Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 332: Dương Siêu Quần




Nhưng Hoàng Việt lúc này, đang chú ý tới ở đằng xa xa đội ngũ đám tà giáo đi tới, lúc này có vài thân ảnh tản ra khí tức đáng sợ, không giận tự uy, hẳn là không phải là người đơn giản.

"Cung nghênh Minh Chủ Võ Lâm nhập tọa!" Người chủ trì đại hội vận nội lực hô lớn, mọi người lúc này mới dõi mắt nhìn về người đàn ông trung niên khoác một chiếc áo bào đen đi ở chính giữa kia, Hoàng Việt ở xa xa cũng có thể nhìn thấy người này hình dáng oai vệ, khuôn mặt cương nghị, đôi mắt sáng quắc, khí chất ngạo mạn, từ khuôn mặt của ông ta, Hoàng Việt có thể biết được người này hẳn là người đứng ở đỉnh cao Võ Lâm Trung Nguyên hiện tại, Dương Siêu Quần.

Đám đông võ giả nhìn thấy người đàn ông này đến, ai nấy đều cúi đầu, không dám ngẩng lên, dường như nếu chỉ cần lộ ra một thái độ không hợp ý đối phương, coi như tính mạng khó bảo toàn, chỉ có những đại diện của môn phái là vẫn có thể ngẩng cao đầu, tuy rằng Dương Siêu Quần là Võ Lâm Minh Chủ, nhưng họ đại diện cho môn phái của mình, cũng không thể dễ dàng khuất phục, nhưng dường như sự bất khuất của bọn họ so với vẻ mặt của Dương Siêu Quần thì vẫn có phần lép vế, dù gì họ tỏ ra dữ tợn thì cũng chỉ là hổ giấy mà thôi, còn Dương Siêu Quần mới là có bản lĩnh thực sự.

"Bái kiến Minh Chủ Võ Lâm!" Đám đông đồng thanh hô, tuy rằng có thể có người không phục, nhưng võ công của đối phương thiên hạ vô song, xứng đáng để mọi người dành cho tôn trọng, ngay cả Hoàng Việt cũng phải chắp tay chào, dù gì Dương Siêu Quần kiêu căng ngạo mạn thì đó là có thể thật, nhưng đối phương hẳn là cũng tốn không ít công phu mới có thể đạt tới cảnh giới ngày hôm nay.

Dương Siêu Quần lập tức lướt đến chính giữa quảng trường, thanh âm hùng hậu nói: "Chư vị, chào mừng đến với Minh Giáo ta!"

Sau đó, hắn tiếp tục nói: "Chư vị đã đến đây, tức là khách của ta, cứ tự nhiên như ở nhà mình là được!"

Chúng nhân sĩ đồng thanh hô: "Đa tạ minh chủ!"

"Mời chư vị an tọa!" Dương Siêu Quần nói, lúc này mọi người mới ngồi xuống, sau khi chào chúng nhân sĩ Võ Lâm, Dương Siêu Quần mới quét mắt về các tuyển thủ, người đầu tiên hắn nhìn là con hắn, sau đó mới đến Huyền Đạt, dường như cũng không coi Hoàng Việt ra gì.

"Ngô?" Có điều, vừa quét mắt đến Hoàng Việt, hắn dường như có chút đăm chiêu, Hoàng Việt cảm thấy ánh mắt đối phương nhìn về phía mình, liền làm bộ tỏ ra thất thố, hắn cũng không muốn để Dương Siêu Quần chú ý tới, Dương Siêu Quần thấy Hoàng Việt như vậy thì lúc này mới bớt cảnh giác, dường như vừa rồi, hắn cảm nhận được một cỗ khí thế ngạo thị thiên hạ tỏa ra từ người Hoàng Việt, nên mới có chút ngưng trọng, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, một đưa trẻ chưa đầy 30 tuổi làm sao có thể dưỡng thành cỗ khí thế này, có lẽ do hắn quá đa nghi mà thôi...

Đúng thật là vừa rồi, khi đối địch với khí thế của bậc Minh Chủ Võ Lâm như Dương Siêu Quần, Hoàng Việt không có chút nào chịu thua, dường như hắn cũng tỏa ra một cỗ khí thế ngạo khí, nhưng đó không phải là Hoàng Đế Khí Thế, mà là cỗ khí chất tự tin của Hoàng Việt, người bình thường khi đối mặt với Võ Lâm Minh Chủ như Dương Siêu Quần, nói không tỏ ra mặc cảm tự ti đó mới là chuyện lạ, dù gì Dương Siêu Quần năm nay 60 tuổi đã sắp đột phá hoặc đã đột phá đến Bán Bộ Tiên Thiên, sau này rất có thể sẽ trở thành cao thủ Tiên Thiên, nhưng Hoàng Việt đứng trước mặt hắn lại vẫn có thể giữ được ngông nghênh, Dương Siêu Quần không cảm giác được mới là lạ!

