Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 96: Học sinh mới




Một ngày cứ thế trôi qua, trong ngày này, Hoàng Việt đón nhận từ vui mừng này đến vui mừng khác, điểm tích phân hắn tích lũy được đã phá 100 triệu, hiện giờ chỉ là chờ mong hệ thống xử lý mà thôi, nói cách khác, chỉ cần đợi vài tuần, Hoàng Việt hoàn toàn có thể nắm giữ trong tay hàng trăm triệu tích phân.

Lúc này ba mẹ hắn cùng bé Na cũng đã sử dụng Gen nước thuốc sơ cấp, ba người cũng đã hiểu tại sao Hoàng Việt lại biến đổi nhiều như vậy, tuy vậy bọn họ cũng khá lo lắng không biết loại thuốc này có tác dụng phụ hay là không, nhưng trạng thái bây giờ của bọn họ quả thật là thực sự rất tốt, bé Na tuy mới học lớp 6 nhưng cũng đã cao hơn 1m65, da mặt cũng trắng sáng và ít mụn hơn rất nhiều.

Hoàng Việt đã nghỉ học hai ngày, hôm nay hắn phải đến trường thôi, dù gì hắn cũng rất nhớ Kiều Linh, nếu mình nghỉ quá lâu chắc hẳn cô sẽ rất lo lắng cho hắn.

Quả thật là như vậy, vừa thấy Hoàng Việt bước vào lớp, Kiều Linh liền chạy tới hỏi han:

“Anh, làm gì mà mấy bữa nay không đi học, em lo cho anh chết mất!”

“Hì hì, không sao đâu em, nhà anh có tí việc, anh cũng đã nói trước với em rồi mà!”

“Ừm... biết là như vậy, nhưng em vẫn lo!” Kiều Linh ân cần quan tâm làm Hoàng Việt cũng có chút ấm lòng, xoa xoa đầu nhỏ của cô, sau đó Hoàng Việt cầm tay Kiều Linh lên, nói:

“Anh hứa, sau này có chuyện gì cũng sẽ không để em phải lo lắng!”

Kiều Linh nghe vậy liền cười khúc khích: “Được, móc nghéo, ai nói dối là đồ con heo!”

“Ha ha, anh muốn làm heo lắm mà không được đây!” Hoàng Việt cười khà khà.

“Xí!” Kiều Linh bĩu môi, sau đó hai người cùng ngồi xuống bàn học.

Lớp học giờ đây không khí cũng hơi có phần áp lực, các bạn học chăm chú vào sách vở, trò chuyện ít hơn thường ngày, đó là bởi vì đầu tuần sau sẽ diễn ra kì kiểm tra học kì I, thầy Tú cũng đã công bố lịch thi cho cả lớp, riêng Hoàng Việt, hắn không có chút nào khẩn trương, phải biết các kiến thức từ đơn giản đến nâng cao đều bị hắn nhớ như in trong đầu.

Đang chuẩn bị bước vào giờ học, bỗng nhiên, thầy Tú từ cửa phòng học bước vào, theo sau thầy còn có một nam sinh trắng trẻo.

“WOW, đẹp trai quá!”

“Má ơi, nam thần!”

“...”

Hoàng Việt lúc này cũng chú ý tới, hắn quét mắt nhìn từ trên xuống dưới người nam sinh này, trong lòng cũng dấy lên vẻ kinh ngạc.

Chỉ thấy nam sinh này khuôn mặt trắng trẻo, thanh tú, có nét gì đó rất baby, có thể nói là

búng ra sữa, rất điển trai, không kém gì hắn, thậm chí tên này còn cao hơn hắn vài centimet, thân hình mảnh khảnh nhưng cũng không quá ốm yếu, môi đỏ hồng, khuôn mặt này, haizz, đối với nữ sinh mà nói hẳn là có sức hấp dẫn chết người a.

Kiều Linh giờ phút này thật sự cũng có chút kinh ngạc, cô cho là bạn trai của mình cũng đã đẹp trai lắm rồi, tuy cậu thanh niên này cũng rất đẹp nhưng cô chỉ thích vẻ lãng tử phong trần của Hoàng Việt thôi, còn cậu trai này trông quá non nớt và yếu đuối, nếu được kết bạn, cô muốn mình được làm chị của cậu ta hơn, ha ha.

Chàng trai khôi ngô này trước hết là quét mắt nhìn các thành viên trong lớp, hơi chú ý một chút đến Hoàng Việt, nhưng sau đó ánh nhìn lại chằm chằm vào Kiều Linh, wow, nữ thần là đây sao, quả thật là một dung nhan tuyệt sắc, khuôn mặt non nớt của cậu ta khi ngạc nhiên càng có một vẻ gì đó rất đáng yêu, Kiều Linh thấy vậy thì cười hì hì, Hoàng Việt ở dưới thấy bạn gái của mình bị soi kỹ như vậy thì cũng có hơi chút không vui.

“Khụ...khụ!” Hắn ho mạnh một cái làm đối phương cũng có vẻ ngại ngùng, sau đó dõi mắt đi nơi khác, lúc này thầy Tú liền nói:

“Chào các em, thầy giới thiệu cho các em một bạn học sinh mới, là du học sinh mới từ Hàn Quốc về, em ấy tên là Minh Anh, học rất tốt đấy, nên được phân vào lớp ta, thầy mong các em giúp đỡ bạn Minh Anh nhiều hơn, được chứ!”

