Lý Ngạo Thiên rất muốn sớm một bước tiến vào Bí Kíp Quán, thấy Thái tử ích kỷ keo kiệt như thế, nhưng cũng không thể không đáp ứng.
Hai người ngưng tụ linh lực toàn thân, toàn bộ bỏ vào trên người Tử Ngư Thủy Tinh.
Tô Lạc tò mò mà nhìn xung quanh.
Giao lưu với Tử Ngư Thủy Tinh khó vậy sao?
Dù sao nàng cùng Tử Ngư Thủy Tinh nói chuyện rất đơn giản.
Lấy máu nhận chủ rồi, nàng chỉ cần nghĩ một chút, là có thể nói chuyện với Tử Ngư Thủy Tinh, có thể cảm giác được cảm giác yêu thích nhu hòa của nó đối với mình.
Ngay khi Tô Lạc còn đang miên man suy nghĩ, Nam Cung Lưu Vân lại kéo nàng lui về phía sau vài bước.
Bắc Thần Ảnh và Lam Tuyển lúc trước còn không có chú ý tới, chờ quay đầu lại muốn cùng Nam Cung Lưu Vân nói chuyện thì thấy hắn đã lui về phía sau rất nhiều bước.
Bắc Thần Ảnh là người thông minh đến mức nào? Vài vị bạn thân này đều là những người đã cùng Nam Cung lớn lên, đối với cơ trí của hắn đều là vô cùng sung bái, mọi người ăn ý vô cùng.
Bắc Thần Ảnh thấy tư thế này của Nam Cung Lưu Vân, không nói hai lời, vèo một tiếng liền trốn sau lưng Nam Cung Lưu Vân.
Lam Tuyển cùng Ám Dạ Minh cũng không chậm chạp tí nào, tốc độ đều điều chỉnh đến mức nhanh nhất, vèo vèo hai tiếng, cũng tới bên cạnh Nam Cung Lưu Vân.
Hành động lần này của bọn họ, động tĩnh có chút lớn, huống chi bọn họ vẫn luôn là tiêu điểm bị chú ý, nhất cử nhất động đều có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm.
Thấy bọn họ luân phiên chạy trốn, trên mặt mọi người đều hiện lên thần sắc kinh hoảng, còn chưa chờ bọn hắn dò hỏi ra tiếng, sự tình không hề dự triệu đã xảy ra.
Lại nói Thái Tử điện hạ cùng Lý Ngạo Thiên đặt toàn bộ lực chú ý trên con Tử Ngư Thủy Tinh kia.
Theo linh lực càng ngày càng nhiều, màu đỏ trên người Tử Ngư Thủy Tinh càng ngày càng sáng, càng ngày càng phỏng tay.
Cho dù với tu vi của Thái Tử điện hạ, cũng cảm giác có chút không cầm nổi..
Lý Ngạo Thiên cảm thấy có chút không phù hợp
Căn cứ theo ám sách trong Tàng Bảo Các của Lý gia ghi lại, cũng không có nhắc tới việc mở ra Tử Ngư Thủy Tinh sẽ phiền toái như vậy, hơn nữa nó cũng sẽ không nóng lên đến mức độ này…
Ngay khi trong lòng Lý Ngạo Thiện lên bất an thì tai nạn, không hề báo trước mà đã xảy ra.
Chỉ thấy khối Tử Ngư Thủy Tinh đỏ rực trong tay Thái Tử kia nháy mắt giống như một trái bom thật lớn, ầm ầm một tiếng, nhanh chóng nổ mạnh!
Linh khí mà hắn cùng Thái tử đưa vào đã bị chuyển hóa thành lực lượng, tản ra xung quanh theo hình trứng
Lý Ngạo Thiên phản ứng nhanh chóng, thân thủ nhanh nhẹn, tốc độ nhanh như tia chớp thối lui ra đằng sau.
Nhưng là, bởi vì đột nhiên không kịp phòng ngừa, trước ngực hắn vẫn bị lực lượng mạnh mẽ kia đánh trúng, đau đến mức hắn dường như muốn ngất đi.
Hắn có thể rõ ràng mà ngửi được mùi khét do ngực mình bị đốt trọi mà ra.
Lý Ngạo Thiên đều như vậy, Thái tử đương nhiên là thảm hại hơn.
Chỉ thấy đôi tay cầm Tử Ngư Thủy Tinh kia của hắn dường như bị dập nát, mặt đen như mực, hoàn toàn nhận không ra tướng mạo sẵn có.
Do nổ mạnh nên trên người hắn đã bị đốt cháy, ngọn lửa bốc cháy tán loạn, tóc như bị đốt trọi một nửa.
Nhưng mà trên người Thái tử hình như có trang bị nhuyễn giáp, cho nên thân thể không chịu chút thương tổn nào, chỉ là từ cổ trở lên thoạt nhìn chật vật cực kỳ.
Ngoại trừ Lý Ngạo Thiên và Thái tử, số người bị lan đến cũng không hề ít.
Có mấy người thông minh, nhìn thấy hành động của đám người Bắc Thần Ảnh thì cũng nhanh chóng lui về phía sau, nhưng tuyệt đại đa số người đều bởi vì tò mò muốn nhìn Tử Ngư Thủy Tinh, ý đồ nhanh chóng vọt vào con đường chính xác, cho nên thân hình không hề nhúc nhích.
Cho nên, khi sóng xung kích lan ra theo hình quả trứng, rất nhiều người đều bị lực lượng kia lan đến gần.