Tà Vương Sửu Phi

Chương 122: Chương 122: Tà Vương Sửu Phi




CHƯƠNG 47: TÀ VƯƠNG SỬU PHI
Editor: Luna Huang
Lam Thần hôn rất sâu, Địch Diên Diên thậm chí ngay cả phản kháng đều căn bản không phản kháng được, mặc cho Lam Thần tùy ý cướp đoạt! Cường thế vậy, Địch Diên Diên rất rõ ràng cảm thấy cái loại muốn chiếm làm của riêng này, tựa hồ cũng không muốn dừng lại mà bắt đầu sinh sôi, tựa hồ dần dần, hắn muốn càng nhiều…
Không biết là bởi vì thiếu dưỡng khí, hay tâm bất cam tình bất nguyện bị người cường hôn, mặt của Địch Diên Diên đã nghẹn đến đỏ bừng, hơn nữa khóe mắt bắt đầu trở nên ướt át, nàng rất đáng ghét cảm giác bị động như hiện tại! Có lẽ nàng thực sự sai rồi, thực sự không nên không nghe lời của Tà Vô Phong, đi tới nơi này!
Thế nhưng bây giờ nên làm gì? Ai có thể mau cứu nàng? Lấy công phu mèo ba chân, không thể gây thương tổn được Lam Thần, chớ nói chi là có thể trực tiếp thoát khỏi ma chưởng của hắn!
Bên trong phòng tắm bầu không khí mập mờ chậm rãi, Lam Thần bất quá khoác áo choàng đơn bạc, nhiệt độ trên người tiếp xúc da truyền lại cho Địch Diên Diên, có thể cùng Lam Thần bất đồng là, toàn thân Địch Diên Diên băng lãnh, căn bản không có nửa điểm nhiệt tình, thậm chí là tương đối lạnh lùng!
“Diên Diên, Tà Vô Phong có thể cho nàng, ta cũng có thể cho nàng, nàng tốt nhất sớm quên hắn, nếu không ta không biết ta sẽ làm ra chút gì!”
Rõ ràng cảm thấy chống cự của nữ nhân trong ngực, Lam Thần cực lực nhịn tức giận xuống, cho dù là như vậy, thế nhưng trong lòng đố kỵ sắp thiêu đốt lý trí của hắn, hận không thể hiện tại muốn nàng! Nữ nhân hắn ngày nhớ đêm mong!
Không phải là bởi vì không chiếm được mà muốn, là bởi vì hắn thực sự thích nữ nhân này, hơn nữa trong lòng phần cảm tình kia đã đến mức thuốc không thể cứu! Nếu không, hắn sẽ không không từ thủ đoạn nào tăng cường thực lực của chính mình, muốn đoạt lấy Diên Diên từ trên tay của Tà Vô Phong!
Thật vất vả mới được thả đôi môi ra Địch Diên Diên căn bản không có nghe rõ Lam Thần nói gì bên tai mình, chỉ muốn giãy giụa sau cùng, thế nhưng nàng giãy giụa càng lợi hại, Lam Thần càng ôm chặt!
Lam Thần nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng một mảnh, mỉm cười, chỉ là không có dừng động tác lại, đôi môi ngậm vành tai của Địch Diên Diên, cảm giác tê dại nhất thời truyền khắp toàn thân Địch Diên Diên, trong lòng sợ tựa hồ càng ngày càng đậm, đôi mắt dùng sức nhìn về phía cửa, thật là muốn cửa được đẩy ra, thấy thân ảnh của Tà Vô Phong!
Đối mặt giãy giụa cùng phản kháng của Địch Diên Diên, Lam Thần lựa chọn càng thêm tùy ý cướp đoạt, lửa nóng vẫn từ từ đi xuống, từ gương mặt chuyển hướng cái cổ, rồi đến xương quai xanh, rất có xu thế lan tràn…
Hôn nữ nhân trong ngực, Lam Thần tựa hồ đòi lấy cũng không đủ, Diên Diên ngọt, hắn vĩnh viễn đều là khát vọng như vậy! Người mong nhớ ngày đêm, hôm nay chân thật được mình ôm vào trong ngực! Đó là tư vị hạnh phúc! Quả thực vô pháp nói!

