Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 394: Anh đừng qua đây




“Cô... cô bình tĩnh đã!” Hoàng Việt thấy Thùy Lan phản ứng mạnh như vậy thì lập tức rút tay lại, lúc này, ngoài sảnh cũng không có ai, nhưng Thùy Lan la to như vậy, hẳn là trên lầu cũng có thể nghe được, quả thật không sai, ở thang bộ nhanh chóng vang lên tiếng xì xào, mấy cô gái cuối cùng không được phỏng vấn chạy vụt xuống, muốn xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Vốn dĩ mấy cô gái này vừa rồi đã đi theo Hoàng Việt xuống bằng thang bộ rồi, vì muốn làm quen với hắn, tuy nhiên Hoàng Việt chạy quá nhanh, hơn nữa hắn còn nhảy những bước dài làm mấy cô gái kia không thể theo kịp, ai bảo Hoàng Việt biết võ công đây?

“Anh... anh quá đáng lắm!” Thùy Lan lúc này vừa mới nín khóc, lập tức lại đã mau nước mắt trở lại, làm Hoàng Việt vô cùng khó xử, hắn cũng không nghĩ tới cô nàng này mặt ngoài nhìn rất mạnh mẽ, nhưng thực chất lại yếu mềm như vậy a, lập tức vỗ vỗ vai dỗ dành.

“Anh tránh ra!” Thùy Lan quát lớn, khuôn mặt giận dữ nhìn về Hoàng Việt, còn làm ra mấy thủ thế như muốn đạp cho hắn một phát, làm Hoàng Việt cũng phải phì cười.

“Đừng tưởng bở, tôi biết Taekwondo đó!” Thùy Lan hét.

“Chuyện gì xảy ra!”

“Cô ta định đánh sếp à!”

“Mau mau ngăn lại!”

Mấy cô nàng kia rốt cuộc cũng kịp chạy xuống, thấy Thùy Lan đang khóc, nhưng một mặt giận dữ muốn động tay chân với Hoàng Việt, liền biết cơ hội của mình ở đây, hôm nay chỉ cần cho cô gái này một trận, nhất định có thể gây ấn tượng tốt với vị sếp này.

Nhưng còn chưa kịp chờ mấy cô gái này chạy lại gần, Hoàng Việt đã phủi tay, chỉ nói một câu đơn giản: “Chuyện riêng, xin mời ra về cho!”

“Nhưng mà... nhưng mà...”

“Sếp à... cô ta có vẻ biết võ đó!”

“Đúng đó sếp!”

“Tôi nói xin mời ra về!” Hoàng Việt không mấy kiên nhẫn, lạnh giọng nói, làm mấy cô nàng định nhân cơ hội cũng không có chỗ xuống tay, nhưng dường như Thùy Lan cũng không cho Hoàng Việt được như ý a, lúc này cô đã kinh tởm Hoàng Việt muốn điên rồi, cái gì mà chuyện riêng, rõ ràng là muốn đuổi người khác đi để ức hiếp mình chứ gì nữa...

“Giúp tôi báo công an đi!” Thùy Lan la lớn.

“Sếp ơi, thấy chưa, cô gái này có ý xấu!” Một cô nàng tóc dài, khuôn mặt trang điểm đầy phấn son dùng giọng đanh đá nói, đang định tiến lại gần thì bỗng nhiên, chỉ thấy Hoàng Việt phủi tay một cái, một luồng khí lập tức bức lui cô ta lại, khiến cô ta lảo đảo suýt ngã.

“Má ơi...”

“Cao thủ võ lâm!”

“Mau đi... mau đi!”

Cao thủ võ lâm, tuy rằng hiếm, nhưng trong đất Sài Gòn này không phải không có, mấy cô nàng này tuy mạnh miệng, nhưng thực chất là rất yếu bóng vía, còn cô nàng bị Hoàng Việt vừa dùng luồng khí bức lui kia lúc này sợ rồi, là người chạy trốn nhanh nhất, lỡ tên sếp này là một tên biến thái thì sao, cô cũng không dám chọc giận võ lâm cao thủ a...

“Anh... anh... anh...” Thùy Lan lúc này quả thật không biết không nên nói gì, cô phần nào rất hâm mộ những người biết võ công, nhưng người đàn ông này, lại là người xấu a, phải làm sao bây giờ, người ta vừa có tiền vừa biết võ, mình lại chỉ là một cô gái chân yếu tay mềm, lại không có chút quyền thế nào trong xã hội, lẽ nào tấm thân trong trắng của cô sẽ bị phá hủy trong tay tên đáng ghê tởm này sao?