Sau khi Dương Siêu Quần cùng những tên Đường Chủ, Trưởng Lão của Minh Giáo vào chỗ ngồi rồi, người chủ trì mới cho phép trận đấu đầu tiên được bắt đầu, hắn hô to: "Mời Huyền Đạt của Thiếu Lâm và Dương Thiếu Chủ của Minh Giáo lên lôi đài thi đấu trận Bán Kết thứ nhất!"

Từ cách xưng hô của tên chủ trì này đối với Dương Siêu Phong, là có thể thấy đối phương thiên vị rồi, nhưng cho dù có thiên vị, lên lôi đài vẫn là phải dùng thực lực chân thật, Dương Siêu Quần lúc này lộ ra một nụ cười tự tin, dường như hắn rất tự tin vào con trai của mình, hẳn là hổ phụ không sinh khuyển tử, Dương Siêu Phong ít hay nhiều gì thì cũng có một phần thiên phú như cha hắn đi!

Huyền Đạt khẽ niệm một câu "A di đà phật", sau đó cũng nhảy lên lôi đài, quả thật, Hoàng Việt trông tên Huyền Đạt này cũng rất tuấn tú, nếu như hắn không làm tăng nhân, có khi còn là một lãng tử phiêu trần, nhưng mỗi người có một lựa chọn, Hoàng Việt cũng không tiện nói gì, tuy rằng hắn không cho rằng tu hành là sẽ đắc đạo nhưng không phải cá thì làm sao biết cá vui?

"Ha ha ha ha!" Dương Siêu Phong cười lớn mấy tiếng hào sảng, sau đó cũng nhảy lên võ đài, hôm nay là ngày hắn đại triển thần uy, chỉ cần hắn đánh bại Thiếu Lâm, đại biểu cho Võ Lâm sau này Minh Giáo của hắn vẫn sẽ là bá chủ, hắn cũng muốn cho cha mình thấy, mình có bao nhiêu đáng sợ, hắn còn muốn chứng minh cho các cao thủ Võ Lâm biết, mình còn giỏi hơn cha mình nữa kìa.

"Dương thí chủ, xin chỉ giáo!" Huyền Đạt chắp tay, thần sắc vẫn lộ ra bình thản như thường.

"Đại sư, mời chỉ giáo!" Dương Siêu Phong cũng không quá hống hách, vẫn là dành cho Huyền Đạt một ít tôn trọng.

Đám nhân sĩ lúc này nín thở, đây là hai cao thủ hàng đầu của Võ Lâm trong những tiểu bối, tuy rằng trẻ tuổi nhưng công lực phi phàm, chỉ cần không chết, sau này nhất định sẽ hùng bá một phương.

"Bắt đầu đi!" Dương Siêu Quần quát lớn, trận đấu lập tức diễn ra.

Huyền Đạt lập tức bày ra thủ thế, hắn và Dương Siêu Phong, cả hai không ai mang theo binh khí, xem ra cả hai sẽ đấu chưởng lực, quyền thuật, Hoàng Việt cũng đã nghe qua, Huyền Đạt tu luyện Đại Lực Kim Cang Chỉ, Dịch Cân Kinh, Kim Chung Tráo, người tu luyện Đại Lực Kim Cang Chỉ, đầu ngón tay cứng như sắt, hơn nữa, không chỉ là một đầu ngón tay mà cả 10 đầu ngón tay đều rất rắn chắc, lại có thêm nội lực phụ trợ, hẳn là cho dù gạch đá cũng phải vỡ.

Không chỉ vậy, Đại Lực Kim Cang Chưởng cũng là một loại chưởng pháp mà Huyền Đạt rất thông thạo, Hoàng Việt đã nghe qua người này dùng một chưởng đánh bại vô số nhân sĩ trên giang hồ, hay là đánh bại Thiên Ưng Giáo ở vòng đấu trước, Huyền Đạt cũng đã dùng một chưởng đánh bại đệ tử của giáo phái này.

Còn Dương Siêu Phong, ngoài Cửu Dương Thần Công ra, hắn còn tu luyện Càn Khôn Đại Na Di, môn Càn Khôn Đại Na Di này Hoàng Việt thèm khát đã lâu, có thể tá lực đả lực, đem lực lượng của đối thủ hoàn trả cho đối thủ, cũng nhờ môn võ công này mà Dương Siêu Quần đứng ở thế bất bại, nghe đồn Dương Siêu Quần đã tu luyện Càn Khôn Đại Na di đến tầng thứ 5 rồi.