Cho dù bây giờ Diên Diên vẫn là không muốn! Không hy vọng cùng hắn một chỗ, thế nhưng, chỉ cần giữ nàng ở bên người, hắn liền có thời gian cả đời! Dù cho nàng thẳng sinh mệnh hấp hối mới thích hắn, nhưng hắn đã có yêu thường cả đời, như vậy liền đã trọn! Hơn nữa, hắn tin tưởng, chỉ cần Diên Diên ở lại bên người của hắn, thời gian sẽ làm nàng quên Tà Vô Phong, chỉ sẽ nhớ kỹ hắn! Chỉ sẽ yêu một mình hắn!
Địch Diên Diên đem tất cả khí lực trên người đều giãy giụa, căn bản không có khí lực nói cái gì không cần nói nữa, hơn nữa, nói cũng vô dụng! Lam Thần đã không nghe được, chưa bao giờ nghĩ tới phải dừng động tác!
“Môn chủ!”
Đột nhiên ngoài cửa thanh âm cường tráng vang lên kéo hồi tư tự của Lam Thần, chỉ bất quá trên mặt cũng băng lãnh vạn phần! Bởi vì người ngoài cửa phá chuyện tốt của hắn!
“Chuyện gì?”
Hắn biết, nếu như không cps chuyện quan trọng, bọn họ là không có khả năng tới quấy rầy hắn! Như vậy hiện tại nên chuyện của Tà Vô Phong! Là biết Diên Diên ở chỗ hắn, nên hành động sao?
“Tà vương ở bên ngoài cùng người của chúng ta đánh nhau!”
Địch Diên Diên nghe đến mấy cái này, không biết là vui hay buồn, Tà Vô Phong nhất định là đã biết nàng ở chỗ này, có lẽ là Bạch Tuyết tìm không được nàng đi tìm Tà Vô Phong!
Thời khắc này Địch Diên Diên rất hối hận mình tùy hứng, nếu như không có không nghe lời của Tà Vô Phong len lén đi tới, tối thiểu sẽ không thành tình trạng này!
Tà Vô Phong hiện tại sẽ phải rất tức giận! Nhưng chuyện cho tới bây giờ, nàng chính là biết sai cũng vô dụng…
“Diên Diên, ta đi ra ngoài xử lý một chút trước, rất mau trở lại, nàng cũng đừng nghĩ muốn trốn! Nếu không, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!”
Nguyên vốn không có dự định nhanh như vậy chính diện giao phong với Tà Vô Phong, chỉ là, hiện tại Diên Diên thật vất vả đi tới bên cạnh mình, hắn tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội thật tốt này!
Tà Vô Phong lần này mang tới người cũng không nhiều, không khó ứng đối lắm! Tuy rằng rất muốn tiếp tục ở tại chỗ này, nhưng nếu hắn không đi ra, sợ rằng lấy võ công của Tà vương, Quỷ môn tuyệt đối tổn thương thảm trọng! Sau này muốn công kích ứng đối, thì càng không dễ dàng!

Nói xong, Lam Thần liền rời đi, đi ra bên ngoài, Địch Diên Diên rõ ràng nghe được hắn nói gì đó với người bên ngoài, sau đó rời đi…
Đối với ly khai của Lam Thần, Địch Diên Diên hài lòng cũng không kịp! Nhưng cũng trong lúc đó, nàng lại đang lo lắng, lo lắng Tà Vô Phong đánh nhau với Lam Thần mà bị thương tổn, nếu thật sự là như thế, để cho nàng làm thế nào mới tốt!