“Anh mà qua đây.... tôi... tôi chết cho anh coi!” Thùy Lan hét lớn, làm Hoàng Việt chỉ cảm thấy vô cùng tức cười, hic, hắn có muốn làm gì đâu chứ, chỉ là muốn chiêu mộ cô ta làm thư ký cho mình thôi mà.

Nhưng hắn cũng biết, nếu bây giờ làm tới nhất định sẽ gây ra hiệu ứng ngược, nên liền móc ra một tấm danh thiếp, tấm danh thiếp này là hắn từ hệ thống hối đoái ra, nói với cô nàng này bằng một giọng điệu cợt nhả:

“Cầm lấy, nếu cô suy nghĩ lại, thì gọi cho tôi, mức lương vẫn là như vậy!”

Hoàng Việt thật ra cũng cảm thấy có chút mắc cười, nên muốn đùa cô gái này một chút, thấy cô nàng e thẹn cầm lấy tờ danh thiếp, hắn liền cười mỉm, sau đó vỗ vỗ vai cô, trước khi cô đi, còn nói nhỏ: “Nhớ gọi đấy!”

Chờ Thùy Lan chạy đi rồi, hắn mới thở ra một hơi dài, haiz, tuyển nhân viên thôi mà có cần phải phức tạp như vậy không a, biết vậy thì nhờ hệ thống sớm vẫn hơn, nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, nếu như nhờ hệ thống thì làm sao tìm được cô gái thú vị này, có khi chơi đùa với cô ta là vui hơn ấy chứ, tuy rằng hiệu quả công việc cô ta có thể làm không tốt bằng những người khác, nhưng tính cách cũng rất là lạ đó à...

Chạy ra khỏi công ty, Thùy Lan lúc này mới lấy lại bình tĩnh, vừa rồi thái độ của anh ta là như thế nào, chẳng lẽ cuối cùng cũng lộ ra bộ mặt thật sao, nhưng tại sao anh ta lại thả mình đi, lẽ nào anh ta đã nhắm tới mình rồi, đúng rồi, anh ta là võ lâm cao thủ, nhất định là anh ta đã nhắm tới mình, mình làm sao có thể thoát được chứ a, chắc hẳn nếu mình không gọi cho anh ta, anh ta sẽ nghĩ ra đủ trò khủng bố tinh thần của mình mình mất thôi.

“Má ơi... quá đáng sợ!” Đây là lần đầu tiên, Thùy Lan gặp được một người nam nhân đáng sợ đến vậy, vừa có tiền, vừa biết võ công, hơn nữa loại võ công đó, cô nghe cũng chưa từng nghe, lúc vừa rồi chỉ cảm thấy có một cơn gió lớn cuốn qua, cô nàng kia liền bị chấn lui mấy mét, nếu nói người này không có quyền thế trong thành phố này, Thùy Lan đây là 100% không tin tưởng đấy!

“Báo công an sao? Không được, nếu hắn ta đã dám làm vậy với mình, chắc chắn là không sợ công an, đúng rồi, mình phải lên mạng phanh phui sự thật về hắn ta!”

“Nhưng mà... nói ra thì ai tin được đây, mình không có bằng chứng, nhất định sẽ bị mắng cho xối xả, phải làm sao đây, phải làm sao bây giờ???”

“Hu hu hu... có ai giúp tôi không?” Thùy Lan lúc này vừa đi trên đường, giống như người vô hồn, cô càng mắng chính mình tại sao quá xinh đẹp, nếu như nhan sắc của cô kém đi một chút, có phải sẽ không bao giờ gặp những trường hợp như vậy không, lúc này, thậm chí Thùy Lan còn có ý định sẽ đi phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng không phải làm cho mình đẹp lên, mà là làm cho mình xấu đi nữa á!

Hoàng Việt dĩ nhiên là không biết cô gái này suy nghĩ nhiều đến vậy, mà hắn cũng không có hứng thú biết, hắn đã cho cô ta cơ hội, nếu như cô ta tin tưởng hắn, và gọi cho hắn, thì công việc này sẽ là của cô ta, Hoàng Việt dĩ nhiên cũng sẽ không bao giờ làm ra những việc khủng bố tinh thần cô ta như Thùy Lan suy nghĩ, dù rằng có vẻ như chơi rất vui, nhưng hắn cũng không phải là người có sở thích quái dị như vậy, tuy rằng Hoàng Việt rất muốn cô ta làm việc cho mình, nhưng lúc này tâm trí của hắn vẫn hướng tới điểm tích phân hơn, hắn còn muốn đột phá Tiên Thiên, còn muốn đoàn tụ với gia đình, còn muốn hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến mà hệ thống giao cho đây, nào có tâm tình đùa vui với một cô gái nhạy cảm như vậy chứ?