Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 333: Ăn Chơi Trác Táng (4)




Kết quả từ thần điện thí nghiệm làm Tô Lạc rất vừa lòng. Bởi vì thiên phú của Lục La tuy không quá tốt, cũng không quá kém, là thiên phú cấp xanh lá.

Nam Cung Lưu Vân sợ Tô Lạc xảy ra chuyện nên phái Lăng Phong ở lại đây bảo vệ nàng.

Tô Lạc thừa dịp đem Lục La giao cho Lăng Phong, chính mình thì đóng cửa bế quan, bắt đầu dốc lòng tu luyện.

Nàng nhớ tới tấm huy chương bằng đồng màu đen lấy được từ tay Liễu lão gia. Lúc đó, nàng tiện tay ném vào trong không gian. Khi trở về, lại gặp đủ thứ chuyện thượng vàng hạ cám, bận rộn đến tận bây giờ mới người tan việc hết, cho nên cũng chưa có cơ hội nghiên cứu cẩn thận.

Tô Lạc từ trong không gian lấy ra tấm huy chương bằng đồng ngăm đen, đặt trong lòng bàn tay mà nhìn ngắm.

Bề ngoài tấm huy chương bằng đồng trừ bỏ có hoa văn rồng bay, phượng múa và mấy chữ viết tay qua loa thì hoàn toàn không nhìn ra được huyền cơ bên trong.

Tô Lạc nhớ tới khối ngọc giản mà Thần Long đại nhân đã giao cho nàng. Lúc trước, nàng đem linh lực rót vào nó, mới đọc được công pháp tu luyện bị phong ấn bên trong.

Chẳng lẽ muốn mở tấm huy chương bằng đồng này cũng dùng biện pháp như vậy?

Hiển nhiên, sau khi Tô Lạc nhắm hai mắt, đem linh lực rót vào huy chương bằng đồng ngăm đen, trong đầu lập tức xuất hiện một đống chữ chi chít. Nhìn kĩ thì đó là pháp môn để tu luyện Linh Vũ Bộ.

Quả nhiên, điều kiện đầu tiên để tu luyện mà Nam Cung Lưu Vân đã từng nhắc tới là cần phải có linh lực thiên phú đạt tới cấp tím. Bằng không, linh lực căn bản sẽ không có cách nào để khống chế Linh Vũ Bộ.

Ở phần ghi chú, Tô Lạc nhìn thấy một câu: Nếu pháp sư không gian tu luyện Linh Vũ Bộ, sẽ làm ít được nhiều, cuối cùng còn có khả năng tu luyện Linh Vũ Bộ lên đến cảnh giới thuấn di.

Cảnh giới thuấn di? Tô Lạc lập tức sợ ngây người.

Nếu có thể tu luyện đến cảnh giới thuấn di, tốc độ có thể nói là đạt đến đỉnh cao. Đến lúc đó, ai có thể bắt được nàng?

Nghĩ đến đây, khóe miệng Tô Lạc gọi lên một nụ cười tà.

Nàng có linh lực thiên phú cấp tím. Nàng còn là pháp sư không gian dường như đã tuyệt tích trên đại lục.

Linh Vũ Bộ này quả thực là vì nàng mà được tạo ra. chưa nói đến việc nàng rất thích hợp luyện nó, chỉ riêng điều tuyệt vời nhất chính là Liễu lão gia còn tự động đem thứ này đến tận cửa cho nàng.

Nhớ tới Liễu lão gia bị Nam Cung Lưu Vân ngược như vậy, trên mặt Tô Lạc hiện lên càng hiện lên ý cười rõ ràng.

Nhưng rất nhanh, nàng liền nghiêm mặt, khôi phục thần sắc.

Trong vòng ba tháng, liệu nàng thật sự có thể tu luyện đến cấp bốn, cùng Tô Thanh quyết chiến một trận tranh cao thấp không?

Căn cứ tin tức nàng có được, Tô Thanh sáng sớm đã ra ngoài đi tìm sư phụ. Ba tháng này, không biết tu vi của Tô Thanh sẽ tăng lên đến cảnh giới nào.

Tô Lạc nhanh chóng ném Tô Thanh ra khỏi đầu, rồi nàng bắt đầu tu luyện.

Muốn luyện thành tầng thứ nhất của Linh Vũ Bộ cần tăng tốc.

Đại Hư Không Thủ Ấn cần phải mở rộng phạm vi của dấu tay, tăng thêm mười lần lực đạo.

Thuật tiểu hỏa cầu cần tu luyện thành thuật đại hỏa cầu.

Nói đến hệ mộc, Tô Lạc cảm thấy hệ này có chút râu ria. Nàng tính tu luyện nó đến cao cấp. Vì hệ mộc nhờ sức chiến đấu của thực vật, sức mạnh cũng sẽ không quá cao nên nàng không nghĩ nhiều, tu luyện loại này chỉ để phụ trợ chiến đấu.

Chốt lại, chủ lực chiến đấu của nàng hiện tại là Đại Hư Không Thủ Ấn, phụ trợ chiến đấu là nguyên tố hệ hỏa, tốc độ thì có Linh Vũ Bộ. Chỉ cần phối hợp tốt, uy lực sẽ phi thường kinh người. Hành hạ đến chết một võ giả cấp bốn cũng không phải không có khả năng.

Tô Lạc ngồi xếp bằng trên giường. Sau đó, nàng lấy ra một lọ linh dịch màu cam, được luyện chế từ tinh thạch, tích vài giọt vào trong miệng. Hai tay đặt trên đầu gối, tròng mắt nhắm chặt, để thân thể tùy ý chậm rãi hấp thu dược lực tinh khiết kia.

Trong khi linh dịch màu cam thẩm thấu, lực đan điền của Tô Lạc càng lúc càng mạnh lên.

Trong một tháng kế tiếp, Tô Lạc chỉ ru rú trong phòng.

Nàng rất hiếm khi ra khỏi cửa. Bởi vì toàn bộ thời gian nàng đều dùng để tu luyện.