Bất quá đây không phải là lúc nghĩ những thứ này, người bên ngoài đều đã đánh nhau, nàng phải lập tức nghĩ biện pháp ly khai! Muốn đi tìm Tà Vô Phong, sau khi tìm được, hắn sẽ không tiếp tục đánh, sẽ mang nàng ly khai!
Chỉ là hiện tại, phải ly khai cũng là một vấn đề! Người bên ngoài nhất định thủ nghiêm thật thật! Nghĩ tới đây, Địch Diên Diên liền nhìn thấy cái túi, cấp tốc chạy tới nhặt lên, đeo lại, sau đó chỉnh y sam bị làm loạn…
“Địch cô nương, thuộc hạ phải vào trong!”
Người bên ngoài đi tới cạnh cửa, âm thanh trong trẻo lần thứ hai phát sinh, sau đó dừng lại một chút, mới đẩy cửa mà vào, nhưng sau khi đi vào, đầu vẫn là thấp, tựa hồ sợ thấy cái gì không thể nhìn thấy!
“Địch cô nương, môn chủ để ta đưa ngươi đến địa phương an toàn tạm lánh trước, hắn rất nhanh sẽ trở về!”
Mông Lãng vẫn như cũ không dám ngẩng đầu, vừa rồi môn chủ ở bên trong cùng vị cô nương này làm những gì, hắn chính là nhìn không thấy cũng dự đoán được! Nếu y phục của Địch cô nương còn chưa có sửa sang xong, ánh mắt của hắn thấy, chính là móc ra cũng cứu không kịp!
Chỉ là, hắn phải mau chóng nhiệm vụ của mình, nếu không sớm đưa Địch cô nương đến địa phương an toàn, chính là thất trách của hắn thất!
Nghe lời của người kia, Địch Diên Diên biết, đây cũng là một cơ hội, bất quá nhìn những người đứng ngoài cửa, nàng liền biết, cần rời khỏi mặt những người này, cũng không phải chuyện dễ dàng!
“Đi thôi!”

“Vâng!”
Thân phận dưới Mông Lãng ở Quỷ môn cũng đã cơ hồ là dưới một người trên vạn người, hắn cùng với ba người khác đều là thuộc hạ đắc lực nhất của Lam Thần, tất cả mọi người ở Quỷ môn phải nghe lệnh của hắn!
Nhưng hôm nay, hắn cúi đầu vì một nữ nhân tôn kính dẫn đường, bên ngoài có chút bất minh cho nên người tựa hồ cũng cảm thấy rất không rõ, chỉ là Mông Lãng, nữ nhân trước mắt này đối với môn chủ mà nói, là cả Quỷ môn cũng không bằng! Nếu có thể, sợ rằng môn chủ sẽ lấy toàn bộ Quỷ môn trao đổi nữ nhân này!
Nên hắn lúc này xem nữ nhân này quan trọng hơn cả mạng của mình! Lần này tuyệt đối không cho sơ thất!
Địch Diên Diên làm bộ hợp tác, đi ra ngoài, tổng so với vây ở chỗ này tốt! Cái chỗ này, liền chỉ có mấy người căn bản không khả năng bò ra trước cửa sổ treo trên tường. . .
Mông Lãng cung kính đứng ở bên cạnh của Địch Diên Diên, thậm chí không có nhìn thẳng nàng một mắt, phía sau theo mười người nhìn như hắc y nam tử thâm bất khả trắc, nam tử này thì càng không dám!
Trong đầu của Địch Diên Diên càng không ngừng xoay tròn các loại nghĩ cách, rốt cuộc phải thế nào mới có thể giải quyết hết toàn bộ những người này, sau đó chạy đi, đến cuối cùng tìm được Tà Vô Phong, việc này thực sự rất khó làm!
