi lên.Tiếng thông báo vừa kết thúc, trên không trung bắt đầu xuất hiện hàng loạt các quả cầu lơ lửng, nó nhiều đến lỗi cô hoa cả mắt lại.Tất cả các quả cầu đều có hình dạng và kích thước giống nhau, nhưng chỉ có một điểm khác biệt duy nhất là màu sắc.Trong số đó, có những quả cầu màu trắng xen lẫn trong những quả cầu màu đỏ, còn lại chiếm một số lượng rất nhỏ là màu xanh.Cô nhanh chóng dùng tinh thần lực để thăm dò các quả cầu, cô phát hiện ra rằng các quả cầu màu đỏ chứa hình ảnh dự thi của các nữ tu sĩ, còn màu trắng là của nam tu sĩ.Cô tự hỏi rằng những quả cầu màu xanh có gì đặc biệt so với quả cầu màu trắng, nhìn vào bên trong, cũng chỉ thấy hình ảnh của nam tu sĩ, cô băn khoăn không biết có điều gì ẩn giấu trong đó.Đột nhiên lúc này một trấn động ầm ầm vang lên làm mọi người hoảng sợ, nhưng khi hiểu rõ nguyên nhân họ nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.Trong không gian yên tĩnh, một bảng xanh lá cây bỗng nhiên hiện ra giữa bầu trời trung tâm thế giới, hai con ngũ trảo kim long lấp lánh uốn lượn quấn quanh viền bảng, toát lên vẻ uy nghi và tráng lệ.Hai con ngũ trảo kim long có thân hình dài và uyển chuyển, trên lưng nó có những vảy màu vàng óng ánh, đôi mắt nó sáng như hai viên ngọc lục bảo, đầu rồng có hai sừng cong và hai râu dài, chúng phun ra nuốt vào linh hỏa khi di chuyển xung quanh.Trên đỉnh bảng có ghi số lượng người hiện tại tham gia dự thi là “10.050.120 người.”Bảng được chia thành hai phần, phần bên phải ghi quý bà lịch lãm và phần bên trái ghi quý ông lịch lãm, mỗi phần có mười ô nhỏ, được đánh số thứ tự từ một đến mười, nhìn đến đây mọi người đều nhận ra đó là bảng xếp hạng của người dự thi.Một điều kỳ lạ là, dù mọi người đứng ở đâu thì khi ngước lên nhìn bảng xếp hạng cũng đều như đang đối mặt với nó, khiến mọi người không ngừng thán phục và ca ngợi.Lúc này bên bảng quý bà lịch lãm, một hình ảnh xuất hiện ở vị trí đầu tiên, đó là một cô gái đang ngồi trên một chiếc bàn gỗ nhỏ xoay đầu về phía mọi người và miệng vẫn còn đang ngậm đầy sợi mì.Hình ảnh có ghi chú đầy đủ tên người dự thi là Âu Dương Tiểu Hoa 14 tuổi, có một hoa hồng bình chọn, và một người đang bình luận.Mọi người đều há hốc mồm, trợn trừng mắt nhìn vào tấm ảnh đó, mọi người rốt cuộc hiểu vì sao bảng xếp hạng hiện lên, đó là vì đã có người bỏ phiếu bình chọn hoa hồng cho tấm ảnh này, lên hệ thống đã kích hoạt bảng xếp hạng người dự thi.Lúc này Âu Dương Tiểu Hoa đang đứng cạnh gia gia của mình, vừa gãi đầu vừa cười khì khì một tiếng, ta chỉ muốn thử bỏ phiếu xem nó có hoạt động không thôi, hahah.Âu Dương Phong và một số người Âu gia đều cảm thấy xấu hổ không thể ngẩng đầu lên, ngươi là người của Âu gia, một trong cửu đại gia tộc, ngươi có bao nhiêu ảnh đẹp để đăng lên thì không đăng, lại đăng cái ảnh đang ăn mì sợi, thật là mất mặt quá mất mặt.Âu Dương Phong lúc này miệng cứng ngắc lại, hai mắt liên tục nháy nháy nhìn tôn nữ của mình đang cười khì khì, không biết lên khóc hay lên cười nữa.Màn khai mạc cuộc thi như vậy thật không ngờ tới, mọi người không nhịn được một trận cười nói vui vẻ.Mọi người đều tin tưởng rằng còn nhiều hình ảnh thú vị và đẹp mắt chưa được khám phá, bọn họ háo hức không kìm được, liền vội vàng dùng tinh thần lực quan sát các quả cầu hình ảnh.Quả thật có rất nhiều kiểu chụp ảnh kỳ quặc của người dự thi, có người chụp cùng con rồng đang phun lửa, có người chụp tấm ảnh mình đang bị rơi từ trên cao, có người chụp tấm ảnh mình đang c ởi trần khoe cơ bắp, đúng thật là không thể nói nổi.Tuy nhiên, không thể phủ nhận có rất nhiều hình ảnh đẹp mắt, phần lớn bọn họ đều là những nhân vật có địa vị, danh vọng trong tu chân giới, nên hình ảnh của bọn họ cũng không thể chụp ẩu được, nó còn ảnh hưởng đến cả những thế lực đứng đằng sau họ nữa.Không phải ai cũng như Âu Dương Tiểu Hoa có thể đăng ảnh của mình lên dự thi một cách vô tâm, không biết xấu hổ, không nhìn người Âu Dương gia đang đỏ mặt ngượng chín cả mặt lên kia à, hahah.Thế giới giả tưởng lúc này tràn ngập tiếng cười nói, tiếng bàn tán của mọi người về những hình ảnh dự thi, có người cười không ngậm được miệng đến mức nằm lăn ra đất vừa cười vừa đập tay xuống đất.Nhưng lúc này có người nhanh chóng phát hiện, mình không thể bình luận được xuống dưới các hình ảnh.“Mọi người tại sao không thể để lại bình luận dưới các bức ảnh được vậy, tại hạ thấy có mấy người vẫn bình luận được mà?” Một đại hán trung niên tỏ vẻ hoài nghi“Ngươi có phải nói đùa hay không, muốn bình luận được dưới ảnh, thì ngươi phải bỏ ra một hoa hồng để bình chọn cho ảnh đó mới được, chứ không ngươi nghĩ sao lại có ít bình luận như thế.”Một người có khuôn mặt chuột trả lờiLúc này những người xung quanh mới ồ lên một tiếng, hóa ra là như vậy, bảo sao bọn họ nhiều lần muốn thử bình luận xuống tấm ảnh mình thích lại không được.Triều đình đã tính toán sẵn rồi, nếu ngươi không muốn tiêu linh thạch, thì ngươi chỉ có thể là người xem chơi thôi, không có một hoa hồng để bình chọn thì cũng đừng mong bình luận được.Trong khi mọi người đang bàn tán sôi nổi thì bất ngờ có một tiếng thét gào lên khiến mọi người giật mình quay lại.Mọi người quay sang thì thấy một thanh niên khoảng mười tám hai mươi tuổi đang ngồi bệt trên mặt đất thở hổn hển, khuôn mặt tái nhợt vẻ mặt hoảng loạn.Một người phụ nữ trung niên đứng cạnh hắn hỏi.“Này, vị tiểu huynh đệ này, chuyện gì làm huynh đệ sợ đến thế, nói cho mọi người nghe xem nào.” Nói xong, người phụ nữ nhìn hắn bằng ánh mắt tò mò và hoài nghi.Người thanh niên hít một hơi thật sâu thở dài một tiếng dần dần lấy lại bình tĩnh nói:”Thật khủng khiếp, kiếm khí thất khủng khiếp.”“Tại hạ thấy một bức ảnh của Huyết nguyệt tiền bối, rất ngưỡng mộ diện mạo uy nghi của người, liền tiến vào quả cầu, không ngờ vừa bước vào đã chứng kiến cảnh tượng một biển máu, tiếng kêu quỷ dị.”“Huyết Huyệt Lão tổ?”Mọi người lẩm bẩm cái tên Huyết nguyệt lão tổ, kiếm khí, âm thanh quỷ khóc thần sầu.Một tên trung niên tự xưng là “thần thông” liền gào lên: “Lão tử đã dùng tinh thần lực quét qua bức ảnh của Huyết Nguyệt Lão Tổ mà có thấy gì khác biệt đâu.


