Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 678: Đột phá lên cấp (3)




Lam Tuyển nhàn nhã mà liếc xéo Lý Ngạo Khung: “Nếu ngươi có bản lĩnh thì đến lôi bản công tử đi đi. Lại đây. Nhanh lại đây!”

Hai tên vô lại này!

Hai mắt Lý Ngạo Khung âm trầm, hận ý tràn ngập: “Nếu các ngươi muốn chết, vậy thì đừng trách Lý Ngạo Khung không khách khí!”

“Sao, ngươi muốn đối địch với Bắc Thần cung hả? Bản công tử cứ đứng yên ở đây nè, ngươi có giỏi thì lại đây giết ta đi.” Bắc Thần Ảnh đứng thẳng lưng, dũng cảm mà vỗ vỗ lên ngực mình.

“Sao, ngươi muốn đối địch với Bích Phàm cung hả? Bản công tử cứ đứng yên ở đây nè, ngươi có giỏi thì lại đây giết ta đi.” Lam Tuyển không những nhại lại lời nói của Bắc Thần Ảnh, hắn còn bắt chước lại động tác của Bắc Thần Ảnh.

Hai vị thiếu niên phong thần tuấn lãng, hoạt bát năng động như nhau, lại còn giống nhau từ lời nói đến hành động, thoạt nhìn khiến người khác buồn cười.

Trong khi nghe hai bên đối thoại qua lại, trên mặt mày Tô lạc hiện lên một tia cảm xúc khác thường.

Đột nhiên, sắc mặt nàng đỏ lên, ngay sau đó, nàng phun mạnh ra một ngụm máu tươi.

Nhìn thấy Tô Lạc phun ra máu, sắc mặt Bắc Thần Ảnh và Lam Tuyển kinh hãi, vội vàng muốn chạy đến, nhưng lại bị Lý Ngạo Khung chặn trước mặt.

Sau đó, Tô Lạc lại phun ra một ngụm máu tươi khác.

“Tẩu tử!” Sắc mặt Bắc Thần Ảnh vô cùng lo lắng, so với bản thân hắn hộc máu, quả thật còn nôn nóng hơn.

“Lý Ngạo Khung, mẹ nhà ngươi, mau tránh đường cho lão tử! Ngươi mẹ nó muốn chết đúng không!” Lam Tuyển gấp đến độ hai mắt đỏ cả lên, đấm thẳng một quyền lên ngực Lý Ngạo Khung.

Lý Ngạo Khung dễ dàng nghiêng người tránh đi cú đấm của hắn.

Trái lại là Tô Lạc.

Sau khi nàng phun xong hai ngụm máu kia, chỉ cần dùng mắt thường cũng thấy được tốc độ linh lực quanh thân nàng di chuyển nhanh và mạnh hơn bình thường. Linh lực hợp thành từng sợ tơ, thâm nhập vào lục phủ và kinh mạch bên trong người Tô Lạc.

Không ngừng cuồn cuộn chui vào bên trong.

Cảnh tượng này khiến bọn người Bắc Thần Ảnh nhìn đến ngây người.

Đây là dấu hiệu đột phá, hơn nữa, còn là thời khắc quan trọng nhất của việc tiến cấp, nếu như bị người khác phá hoại, hậu quả thật không dám tưởng tượng tới!

Nhìn Tô Lạc trước mắt, bộ mặt Lý Ngạo Khung đông cứng, đáy mắt hiện lên một tia sát ý mạnh mẽ.

Nếu lần này để nàng tiến cấp, thì nàng sẽ trở thành cấp năm.

Nha đầu thúi này trong thời gian ngắn ngủi như thế mà có thể tiến cấp lần nữa. Nếu nàng có phát triển chậm lại, thì sau này vẫn còn thăng tiến được nữa.

Trái lại là Dao Dao, cho tới nay nàng vẫn được ca tụng là tiểu thiên tài, nhưng ở tuổi của nàng thì thực lực cũng chỉ đạt đỉnh cấp năm thôi.

Lý Ngạo Khung thật sự có chút lo lắng, dựa vào tốc độ thăng cấp của Tô Lạc thì sẽ có một ngày nàng vượt qua Dao Dao. Cho nên, hắn phải tiêu diệt khả năng đó, từ trong trứng nước. Hơn nữa, hắn có thể ngầm cảm thấy Tô Lạc sau này sẽ trở thành mối uy hiếp đối với Dao Trì Lý gia.

Nhìn thấy đáy mắt Lý Ngạo Khung lóe lên sát ý, trong mắt Bắc Thần Ảnh và Lam Tuyển đồng loạt hiện lên một tia lo lắng.

Lúc đầu, Lý Ngạo Thiên chỉ là muốn phế đi võ công của Tô Lạc, nhưng hiện tại trong mắt hắn tự nhiên lại xuất hiện ý muốn giết người, thật sự khiến bọn họ lo lắng.

Bắc Thần Ảnh tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã dùng thân che chắn ở trước mặt Tô Lạc, hắn ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng mà trừng Lý Ngạo Khung: “Ta không cho phép ngươi thực hiện ý nghĩ điên cuồng kia đâu! Nếu ngươi dám ra tay giết nàng, đến khi Nam Cung Lưu Vân trở về, ngươi nên biết rõ hậu quả sẽ nghiêm trọng đến mức nào.”

Thần sắc Lý Ngạo Khung khẽ giật mình, nhưng ngay sau đó, đáy mắt hắn hiện lên một tia lạnh lẽo, hắn nở một nụ cười giả tạo: “Người đã chết như đèn tắt, chỉ khi nào nàng chết, thì Nam Cung Lưu Vân mới có thể toàn tâm toàn ý trở về với Dao Dao.”

“Ngươi mơ đi!” Lam Tuyển cười lạnh một tiếng: “Nếu nàng chết, Nam Cung Lưu Vân nhất định sẽ nổi điên, dựa theo tính tình của hắn, thì cũng không phải không có khả năng hắn sẽ giết sạch toàn bộ người của Dao Trì Lý gia đâu! Ngươi nên nhân lúc còn sớm mà rút lui đi, không thì đừng trách ta không cảnh cáo ngươi trước!”

“Giết sạch Dao Trì Lý gia? Ha hả, vậy thì phải xem hắn có bản linh đó hay không!” Lý Ngạo Khung nâng tay phải lên, trên cánh tay nhanh chóng xuất hiện một vệt ánh sáng.