Sờ sờ túi ở thắt lưng, thuốc bột bên trong đích xác rất tác dụng, nhưng người là có chút võ công cao cường có thể trong nháy mắt sau khi hấp thụ sẽ bài xuất được, độc tính sẽ không chạy ở các nơi trong thân thể, cũng sẽ không trúng độc. . .
“A. . .”
“Địch cô nương, xin hỏi có chuyện gì?”
Nhìn Địch Diên Diên đột nhiên vẻ mặt thống khổ ngồi chồm hổm xuống, Mông Lãng cũng nhất thời có vẻ khẩn trương, hắn như môn chủ, đều tiếp xúc không nhiều nữ nhân lắm, chính là Tích Nguyệt lúc trước, bất quá cũng là người đồng môn, ngoại trừ chuyện của Quỷ môn, chưa từng có nhiều tiếp xúc, càng không thể nào biết nữ nhân là rành diễn trò nhất, nhất là loại nữ nhân có thiên phú diễn trò rất cao như Địch Diên Diên!
“Đau! Ta đau bụng!”
Địch Diên Diên liền ngồi xổmở tại chỗ, đầu thấp, tựa hồ thực sự đau đến đầu đều không có khí lực nâng lên!
“Mông chưởng lĩnh, nên làm cái gì bây giờ?”
Trong khoảng thời gian ngắn hắc y nam tử có vẻ tay chân luống cuống khẩn trương hỏi! Có thể được Mông chưởng lĩnh chiếu cố như vậy, thậm chí trước mặt nàng cả tiếng một chút cũng không dám, nữ nhân này nhất định không đơn giản, nói không chừng sau này sẽ là đương gia chủ mẫu của bọn họ! Bọn họ có thể không khẩn trương sao được?

“Địch cô nương, chúng ta vẫn là tới đó trước mới nói đi, viên dược hoàn này ngươi ăn vào trước, có thể giảm đau!”
Từ trong lòng xuất ra một viên dược hoàn đưa cho Địch Diên Diên, y thuật hắn biết, nhưng cũng không dám dưới tình huống môn chủ không có ở đây tùy ý đụng vào Địch Diên Diên. . .
“Cũng không có nước, bảo ta làm sao ăn!”
Địch Diên Diên đơn giản đùa giỡn, tiết mục như vậy nàng muốn bao nhiêu liền có bao nhiêu!
“Vậy, Địch cô nương, ngươi đến cùng muốn thế nào!”
Xem ra, vị cô nương này mặc dù có thể để môn chủ, Tà vương cùng Tuyệt vương đồng thời thích cũng là có nguyên nhân! Nàng thực sự quá đặc biệt, cô nương lại làm sao có thể sẽ là cái dạng này! Càng không thể nào dùng thái độ như vậy nói với những người như theo chân bọn họ! Sợ là mới nhìn thấy bọn họ sẽ lẫn mất rất xa!
“Ta sao? Ta muốn. . .”
Lời của Địch Diên Diên càng nói càng nhỏ, Mông Lãng bọn họ căn nghe không rõ, đến cùng chữ sau cùng là dạng gì, căn bản không có nghe thấy!
Vì vậy liền hỏi thăm Địch Diên Diên đến cùng là thế nào, một bên tựa đầu tiến tới, nỗ lực muốn nghe được càng rõ ràng hơn, những hắc y nhân khác cũng làm y hệt. . .
Khi Địch Diên Diên rõ ràng cảm thấy những người đó đến gần, nắm chặt thời khắc, liền lớn tiếng nói ra!
“Ta muốn, như vậy!”
Thanh âm cực lớn để cho bọn họ khó có thể phản ứng kịp, Địch Diên Diên ngồi xổm xuống cầm thuốc bột trong tay trong nháy mắt đánh tới mặt của bọn họ. . .
—— đề lời nói ngoài ——
Cảm tạ các vị chi trì! Có ý kiến gì nhớ kỹ nhắn lại, dòng suối nhỏ sẽ nhất nhất nhìn kỹ của nga ~