Tiểu tử kia, ngươi đang nói láo à?”“Lão đạo cũng vậy, không thấy có gì lạ cả.” Một lão đạo sĩ lên tiếng ủng hộ.Lúc này một lão giả có vẻ uy nghiêm la lớn: “Đồ ngốc! Hệ thống đã thông báo rồi mà.


Muốn cảm nhận được phong thái của Huyết Nguyệt Lão Tổ phải tiến vào trong quả cầu mới được.”“Có lẽ là lúc Huyết Nguyệt Lão Tổ chụp ảnh thì đang trong quá trình thi triển kiếm khí của mình.

Nên khi tiểu tử kia tiến vào quả cầu mới cảm nhận được kiếm khí và âm thanh quỷ tru trong biển máu.” Một ông lão khác phân tích.“Thế à? Vậy để lão tử tiến vào quả cầu thử xem sao.” Tên trung niên “thần thông” nói xong liền lao vào quả cầu.“Á!” Tiếng kêu thất thanh vang lên.Mọi người thấy tên trung niên lập tức quay trở lại, thở hổn hển, mặt tái mét.


Nói với giọng run run: “Thật… thật đáng sợ.

Lão Tổ… Lão Tổ quá kinh khủng.”Mọi người nghe xong thì lập tức hai mắt sáng lên, hưng phấn không thể tả nổi.Thật không ngờ hệ thống thông báo xem ảnh còn có thể cảm nhận được phong thái của người đó lại là như thế này.


“Tuyệt, thật sự quá tuyệt vời.”“Nhưng sao hai tiểu tử kia lại bình an vô sự, nếu là kiếm khí kinh khủng như vậy thì có thể xé nát vụn cả người ra đấy chứ.” Một người thắc mắc đưa ra câu hỏi.Khi mọi người đều đang nghi ngờ, thì hệ thống lại lên tiếng.“Các vị, thế giới này là thế giới giả tưởng, thứ các vị thấy và cảm nhận cũng là hư ảo do hệ thống tái hiện lại, lên các vị không cần lo lắng nguy hiểm gì cả, mọi thứ chỉ là sự cảm nhận của các vị mà thôi.”Sau khi nghe xong hệ thống giải thích, họ liền xô xát nhau để vào quả cầu, muốn được chiêm ngưỡng một phen phong thái của Huyết Nguyệt Lão Tổ..