Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 1002: Dung vân giận dữ (4)




Hắn hoàn toàn không nghĩ đến, bản Ma Đạo Đỉnh vốn đã mất tích năm đó sẽ xuất hiện trong tay Yên Hà!

Bà ta bảo tồn nhiều năm như vậy, khi sắp chết mới tiếp tục truyền thừa!

“Hắn ở chỗ nào? Mau nói!” Dung Vân hung tợn mà bóp chặt hai vai của Yên Hà tiên tử, lực lượng mạnh đến kinh người. 

Yên Hà tiên tử bỗng nhiên lớn tiếng ho khan, điên cuồng phun từng ngụm máu tươi ra, thoạt nhìn khủng bố đến mức làm cho người ta sợ hãi.

“Nghiên Hoa… Giết… Tiểu công chúa… Ha ha ha… Ha ha ha…”

“Vân Khởi… Phải làm Ma quân… Nhất định phải giết nàng… Ha ha ha… Ha ha ha…” 

Trong tiếng cười điên cuồng, Yên Hà tiên tử đột ngột ra đi, vĩnh viễn mà nhắm mắt lại, chết vô thanh vô tức.

Ngay cả Vân Khởi cũng chưa từng nghĩ đến, Yên Hà lão vu bà sẽ để lại chiêu thức ấy.

Dung Vân lạnh mặt, hung ác nham hiểm mà nhìn chằm chằm thi thể không hề nhúc nhích của bà ta, lạnh lẽo trong đôi mắt bắt đầu tràn ra. 

Nguyên nhân là vì năm đó Nghiên Hoa giết chết vị tiểu công chúa kia, cho nên sau khi Tiểu Lạc sinh ra đời, hắn mới có thể sử dụng di hình đổi nhan cho nàng, để bảo hộ nàng.

Nhưng mà…

Dung Vân nắm chặt hai tay lại! 

Yên Hà thế nhưng đoán được, còn khôi phục dung nhan thực sự của Tiểu Lạc!

Sau này, con đường của Tiểu Lạc sẽ càng thêm khó khăn.

Đáy mắt Dung Vân hiện lên sự lo lắng. 

Nếu Ma đạo ngóc đầu trở lại… Ma đạo yêu nghiệt có thực lực cường hãn, dù mình và Nam Cung Lưu Vân lúc nào cũng ở bên cạnh Tiểu Lạc, cũng không thể bảo hộ nàng.

Dung Vân muốn ngăn cản.

Cũng đã không còn kịp rồi. 

Ma tộc rất giỏi ẩn nấp, một khi nhập ma, sẽ rất khó xác định được hơi thở.

Cho dù là hắn, hiện tại cũng không thể tìm thấy Vân Khởi.

Dung Vân cuối cùng nhìn thi thể cứng đờ kia một cái, dứt khoát xoay người rời đi. 

Trên đỉnh Yến Vân, một trận chiến của cường giả chấn động thiên hạ.

Một trận chiến này, không chỉ thay đổi địa hình cấu trúc ngàn năm của Yến Vân Sơn, mà nữ ma đầu Yên Hà tiên tử này cuối cùng cũng đã chết.

Vân Khởi bị dẫn nhập ma. 

Tô Lạc hôn mê bất tỉnh, sinh tử chưa biết.

Ai cũng không nghĩ tới, khi Dung Vân trả thù, thủ đoạn lại sấm rền gió cuốn như vậy, tàn nhẫn độc ác.

Toàn bộ đại lục, một trăm lẻ tám căn cứ huấn luyện bí mật, hơn một vạn tu luyện giả. 

Toàn bộ đều là thủ hạ của Yên Hà tiên tử.

Không đến mấy ngày, những căn cứ bí mật này tựa như chưa từng bao giờ xuất hiện, vĩnh viễn biến mất trong lịch sử dài đằng đẵng.

Người thường vẫn tiếp tục cuộc sống của mình sau khi mặt trời ló dạng, hoàn toàn không biết rằng ở nơi chỉ cách nhà mình không xa, bên trong những căn cứ bí mật đó là rất nhiều thi thể nằm san sát nhau. 

Mười gia tộc lớn lánh đời có khứu giác rất nhanh nhạy, không có khả năng không biết chuyện này.

Khi biết được tin tức này, mọi người đều vô cùng khiếp sợ với thủ đoạn của Dung Vân đại sư.

Dung Vân nhìn có vẻ rất ôn hòa, ai có thể nghĩ đến thủ đoạn của hắn lại lôi đình vạn quân, tàn nhẫn thô bạo như vậy? 

Hơn một vạn tu luyện giả... đều chết sạch.

Dao Trì cung phản ứng càng lớn hơn.

Lý lão gia tử nghe thấy tin tức, tay đang cầm chén trà hơi dừng lại. 

Ánh mắt của hắn nhìn không trung nơi phương xa, lộ ra vẻ dữ tợn, ra lệnh: “Trong khoảng thời gian này không cần tìm nha đầu kia phiền toái.”

Thật đúng là nhìn không ra, Dung Vân lại coi trọng nha đầu kia như vậy.

Nhưng mà… Ngạo Thiên, Ngạo Khung, còn có Nghiêu Tường, ba vị dòng chính của Dao Trì cung, tất cả đều bỏ mạng dưới tay nha đầu đó. 

Nha đầu kia giết nhiều người của Dao Trì Lý gia như vậy, muốn buông tha nàng? Đó là chuyện không có khả năng!

Lý lão gia tử nghĩ một chút, đẩy ra Tàng Bảo Các, lấy ra một cái hộp gấm.

Hộp gấm được làm từ gỗ mun màu đen, ngàn năm không hư, còn tản ra mùi hương trầm nhàn nhạt. 

“Dao Dao, đến chỗ gia gia.” Lý lão gia tử truyền thức thần tới sân viện cách đó không xa.

Nơi đó, Lý Dao Dao đang dốc lòng tu luyện.