Tà Vương Sửu Phi

Chương 183: Chương 183: Tà Vương Sửu Phi




CHƯƠNG 28: TÀ VƯƠNG SỬU PHI
Editor: Luna Huang
“Tướng công, đứng lâu như vậy, ta muốn ngồi một chút…”
Lâm Kính Nghiêu bất quá mới đến bên người của bọn họ, Địch Diên Diên cũng không nhìn hắn một mắt, tuy là bất mãn, lại một chút cũng không có biểu lộ ở trên mặt, ngược lại là cười đến âm hiểm. . .
“Liên tôn chủ, Lam môn chủ, Liên phu nhân, xin mời ngồi!”

Không đợi Tà Vô Phong đáp lời, Lâm Kính Nghiêu vì không để người nói tiếp đãi Liên tôn chủ không chu toàn, liền lập tức mời ba người đến vị trí an vị từ sớm, mà mẫu nữ ba người Lâm thị cũng chỉ ngoan ngoãn câm miệng, đợi cơ hội kế tiếp hảo hảo biểu diễn. . .
Bố trí trong viện tử bất đồng ngày hôm qua, tứ diện của viện tử đều phân biệt để bàn, ngay chính giữa có một đài mộc điêu hình vuông đẹp đẽ quý giá, phỏng chừng chính là dùng để cho mọi người biểu diễn bảo bối của bọn họ. . .
Địch Diên Diên được bọn họ mời an vị vị trí đầu tiên, nơi này là phía chính bắc, dường như chỗ ngồi tối hôm qua, bất quá sáng nay bất đồng là, đã tăng thêm mấy cái ghế, đây chỉ sợ lưu cho ba mẫu nữ Lâm gia.
Nhìn dáng vẻ của các nàng, ước gì có thể phân biệt ngồi ở bên người Tà Vô Phong cùng Lam Thần, chỉ là ngại Địch Diên Diên còn có vấn đề bài vị, mới cải biến ý nghĩ của bọn họ, bất quá dáng vẻ kệch cỡm cũng là không thiếu được.

Sau khi mọi người ngồi xuống, Địch Diên Diên mơ hồ liền cảm thấy một chỗ có người nhìn phương hướng các nàng, đảo mắt thấy thân ảnh cao to quen thuộc, là Lãnh Tác, bên người còn có thiếu nữ tuổi thanh xuân, khuôn mặt ưu sầu, tuy rằng dung mạo cải biến, nhưng là không khó nhận ra, chính là Tà Minh Diên. . .
Hơi gật đầu, Địch Diên Diên cũng không có nhìn nhiều hơn nữa, nói vậy Lãnh Tác cùng Minh Diên cũng nhận ra bọn họ tới, nếu là nhận ra, cũng không cần thiết nói thêm gì nữa.
Đảo mắt trở về, mọi người đều an vị, hôm nay người tới rất nhiều rất nhiều, ngoại trừ Địch Diên Diên bọn họ, trái phải hai bên còn ngồi đầy người, Lâm Kính Nghiêu tận tâm an bài chỗ ngồi, Lãnh Tác bọn họ vừa vặn ngồi ở vị trí hàng cuối cùng góc bên tay trái Địch Diên Diên, không biết bọn họ là dùng thân phận gì tiến đến, nhưng không khó tưởng tượng, bọn họ là người không được coi trọng, cái này cũng đúng, có lẽ cũng là Minh Diên muốn đi xem, những người chung quanh này không biết thân phận chân chính của Lãnh Tác thì tốt hơn!
Bởi vì tất cả mọi người quen thuộc, một lòng muốn nhanh một chút khoe bảo bối huyền diệu của mình ở trước mặt mọi người tranh tiên khủng hậu hướng Lâm Kính Nghiêu tiến cử bảo vật của mình, nhất nhất đem bảo vật của mình đặt ở trên bàn vuông đặt biệt nhất, mỗi người đều lấy ra bảo vật độc tôn của mình.
Những bảo vật lúc đầu này cũng không có chỗ quá hấp dẫn người, mọi người giới thiệu một vòng, có người thì nói ra biện pháp nguyện ý lấy vật đổi vật, cũng có người trực tiếp ra giá, bất quá, mấy thứ này cũng không có lọt vào trong mắt của Địch Diên Diên, trong Tà vương phủ tùy tiện cầm một cái cũng quý báu hơn những thứ này, thế nhưng, Địch Diên Diên cũng không có thất vọng, bởi vì trò hay ở ở phía sau, Bạch Tuyết cùng Thanh nhi đi ra bên ngoài mua đồ, cũng đã nghe được có không ít bảo bối được đưa đến giám bảo đại hội lần này, tuy nói có một bộ phận bảo vật bị trộm, nhưng đây đều chỉ có thể xem như hiếm thấy, vai chính lần này, chỉ có thể đợi. . .
Ngay lúc Lâm Kính Nghiêu biết được trên đài cũng chỉ có năm món được xem là hàng là trung đẳng, hắn liền chủ động đứng dậy, bắt đầu nhất nhất mời người trong lòng hắn quyết định từ lâu, trong tay những người đó còn có một chút bảo vật hắn muốn quang minh chính đại đoạt về tay, hơn nữa, nhìn Lam môn chủ bên người đã ngáp liên tục, hắn cũng biết là thời gian chính là lúc gặt hái bảo vật, để bầu không khí bắt đầu sinh động!