“Được ạ!”

“Tất nhiên rồi!”

“Ok ok thầy!”

Các bạn học sinh hú hét, nhất là các nữ sinh, bây giờ một mặt hoa si đến điên rồi, riêng Thảo Ly và Ngọc Minh thì chống cằm tương tư, hừ hừ, lần này thì cũng có mục tiêu xứng đáng để bọn họ theo đuổi rồi, cả hai trao cho nhau ánh mắt hình viên đạn, ai cũng không muốn thua cuộc, riêng Công Mẫn thấy crush Thảo Ly của mình nhìn người ta chằm chằm như vậy thì tức tối lắm.

Minh Anh lúc này cũng lộ ra một mặt thân thiện, nở nụ cười nói với cả lớp: “Chào mọi người, mình là Minh Anh, hy vọng sau này được mọi người giúp đỡ nhiều hơn!”

“Tốt, ở kia có chỗ trống, Minh Anh em xuống đó ngồi nhé, kia là bạn Kiều Linh, lớp trưởng kiêm lớp phó học tập, em có chỗ nào thắc mắc cứ hỏi bạn ấy!”

“Vâng, thưa thầy!”

Sau đó, Minh Anh đi xuống chỗ ngồi, trước đó còn không quên tới bàn của Kiều Linh, giơ tay ra nói với cô: “Chào cậu, mình là Minh Anh, rất vui được gặp cậu!”

Kiều Linh cũng có chút bối rối, cô quay xuống nhìn Hoàng Việt, thấy người sau không lộ ra vẻ gì mới bớt lo, sau đó cũng chìa tay ra nắm tay Minh Anh, quả thật tay của chàng trai này rất mềm, bắt tay xong, bỗng nhiên ở bàn dưới, Hoàng Việt cũng chìa tay ra nói:

“Chào Minh Anh, tớ là Hoàng Việt, rất vui được gặp cậu!”

“Vâng, chào cậu, Hoàng Việt!” Minh Anh cười hì hì, bắt lấy tay Hoàng Việt, nhưng rất nhanh khuôn mặt của hắn hơi có chút nhăn nhó.

“Hề hề!” Hoàng Việt cười khà khà, hắn dùng lực cũng rất nhỏ nên đối phương hẳn là cũng không sao, đây coi như là cảnh cáo đi.

“Tốt rồi, sắp bắt đầu tiết học rồi, các em ôn bài tiếp đi!” Thầy Tú nói xong liền bước ra khỏi lớp.

Giờ học rất nhanh thì bắt đầu, Hoàng Việt vẫn như thường lệ lén vận chuyển tâm pháp Luyện Khí Quyết, đến giờ ra chơi, hắn cùng Kiều Linh xuống căn tin, nhưng không ngờ lại có kỳ đà cản mũi.

“Kiều Linh, cậu kể về lớp mình cho tớ nghe một chút được không, với lại tớ muốn hỏi cậu một vài vấn đề về học tập!”

“Tốt thôi, nhưng cậu có thể chờ ra về được không, tớ và bạn trai tớ phải xuống căn tin ăn sáng đã!”

Minh Anh nghe Kiều Linh nhắc đến bạn trai thì khuôn mặt hơi có chút gượng gạo, nhưng vẫn cố nở ra một nụ cười nói: “Thế cho tớ đi ăn cùng các cậu được không, từ sáng đến giờ tớ vẫn chưa ăn gì!”

Kiều Linh nghe vậy liền nhìn về Hoàng Việt, thấy người sau gật đầu liền cũng đồng ý nói:

“Được thôi, mì xào của căn tin rất ngon, bảo đảm cậu sẽ thích!”

Sau khi xuống căn tin, vẻ điển trai búng ra sữa của Minh Anh làm đám học sinh bu lại tới tấp, Ngọc Minh và Thảo Ly lần này cũng quyết định nhúng chàm vào không gian riêng tư giữa Kiều Linh và Hoàng Việt, cùng ngồi trên một bàn rộng nhất ở căn tin, 5 người gọi cho mình từng tô mì xào bò.

“Ha ha, Kiều Linh à, lớp mình chắc cậu học giỏi lắm nhỉ, như thế mới được bầu làm lớp phó học tập chứ đúng không?” Minh Anh bắt đầu tâng bốc.

“Không phải đâu Minh Anh oppa, người học giỏi nhất trường này là Hoàng Việt đấy!” Ngọc Minh đầy mê trai chen lời.

“Ồ... Là thế sao, vậy sau này phải nhờ bạn Hoàng Việt giúp đỡ nhiều rồi!” Cậu trai này liền hơi có chút lúng túng, sau đó cười hì hì nhìn về Hoàng Việt.

“Chuyện nhỏ, chỉ cần gọi mình một tiếng đại ca là được, hắc hắc!” Hoàng Việt đương nhiên là sẽ không đơn giản đồng ý, tuy hắn cũng khá có thiện cảm khi nhìn mặt mũi tên này, nhưng dám có ý đồ không tốt với Kiều Linh thì trước tiên phải bước qua xác của hắn đã.